Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2210: Chương 2210: Cùng lên đi (2)




- Đường chủ, Trương sư!

Chứng kiến bọn hắn đi tới, mọi người ngừng lại, từng cái ôm quyền khom người, thái độ cung kính.

- Ân, không cần khách khí, Trương sư chắc hẳn không cần ta giới thiệu, đều nhận thức a!

Đi vào trước mặt, Hình Đường chủ nói.

Mọi người gật đầu.

Mấy ngày nay Trương Huyền ở từng cung điện gây ra động tĩnh, hầu như náo lật cả Chiến Sư Đường.

Một người phá hết thảy thông đạo ghi chép, hơn nữa từng cái đều đạt đến tình trạng khiến người ta khó có thể sánh bằng, để người ta không thể không phục.

- Lần này trao đổi, Chiến Sư Đường cực kỳ coi trọng, vì vậy, chuyên môn mời hắn chỉ điểm cho mọi người, hy vọng chư vị có thể phối hợp thật tốt!

Hình Đường chủ nói tiếp.

- Vâng!

Nghe được Trương Huyền chỉ điểm cho bọn hắn, ánh mắt mọi người đều sáng.

Thực lực của Huyền Huyền Hội, bọn hắn nhìn ở trong mắt, có thể để một Danh Sư học viện bình thường, cường đại tương đương Chiến Sư, phần năng lực này, đã có thể nói kinh khủng.

Có thể được chỉ điểm của hắn, không cần nghĩ, thực lực tất nhiên có thể bay vọt về chất.

- Trương sư, ngươi tới giảng vài câu đi!

Hình Đường chủ cười cười.

- Ân!

Nhẹ gật đầu, Trương Huyền đi vào trước mặt mọi người, cũng không nói chuyện, cổ tay khẽ đảo, một sợi dây thừng xuất hiện ở trong lòng bàn tay:

- Làm phiền Hình Đường chủ trói hai tay ta lại!

- Trói?

Hình Đường chủ sững sờ.

- Ân!

Tuy không biết vị trước mắt này làm như vậy mục đích là gì, bất quá đã yêu cầu, Hình Đường chủ cũng không nhiều lời, lúc này siết dây thừng, rắn rắn chắc chắc.

Kiểm tra một chút, phát hiện không cách nào giãy giụa, lúc này Trương Huyền mới hài lòng xoay người lại, thân thể nhoáng một cái, đi vào trên lôi đài phụ cận.

- Đều áp chế tu vi đến Tàm Phong cảnh sơ kỳ, sau đó... cùng lên đi!

Hừ một tiếng, thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, lực lượng Thánh Vực nhị trọng đỉnh phong thẳng tắp hạ thấp, rất nhanh rơi xuống Tàm Phong cảnh sơ kỳ, yên tĩnh đứng ở một góc của đài tỷ thí.

- Cùng tiến lên?

- Trương sư có ý tứ là... Trói hai tay lại, cùng chúng ta chiến đấu?

- Không phải chiến đấu, mà là đơn đấu hai mươi người chúng ta...

- Ta bội phục thực lực của Trương sư, nhưng trói hai tay lại, còn muốn chiến thắng chúng ta liên thủ... Không khỏi có chút quá vô lễ a!

...

Chứng kiến động tác của Trương Huyền, nghe nói như thế, tất cả mọi người sắc mặt đỏ lên, ánh mắt nheo lại.

Bất kể nói thế nào, bọn họ cũng là Chiến Sư Đường tuyển ra, tồn tại đồng cấp cao nhất.

Coi như so sánh với Trương Huyền khả năng còn kém một ít, đơn đả độc đấu thắng không nổi, nhưng mọi người lao lên, còn trói hai tay... Không khỏi có chút quá xem thường người đi!

- Như thế nào? Không dám?

Thấy nói dứt lời, mọi người tuy phẫn nộ, nhưng không đi lên, Trương Huyền nhíu mày:

- Như vậy đi, ta ở chỗ này lưu lại hai dấu chân, nếu như các ngươi xông lại, có thể khiến ta rời đi tại chỗ... Đồng dạng tính ta thua!

Trong khi nói chuyện, bàn chân giẫm mạnh trên mặt đất.

Đài tỷ thí cứng rắn liền xuất hiện hai dấu chân, tựa như điêu khắc.

- Chân khí thật tinh thuần...

Đồng tử mọi người co rụt lại.

Bởi vì đài tỷ thí phải thừa nhận chiến đấu ảnh hưởng, dùng hầu như đều là nham thạch kiên cố nhất, mặt khác còn tăng thêm các loại phong ấn, Tàm Phong cảnh sơ kỳ bình thường, coi như toàn lực công kích, cũng chưa hẳn có thể lưu lại dấu vết, bàn chân đối phương vẫn không nhúc nhích, thân không chuyển vai không động, liền giẫm ra dấu vết rõ ràng như thế...

Chân khí tinh thuần, hùng hậu, quả thực nghe rợn cả người.

- Trình độ chân khí hùng hậu của Trương sư, ta bội phục, bất quá, không cần hai tay, hai chân không di động... Liền nghĩ thắng được chúng ta, chỉ sợ không dễ dàng như vậy!

Sau khi khiếp sợ, một vị Chiến Sư hừ một tiếng, thân thể nhoáng một cái, nhảy lên đài cao:

- Như vậy đi, ta tới thử xem, nếu như ngươi có thể thắng được ta, chúng ta chung một chỗ lên cũng không muộn!

Đúng là Thạch Hạo!

Vị này vì phá Nội Tức thông đạo ghi chép, áp chế tu vi hai mươi năm không đột phá, sau khi bị Trương Huyền đả kích, nhẹ nâng đột phá, hiện tại dĩ nhiên là Thánh Vực nhị trọng trung kỳ.

Thấy hắn lên đài, tất cả mọi người đều nhẹ gật đầu.

Tất cả mọi người là Chiến Sư của Chiến Sư Đường, đối với thực lực của Thạch Hạo vẫn hết sức tin phục, do hắn xuất thủ, vừa vặn có thể thăm dò, vị Trương sư này trói hai tay lại, giam cầm hai chân, đến cùng có thể phát huy ra sức chiến đấu mạnh như thế nào.

Xoẹt zoẹt~, xoẹt zoẹt~!

Đi vào trên đài, Thạch Hạo cũng không nhiều lời, áp chế khí tức trong cơ thể, thời gian nháy mắt giống như Trương Huyền, biến thành Tàm Phong cảnh sơ kỳ.

- Trương sư, mời chỉ giáo!

Áp chế xong tu vi, hai mắt Thạch Hạo nheo lại, chân khí tuôn ra, bao phủ cả đài luận võ ở bên trong, sau một khắc liền lao về phía Trương Huyền.

Người chưa đến, lực lượng đã đến.

Long trời lở đất, đại địa nổ vang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.