Thế Giới Bj

Chương 9: Chương 9: chương 9: Sỉ Nhục




Hạng Tư ngủ một giấc tỉnh dậy, có lẽ đây là giấc ngủ lâu nhất và sảng khoái nhất trong đời hắn. Lần này hắn không có nằm mơ, tỉnh dậy với tinh thần sảng khoái Hạng Tư đi tắm rửa sạch sẽ. Hắn thấy tài khoản mình được gửi thêm 3 triệu rew thì biết là chắc gã Bình Sư chuyển qua. Phải thưởng cho mình mới được, Hạng Tư ăn mặt tươm tất rồi đi dạo đến quận Ẩm Thực. Đây là quận nổi tiếng nhất thành phố về ẩm thực, gần như các món ngon nhất, tinh hoa nhất đều ở nơi đây.

Hạng Tư đứng trước một nhà hàng nổi tiếng nhất quận, ngước nhìn các loại quảng cáo hình ảnh thức ăn đủ loại, khi mỗi thức ăn khác nhau thay đổi thì mùi thơm của nó cũng thay đổi theo. Đúng vậy, ngoài hình ảnh và âm thanh thì còn thêm mùi vị nữa thì sẽ thêm hoàn hảo. Hạng Tư bước vào trong hắn ngồi vào một bàn sang trọng, trên bàn là một ipad phiến. Ipad phiến này hiện đủ loại thức ăn và đơn giá, thức ăn nơi này loại nào cũng đắt khiến Hạng Tư trố mắt kinh ngạc, rẻ nhất là món Canh Bánh Bao yêu thú giun mãn giá cũng tầm 500 rew.

Món đắt nhất không ngờ lên đến tận hơn mười triệu rew khiến Hạng Tư giờ mới biết hắn nghèo cỡ nào. Hắn lước lước cuối cùng chọn được một món ưng ý món Pizza Mã Phi Cầm cùng với một chai rượu rồng xanh, tổng giá là một triệu rưỡi rew. Tuy hơi xót chút nhưng dù sao đã là tự thưởng thì cũng không có tiếc rẻ gì nữa.

Đợi khoản một chốc thì bốn cô gái xinh đẹp chân dài mang Pizza và rượu đến, dường như cố tình hoặc cố ý mà các cô như đưa mông cạ cạ vào người Hạng Tư khiến hắn cười khổ. Dường như không thấy Hạng Tư phản ứng gì nên mấy cô thất vọng để đồ ăn lên bàn rồi đi mất.

Hạng Tư nhìn xung quanh thấy những người nơi đây đều ăn mặc sang trọng, nếu mà so với bộ đồ đẹp nhất bây giờ của Hạng Tư với người xung quanh thì giống như người mặc quần áo nông thôn với người thành phố vậy. Dường như lâu lâu có vài đôi mắt soi mói nhìn qua nhưng khi thấy Hạng Tư nhìn thì lảng tránh nhìn đi chỗ khác.

Hạng Tư mặc kệ, cậu gắp từng miếng Pizza phía trên từng mảnh thịt giun mãn ăn vào mà ngon tận nhiều ngày, quả thật nơi đây đúng là thiên đường ăn uốn. Nhâm nhi thêm ly rượu nghe đồn có máu rồng trong này làm cho huyết mạch Hạng Tư chảy nhanh và sung mãn hơn, đang thưởng thức bỗng nghe có gì lộn xộn sau lưng, Hạng Tư lắng tai nghe.

“ Em không ngồi đây đâu, gớm ai lại ngồi kế một kẻ bẩn thỉu chứ!”

“ Xuỵt em nói nhỏ thôi người ta nghe bây giờ.”

Hạng Tư nhìn ra sau thì thấy một đôi trai gái ăn mặc khá là sang trọng, đặt biệt cô gái hơi hở hang. Khi cô gái nhìn thấy Hạng Tư nhìn thì trừng mắt lại và mắng:

“ Nhìn gì mà nhìn, đồ bẩn thỉu, không có tiền cũng bày đặt đến nơi sang trọng ăn. Không biết mắc cỡ sao?”

Chàng trai kế bên kéo kéo tay cô gái nói:“ thôi em, người xung quanh đang nhìn mình kìa”

Hạng Tư nhìn lại mình thì bộ đồ tuy không mới nhưng cậu tự tin nó rất sạch sẽ, tuy không hàng hiệu gì nhưng mà trông cũng không phải là cũ thế mà cậu lại bị khinh như thế nên hai mắt trừng lên nói:

“ Cô gái kia cô nói gì? xin cô lịch sự và cẩn trọng lời nói của mình.”

Cô gái hất tay bạn trai ra sau đó lấy ngón tay chỉ về mặt Hạng Tư cười mỉm nói:

“ Anh ơi nhìn lại mình đi, giầy thì cũ, quần áo thì không có hiệu gì, nhìn thôi là đã biết tên nhà quê.”

Hạng Tư nắm chặc nấm đấm nghiến răng nói:

“ Quần áo không hiệu gì thì không được vào quán ăn sao? giầy tuy cũ nhưng lại sạch sẽ, lịch sự. Tôi không như một số người quần áo thì mặc như không mặc, ăn nói thì mất lịch sự”

Các vị khách xung quanh nghe cái câu “mặc như không mặc” quá chuẩn mà ồ nhau cười, khiến cô gái ngượn đỏ mặt.

Cô gái tức giận nói-” Ngươi nói gì? Anh, anh thấy hắn sỉ nhục em mà không nói gì sao?”

Chàng trai định đứng ra nói thì lúc này một người béo ú mập mạp và hơi lùn bước đến nói:

“ Xin lỗi tôi là quản lý ở đây, quý khách xin vui lòng không được gây rối chỗ này!”

Cô gái nói:

“ Ông hãy phán xử công bằng cho chúng tôi, đây là con trai giám đốc của tập đoàn Hưng Thị”

Nghe đến tập đoàn Hưng Thị lão mập quản lý liền chuyển qua nhìn Hạng Tư, khi thấy quần áo của anh không phải sang trọng gì nên cũng có chút hơi khinh thường nhưng không nói ra. Ông nói với Hạng Tư:

“ Xin quý khách rời đi cho, chúng tôi sẽ miễn phí toàn bộ thức ăn chi phí”

Hạng Tư nhắm chặc đôi mắt, cậu rất muốn phát tiết nhưng cậu biết phải nhịn, đúng phải nhịn nhục, cậu sẽ làm cho cái Hưng Thị gì đấy sụp đổ, phải cho cái tiệm thức ăn này phá sản. Hạng Tư quay lưng bước đi trong tràn cười sản khoái của cô gái.

“ Biến đi gã nhà quê”

Về đến nhà Hạng Tư đấm một đấm vào tường một cái thật mạnh, nắm tay hắn chảy máu nhưng hắn không thấy đau chút nào, cái đau là lòng hắn đau. Nước mắt ứa ra Hạng Tư thì thào:

“ Cha con xin lỗi, lúc cha còn sống con không bao giờ chịu nhục nhã như thế, nếu như trước kia con vâng lời cha không yêu con yêu tinh ấy thì cha sẽ không buồn vì con. Con sẽ làm cho cửa hàng này phát quang hơn nữa cho cha ngậm cười nơi chín suối, cho những kẻ con ghét phải hối hận.”

Hạng Tư nhìn góc phòng thì thấy mấy tạo Bj của bác học điên, không chần chờ cắm năng lượng Bj vào. Đúng, nó chính là niềm hi vọng của Hạng Tư.

Khi cỗ máy được kích hoạt Lão bác học Em XTem xuất hiện lão cười thân thiện nói:

“ Xin chào, xem tâm trạng cậu hình như không được vui a.”

Hạng Tư nhìn ảo ảnh Em XTem rồi nói:

“ Tôi muốn kiến thức của người”

Nghe thế thì Em Xtem biết cậu đã dính câu nên nói:

“ Hãy thả lỏng tâm trí ta sẽ truyền tiếp cho cậu thêm tri thức”

Hạng Tư thả lỏng tâm trạng nhắm mắt lại chờ đợi.

Em XTem cười mỉm, đôi mắt hiện lên sự độc ác, một luốn sóng cực mạnh xâm nhập vào não Hạng Tư. Cơn sóng quá mạnh khiến cho đầu của Hạng Tư đau như búa bổ, hắn nằm quằn quại đau đớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.