Thần Tiên Đạo Hệ Thống

Chương 10: Chương 10: Tạo thần




-Đing, thành công mở đầu tiên hồn hoàn, trực tiếp thăng cấp 11. Cấp kế còn 10 vạn exp.

Sau khi nói chuyện, thì Thiên mộng băng tầm cũng tiến hành dung hợp với Phi Linh, thành công kí túc trong tinh thần hải của Phi Linh, nhưng trong quá trình bởi hệ thống tồn tại nên Thiên mộng băng tầm chỉ có thể chiếm một góc trong tinh thần hải. Quá trình dung hợp diễn ra suôn sẻ. Phi Linh hiện hồn hoàn lên màu bạch kim cực kì ống ánh, nó khác hoàn toàn với màu trắng của hồn hoàn 10 năm.

-Này có nên hay không chiếm luôn thập đại hung thú hồn hoàn nhỉ.

Phi Linh chợt nghĩ lên một ý tưởng điên rồ.

Dung hợp thành công, Phi Linh có hai hồn kỹ mới, thần nhãn và tinh thần cộng hưởng, đây là hồn kỹ dùng trong chiến đấu vô cùng có lợi. Có thể nhìn thấy được những động tác trong tương lai nhờ đó có thể xác định chính xác hành động tiếp theo của địch nhân. Còn Thiên mộng băng tầm thì lâm vào ngủ say.

Phi Linh thực tế muốn cách nhanh nhất để trở thành thần, nắm giữ 100% lĩnh ngộ thần cách.

Vừa dung hợp xong, Phi Linh mở bảng trạng thái thì phát hiện mình lĩnh ngộ ngoài hai hồn kỹ ra thì độ lĩnh ngộ thần cách đã tăng lên 10%, đấy là một bước dài.

Phi Linh nhảy đi biến mất trong hư không. Cậu ý đồ rất rõ ràng, đi vào sâu trong rừng để tìm tiếp theo hồn hoàn, cậu suy tính rằng sẽ làm cho Đế Thiên hoặc bất kì hai ba cái hung thú trên bảng xếp hạng thập đại trở thành cậu hồn hoàn. Trước đó, Phi Linh hoán đổi vectơ thao túng về dạng kích hoạt. Do bản thân trước đó không biết thân thể vô thượng ma thể có thể làm cậu phân tích được những dòng ma pháp ẩn trong các ma pháp. Từ đó giúp Phi Linh có thể điều khiển được các dòng ma pháp ấy. Nếu nói cần Rinnegan để nhìn ra dòng ma pháp, thì cậu thậm chí không sở hữu Rinnegan mà vẫn có thể phân tích chúng mà không có bất cứ hạn chế.

Hơn 1 giờ, Phi Linh cứ sử dụng Geppo đạp không mà chạy, ý định của Phi Linh rất đơn giản, nữ thì mời chào còn đực thì đánh tới khi nào chúng hàng phục thì thôi. Kết thúc đoạn đường của Phi Linh là một cái hồ.

-Đại nhân có nhân loại khí tức đến gần chúng ta.

Tại một nơi gần bờ hồ, một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện bên người một người thanh niên gương mặt tuấn tú nói.

-Hừ, đã bao lâu ta không thấy có người dám cả gan đến trung tâm của Cửu Hy sâm lâm a. Khách đến phải đích thân ra đãi mới được. Bích Cơ, ngươi đi gọi thêm Hùng Quân cùng Xích Vương đến luôn đi. Để ta xem xem ai lại có gan lớn như vậy.

-Vâng đại nhân.

Vút.

Nói xong người thanh niên cùng người phụ nữ xinh đẹp lướt đi theo hai hướng khác nhau mà người thanh niên thì hướng phía Phi Linh cùng bờ hồ đi tới.

-Sao cơ, Bích Cơ ngươi có chắc là đại nhân triệu tập chúng ta. Ngài ấy sắp làm gì thế?

-Có nhân loại xâm nhập trung tâm Cửu Hy sâm lâm.

Người đàn ông trung niên cao to, hướng phía Bích Cơ hỏi. Người đàn ông này là Hùng Quân biến hóa thành hinh người, Hùng Quân là hung thú đứng thứ 6 trong bảng xếp hạng.

-Có cái gì? Làm gì có chuyện còn người vào được trung tâm khu rừng cơ chứ.

-Nhân loại a. Ta cũng muốn gặp thử một lần a.

-Tiểu Nghê, ngươi cái tính trẻ con này, có thôi đi không. Chúng ta là hồn thú không nên tiếp xúc với con người. Dù gì thì chúng cũng chỉ giết chúng ta để thu thập hồn hoàn thôi.

Sau đó, xuất hiện một người trung niên cao gầy mới tóc đỏ, xung quanh cơ thể nhiệt độ cao hơn bình thường. Đây là Xích Vương đứng thứ 5 trong bảng xếp hạng. Đi theo hắn là một cô gái nhỏ tóc vàng kim, khuôn mặt vô cùng đáng yêu, vừa đi vừa hỏi.

Ngay tại thời điểm này Phi Linh đã đứng tại kế bên bờ hồ, ngắm cảnh thưởng thức vẻ đẹp thiên nhiên.

-Không hiểu sao ta có cảm giác rất quen thuộc ở nơi này, có lẽ do khí tức sinh mệnh nơi đây dồi dào chăng? Không hổ là Sinh Mệnh hồ a.

Phi Linh tự lẩm bẩm.

Ầm.

Đột nhiên Phi Linh cảm nhận được ma lực ba động, một quả cầu màu đen hướng phía cậu đánh tới.

-Ồ, chưa chết à.

Đòn đánh đánh trúng Phi Linh, bụi bay mù mịt, nhưng Đế Thiên cảm nhận vẫn có khí tức của Phi Linh tồn tại nên cảm khái nói.

-Này này, ngươi có phải thần thú không thế? Một đứa trẻ 8 tuổi như ta ngươi cũng không do dự mà đánh sao?

Bụi phai đi để lộ ra thân ảnh không một chút xay xác nào, thậm chí quần áo cũng không bị xém đi một mảnh. Điều này làm cho Đế Thiên bất ngờ. Nhân loại này có phải 8 tuổi như lời hắn nói hay không làm sao có thể chịu đựng được đòn 1 thành lực của mình. Đế Thiên lấy tu vi hơn 8 vạn để đếm chỉ phất tay một cái thì ngay cả cấp Thần cũng bị thổi cho trọng thương chứ nói gì một đứa trẻ 8 tuổi tu vi bề ngoài mới hồn sư.

-Ngươi 8 tuổi sao? Nhìn có chút không giống a.

-Sao không giống chiều cao cân nặng… đều là của một đứa 8 tuổi a.

Đế Thiên nói trên vẻ mặt lộ ra thần sắc phức tạp. Phi Linh tiếp tục nói một cách thản nhiên.

-Ngươi đến đây có y đồ gì? Ta nhìn ngươi trông không giống đến đây ngắm cảnh đâu.

Đế Thiên mặt âm trầm hỏi Phi Linh.

-À, cũng không có gì, ta đang trên đường đi tìm hồn hoàn tiếp theo cho mình.

-Hừ, tiếp theo hồn hoàn, ta thấy ngươi chỉ hồn sư cấp 11 thì lấy chỗ đâu ra mà chứa hồn hoàn.

-Nếu ta nói ta không phải cấp 11 thì sao?

Đế Thiên mặt khinh thường nói với Phi Linh, cậu cũng đáp lại Đế Thiên bằng một sự tự tin. Sau khi đã dung hợp lượng hồn lực cậu có đã đề thăng tiến lên cấp 55, nếu tìm thêm hồn hoàn thì không chừng có thể đề thăng đỉnh cấp. Vừa nói xong trên người Phi Linh toát ra một luồng hồn lực.

-Không có khả năng, ngươi bề ngoài tu vi chỉ hồn sư làm sao hồn lực lại lớn như vậy.

Đế Thiên bất ngờ đến không tưởng nói.

-Nếu ta nói cho ngươi biết vậy chịu cúi đầu kí túc trong ta, làm hồn hoàn của ta chứ.

Phi Linh cười cười nói. Đùa. Đệ nhất thiên hạ hồn thú làm sao có khả năng chịu khuất phục chỉ với cái này.

-Hừ, không biết trời cao đất dày, dám mơ tưởng có được bản đế thỏa thuận kí túc sao. Chính là dẹp bỏ cái ý tưởng này đi. Giờ thì bởi vì tội ngông cuồng của ngươi ta sẽ cho ngươi lưu lại đây luôn.

Đế Thiên khinh thường nói, trong cơ thể lực lượng tản mát ra khiến xung quanh bắt đầu không khí trở nên nặng nề khó thở.

-Có hay không cái bản lãnh ấy thì ngươi tới thì biết thôi. Ta sẽ đạp ngươi tới khi nào ngươi chịu thì thôi.

Phi Linh cười lạnh, thân ảnh của cậu vẫn đứng đó, không nao núng.

-Đế Thiên đại nhân lực lượng. Không lẽ Ngài ấy đang cùng nhân loại kia đánh sao?

Bích Cơ đi đến khu vực gần bờ hồ, phát hiện một lượng áp lực lớn nói.

-Chúng ta mau nhanh lên giúp Ngài ấy trừ tên nhân loại kia.

Hùng Quân nóng nảy muốn chiến đấu nói. Tên này cũng phải tốt lành gì, luôn là ghét nhân loại, không có ưa gì nhân loại cả.

-Thế nào ngươi không muốn thành thần sao? Tại sao lại từ chối thẳng thừng như vậy. Ngươi phải biết rẳng hồn thú hầu như không có khả năng thành thần, chỉ có thể cùng ta, mong ước của ngươi mới thành hiện thực.

-Ngươi nói sao? Theo ngươi có ta thể thành thần sao? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Tiếp của ta một chiêu đi rồi nói.

----------

à nếu các bạn hỏi tại sao mình lại lấy tên hung thú trong dấu la thì mình trả lời là cái này có thể giống tên nhưng dạng như một thế giới không có Đường Tam hay ai hết :)) thế nhé. Số từ: 1633

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.