Thần Cấp Tiên Giới Hệ Thống

Chương 136: Chương 136: Đổ chiến (hạ)




Phóng tác: xonevictory

Hai lăm vạn sáu ngàn thượng phẩm linh thạch, đối với lôi đài chiến của Bạo Khí cảnh bình thường cũng coi như cược lớn.

Lần đặt cược trước của Phương Viêm có thể coi như một hồi đánh cược thịnh yến. Đổ chiến như vậy, Phương Viêm biết chắc song bạc sẽ đứng ra ngăn cản. Nếu cứ tiếp tục như vậy, toàn bộ Bách Chiến sòng bạc nhất định thua không còn quần lót.

Đặt cược xong xuôi, tỉ lệ là một bồi hai, nếu thắng sẽ nhận lại bảy sáu vạn tám ngàn thượng phẩm linh thạch. Số lượng linh thạch lớn như vậy đủ để Phương Viêm tiêu sài thoải mái một trận. Với chừng đó linh thạch, tuyệt đối có thể đem Phương gia phát triển thành siêu cấp thế gia.

- Mời Phương Viêm và Điền Kiến lên đài.

Từ vị trí trọng tài lôi đài số bảy, một tiếng quát to truyền ra.

Phương Viêm cùng với một người tên Điền Kiến đồng thời nhảy lên lôi đài.

- Tại hạ Phương Viêm, Bạo Khí cảnh lục trọng, kính xin huynh đệ chỉ giáo.

Phương Viêm lên đài, chắp tay nói với nam tử gầy gò đối diện.

- Điền Kiến

Thanh niên đối diện có chút thẫn thờ, chỉ phun ra hai chữ họ tên, sau đó liền ngưng thần chăm chú.

“Băng Sơn”

Đối phương bất động, nhưng Phương Viêm cũng sẽ không kiêu ngạo mà nhường đối phương rat ay trước. Quát to một tiếng, Băng Sơn quyền đánh tới Điền Kiến đối diện.

Quyền ấn khổng lồ hàm chứa uy thế khai sơn liệt thạch, Điền Kiến đem bộ pháp phát huy tận cùng, tránh né công kích của Phương Viêm. Người có can đảm vượt cấp khiêu chiến, hắn chưa bao giờ coi thường. Liên tiếp xuất ra Bát Quái Du Long chưởng đạp tới Phương Viêm.

“oanh oanh oanh”

Võ kỹ của hai người tu luyện đều rất cường hãn, chiêu thức đại khai đại hơp. Quyền chưởng tương giao, kình khí bị ép bắn ra bốn phía, tiếng nổ vang rền không ngừng. Từng chiêu từng thức khiến khan giả phía dưới không ngừng hô to đã nghiền.

- Đánh hắn, Điền Kiến. Đem tiểu tử không biết trời cao đất dày này đá xuống lôi đài đi.

- Điền Kiến, ta đã đặt mười vạn hạ phẩm linh thạch cho ngươi thắng, ngươi nhất đinh không được để thua a.

- Đánh chết hắn, mau đập chết tiểu tử này a.

- Đúng, cứ như vậy a, cứng đối cứng. Tu vi của hắn không bằng ngươi, cứ như vậy mấy hiệp là hắn nhất định phải thua.



Tiếng gào thét, quát tháo không ngừng vang lên, trong số họ có chí ít tám, chin thành là đặt Điền Kiến thắng, ai nấy đều ra sức gào thét trợ uy cho Điền Kiến.

- Phương Viêm, ngươi có thể, ngươi nhất định có thể.

Phó Khinh Huyên nghe được đều là tiếng reo hò cổ vũ cho Điền Kiến, tuy nàng vẫn luôn kiên định tin rằng Phương Viêm nhất định có thể thắng, nhưng vẫn không nhịn được lo lắng nói.

Nhị hổ đối đầu, ắt có một người bị thương. Trong mắt người ngoài, Điền Kiến với tu vi Bạo Khí cảnh thất trọng đỉnh phong, lúc nào cũng có thể tiến vào Bạo Khí cảnh bát trọng. Nhưng hắn lại gặp phải tên biến thái như Phương Viêm, qua một hồi tấn công mãnh liệt, vẫn chưa đem lại kết quả. Phương Viêm di chuyển thong dong, không chút rối loạn. Ngược lại, Bát Quái Du Long chưởng của Điền Kiến tuy sắc bén cường hãn, đồng dạng tiêu hao vô cùng lớn, trải qua một hồi sử dụng, khiến bản thân hắn có chút cảm giác hồi phục không kịp.

- Tiểu tử này đúng là thật khó chơi, dĩ nhiên có thể ép ta tới mức này. Xem ra nhất định phải xuất ra tuyệt chiêu, nếu không vãn cục này coi như thua chắc rồi.

Tính Điền Kiến vốn không thích nhiều lời, giờ khắc này trong mắt người ngoài là hắn đang chiếm thượng phong, nhưng trong lòng hắn là rõ nhất, tình cảnh hiện tại là như thế nào.

Trận chiến này phần thắng của hắn có chút lớn hơn, song đối thủ quá mạnh, chỉ có thể liều mạng mới có thể thắng được.

Bởi đây là lôi đài chiến, không thể sử dụng phù triện với một số pháp bảo đặc thù, nếu không tỉ lệ thắng cược của hắn càng lớn. Quy định này của Bách Chiến lôi đài chính nhằm khích lệ hậu bôi không ngừng tiến bước, phải biết dựa vào thực lực bản thân, chỉ có thực lực bản thân cường đại mới là đảm bảo to lớn nhất.

“Hổ Bào quyền”

Phương Viêm càng thong dong, áp lực của Điền Kiến ngày càng lớn, đột nhiên Điền Kiến hét lớn một tiếng, sử dụng Địa cấp quyền pháp Hổ Bào Quyền mà hắn còn chưa cả thành thạo.

Một tiếng hổ gầm vang lên trên lôi đài, một quang đạn hổ hình rít gào hướng tới Phương Viêm.

“Băng Sơn”

Phương Viêm thấy đối thủ liều mạng, lập tức triển khai Hóa Phong Thân Pháp, nhảy vọt một cái, sau đó liên tiếp đánh ra Băng Sơn quyền.

Hổ Bào Quyền của Điền Kiến tuy là địa cấp võ kỹ, nhưng thời gian hắn luyện tập rất ngắn, thành ra chỉ có hình mà không có ý. Phương Viêm liên tiếp đánh ra ba đòn Băng Sơn Quyền liền đập tạn, trong đó có một đạo nện thẳng mặt đối phương.

Tuy nói Băng Sơn quyền của Phương Viêm không pahir Địa cấp võ kỹ, nhưng hắn đã đem Băng Sơn quyền luyện tới đại tông sư cảnh, uy lực thực sự của nó hiện tại đã không kém địa cấp võ kỹ bình thường. Giờ phút này, tuy Điền Kiến triển khai ra Địa cấp võ kỹ, nhưng uy lực cũng không mạnh, bị tam quyền của Phương Viêm dễ dàng đánh tan, trong đó càng có một quyền trực diện đánh vào mặt Điền Kiến, đem đối phương đánh bay.

Nội phủ của Điền Kiến sau đòn này chịu rung động nhất định, mới từ mép lôi đài nhảy lên một cái, chỉ thấy Phương Viêm quỷ dị xuất hiện trước người, lại một cái Băng Sơn quyền đánh ra, hất hắn bay xuống lôi đài, thua không thể lại thua thêm được nữa.

- Này, sao có thể có chuyện đó, Điền Kiến này đã đem cả Hổ Bào quyền ra mà vẫn thua.

- Không thể, không thể, tên trời đánh Điền Kiến sao có thể thua, ta đã đặt hắn thắng a! Hiện tại tên trời đánh này thua, linh thạch của ta, linh thạch của ta a.

- A! Tên trời tru Điền Kiến, sao ngươi không chết đi a! Uổng công ngươi còn có chiến tích năm thắng liên tiếp.

...

Điền Kiến đã sử dụng Hổ Bào Quyền còn thất bại, nhất thời tiếng chửi rủa phía dưới không ngừng vang lên.

Đáng tiếc cho Điền Kiến, vốn đã xuất toàn lực đánh một trận mà thua, sau đó không những không thu được an ủi, mà còn bị chúng nhân vô tình chửi rủa.

Có người vui cũng có người buồn, Điền Kiến đã trở thành đá đặt chân cho Phương Viêm. Phương Viêm mới chỉ dùng ra Băng Sơn quyền, cùng với Hóa Phong Thân Pháp là đã có thể đơn giản thắng một hồi, có thể nói là đơn giản đến cực điểm.

Tuy khiêu chiến Bạo Khí cảnh thất trọng thành công, nhưng Phương Viêm không vì thế mà đắc chí, trận thắng này với hắn mà nói là hiển nhiên. Có điều hắn rất vừa ý với số tiền thắng được, bảy sau vạn tám ngàn thượng phẩm linh thạch, chính là hơn bảy mươi ức hạ phẩm linh thạch. Trải qua một trận chiến, Phương Viêm đã kiếm được số linh thạch khủng bố rồi.

- Phương Viêm, ngươi thắng, ngươi thắng.

Trọng tài vừa tuyên bố Phương Viêm thắng lợi, Phó Khinh Huyên kích động tới nói năng lộn xộn. Một ván này chính là cược một bồi hai, bọn họ thắng hơn năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch a.

Ngoại trừ 500 thượng phẩm linh thạch lúc đầu, Phương Viêm kiếm lời lên tới bảy sáu vạn bảy ngàn năm trăm thượng phẩm linh thạch, đúng là lợi nhuận đến điên cuồng.

- Ha ha... Đi, chúng ta đi lấy linh thạch, sau đó mua cho ngươi cái túi Càn Khôn.

Phương Viêm ha ha cười một tiếng, tiếp đó hướng bàn cược lôi đài số bảy đi đến.

- Thật sự để hắn thắng, vượt cấp khiêu chiến thắng, lần này dĩ nhiên nhà cái thua hơn năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch.

- Vương chấp sự, nếu tên Phương Viêm kia tới lấy linh thạch, chúng ta thực sự phải cho chúng hơn bảy sáu vạn thượng phẩm linh thạch sao?

Tên nhân viên chạy việc ở bàn cược thấp thỏm nói. Hắn là Tiên Thiên cảnh tu sĩ mà cũng không có nhiều linh thạch vậy a.

- Cho, são lại không cho, chẳng nhẽ ngươi muốn vì bảy mươi vạn linh thạch mà đạp chiêu bài của mình sao. Vậy sau này còn ai dám tới chỗ chúng ta đặt cược nữa.

Vương chấp sự nghe vậy không khỏi nổi giận nói.

- Pahir! Đúng! Đúng! Vậy ta về tổng bộ lấy linh thạch.

Tên nhân viên Tiên Thiên cảnh khúm núm nói.

- Chậm đã, thuận tiện ngươi thông báo cho nhân viên bên dưới điều tra lai lịch tiểu tử này ra sao, linh thạch của Bách Chiến sòng bạc không phải dễ kiếm như thế.

Vương chấp sự đột nhiên gọi lại tên tu sĩ Tiên Thiên cảnh nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.