Thái Cổ Thần Vương

Chương 784: Chương 784: Núi trọng lực (2)




Nhưng trước kia cùng lúc tu vi hắn đề cao, thân thể không ngừng cường hóa, Yên Thần Biến, cũng làm thân thể hắn cường hóa, cơ sở, đã rất khó tăng lên.

- Mặt khác, ngươi đã từng đi nhà tranh, hẳn là biết, võ đạo ý chí mặc dù chỉ là đơn giản giao dung, cũng sẽ có hiệu quả không thể tưởng tượng.

Lăng Thiên Kiếm Chủ nói với Tần Vấn Thiên.

- Vãn bối lúc trước đã từng thử như vậy, mang võ đạo ý chí khác nhau dung nhập đến trong kích pháp, uy lực quả thật mạnh hơn rất nhiều, tuy loại dung hợp này là mức độ đơn giản nhất.

Tần Vấn Thiên đáp lại, kiếm thứ mười lăm bắt đầu, mới là thật sự tiến vào giao dung mức độ sâu, mà hắn hôm nay, vừa vặn cũng chỉ trình độ kiếm thứ nhất đến kiếm thứ bảy, kiếm, còn chỉ là một vật dẫn.

- Khó trách ngươi có thể giải mười bốn kiếm, nhưng ngươi cũng không phải đi lầm khu, trong nhà tranh sở dĩ tất cả lấy kiếm làm cơ sở, chỉ vì thuỷ tổ là kiếm tiên, hơn nữa, kiếm có thể phi thường dễ dàng mang phong, vũ, lôi điện các võ đạo ý chí dung nhập trong đó, nhưng võ đạo ý chí khác nhau, có thể lựa chọn vật dẫn khác nhau, ví dụ như Tinh Hồn của ngươi thiên chùy, lực, đại địa võ đạo ý chí, thì tương đối dễ dàng dung nhập đến bên trong phát huy uy lực.

Lăng Thiên Kiếm Chủ nói chuyện tùy ý, làm Tần Vấn Thiên bất tri bất giác cảm thấy thân thiết, rất tùy ý nói chuyện với hắn.

- Đa tạ tiền bối chỉ giáo.

Tần Vấn Thiên hiểu Lăng Thiên Kiếm Chủ, lo lắng mình đi vào trong khu sai lầm của kiếm, trong lòng cũng chỉ có kiếm.

- Con đường của các ngươi, đều là cần dựa vào chính mình đi ra, tiền nhân, cũng chỉ có thể chỉ điểm một chút, có thể đi bao xa chung quy là dựa vào thiên phú cố gắng cùng với cơ duyên của bản thân, ngươi cũng không cần bái ta làm thầy, nhưng có nghi vấn có thể tới tìm ta, ngươi theo Lâm Soái đi núi trọng lực tu hành trước, về phần bạn gái nhỏ của ngươi, ta sẽ giới thiệu sư phụ tốt cho nàng, nàng nếu không muốn, ta cũng không miễn cưỡng.

- Vâng.

Trong lòng Tần Vấn Thiên vui vẻ, ngược lại không ngờ Lăng Thiên Kiếm Chủ có thể hậu đãi mình như thế, trong lòng là phi thường cảm kích, về phần Lăng Thiên Kiếm Chủ hiểu lầm Thanh Nhi là bạn gái của hắn, hắn cũng không đi cố ý giải thích.

- Sư đệ, đi thôi.

Lâm Soái lộ ra nụ cười, Tần Vấn Thiên nhìn Lăng Thiên Kiếm Chủ hơi khom người, sau đó liền theo Lâm Soái rời khỏi.

Lăng Thiên Kiếm Chủ nhìn bóng người Tần Vấn Thiên rời đi, mặt mỉm cười, thầm nghĩ ánh mắt sư tôn quả nhiên độc, hắn tự nhiên sẽ hết sức, đưa kẻ này vào Trượng Kiếm Tông, hơn nữa, cần thật vẻ vang đi vào, nếu không cũng khó được coi trọng, đây cũng là nguyên nhân hắn không cho Tần Vấn Thiên bái sư.

- Tần sư đệ, ngươi cũng thật khiến người ta kinh ngạc.

Sau khi đi ra khỏi điện Lâm Soái liền mở miệng nói, Tinh Hồn tổ hợp kia, thật sự quá rung động.

Tần Vấn Thiên cười cười không nói gì, lại thấy Diệp Lăng Sương hỏi:

- Sư huynh, làm sao vậy?

- Không có gì.

Lâm Soái cười lắc đầu, tùy ý nói:

- Sư tôn bảo ta mang Tần sư đệ đi núi trọng lực.

- A...

Diệp Lăng Sương hét lên chói tai, Lưu Vân thì mắt trắng dã, đều rất biết mà không nói gì, khiến Tần Vấn Thiên rất tò mò đối với nơi này.

Núi trọng lực, chính là một mảng dãy núi khe hẹp, cạnh hạp cốc có một số tảng đá lớn màu mực, cho người ta cảm giác nặng nề, trong dãy núi có những cây cổ thụ, tất cả đều vô cùng tráng kiện, chỉ sợ mười người ôm cũng khó ôm hết.

- Đây là núi trọng lực?

Tần Vấn Thiên nhìn hạp cốc phía trước, hỏi.

- Ừm, sư đệ, tảng đá phía dưới, nặng tới vạn cân, ngươi phải chuyển toàn bộ đến đối diện hạp cốc, sau đó lại chuyển về, còn có những cổ thụ này, ngươi cần dùng rìu, chặt một trăm cây, mới có thể đi ra.

Lâm Soái mở miệng nói.

- Vậy có gì khó.

Tần Vấn Thiên cười nói, phía sau Diệp Lăng Sương lộ ra vẻ mặt cổ quái.

- Vậy ngươi đi xuống đi.

Lâm Soái mỉm cười nói.

- Được.

Tần Vấn Thiên gật đầu, bước một bước, bước về phía hạp cốc.

Nhưng khi hắn buông xuống trên không hạp cốc, sắc mặt Tần Vấn Thiên đột nhiên thay đổi, một luồng áp lực kinh khủng rơi ở trên người, khiến thân thể hắn trực tiếp rơi xuống dưới.

- Thật trầm.

Sắc mặt Tần Vấn Thiên đại biến, ‘oành’ một tiếng vang lớn, thân thể hắn trực tiếp rơi xuống trên mặt đất, thậm chí hai chân cũng khó đứng vững, chỉ cảm thấy toàn thân cũng như tan rã ra, cả người đều cực kỳ không thoải mái, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể giống như cũng đang rơi xuống.

- Tần sư đệ, tu hành cho tốt.

Lâm Soái mỉm cười nói, nói xong liền xoay người rời đi, Diệp Lăng Sương đưa qua một cái vẻ mặt đắc ý, Lăng Vân thì đồng tình nhìn Tần Vấn Thiên, nói:

- Hưởng thụ cho tốt, đừng quên chuyển đá chặt cây nha.

- Sao có thể khủng bố như vậy.

Tần Vấn Thiên đứng thẳng thân thể, chỉ cảm thấy một lực lượng siêu mạnh tác dụng toàn thân, cho dù là tinh thần nguyên lực trong cơ thể cũng vận hành không thông suốt.

Hắn đột nhiên nghĩ đến, sau khi một loại lực lượng tới cực hạn, có thể đủ sinh ra chất biến, mảng trọng lực lĩnh vực này đã đến một loại cực hạn.

- Thùng!

Đi một bước, mặt đất cũng phát ra một tiếng trầm nặng, Tần Vấn Thiên nhìn thoáng qua những tảng đá lớn kia, lại nhìn thoáng qua những cổ thụ kia, có loại xúc động muốn khóc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.