Thái Cổ Thần Vương

Chương 82: Chương 82: Nam nhi huyết






Liễu Nhạc lui về phía sau, sắc mặt trắng bệch, mở miệng nói:

- Tần Vấn Thiên, nể tình Liễu Nghiên, bỏ qua ta lần này đi.

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu hướng Liễu Nghiên bên kia nhìn đi, lập tức khóe miệng lộ ra một cái châm chọc chi ý:

- Tuy nói là hiểu lầm, này vốn nên là một hiểu lầm đẹp, chúng ta như trước có thể trở thành bằng hữu, đáng tiếc ngươi lợi dụng loại hiểu lầm này tới giết ta, còn Liễu Nghiên, ta không nợ nàng cái gì.

Nói xong, sát khí trên người Tần Vấn Thiên càng cường đại, hắn đâu chỉ không nợ Liễu Nghiên cái gì, ngược lại, Liễu Nghiên thiếu hắn một mạng.

Liễu Nghiên nhìn Tần Vấn Thiên, dường như muốn khóc, nàng minh bạch Tần Vấn Thiên nói không sai, là nàng thiếu Tần Vấn Thiên, buồn cười ca ca của nàng Liễu Nhạc nói Tần Vấn Thiên thích nàng, nàng vẫn tin là thật, mà phóng mặc ca ca nàng lợi dụng cái này đi đối phó đối phương.

- Chết.

Trong tay Tần Vấn Thiên oanh ra một đạo chưởng ấn, ấn pháp khủng bố đánh về phía Liễu Nhạc, Liễu Nhạc giơ tay lên chống lại, lại bị chưởng ấn đáng sợ kia dìm ngập, một kích giết chết.

- Không...

Liễu Nghiên ngồi chồm hổm dưới đất khóc lên, nhắm mắt lại, dường như không dám nhìn một màn này.

Tần Vấn Thiên nhìn Liễu Nghiên cũng chẳng có bao nhiêu đồng tình, vừa rồi Liễu Nhạc tới giết hắn, Liễu Nghiên nàng thậm chí không có mở miệng, có lẽ nàng bản tính không hư, nhưng loại thản nhiên này để người ta thất vọng đến cực độ, hắn là cứu qua mạng của nàng.

- Tốt.

Vào thời khắc này, xa xa có một thanh âm truyền đến, ánh mắt đoàn người nhìn tới, chỉ thấy Tam hoàng tử Sở Thiên Kiêu cùng với Lạc Thiên Thu đạp ngựa đi đến, bọn họ ngồi ở trên ngựa, quan sát Tần Vấn Thiên, thần sắc hờ hững mà bình tĩnh, hết thảy trước mắt, dường như đều không thể làm cho bọn họ động dung.

- Tần Vấn Thiên, muốn cứu viện tử tù, này là tử tội, mặc dù ngươi là đệ tử của Đế Tinh Học Viện, cũng giống như vậy.

Sở Thiên Kiêu bình tĩnh nói, một lời định tội Tần Vấn Thiên.

Tiếng nói của hắn hạ xuống, nhất thời quân sĩ chung quanh giáo trường đồng thời nhắm cung tiễn vào bọn họ, cục diện giờ khắc này, tựa hồ có chạy đằng trời.

- Dao nhi, Vấn Thiên, hai đứa nhỏ ngốc.

Trong lòng Tần Xuyên áy náy, hai con của hắn có tiền đồ thật tốt, lẽ nào phải chôn vùi ở nơi này sao.

- Đùng, đùng...

Đại địa đột nhiên run rẩy, một cỗ Yêu khí kinh khủng lao thẳng tới bên này, làm cho thần sắc của mọi người ngưng tụ.

Tần Xuyên ngẩn người, ánh mắt lập loè.

Sở Thiên Kiêu ở trên chiến mã thần sắc bình tĩnh, nhưng khóe miệng của hắn lại cười nhẹ, trong lòng nói nhỏ:

- Rốt cục nhịn không được xuất thủ sao, chờ lâu lắm rồi.

Đại môn Hắc Bảo mở rộng, nhiều đội nhân mã từ đó bước ra, người khoác áo giáp, uy vũ phi phàm, chỉ nghe Sở Thiên Kiêu quát lên:

- Đưa ba người hắn vào Hắc Bảo, phải sống.

- Vâng.

Đám cường giả kia xông ra, lao thẳng tới đám người Tần Vấn Thiên.

Một đám Yêu Thú điên cuồng bôn tẩu đến, đã xuất hiện ở trong tầm mắt, nội tâm Tần Xuyên thiêu đốt một tia hi vọng, nhìn Tần Vấn Thiên cùng Tần Dao quát:

- Các ngươi đều trốn đi, không cần lo cho ta, bọn họ không dám giết ta.

Dứt lời, thân thể hắn lao về phía những binh sĩ kia, bàn tay giơ lên, lại phóng lên thiên linh cái.

- Nếu như các ngươi tiến lên một bước nữa, ta tất phơi thây tại chỗ.

Tần Xuyên quát một tiếng, thanh âm cuồn cuộn, làm cho đám người kia hơi dừng lại, ánh mắt nhìn qua Sở Thiên Kiêu.

Tần Xuyên xoay người nhìn Sở Thiên Kiêu, lạnh lẽo nói:

- Đại trượng phu chết không hết tội, Tần Xuyên ta thiết huyết nam nhi, nói được thì làm được.

Tần Xuyên đang đánh cuộc.

Mấy ngày qua, Sở Thiên Kiêu một mực lợi dụng hắn, tựa hồ muốn dẫn cái gì ra, tựa hồ là đang đánh cuộc với phụ thân của hắn, mặc dù là hắn cũng không rõ tin tức trong đó.

Tần Xuyên hắn đánh cuộc Sở Thiên Kiêu không dám để cho hắn chết.

Quả nhiên, chỉ thấy Sở Thiên Kiêu phất phất tay, nhất thời những người kia ngừng lại, cũng ở lúc này, bầy Yêu thú cuồng bạo đã trùng kích, như những Yêu Thú này đang rơi vào trạng thái bạo động.

Những cung tiễn thủ kia nhắm tên về phía Yêu Thú, bắt đầu chém giết.

Tần Xuyên thì nhìn Tần Vấn Thiên cùng Tần Dao nói:

- Các ngươi đi đi, có một cơ hội nhỏ nhoi cũng phải chạy đi.

- Phụ thân.

Trong con ngươi Tần Dao có nước mắt rơi xuống, nàng sao bỏ được, đây là phụ thân của nàng.

Tần Vấn Thiên nhìn Tần Xuyên nói:

- Phụ thân, muốn đi, cùng đi.

- Nếu như ngươi không đi nữa, ta sẽ chết ở trước mặt ngươi.

Tần Xuyên giơ tay lên, làm cho sắc mặt của Tần Vấn Thiên cực kỳ khó coi, thân thể phập phòng kịch liệt.

- Phụ thân.

Tần Dao hô to một tiếng, chỉ thấy Tần Vấn Thiên lôi kéo tay nàng, chạy như điên ra xa.

Mạc Khuynh Thành ngẩng đầu nhìn hư không, trong lòng như có chút sốt ruột, sao còn chưa tới.

- Thiên Thu, giúp ta một việc.

Sở Thiên Kiêu nhìn Lạc Thiên Thu thấp giọng nói, Lạc Thiên Thu khẽ gật đầu, minh bạch ý tứ của Sở Thiên Kiêu, sau đó hắn điều khiển chiến mã, đuổi theo Tần Vấn Thiên cùng Tần Dao.

Ngoại trừ Lạc Thiên Thu, tương tự còn có một nhóm thân ảnh truy kích Tần Vấn Thiên cùng Tần Dao, nhóm người này đều vô cùng trẻ tuổi, nhưng khí tức trên người cực kỳ lạnh lẽo.

Mạc Khuynh Thành bước ra, nhưng chỉ thấy Sở Thiên Kiêu mở miệng nói:

- Khuynh Thành, ta không muốn ngăn cản ngươi.

Nghe được lời của hắn, Mạc Khuynh Thành dừng ở đó, trong lòng tự than thở, nàng rất rõ ràng, nếu như Sở Thiên Kiêu muốn nhúng tay, mặc dù nàng muốn giúp Tần Vấn Thiên cũng không có khả năng.

- Sở Thiên Kiêu, hà tất làm tuyệt như vậy.

Mạc Khuynh Thành nhín Sở Thiên Kiêu nói.

- Ta biết tổ tiên Mạc gia cùng Tần Vũ rất có cội nguồn, nhưng sự tình đã qua lâu như vậy, Tần phủ sớm đã không phải Tần phủ ngày xưa, Mạc gia cũng đã không đếm xỉa đến, Khuynh Thành ngươi hà tất còn muốn quản nhàn sự này.

Sở Thiên Kiêu nhìn Mạc Khuynh Thành nói.

- Sở gia cần gì phải làm tuyệt sự tình.

Mạc Khuynh Thành thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn về phương xa, thân phận của Lạc Thiên Thu nàng cũng biết, ở Sở Quốc, Lạc Thiên Thu tuyệt đối là tồn tại cấm kỵ, mặc dù là Hoàng thất cũng phải giao hảo, mà không dám trêu chọc, mặc dù là Đế Tinh Học Viện, cũng chỉ có thể tùy hắn ở trong học viện tu hành.

Hơn nữa, thực lực của Lạc Thiên Thu cường đại, nàng chỉ có thể chúc phúc Tần Vấn Thiên may mắn, nàng muốn can thiệp, nhưng không có loại thực lực đó.

Tần Vấn Thiên lôi kéo Tần Dao chạy trong Hắc Ám Sâm Lâm, tốc độ của Cửu Thiên Côn Bằng Quyết phát huy đến cực hạn, nhưng hắn phát hiện người truy tung đều rất mạnh, tốc độ không kém hắn bao nhiêu.

- Tỷ, ngươi đi trước.

Tần Vấn Thiên nhìn Tần Dao nói.

- Không được.

Tần Dao cự tuyệt nói.

- Ngươi không đi, chúng ta đều khó trốn thoát, ngươi rời đi, ta còn có cơ hội.

Tần Vấn Thiên nhìn Tần Dao nói:

- Tốc độ của ngươi quá chậm, sẽ kéo chân sau của ta.

Tần Dao nghe được Tần Vấn Thiên nói, biểu lộ hơi thất lạc nhàn nhạt, nàng biết Tần Vấn Thiên cố ý kích nàng, nhưng Tần Vấn Thiên nói là sự thực.

- Vấn Thiên, phụ thân đã bị bắt, ngươi tuyệt đối không thể lại rơi vào trong tay bọn họ.

Đôi mắt của Tần Dao ngậm lấy nước mắt, nhìn Tần Vấn Thiên nói.

- Yên tâm đi tỷ, ta còn muốn chiếu cố ngươi.

Trên mặt Tần Vấn Thiên lộ ra dáng tươi cười, Tần Dao gật đầu:

- Ta chờ ngươi.

Tiếng nói của nàng hạ xuống, Tần Vấn Thiên buông lỏng tay nàng ra, sau đó chính hắn thì ngừng lại.

- Đi mau.

Tần Vấn Thiên quát lớn một tiếng, Tần Dao lau vệt nước mắt, chịu đựng thống khổ như đao cắt tiếp tục chạy đi.

Thấy Tần Dao ly khai, trên mặt Tần Vấn Thiên hiện ra dáng tươi cười nhu hòa, song khi hắn nhìn những thân ảnh truy kích đến kia, trong mắt tất cả đều là hàn mang, ở trong lòng bàn tay của hắn, đã nắm chặt Kim Hình Kiếm.

Thân ảnh truy kích đến thấy chỉ có Tần Vấn Thiên, muốn phân tán truy kích, nhưng Tần Vấn Thiên tế xuất Kim Hình Kiếm, cả giận nói:

- Ai dám lại tiến lên một bước, Thần binh Tam giai này sẽ bạo phát.

Thoại âm rơi xuống, Tinh Thần Chi Lực tràn vào Kim Hình Kiếm, một cỗ kiếm khí kinh khủng lan tràn ra, làm cho những thân ảnh kia vội ngừng lại.

- Đây là Trưởng lão của Đế Tinh Học viện ban tặng ta Thần binh Tam giai, muốn chết liền lên đi.

Khóe miệng của Tần Vấn Thiên ngậm lấy nụ cười lạnh lẽo, những người kia cảm thụ được cỗ kiếm khí này, con ngươi co rút lại, lấy thiên phú của Tần Vấn Thiên ở Đế Tinh Học Viện, lời hắn nói vô cùng có khả năng là thật.

- Viễn trình đánh giết hắn.

Lạc Thiên Thu đạp ngựa mà đến, nhìn đoàn người lạnh như băng nói, nhất thời mọi người đều phóng thích khí tức mạnh mẽ, mãnh liệt đánh tới trước, trong khoảnh khắc từng cỗ khí thế cuồng bạo điên cuồng nghiền ép về phía Tần Vấn Thiên.

Thần Nguyên trong cơ thể Tần Vấn Thiên như cuồng phong lưu chuyển, Luân Hải Ấn oanh ra, lực lượng cuồng bạo kích bắn, thân thể Tần Vấn Thiên bị khí thế va chạm đẩy lui, khí huyết quay cuồng, nhưng hắn như trước không nỡ bỏ phóng thích, hắn muốn tranh thủ thời gian cho Tần Dao.

- Giết.

Đám cường giả kia không ngừng tiến lên, liên tục oanh ra công kích cường thế, Tần Vấn Thiên bước bước lui về phía sau, trong miệng bắt đầu phun tiên huyết, sắc mặt trắng bệch, nhưng đôi mắt của hắn cứng cỏi không gì sánh được, một người đã đủ giữ quan ải.

- Hôm nay không bảo vệ được phụ thân, nếu lại để cho Dao tỷ rơi vào nguy nan, kiếp này uổng làm nam nhi.

Thần sắc của Tần Vấn Thiên lạnh lùng, Luân Hải Ấn điên cuồng đánh giết, chưởng ấn đầy trời phá hủy hết thảy, này chỉ có thể ngăn chặn nhất thời, không qua bao lâu, Tần Vấn Thiên đã không biết phun bao nhiêu tiên huyết.

Trong cơ thể, Tinh Thần Chi Lực như muốn khô kiệt, đoàn người ở phía xa không ngừng phát ra công kích kia đều âm thầm bội phục Tần Vấn Thiên cứng cỏi.

Rất nhanh bọn họ bắt đầu tách ra hai bên, Tần Vấn Thiên quá liều mạng, bọn họ cần một nhóm người đi vòng qua truy kích Tần Dao.

Nhưng lúc này, chỉ thấy Tần Vấn Thiên gầm lên giận dữ, thân thể nhào tới phía trước, bàn tay nhấn Kim Hình Kiếm một cái, đưa Tinh Thần Chi Lực vào trong đó.

Bước chân của Tần Vấn Thiên nhanh bực nào, nháy mắt đã kéo gần lại rất nhiều khoảng cách, Kim Hình Kiếm vung ra ngoài, trong sát na, kiếm quang khủng bố bộc phát, hóa thành kiếm vũ đầy trời.

Mà ở cùng một giây, bởi vì Tần Vấn Thiên không tiếc hết thảy tiến lên, hắn cũng chịu đựng chấn động đáng sợ, thân thể bị chấn bay ra ngoài, lúc rơi trên mặt đất lại hộc ra một ngụm máu tươi, nhưng con ngươi của hắn vẫn nhìn chòng chọc về phía trước, kiếm vũ cuồng bạo không ngừng thu gặt sinh mệnh.

Chính như Nhậm Thiên Hành nói, Kim Hình Kiếm là Thần binh lợi khí công kích duy nhất, uy lực cường đại, phạm vi công kích to lớn, trong nháy mắt quét sạch rất nhiều tính mệnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.