Thái Cổ Thần Vương

Chương 1608: Chương 1608: Nam Hoàng Vân Hi gia nhập (2)




- Tử Đạo Dương kia thật là lớn lối. Hắn cho rằng mình là ai, nhìn là không ưa rồi.

Quân Mộng Trần đi lên phía trước thấp giọng mắng. Dường như hắn cũng cố nhịn một khẩu khí, thấy thái độ của Tử Đạo Dương trước đó hắn rất không thoải mái, hận thực lực của chính mình quá yếu trong thành Cổ đế, nếu không nhất định phải đại chiến một trận với cái người cao ngạo ấy..

- Đệ nhất Đăng Tiên bảng, con của Tử đế. Một nhân vật như vậy làm sao mà không kiêu ngạo được chứ. Tuy nhiên hắn quá mức không coi ai ra gì rồi.

Tử Tình Hiên cũng lên tiếng. Mỗi câu nói, mỗi cử động của Tử Đạo Dương cứ phảng phất như nếu có hắn ở đây, tất cả mọi người đều phải nghe theo chỉ thị của hắn: yêu cầu Huyền Dương dừng tay, yêu cầu Tần Vấn Thiên xin lỗi. Cuối cùng vì nễ mặt Thanh Nhi mới không kiên trì, phảng phất như bọn họ còn thiếu Tử Đạo Dương hắn một món nợ ân tình vậy.

- Tình Hiên tỷ, hắn và tỷ cùng một họ, các ngươi sẽ không là người cùng tộc chứ a?

Quân Mộng Trần đùa giỡn nói, khiến cho Tử Tình Hiên trừng mắt liếc hắn một cái.

- Tử Đạo Dương tuy rằng cuồng vọng, nhưng lời đồn thực lực của hắn đích xác là rất mạnh. Tuy Huyền Dương đứng hạng tư trên Đăng Tiên bảng, nhìn thì thấy khoảng cách chỉ kém đệ nhất Đăng Tiên bảng Tử Đạo Dương ba vị trí, nhưng chiến lực chân chính có sự khác biệt cực lớn. Ngay cả Huyền Dương cũng không có dũng khí phản bác lại Tử Đạo Dương.

Hoa Thái Hư bình tĩnh nói. Tự tin xuất phát từ thực lực. Người có can đảm tự cao tự đại coi trời bằng vung tất có vốn liếng để cho kẻ đó kiêu ngạo. Tử Đạo Dương đúng là như vậy.

- Ngươi nói không sai. Nếu thật sự giao phong, Huyền Dương chỉ sợ không tiếp nổi một khắc công kích của Tử Đạo Dương. Thực lực của hai người căn bản không nằm trên cùng một tầng. Cái này có nghĩa là nếu như Tử Đạo Dương xuất thủ đối với các ngươi, hắn dễ dàng có thể hủy diệt năm người các ngươi.

Một giọng nói truyền đến, cách nói không khách khí chút nào. Tần Vấn Thiên nhìn người vừa đến, cũng không hoài nghi lời nói của đối phương.

Đơn giản vì người nói ra lời này chính là Nam Hoàng Vân Hi đứng hạng ba trên Đăng Tiên bảng. Với thứ hạng của nàng nhất định là có hiểu biết về thực lực của Tử Đạo Dương, thế nên có tư cách đưa ra đánh giá.

- Như vậy thì đã sao? Chờ cho đến khi Tần sư huynh bước chân vào cảnh giới Thiên Tượng cửu trọng, dựa vào Thần Chi Thủ thì có thể đánh bại được hắn.

Quân Mộng Trần không phục nói.

- Nào có dễ dàng như vậy.

Nam Hoàng Vân Hi thờ ơ lên tiếng.

- Tử Đạo Dương nói Tần Vấn Thiên bước chân vào Thiên Tượng cửu trọng cũng không phải là đối thủ của hắn, đây không phải là hắn nói chuyện giật gân. Tuy Thần Chi Thủ tuyệt học rất mạnh, nhưng cũng không phải bách chiến bách thắng. Còn phải xem ngươi rốt cuộc lĩnh ngộ được bao nhiêu lực lượng, mà di tích của thành Cổ đế lại không chỉ có Thần Chi Thủ.

- Ngươi nói Tử Đạo Dương cũng nhận được truyền thừa từ di tích của Cổ Chi đại đế?

Tần Vấn Thiên hỏi.

- Thực lực bản thân của Tử Đạo Dương cũng đã đủ kinh khủng rồi. Tử đế chính là một trong Tiên Đế đỉnh cấp của Tiên vực. Lực lượng mà hắn tu hành có thể nói là mạnh cực kỳ. Các ngươi chớ cho rằng dựa vào Thần Chi Thủ tuyệt học này là có thể xưng bá trong kẻ có cùng cảnh giới trong Tiên vực.

Nam Hoàng Vân Hi tiếp tục nói.

- Hơn nữa, Tử Đạo Dương nói người đó đã đi vào Minh sơn từ rất lâu rồi, rất có thể đã có thu hoạch. Nếu hắn thật sự không chết mà ở bên trong Minh sơn, vậy thực lực hôm nay chỉ sợ sẽ không yếu hơn Tử Đạo Dương.

Tần Vấn Thiên cũng không dám khinh thường các thiên kiêu của Tiên vực. Tiên vực quá lớn, thiên kiêu ở thành Cổ đế cũng chỉ là bộ phận của Tiên vực, cũng không ít người đã tới hoặc chưa tới, còn có người cảnh giới Tiên đài trở lên. Các thời đại nối tiếp nhau, không biết có thể sinh ra bao nhiêu là kỳ tài.

- Ngươi tới đây?

Tử Tình Hiên nhìn Nam Hoàng Vân Hi hỏi.

- Ta sẽ bước chân vào Minh sơn. Dù sao Minh sơn được gọi là tuyệt địacủa thành Cổ đế. Nếu như các ngươi cũng muốn bước chân vào trong đó, ta muốn kết bạn đi cùng các ngươi, có thể chiếu ứng lẫn nhau. Chi bằng ta gia nhập vào Tần môn các ngươi, như thế nào?

Nam Hoàng Vân Hi mở miệng nói, khiến cho đám người chung quanh đều chấn động lên.

Nam Hoàng Vân Hi, nàng ta muốn gia nhập Tần môn sao?

Rất hiển nhiên, trước đó Thanh Nhi cùng với Tần Vấn Thiên chiến đấu, đã được Nam Hoàng Vân Hi nhìn nhận, đối mặt Minh sơn không biết tranh đấu và nguy cơ gì, không thể nghi ngờ Tần môn là đồng minh rất tốt. Tần môn có ít người, lại có hai vị đỉnh cấp tinh anh, không có thế lực nào khác thích hợp hơn so với Tần môn rồi.

- Hoan nghênh.

Tần Vấn Thiên gật đầu đồng ý. Nam Hoàng Vân Hi gia nhập vào, trong nháy mắt có thể làm cho Tần môn mới lập lần nữa đề thăng một tầng cao mới, biến thành một thế lực cường đại chân chính hết sức quan trọng tại thành Cổ đế. Cho dù chỉ có sáu người như vậy cũng đủ rồi, hắn không có lý do cự tuyệt.

- Chuyện này. . .

Đám người nhìn về phía bên này, hai vị mỹ nữ tuyệt sắc, Nam Hoàng Vân Hi đứng thứ ba Đăng Tiên bảng, và Thanh Nhi công chúa đứng thứ năm Đăng Tiên bảng, còn có một vị Tần Vấn Thiên có thể đánh bại Tiêu Lãnh Nguyệt. Thế trận này thật là mạnh.

- Ta cũng gia nhập vào Tần môn.

Đúng lúc này, có người lên tiếng nói to lên.

- Có ta nữa. Ta muốn gia nhập Tần môn.

Chỉ thấy lục tục có bóng dáng thiên kiêu bước ra, hiện tại Tần môn có hai vị mỹ nữ tuyệt sắc, hơn nữa nhìn trận đánh trước đó e rằng cũng không bao lâu nữa thực lực của Tần môn sẽ vượt qua Song Kiêu minh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.