Thái Cổ Thần Vương

Chương 60: Chương 60: Gông xiềng huyết mạch






Tần Vấn Thiên có thể miệng phun chưởng ấn, một nguyên nhân trong đó tự nhiên là bởi vì Thần Nguyên, Thần Nguyên trong cơ thể hắn vốn là từ Thần Văn chưởng ấn ngưng tụ thành, mỗi một luồng Thần Nguyên, đều ẩn chứa chưởng lực.

Còn một nguyên nhân khác, là phải cảm tạ Tô Mộc Vũ, Luân Mạch của Tần Vấn Thiên là Tinh Thần Luân Mạch, sau khi toái mạch ngưng tụ thành, ở sau bài giảng hôm ấy, hắn thử để Nguyên Lực trong cơ thể thông qua Luân Mạch di chuyển, phát hiện một chút kỳ hiệu, cho nên mới có thể xuất hiện một màn miệng phun chưởng ấn như vừa rồi.

Mọi người xung quanh thấy Tần Vấn Thiên đẩy lùi Mộ Dung Phong, nội tâm cũng vô cùng khiếp sợ, bọn họ nghĩ Mộ Dung Phong bằng vào ưu thế cảnh giới cùng với Liệt Không Quyền có thể nghiền ép Tần Vấn Thiên.

- Vừa mới đạo chưởng ấn kia thật khủng khiếp, ta từng thấy qua một vị sư huynh Luân Mạch cảnh đỉnh phong thi triển, tuy uy lực càng cường đại hơn, nhưng thế tựa hồ không có mạnh như Tần Vấn Thiên.

Có học viên cũ nói.

- Quả thực quá đáng sợ, nếu như vậy, ai thắng ai bại còn chưa nhất định.

Hứng thú của mọi người càng đậm.

Mộ Dung Phong bị đánh lui, nghiêm túc nhìn Tần Vấn Thiên, sau đó trên mặt tái hiện một tia vui vẻ, mở miệng nói:

- Như vậy mới có ý tứ, chí ít có thể để ta chân chính phát huy thực lực, nếu không, không phải quá nhạt nhẽo sao.

- Mộ Dung Phong, mới vừa rồi hắn còn lưu thủ?

Có người sợ hãi than, nếu như vậy, Mộ Dung Phong quá đáng sợ rồi.

- Ngươi biết vì sao ta lựa chọn Tinh Hồn đều là Yêu Thú Tinh Hồn không?

Mộ Dung Phong nhìn Tần Vấn Thiên, nhàn nhạt hỏi.

- Không có hứng thú.

Tần Vấn Thiên nói.

- Ha ha, tiếp đó, hảo hảo cảm thụ đi, đây là sau khi ta bước vào Đế Tinh Học Viện, lần đầu tiên toàn lực chiến đấu.

Mộ Dung Phong bình tĩnh mở miệng, đột nhiên, trong cơ thể hắn có một cỗ khí tức kinh khủng lan tràn ra, trên người hắn có một cỗ khí thế Hồng Hoang Mãnh Thú bốc lên.

- Huyết mạch.

Trong lòng mọi người run rẩy, tân sinh đệ nhất Mộ Dung Phong, dĩ nhiên còn thức tỉnh Huyết Mạch Chi Lực, thiên phú thật đáng sợ, nếu như vậy, bỏ qua cảnh giới, chỉ luận thiên phú bản thân, hắn liền có tư cách cùng Tần Vấn Thiên so sánh hơn thua.

- Khó trách hắn tự tin như vậy.

Rất nhiều người trong lòng cảm thán.

Nhược Hoan thấy một màn như vậy, trong mắt hiện lên vẻ không ổn, xem ra đồn đãi là thật, Mộ Dung Phong lại thật có Huyết Mạch Chi Lực, nếu như vậy, Tần Vấn Thiên thực sự nguy hiểm.

Trái tim của nàng lại treo lên.

- Này là Cuồng Thú huyết mạch, ngươi là người thứ nhất để ta dùng Huyết Mạch Chi Lực chiến đấu, ngươi đã có tư bản khoe khoang rồi.

Mộ Dung Phong nhìn Tần Vấn Thiên nói, thân thể hắn như trở nên lớn hơn một chút, khí tức trên người cuồng bạo tới cực điểm, như mãnh thú chân chính.

- Đùng.

Mộ Dung Phong bước ra, chiến đài như run rẩy.

Vẻ mặt của Tần Vấn Thiên nghiêm túc hơn rất nhiều, nhìn chằm chằm Mộ Dung Phong, Mộ Dung Phong vận dụng Cuồng Thú huyết mạch, sức chiến đấu lại tăng lên một tầng, hiển nhiên, sức chiến đấu của Mộ Dung Phong vượt quá dự tính của hắn.

Nhưng thì tính sao?

Khí thế trên người Mộ Dung Phong càng ngày càng mạnh, khi hắn đến trước người Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên cảm giác đối thủ của mình không phải một người, mà là Yêu Thú triệt để cuồng bạo.

Liệt Không Quyền, từ trên người Mộ Dung Phong nở rộ, lúc này đây quyền mang khiến người ta sợ hãi, Sư Hống trận trận, ưng minh rít gào liên tục, lực lượng bành trướng kia càn quét hết thảy, muốn tiêu diệt Tần Vấn Thiên tại chỗ.

Tần Vấn Thiên mặt không biểu tình, nhưng Thần Nguyên trong cơ thể sớm đã sôi trào, như đại hải rít gào mãnh liệt, khi quả đấm của Mộ Dung Phong hàng lâm, chỉ thấy bàn tay của Tần Vấn Thiên liên tục run rẩy, trong sát na đó, dường như ấn ra rất nhiều đạo chưởng lực, từng đạo chưởng ấn kia nhìn như vô cùng nhu hòa, nhưng rất nhanh liền phát ra âm thanh hoa lạp lạp khủng bố.

Lại sau đó, đoàn người như thấy được chưởng ấn đang gầm thét, tràn ngập Thiên Địa, lấy Thần Nguyên phát ra Luân Hải Ấn, trong sát na tiêu hao không biết bao nhiêu Thần Nguyên trong cơ thể Tần Vấn Thiên, nhưng hiệu quả cũng khiến người ta sợ hãi, toàn bộ đất trời đều như bị chưởng ấn che đậy.

- Ầm ầm!

Lực lượng kinh khủng quay cuồng ở trên chiến đài, Mộ Dung Phong chỉ cảm thấy đối mặt chưởng ấn càng tụ càng mạnh, hơn nữa Tần Vấn Thiên công kích vẫn không có đình chỉ, lúc này hắn như bạo tẩu, oanh ra từng đạo Luân Hải Ấn, làm cho Liệt Không Quyền của Mộ Dung Phong không ngừng tạc nổ, cuối cùng cự chưởng rít gào đột phá hết thảy, hàng lâm ở trước người Mộ Dung Phong.

Uy áp đáng sợ không gì sánh được làm thần sắc của Mộ Dung Phong kịch biến, nổi giận gầm lên một tiếng, Liệt Không Quyền phát huy đến mức tận cùng, nhưng thân thể hắn vẫn bị chấn bay ra ngoài, sắc mặt trắng bệch.

- Tần Vấn Thiên, lại cường đại như thế?

Trong lòng mọi người rung động, Tần Vấn Thiên phát huy ra sức chiến đấu, không tránh khỏi quá kinh khủng đi.

- Đó là Thiên Thủ Ấn thức thứ hai Luân Hải Ấn, ở trong tay Tần Vấn Thiên phát ra, như từng làn sóng biển rít gào chân chính, ấn pháp kia, quá đẹp trai rồi.

- Huyết mạch? Ta thực sự không biết, tư bản để ngươi có thể khoe khoang ở nơi nào?

Tần Vấn Thiên nhìn Mộ Dung Phong, khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh, lúc này trong lòng hắn cũng biết nhất định phải tốc chiến tốc thắng, Luân Hải Ấn tiêu hao Thần Nguyên quá nhanh, hắn không cách nào kéo dài chiến đấu.

Thần sắc của Mộ Dung Phong từ từ có chút vặn vẹo lên, trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, hôm nay thật là mất mặt a.

- Làm hay lắm.

Bên cạnh, Phàm Nhạc đang thiêu đốt Huyết Mạch Chi Lực nhìn Tần Vấn Thiên nhếch miệng cười nói, khi nói chuyện cũng không quên bắn ra Liên Châu Chi Tiễn, để Đỗ Hạo có loại kích động đến phát điên, sau khi Phàm Nhạc thức tỉnh huyết mạch, uy lực của mũi tên càng thêm bá đạo, hơn nữa lực khống chế của hắn cũng càng mạnh hơn, có thể liên tục biến hướng, làm Đỗ Hạo chỉ có thể không ngừng phòng ngự.

- Xem ra, trận chiến này đã không có huyền niệm, Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc, đều có thể chiến thắng đối thủ.

Rất nhiều người thầm nghĩ, chiến lực của Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc, hoàn toàn vượt quá dự tính của bọn họ, nhất là Tần Vấn Thiên, Thiên Thủ Ấn của hắn cùng Liệt Không Quyền của Mộ Dung Phong, căn bản không phải một cấp bậc, quá kinh khủng.

- Không nên chơi nữa.

Phía dưới thần sắc của Âu Thần lạnh lùng, Tần Vấn Thiên này, chiến lực có chút vượt qua dự tính, may mắn hắn chuẩn bị lá bài tẩy.

Hắn vừa dứt lời, Mộ Dung Phong cùng Đỗ Hạo khẽ gật đầu, sau đó khí thế trên người bọn họ điên cuồng kéo lên, không ngừng trở nên mạnh mẽ.

- Chuyện gì xảy ra, khí tức của hai người đồng thời bạo tăng?

Con ngươi của mọi người co rút lại, bọn họ thấy thân thể của Mộ Dung Phong cùng Đỗ Hạo đồng thời lao về phía đối thủ.

Thần sắc của Tần Vấn Thiên cứng lại, Luân Hải Ấn đánh giết mà ra, nhưng lần này, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng ngập trời truyền đến, thân thể hắn bị đánh bay ra ngoài, hung hăng té lăn trên Diễn võ đài, khóe miệng phun ra một ngụm máu tươi, biến cố bất thình lình làm mọi người sợ ngây người, đây là có chuyện gì?

Chiến cuộc, trong sát na nghịch chuyển.

- Đùng.

Thân thể Mộ Dung Phong nhanh như thiểm điện, Liệt Không Quyền bay thẳng đến Tần Vấn Thiên, quyền mang xé ra không gian, muốn chấn Tần Vấn Thiên nát bấy.

- Dừng tay.

Nhược Hoan hét lớn một tiếng, thần sắc kịch biến, trận chiến này diễn biến đến mức độ kịch liệt như thế, là mọi người không nghĩ tới.

Sắc mặt của Tần Vấn Thiên hơi tái nhợt, thân thể nhảy lên, nhưng quyền mang đã tới.

- Phá.

Tiếng gầm lên giận dữ truyền ra, chỉ thấy mập mạp chạy như điên tới, trực tiếp nắm mũi tên đâm ra, tiếng răng rắc thanh thúy vang lên, mũi tên vỡ vụn, Liệt Không Quyền cuồng bạo phá tan hết thảy đánh vào lồng ngực hắn, làm cho thân thể Phàm Nhạc cứng ở chỗ đó, sau đó vô lực ngã xuống, lại bị Tần Vấn Thiên ôm lấy.

- Các ngươi phục dụng đan dược.

Người Thanh Vân minh xông lên chiến đài, nhưng người của Kỵ Sĩ minh cũng không cam lòng tỏ ra yếu kém, cũng bước lên chiến đài, cùng người của Thanh Vân minh đối chọi gay gắt.

- Đây là thực lực của bản thân bọn hắn.

Âu Thần lạnh lùng nói.

- Trận chiến đấu này đã không có ý nghĩa tiếp tục nữa.

Thần sắc của Nhược Hoan lạnh lẽo, sức chiến đấu của Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc cho mọi người kinh hỉ, hai người đều là Luân Mạch cảnh nhị trọng, nhưng ngạnh kháng một vị Luân Mạch cảnh tam trọng, một vị Luân Mạch cảnh tứ trọng, hơn nữa Mộ Dung Phong còn sử dụng Huyết Mạch Chi Lực, bất quá không ai nghĩ tới, ở thời khắc cuối cùng, thực lực của Mộ Dung Phong cùng Đỗ Hạo sẽ lần thứ hai bạo tăng.

- Còn không có kết thúc, những người khác liền không thể nhúng tay.

Âu Thần cười lạnh nói.

- Mập mạp.

Thời khắc này, Tần Vấn Thiên nhìn Phàm Nhạc cả người vô lực, hai mắt đỏ hồng, này là lần thứ hai.

- Mẹ ôi thật đúng là đau nhức, huynh đệ, hai tên khốn kiếp này đáng chết, chuyện kế tiếp, mập mạp không giúp được ngươi, nhận thua đi.

Phàm Nhạc cười ngây ngô nói.

Tần Vấn Thiên lấy ra ngân châm, đâm vào nhiều huyệt vị của Phàm Nhạc, khống chế thương thế của hắn khuếch tán.

- Chiến đấu, còn chưa kết thúc.

Mộ Dung Phong dạo bước đi đến, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, chỉ thấy khóe miệng của Mộ Dung Phong cùng Đỗ Hạo đều mang theo vẻ tàn nhẫn, bọn họ mục đích của hôm nay, chính là muốn phế bỏ hai người Tần Vấn Thiên.

Trong tay Tần Vấn Thiên có một cây ngân châm đâm vào huyệt Thái Dương của bản thân, ánh mắt nhìn chằm chằm Mộ Dung Phong, trong mắt điên cuồng trào ra sát khí, sau đó hắn châm châm hạ xuống, rất nhanh, huyệt vị các nơi trên toàn thân hắn đều có ngân châm, từng cỗ chân khí theo ngân châm lưu chuyển trong cơ thể.

- Thập Nhị Liên Hoàn Giải Mệnh châm pháp, có thể cứu mạng ngươi, cũng có thể đòi mạng ngươi, không vào Nguyên Phủ, không được thi châm.

Tần Vấn Thiên nhớ mang máng Hắc bá dặn dò, nhưng giờ phút này hắn không lo được nhiều như vậy.

Trong cơ thể Tần Vấn Thiên, khí lưu liên hoàn điên cuồng lưu chuyển, ở trong thân thể hắn, huyết dịch sôi trào lên, phảng phất như có từng gông xiềng vô hình đáng sợ, khóa lại huyết mạch của hắn.

Nhưng theo liên hoàn khí lưu hóa thành vòng xoáy, gông xiềng vô hình này đang không ngừng nứt ra.

- Mập mạp, ta bảo chứng, sẽ không có lần sau nữa.

Tần Vấn Thiên nhìn mập mạp trong ngực, khóe miệng lộ ra một tia vui vẻ, nhưng sau một khắc, khi hắn ngẩng đầu nhìn về phía Mộ Dung Phong cùng với Đỗ Hạo đang đến gần, lại chỉ có sát cơ.

- Giết!

Tần Vấn Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, âm thanh xùy xùy truyền ra, quần áo trên người hắn bị xé rách, huyết mạch hoàn toàn thiêu đốt, sôi trào lên, giờ khắc này Tần Vấn Thiên cảm thấy lực lượng vô cùng vô tận, giống như lần trước bị Đế Diễm huyết mạch của Phàm Nhạc dẫn đốt, lúc này đây, càng cường đại hơn.

Thập Nhị Liên Hoàn Giải Mệnh châm pháp, thật chỉ là một bộ châm pháp sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.