Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 47: Chương 47: Tử Diệp Huyết Sâm




Linh Dược Tam phẩm, sinh trưởng ở trong nham tương, được địa khí tẩm bổ, trăm năm sinh một lá, mười diệp là trạng thái thành thục, tử diệp có thể bổ huyết ích khí, luyện tạng Tôi Thể, Huyết Nhân Sâm có thể luyện chế Sinh Sinh Tạo Hóa Đan, thoát thai hoán cốt, cải tạo kinh mạch...

Khương Tư Nam chứng kiến, chín phiến lá của Tử Diệp Huyết Sâm này, còn có một mảnh chồi chưa hình thành, nói cách khác gốc Linh Dược này đã sinh trưởng hơn chín trăm năm, có lẽ tiếp qua vài năm có thể hoàn toàn thành thục!

Khương Tư Nam ở Đại Hoang Sơn thăm dò hơn mười ngày, ngay cả bóng dáng của Linh Dược Nhị phẩm cũng không có chứng kiến, chớ nói chi là Linh Dược Tam phẩm trân quý như thế rồi.

Nhưng mà để cho hắn kích động nhất chính là bốn chữ: Cải tạo kinh mạch kia!

Nếu như có thể luyện chế ra Sinh Sinh Tạo Hóa Đan, đây chính là ý nghĩa Đại ca Khương Vân Thiên có khả năng đứng lên, cái này như thế nào không cho hắn kích động?

Nhưng mà Khương Tư Nam không có sốt ruột tiến lên, mà vô cùng cẩn thận quan sát bốn phía, cái gọi là trời sinh Linh Dược, tất có Thần Cầm dị thú thủ hộ, hắn không tin gốc Tử Diệp Huyết Sâm này có thể bình yên vô sự sinh trưởng hơn chín trăm năm.

- Tại đó!

Ánh mắt của Khương Tư Nam khẽ động, đồng tử phóng đại, da đầu lập tức run lên, nhịn không được quay người muốn chạy trốn.

Ở trong Nham Tương hồ, bỗng nhiên có một quái điểu vô cùng khổng lồ hiện ra, lớn hơn Tiểu Bạch vài lần, hai cánh mở rộng, phô thiên cái địa, uy áp vô cùng cường đại.

- Tíu tíu!

Một tiếng kêu to bén nhọn vang vọng trời cao, xuyên kim liệt thạch, có chứa một loại xuyên thấu vô cùng đáng sợ, để cho lỗ tai của Khương Tư Nam ẩn ẩn đau nhức.

Con quái điểu từ trong Nham Tương hồ đứng lên, thân dài chừng bảy tám mét, giương cánh 15~16 mét, toàn thân đỏ thẫm, nhan sắc cùng Nham Tương hồ giống như đúc, vừa rồi trốn ở trong Nham Tương hồ thiếu chút nữa đã lừa gạt được Khương Tư Nam.

Nó như một Hùng Ưng, cánh chim vô cùng tươi đẹp, tản ra hỏa diễm vô cùng nóng bỏng, miệng ưng như lưỡi câu, phát ra Xích sắc sáng bóng, sắc bén, nhất là một đôi ưng trảo, vô cùng khiếp người, hàn quang lăng liệt, kiên hơn Thiết Thạch.

Hai cánh bãi xuống, chung quanh cuồng phong đột khởi, cát bay đá chạy, vô số nham thạch nát bấy, huyết khí như cầu vồng, ánh mắt lạnh lùng mà khát máu, cho người cảm giác áp bách rất mạnh.

- Xích Diễm Tước, Hoang Thú cường đại có thể phun lửa!

Khương Tư Nam lập tức liền nhận ra quái điểu này.

Hơn nữa khí tức của Xích Diễm Tước ít nhất cũng là Hoang Thú Ngũ phẩm, nói không chừng còn rất cao, Tiên Thiên Tông Sư ở trước mặt nó cũng phải nuốt hận, tâm của Khương Tư Nam trầm xuống.

Ở trong tay Hoang Thú cường hãn như vậy muốn cướp lấy Linh Dược, không khác nói chuyện hoang đường viển vông.

Nhưng Khương Tư Nam vừa nghĩ tới đan thư giới thiệu về Sinh Sinh Tạo Hóa Đan, nghĩ đến thần hiệu cải tạo kinh mạch, hắn cắn răng một cái âm thầm nói:

- Ta cũng không tin ngươi một mực đứng ở trong sào huyệt, không đi ra kiếm ăn!

Khương Tư Nam hạ quyết tâm nhất định phải đạt được Tử Diệp Huyết Sâm, đây là chủ tài của Sinh Sinh Tạo Hóa Đan, nếu Xích Diễm Tước này nhịn không được nuốt xuống, mình lại đi đâu tìm một cây Linh Dược như vậy.

Chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, đã gặp vậy thì tuyệt đối không thể buông tha!

Khương Tư Nam sờ lên Tiểu Bạch có chút xao động bất an, lặng lẽ núp ở đằng sau cự thạch, không dám làm ra một chút động tĩnh.

Ba canh giờ đi qua, đang lúc Khương Tư Nam cùng Tiểu Bạch có chút sốt ruột, Xích Diễm Tước kêu to, hơn nữa lúc này đây thân thể nó tung bay, phóng lên trời, cũng không lâu lắm, thân thể màu hồng đỏ thẫm liền biến mất ở trên bầu trời.

- Cơ hội tốt!

Tinh thần Khương Tư Nam chấn động, lập tức từ sau cự thạch nhảy ra ngoài, đột nhiên chạy vội về phía Nham Tương hồ.

Thời gian giành giật từng giây, hắn nhất định phải mau chóng đạt được Tử Diệp Huyết Sâm, bằng không thì bị Xích Diễm Tước phát hiện, tuyệt đối là kết cục hữu tử vô sinh!

Càng đến gần Nham Tương hồ, càng cảm giác nóng bỏng khó nhịn.

Khương Tư Nam từ chung quanh ôm lấy mấy khối thạch đầu cực lớn, bỏ vào trong Nham Tương hồ, sau đó thân thể mượn lực tung cao, liền đi tới trước mặt Tử Diệp Huyết Sâm.

Nham thạch dưới chân cùng nham tương gặp nhau, bắt đầu bị Địa Hỏa trong nham thạch thiêu đốt, vậy mà từng điểm từng điểm bắt đầu trầm xuống.

Khương Tư Nam một chút cũng không dám chậm trễ, cẩn thận từng li từng tí nắm lên Tử Diệp Huyết Sâm, vận dụng một loại xảo lực, đem cả gốc rút ra.

Rễ cây của Tử Diệp Huyết Sâm vậy mà cũng đỏ thẫm, như mạch máu, hấp thu Linh khí Hỏa thuộc tính trong nham tương, bảo trì sinh cơ bản thân.

Khương Tư Nam không cần suy nghĩ, thần hồn khẽ động, liền thu Tử Diệp Huyết Sâm vào trong Huyền Hoàng không gian, sau đó thân hình đột nhiên bắn lên, thi triển Phong Lôi Bộ, lập tức liền rơi ra ngoài Nham Tương hồ.

Mà nham thạch hắn để vào Nham Tương hồ, lập tức không chịu nổi Địa Hỏa rừng rực, chia năm xẻ bảy, dung nhập vào trong nham tương.

- Địa Hỏa nham tương thật bá đạo, Xích Diễm Tước kia lại dám ở bên trong tắm rửa?

Nội tâm Khương Tư Nam sợ hãi thán phục một tiếng.

Nhưng mà bỗng nhiên tầm đó, lông mày hắn có chút nhíu lại, không biết là vì không có hoàn toàn thành thục, hay là vì cái gì, sau khi Tử Diệp Huyết Sâm ly khai Nham Tương hồ, vậy mà có một chút héo rút.

- Ta có thể thu những nham tương này vào trong Huyền Hoàng không gian hay không?

Nội tâm Khương Tư Nam khẽ động, nhìn Nham Tương hồ trước mắt, cắn răng một cái, thần hồn mở ra Huyền Hoàng không gian, một cỗ hấp lực vô cùng cường đại truyền đến, Nham Tương hồ vậy mà biến mất không thấy.

Mà trong Huyền Hoàng không gian, xuất hiện một cái Nham Tương hồ giống như đúc, Tử Diệp Huyết Sâm phiêu phù ở trong đó, dâng lên Xích Hà, hào quang lập loè, lại hồi phục sinh cơ.

Nhưng mà sắc mặt của Khương Tư Nam trắng bệch, thần hồn trở nên vô cùng ảm đạm, hắn không khỏi cười khổ một tiếng, không nghĩ tới chơi lớn, thu cả Nham Tương hồ, thần hồn của hắn vẫn là rất miễn cưỡng.

- Tíu tíu!

Một tiếng kêu to bén nhọn vạch phá bầu trời, sắc mặt của Khương Tư Nam biến đổi, không cần suy nghĩ liền thả người nhảy lên lưng Tiểu Bạch.

- Tiểu Bạch, đi mau!

Trên bầu trời, cuồng phong gào thét, một đại điểu hỏa hồng sắc nhanh chóng lao xuống, hung uy ngập trời.

- Chạy về phía Đại Hoang Hà!

Theo Khương Tư Nam phân phó một tiếng, Tiểu Bạch vung vẩy tứ chi, đột nhiên thoáng cái chạy trốn ra ngoài, một bước ba bốn trượng, tốc độ thật nhanh, ở trong rừng rậm loạn thạch, chạy như điên về phía Đại Hoang Sơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.