Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1194: Chương 1194: Màn trời lôi quang




- Sinh Thân Kim Liên chính là do Thần Tiêu Cung ta sử dụng bí pháp bồi dưỡng linh dược vô thượng, hấp thu hủy diệt cực hạn và sức sống cực hạn của sấm sét. Có thể nói toàn bộ Đông Trạch châu, chỉ có Thần Tiêu Cung ta có Sinh Thân Kim Liên cấp bậc thánh dược. Cho dù là Long tộc muốn có được, cũng sẽ bỏ ra cái giá rất lớn!

Trở lại trong viện nhỏ, Chu Đạo Chính rõ ràng buông lỏng hơn rất nhiều, quay về phía Khương Tư Nam nói.

- Hơn nữa, Sinh Thân Kim Liên cũng sinh trưởng ở trong hồ sen Bát Bảo, hồ sen Bát Bảo lại ở sâu bên trong mảnh biển sấm sét đó. Có người nói có một vị thái thượng trưởng lão cấp bậc Chí Tôn trấn thủ. Ngươi muốn ở dưới mí mắt của hắn nhận được Sinh Thân Kim Liên, trên cơ bản không có khả năng!

Thần sắc Chu Đạo Chính rất thành khẩn. Hắn không muốn Khương Tư Nam đi mạo hiểm, đang nỗ lực khuyên bảo Khương Tư Nam buông tha ý nghĩ này. Dù sao Thần Tiêu Cung quá cường đại. Tuy rằng hắn không nhìn ra được tu vi của Khương Tư Nam, nhưng không cho rằng Khương Tư Nam có thể đối phó được cường giả Chí Tôn.

- Ngươi yên tâm. Ta sẽ không tùy tiện hành sự!

Khương Tư Nam khẽ mỉm cười nói.

Nhưng tâm Khương Tư Nam lại cũng có chút trầm xuống. Tuy rằng hắn đã sớm biết chuyện muốn có được Sinh Thân Kim Liên không phải dễ dàng như vậy, lại cũng thật sự không ngờ phải đối mặt với cường giả Chí Tôn.

- Long Hoàng, xem ra chúng ta phải bàn bạc kỹ hơn! Muốn ở dưới mí mắt cường giả Chí Tôn, trộm được Sinh Thân Kim Liên, chỉ sợ chuyện không phải dễ dàng như vậy!

Long Hoàng cười giễu cợt một tiếng nói:

- Hắc hắc, ta tự nhiên biết hồ sen Bát Bảo có cường giả Chí Tôn trấn thủ. Hơn nữa lão gia hỏa kia ta còn nhận ra được, đó là một lão già cực kỳ mạnh mẽ và cố chấp, chỉ sợ đã bước ra một bước kia. Như vậy đi, buổi tối chúng ta đi trong mảnh biển sấm sét này thăm dò tìm kiếm một lần trước, xem tình hình rồi hành sự!

- Được! Ta cũng đang có ý đó!

Khương Tư Nam mỉm cười, bí thuật che trời của hắn hiện tại tu luyện coi như là xuất thần nhập hóa. Lại thêm Long Hoàng có bí pháp che giấu, cẩn thận tiến vào trong mảnh biển sấm sét này, chỉ sợ cũng không phải là chuyện gì khó.

Hơn nữa, mảnh biển sấm sét này coi như là một chỗ thánh địa tu luyện của Thần Tiêu Cung, bên trong có rất nhiều đệ tử Thần Tiêu Cung đang tu luyện. Chỉ cần mình ngụy trang một chút, hẳn không có dễ dàng bị phát hiện như vậy.

Trong lòng Khương Tư Nam quyết định chủ ý, sau đó liền trực tiếp ở bên trong phòng ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu điều tức.

Chu Đạo Chính bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể ở trong viện nhỏ buồn bực tu luyện. Trong lòng hắn chỉ cầu Khương Tư Nam có thể biết khó mà lui, sớm ngày rời khỏi Thần Tiêu Cung.

Đợi đến thời điểm khi bầu trời tối đen, mảnh thiên địa này dường như bị một tấm màn đen cực lớn bao phủ, chỉ có một chút tinh quang mờ mịt, còn có một ít linh quang sáng chói trên Thần Tiêu sơn.

Tuy rằng loại bóng tối này đối với cường giả mà nói, cũng không có ảnh hưởng gì, nhưng lại rất thuận tiện để Khương Tư Nam thi triển bí thuật che trời. Khương Tư Nam có thể cùng bóng tối hòa làm một thể, hóa thành một phần của bóng tối. Cho dù là cường giả Chí Tôn cũng không phát hiện được.

Ầm!

Khương Tư Nam trực tiếp đánh ngất xỉu Chu Đạo Chính, thu hắn vào trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp. Sau đó hắn thu lại khí tức, hóa thành một luồng ánh sáng màu đen, trong nháy mắt dung nhập vào trong bóng tối phía xa.

Ở sâu bên trong Thần Tiêu sơn mạch, một mảnh lôi quang giống như nước trút xuống, nối liền cửu thiên, mơ hồ có tiếng ầm ầm khủng khiếp vang lên. Điện quang nóng hừng hực ngang dọc, ẩn chứa một khí tức đè ép.

Đây là màn trời lôi quang của Thần Tiêu Cung. Có người nói chỉ có Hoàng giả mới có khả năng chịu được sấm sét ở trong đó, tiến vào trong đó tu luyện. Sau màn trời lôi quang, chính là vùng đất trung tâm của Thần Tiêu Cung, chỗ ở của nhóm cường giả đệ tử chân truyền, trưởng lão, chưởng giáo.

Chỉ có điều mức độ sấm sét này, đối với Khương Tư Nam mà nói không đáng kể chút nào. So với lôi kiếp hắn vượt qua lúc đột phá Hoàng giả, kém rất xa.

Oong!

Màn trời lôi quang lóe lên gợn sóng. Khương Tư Nam liền tiến vào trong đó.

Chỗ lọt vào trong tầm mắt, một mảnh biển sấm sét nóng hừng hực, cuồn cuộn rít gào. Từng luồng lôi quang giống như từng dây xích thần kỳ có trật tự ngang qua hư không, đan vào một chỗ, diễn hóa xuất các loại phù văn thần bí. Mơ hồ có thể nhìn thấy được, trong đó có thật nhiều bóng người ngồi xếp bằng ở trong biển sấm sét, hấp thu lực lượng sấm sét tinh thuần.

- Đều là cường giả Hoàng đạo sao? Thần Tiêu Cung này thực sự có nội tình thật mạnh!

Trong lòng Khương Tư Nam chấn động. Ở trong cảm nhận của hắn, khoảng chừng trên trăm vị Hoàng giả, ở trong biển sấm sét tu luyện, khí tức cường đại vô cùng.

Chỉ có điều Khương Tư Nam lợi dụng bí thuật che trời, khiến bản thân mình hóa thành một phần của biển sấm sét. Những Hoàng giả đó căn bản đều không phát hiện được hắn.

- Tiểu tử, càng đi sâu bên trong màn trời lôi quang này, sấm sét lại càng cường đại. Hồ sen Bát Bảo chắc hẳn lại là ở vị trí trung tâm!

Giọng nói của Long Hoàng thoáng có chút hưng phấn vang lên ở bên tai Khương Tư Nam.

- Được!

Ánh mắt Khương Tư Nam lóe lên, thận trọng theo biển sấm sét, lẻn vào sâu bên trong. Lúc này thân thể hắn trở nên hư ảo, giống như tia chớp, trở thành một phần của biển sấm sét. Cho dù là sử dụng nguyên thần đi nhận biết, vẫn không có cách nào phát hiện ra Khương Tư Nam tồn tại.

Toàn thân hắn lại giống như không tồn tại trong mảnh thiên địa này, hoàn toàn hóa thành một luồng sấm sét.

Ầm ầm ầm!

Càng tiềm hành đi sâu vào bên trong, sấm sét lại càng bạo ngược, lực hủy diệt lại càng cường đại. Phía ngoài cùng đều là một ít thiên lôi bình thường. Nhưng sâu bên trong có sấm sét màu vàng, màu bạc, màu tím thậm chí màu đen, dường như diễn sinh ra linh tính, khí tức bạo ngược kia vọt về phía trong thức hải của Khương Tư Nam, dường như muốn khiến nguyên thần của hắn hoàn toàn phai mờ.

Hơn nữa sâu bên trong màn trời lôi quang, cường giả tu luyện càng ngày càng ít. Thỉnh thoảng có khả năng nhìn thấy được một người, đồng thời tất cả đều là hoàng Thiên cảnh viên mãn, thậm chí cường giả nửa bước Chí Tôn, khí tức cường đại vô cùng.

Khương Tư Nam lại ở trong biển sấm sét, nhìn thấy một người thanh niên tóc tím, mi tâm có một con mắt dựng thẳng, toàn thân có tia chớp nóng hừng hực loá mắt, hóa thành trường bào màu tím. Khí chất toàn thân hắn thoát khỏi phàm tục, phong thần như ngọc, ngồi xếp bằng ở sâu bên trong biển sấm sét, xung quanh có lôi quang vô tận, lại giống như đế vương của biển sấm sét này.

Đây là một thiên tài tuyệt thế không kém gì Khương Vô Địch!

Trong lòng Khương Tư Nam rét lạnh, thầm suy đoán, chỉ sợ người này nhất định là yêu nghiệt Thần Tiêu Cung. loại khí lôi đạo khủng khiếp này, dường như có thể dẫn động khí cơ khắp thiên địa.

Loại khí tức này tuy rằng còn không mênh mông và thần bí bằng Lôi Đế Tiên Kinh, nhưng lại đã mơ hồ có một loại khí vương phách, giống như Hoàng giả trời sinh.

- A?

Con mắt dựng thẳng ở mi tâm của người thanh niên tóc tím bỗng nhiên mở ra, bắn ra một chùm tia sáng màu đen, xuyên qua hư không phía xa, nổ lên một mảnh lôi quang nóng hừng hực.

Trong ánh mắt của hắn có một tia nghi hoặc. Vừa rồi hắn mơ hồ cảm giác được hình như có người đang nhìn lén, nhưng lại không có phát hiện gì hết.

- Chẳng lẽ là vị tiền bối kia sao?

Trong lòng người thanh niên tóc tím âm thầm phỏng đoán. Trong màn trời lôi quang có một vị tồn tại vô cùng cường đại. Có người nói ở toàn bộ Thần Tiêu Cung cũng là chiến lực đỉnh phong nhất, nhưng vẫn là thần long thấy đầu không thấy đuôi, bảo vệ thứ ở sâu bên trong màn trời lôi quang. Người thanh niên tóc tím tuy rằng ở chỗ này tu luyện trong thời gian dài như vậy, nhưng lại vẫn không có từng gặp qua.

Hắn suy nghĩ một chút. Sau khi không có manh mối gì, hắn lại chậm rãi nhắm hai mắt lại, chìm vào trong tu luyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.