Tân Ỷ Thiên Đồ Long Ký

Chương 1: Chương 1: Mang Theo Mỹ Nữ Xuyên Qua




– 008… 008, mục tiêu ở hướng Đông Nam, tọa độ 43, kinh độ và vĩ độ xx, nghe được xin trả lời! Nghe được xin trả lời!

Bên trong bộ đàm truyền đến giọng nói trẻ trung của một cô gái nhẹ nhàng vui tươi.

– Đây là 008, đã nghe được!

Âm thanh tuy rằng vui tươi, nhưng Trương Siêu Quần lại vô cùng phiền muộn cầm trong tay ống nói bộ đàm, con mẹ nó, truy đuổi theo suốt hai ngày, bóng người cũng không thấy, có thể là thoải mái sao?

Hắn chán nản nói tiếp:

– Chẳng qua là không có hệ thống tự động định vị vệ tinh lần theo, nên không thể nào xác thực vị trí được vị trí mục tiêu! Lần này thật sự …chắc thua rồi!

– Hừ..tôi nói cho anh biết Trương Siêu Quần, nếu như anh để cho di vật quốc gia này mất dấu, thì anh chuẩn bị trở về nhà ăn đòn đi!

Bên trong bộ đàm âm thanh đột nhiên biến đổi, thanh âm này tuy rằng cũng là giọng nữ, cũng là êm tai, nhưng Trương Siêu Quần nghe qua liền nổi da gà toàn thân..

– Ủa…bà xã, làm sao tự nhiên giọng nói kia lại biến thành bà xã? Vừa lúc nãy anh mới nghe giọng nói hiền dịu lắm mà? Ai dám làm phiền đến bà xã phải đích thân xuất hiện vậy?

Trương Siêu Quần lập tức thay đổi giọng nói, thoáng chốc trở nên tinh thần …phấn chấn.

– Này đừng có giỡn hớt, cà lơ phất phơ với tôi! Hiện tại tôi đang là tổ trưởng kiêm thủ trưởng của anh, nghiêm túc một chút đi!

Bên trong bộ đàm âm thanh trở nên nghiêm túc cực kỳ:

– Di vật quốc gia bị mất, bộ trưởng rất tức giận, cũng đã kinh động đến lãnh đạo cấp cao, anh là người đã được tặng huân chương chiến công hạng 1, nhất định phải bảo vệ được vinh dự đó, vì lẽ đó nếu như phải liều cái mạng của mình cũng phải đem di vật quốc gia đó đoạt lấy mang về về!

– Thủ trưởng yên tâm, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!

Trương Siêu Quần bất đắc dĩ, bất quá đây là hắn đang tự ép buộc chính mình tinh thần phấn chấn lên, cả đời này của hắn niềm tự hào đồng thời cũng bi ai nhất, chính là cưới phải một người phụ nữ mạnh mẽ làm vợ, hơn nữa còn là thủ trưởng của mình! Trưởng ban 9 lực lượng đặc công Cố Ngưng Hề!

Tựa hồ ngoài việc phải hoàn thành những nhiệm vụ của quốc gia, tất cả chuyện khác đều không có quan hệ gì đối với cô, đối với ai cũng đều là lạnh lùng như vậy, đặc biệt là đối với mình, lại càng thêm nghiêm ngặt!

Huân chương chiến công, tượng trưng cho thành tích xuất sắc nhất, ưu tú của lực lượng đặc công, cũng chính là dựa vào đặc thù vinh dự này, nên hắn mới có thể lấy được con gái của Bộ trưởng bộ quốc phòng kiêm thủ trưởng của trưởng ban 9 trưởng đặc công là Cố Ngưng Hề! Cũng bởi vì như vậy, mà từ đó hắn không thể đi ra ngoài dám hái những bông hoa mềm mại xinh đẹp khác! Thật là bi ai!

Càng tức giận hơn, từ lúc kết hôn, cô không để cho hắn chạm vào thân thể của cô, Trương Siêu Quần tức giận mà không dám nói gì, không để cho mình chạm, lại không cho phép chính mình đi ra ngoài tìm thú vui, đây là cái gì đạo lý gì vậy? Người đời nói, hôn nhân chính là phần mộ của ái tình, quả thế, hôn nhân đối với hắn, chính là một sợi dây gông xiềng vô hình!

Trương Siêu Quần thậm chí có lúc suy nghĩ, cô không thèm để ý đến hắn cũng có thể là bởi vì mệnh lệnh của cha cô bắt phải gả cho hắn, chứ nếu không phải vậy, thì làm sao cô không để cho mình chạm vào thân thể cô đây?

Lắc lắc đầu, đem những ý niệm bỏ rơi phía sau, Trương Siêu Quần chuẩn bị tắt bộ đàm, thì từ bên trong ống nói bộ đàm truyền đến giọng nói thật nhỏ nhẹ, Trương Siêu Quần cố gắng lắng nghe đó là:

– Anh phải cẩn thận đó.

Trương Siêu Quần rất hoài nghi mình nghe lầm, muốn xác nhận lại có phải là giọng của Cố Ngưng Hề không? Thì phát hiện đối phương phía trước, nên phải gián đoạn cuộc trò chuyện.

Tự giễu mình cười cợt, Trương Siêu Quần từ trong chiếc túi đeo ở thắt lưng lấy ra hệ thống định vị vệ tinh cá nhân, chuẩn xác tìm tới phương hướng ở trong khu rừng rậm nhiệt đới, lập tức không chần chừ nữa, chạy nhanh hết tốc độ hướng về cánh rừng nhiệt đới trước mặt.

Mãi đến khi màn đêm buông xuống, ánh trăng trong sáng rọi chiếu lấm tấm vào trên mặt đất, Trương Siêu Quần mới đến chỗ cần đến, đồng thời căn cứ vào vị trí định vị trước đó đặt ở trên di vật quốc gia, cuối cùng cũng coi như tìm tới mục tiêu, kẻ ăn trộm di vật quốc gia!

Trương Siêu Quần không dám kinh động đến tên trộm, có thể làm cho hắn bám theo theo đến tận ba ngày hai đêm liền thì không phải là nhân vật tâm thường, xuyên thấu qua kẻ lá của bụi cây có thể nhìn thấy tên trộm kia tựa hồ đang ngồi ăn uống, ánh lửa cháy rất thấp, Trương Siêu Phàm thầm nghĩ: Xác thực rất chuyên nghiệp!

Lặng gỡ cái ba lô trên vai, ngồi thấp xuống từ bên trong lấy ra liên tiếp từng đoạn sắt thép tháo rời, hai tay hắn tiến hành lấy một loại động tác với tốc độ khiến người ta nhìn hoa cả mắt, nếu như có kẻ chuyên nghiệp ở đây, nhất định sẽ giật nảy cả mình, dùng tốc độ này lắp ráp khẩu súng bắn tỉa bán tự động nếu như không có rõ như trong lòng bàn tay cấu tạo của súng, thì tuyệt đối không thể nào lắp ráp nhanh như thế.

Tầm 30 giây không tới, Trương Siêu Quần đã ráp xong khẩu súng bắn tỉa, không sai, hắn muốn một phát một giải quyết gọn tên trộm này, từ khoảng cách 50 mét, nếu như không giết chết hắn, Trương Siêu Quần nhất định không thể lại lại được di vậy quốc gia kia, bằng vào tốc độ rất nhanh của tên ăn trộm, Trương Siêu Quần tự nhận mình không bằng hắn, tốc độ đó nếu so sánh với ngay cả đệ nhất trong giới sát thủ “Gió lạnh” cũng không theo kịp.

Trương Siêu Quần đang để khẩu súng lên trên giá đỡ, nhưng bỗng cảm thấy một vật lạnh lẽo vững vàng dí vào ở trên đầu hắn, trong lúc nhất thời hắn lạnh người đổ mồ hôi, theo kinh nghiệm nhiều năm của người linh đặc công, hắn biết đây là nòng súng của một khẩu súng ngắn, hơn nữa người dùng khẩu súng ngắn này là một phụ nữ!

Quả nhiên, lập tức liền nghiệm chứng ý nghĩ của hắn, chỉ nghe đối phương lạnh lùng nói:

– Đem khẩu súng trên tay anh ném ngay, giơ tay lên!

Trương Siêu Quần nghe được thanh âm này hơi sững sờ, gió đêm kéo tới, đối phương chẳng khác nào chim Hoàng Anh rời tổ, giọng nói ở sát bên người hắn truyền đến một mùi thơm say đắm lòng người, mùi hương thơm của một cô gái, rõ ràng là một cô gái còn rất trẻ! Quan trọng là giọng nói của cô không phải là người Trung Quốc.

Trương Siêu Quần lúc này mới chú ý ra vị trí nơi tên trộm ngồi ăn uống nghỉ đã không cón bóng người, nói cách khác khẩu súng đang chĩa vào đầu hắn từ phía sau này chính là tên ăn trộm đó….

Chỉ là cô gái ăn trộm này làm sao phát hiện được mình, Trương Siêu Quần không nghĩ ra, chỉ đành phải dựa theo lời cô gái, đem bán khẩu súng bắn tỉa trong tay ném ra ở trên mặt đất, hai tay đặt ở đỉnh đầu.

Hắn vẫn không nhịn được sự thắc mắc nên hỏi:

– Tôi có một vấn đề không biết cô có thể giải đáp cho tôi biết không?

– Tôi thấy không cần phải trả lời vấn đề với một kẻ sắp chết…

Giọng của cô gái này đầy vẻ chết chóc.

– À.. cô nói là tôi sắp chết, nhưng hiện tại còn chưa chết mà!

Trương Siêu Quần biết là cô gái này đã có ý muốn ra tay, nên vội vàng nói:

– Với lại cô cũng không nên để cho tôi chết không nhắm mắt chứ!

Cô gái tựa hồ chần chờ một chút rồi nói:

– Được, tôi có nghe nói là người Trung Quốc nếu chết không nhắm mắt, thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua, vì cũng không mốn để anh biến thành con quỷ quấn quít lấy tôi, nên tôi cho anh một cơ hội cuối cùng.

Trương Siêu Quần cười haha nói:

– Người đẹp thật cực kỳ có tấm lòng lương thiện à!

– Hừ..đừng có gọi tôi là người đẹp, tôi có tên tuổi, Đỗ Lôi Ti!

Cô gái hình như nghe lối xưng hô của Trương Siêu Quần bất mãn, dí mạnh nòng súng vào đầu hắn, lần này thật sự làm Trương Siêu Quần giật mình.

Hắn vội vàng nói:

– Cô à đừng kích động, cẩn thận cò súng đấy, tôi vẫn chưa có hỏi về vấn đề của tôi, nếu như tôi chết không nhắm mắt, thì thật sự sẽ tìm đến cô, mỗi ngày đều quấn quít lấy cô, lúc cô ngủ quấn quít lấy cô, khi cô đi nhà vệ sinh tôi cũng quấn quít lấy cô, lúc cô tắm rửa cũng quấn quít lấy cô, lúc cô cùng chồng nằm ngủ tôi cũng quấn quít lây cô luôn! Tôi sẽ có mặt khắp nơi với cô!

– Im..im đi, tôi biết rồi, anh không nên quấn quanh tôi nữa, hỏi vấn đề gì thì mau đi!

Đỗ Lôi Ti tựa hồ cũng rất kiêng kỵ những điều quái gở trong những lời đồn đại của người Trung Quốc, âm thanh trở nên hơi run rẩy, nòng súng ghim vào đầu Trương Siêu Quần cũng thoáng rời ra một chút.

– Hì.. như vậy mới phải chứ, xã hội dung hòa, chú ý là chính cô tình, tôi nguyện, hiện tại chúng ta song phương đều lùi nhường một bước, tôi cũng không thừa nước đục thả câu, vậy bây giờ tôi nhé!

Trương Siêu Quần nín cười nói tiếp:

– Tôi có thể hỏi một câu ngoài lề chút? Cô thật sự tên là Đỗ Lôi Ti?

– Đúng, làm sao? Tên của tôi kỳ quái lắm hả?

Đứng ở phía sau, Đỗ Lôi Ti tựa hồ rất khó hiểu Trương Siêu Quần tại sao đột nhiên hỏi như vậy.

– Không có chuyện gì..không có chuyện gì, tôi bắt đầu vào vấn đề chính đây!

Trương Siêu Quần trong lòng nghỉ thầm bộ không còn cái tên nào khác để đặt hay sao? Dựa vào cái tên của cô gái này thật là cứng rắn mạnh mẽ, hắn cố nén cười, giả vờ nghiêm túc nói:

– Đỗ Lôi Ti, câu tôi muốn hỏi chính là làm sao cô phát hiện được tôi vậy, cô có thể đi tới sau lưng tôi nhẹ nhàng thần không hay quỷ không biết, tôi cũng không cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì tốc độ của cô xác thực đạt đến trình độ này! Chỉ cần giải trừ nghi hoặc làm sao phát hiện tôi là được?

– Hừm, thật ra thì tôi cũng là ngẫu nhiên tình cờ phát hiện anh, lúc tôi cúi xuống ăn đồ hộp, phát hiện có một làn ánh sáng rất nhỏ tụ lại ở trên mặt tôi, tôi lập tức liền phản ứng biết đó là ống nhắm, tôi cũng cần cảm ơn ánh trăng chiếu sáng này, nếu không có nó, tôi là không thể phát hiện được vị trí của anh, nói không chừng hiện tại tôi đã chết vì súng bắn tỉa của anh rồi.

– Thì ra là như vậy!

Trương Siêu Quần bỗng nhiên tỉnh ngộ, thực sự là thông minh quá sẽ bị thông minh hại! Hắn có thói quen, chính là mỗi lần lắp ráp bán súng bắn tỉa, đều thử xem độ chính xác ống nhắm! Không nghĩ tới thành nhược điểm trí mạng khi ống kính bị phản chiếu!

– Hiện tại anh cũng có thể chết nhắm mắt được rồi!

Đỗ Lôi Ti tựa hồ muốn mau rời khỏi nơi này, bị người đuổi tới ba ngày! Lúc nào toàn bộ tinh thần cũng đề phòng căng thẳng, cả người hết sức uể oải.

– Cô cũng rất thủ tín, tôi cũng cho cô biết tên của tôi, để khi cô xuống dưới suối vàng nhắm mắt!

Đỗ Lôi Ti mới vừa nghe đến đó đã cảm thấy bất an, ngón tay muốn bóp cò súng, nhưng ngơ ngác phát hiện khẩu súng đã biến thành một đống sắt vụn, khi cổ tay tê rần, tiếp theo một luồng sức mạnh dữ dội truyền đến, cô đã bị người bẻ tay khóa lại, không thể động đậy mảy may.

Nhưng cô há lại đơn giản như vậy bị người chế phục, thừa dịp vươn mình uy thế, một cái chân đã đá hướng về phía cánh tay Trương Siêu Quần.

Trương Siêu Quần cũng không nghĩ tới cô gái này lại còn có hậu chiêu, biết cô dự định chạy trốn, trở tay nắm cây chủy thủ đặc chế, nhanh chóng nhảy tới trước một bước, đã đem chủy thủ gác ở trên bả vai của cô!

Dĩ Nhiên tất cả động tác đều nhanh hết mức, cho tới lúc Đỗ Lôi Ti còn chưa kịp phản ứng, cô không tin trên thế giới này có người có thể nhanh chóng hoàn thành động tác này, trên mặt ngọc tuyệt mỹ tràn đầy kinh hãi!

Lúc này, lơi dụng ánh trăng, Trương Siêu Quần cũng là lần đầu tiên nhìn rõ ràng dung mạo Đỗ Lôi Ti!

Thoáng chốc trong lòng xúc động, tay trắng đùi đẹp, vú to mông lớn, là đặc điểm của người phương xa, càng đáng quý chính là làn da trong suốt như ngọc, cũng không giống những người phương tây da dẻ thô ráp.

Mái tóc dài màu đen thẩm óng ánh, kỳ lạ là đôi mắt to màu xanh ngọc tràn đầy ngạc nhiên, sóng mũi thật cao dưới là làn môi anh đào đỏ au, bởi vì ngạc nhiên nên mà hơi hé mở ra, dung mạo thoát tục, xinh đẹp tuyệt trần vô song, bên trong lại ẩn chứa lẫm lẫm hiên ngang khí chất uy nghiêm bất khả xâm phạm!

Đôi bầu vú so với các cô gái bình thường Trung Quốc đa số ngực nhỏ nên ít có người sánh ngang! Bởi vì vừa vận động dữ dội nên đôi bầu vú trên dưới gợn sóng, run rẩy khiến bên trong lòng người rung động.

Liễu rủ trong gió, eo nhỏ nhắn mông to,căp đùi đẹp thon dài săn chắc mạnh mẽ, chính là tuyệt sắc giai nhân khó gặp!

Trương Siêu Quần tâm linh dao động, đây là một vưu vật, ai có thể xuống tay thương tổn được, mùi thơm xử nữ tràn ngập…

Trương Siêu Quần không thể nghi ngờ cũng là một nam nhân bình thường, vì lẽ đó nên hắn cười khổ nói:

– Cận chiến dùng chủy thủ luôn chiếm được tiên cơ, lúc nãy ta bạt đi khẩu súng của cô chính là dùng cây chủy thủ này, cô đi đi, tôi không giết cô đâu, nhưng cô phải đem ngươi di vật trả lại cho tôi, như vậy thì tôi mới có kết quả để báo cáo!

– Anh….anh sao không giết tôi? Tại sao?

Vốn là cho rằng đã khó thoát khỏi cái chết Đỗ Lôi Ti đột nhiên nghe được người đàn ông này nảy lòng từ bi, nên không nhịn được hỏi.

– Không có cái gì là tại sao, bởi vì cô là một phụ nữ, hơn nữa lại là đại mỹ nữ, nhược điểm lớn nhất của tôi chính là không thể đối mỹ nữ mà hạ sát!

Trương Siêu Quần lại cười khổ …

– Anh….

Đỗ Lôi Ti tựa hồ không thể tin được người đàn ông này lại có loại lý do này mà buông tha chính mình, khuôn mặt tuyệt sắc đỏ lên, cô hít một hơi thật sâu, một lát mới nói:

– Anh chính là một chân chính nam tử hán, không làm khó dễ nữ nhân, hạt châu kia tôi có thể trả lại cho anh, tôi cũng chỉ là được thuê mà đến đây.

Nói xong từ trong ngực mình lấy ra một hạt dạ minh châu phát sáng lớn hơn những hạt dạ minh châu bình thường khác.

Trương Siêu Quần ngẩn ngơ, tiếp nhận trong tay cô hạt châu, bàn tay lớn đụng tới làn da mềm mại, để cho tâm trí hắn vì đó rung động.

Đúng vào lúc này, bất ngờ xảy ra chuyện, giữa bầu trời đột nhiên xẹt qua một tiếng sấm rền, hạt châu màu trắng phát sinh chói mắt một luồng bạch quang, Trương Siêu Quần cùng Đỗ Lôi Ti đều cảm thấy trước mắt một mảnh trắng xóa, cái gì đều không nhìn thấy, tiếp theo trước mặt tối sầm lại, cái gì cũng không biết……….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.