Tam Thái Tử

Chương 952: Chương 952: Đuổi giết Chúa Tể Nam Nhân.




Hắn cẩn thận đẩy cái dây này ra, tận lực tránh không để phá hư những dây leo này, hắn không tin cái dây màu lục sinh trưởng ở đây không giống những loại dây bên ngoài, có cái cách cắn nuốt khủng bố. Hơn nữa nơi đây năm tháng đã lâu, sinh mệnh khí tức cũng phải làm cho Lý Lân cảm thấy tiếc, hắn tự nhiên sẽ không tùy ý phá hư hay kích hoạt chúng.

Ào rào rào.

Tiếng nước suổi từ bên trong dây leo truyền đến, Lý Lân thần sắc vừa động, đây là lần đầu tiên hắn nghe được tiếng nước. Nhưng nguồn nước này không làm cho hắn thả lỏng hơn, ngược lại còn làm cho hắn càng thêm khẩn trương, bởi vì theo âm thanh của suối nước còn có một loại hương thơm nhẹ nhàng truyền đến. Loại hương thơm này cực kỳ kỳ lạ, Lý Lân tuy rằng chưa từng tiếp xúc qua, nhưng bản năng của hắn thấy rằng đây không phải là mùi hoa. Trọng yếu nhất là ngửi được loại mùi này, Lý Lân tháy trong cơ thể gia tốc máu lưu thông mạnh mẽ, trong đáy lòng phát ra một loại khí sát phạt mãnh liệt.

- Không đơn giản, thật sự không đơn giản.

Lại đi về phía trước năm trăm mét, trước mắt nhịn không được liếc mắt một cái, nhìn dòng nước suối xuất hiện trước mặt Lý Lân, tuy nhiên nó lại làm cho lông tóc trên người Lý Lân tất cả dựng cả lên. Nguồn nước này căn bản không phải là nước trong mà đó là một suối máu đỏ tươi, máu tươi nồng nặc từ trong con suối xối xả phun ra, vừa mới ngửi đến hương thơm của nó càng thêm nồng đậm.

Lý Lân có một loại khát vọng, một loại khát vọng được xông vào tắm rửa trong suối máu.

- Đây là cái quỷ gi vậy? Lý Lân nhịn không được khiếp sợ, hắn cưỡng chế máu bốc lên trong lòng, cả người lui về phía sau vài bước, chuẩn bị vượt lên.

Nhưng cũng vào lúc này, một luồng ánh sáng đen từ một hướng khác phóng tới. Đây là một con báo màu đen dài hơn ba mét, con báo này đứng ở bên suối máu, tròng mắt mở to cực đại tràn đầy vẻ tham lam, nó nhìn thấy Lý Lân ở một phía khác phát ra âm thanh ô ô, bề ngoài hiện lên một vẻ cực kỳ thù địch

Nhưng thật ra Lý Lân lại không sợ chút nào, nơi này động vật tuy rằng da lông cứng cỏi, nhưng con báo trước mắt này rõ ràng còn đang thời kỳ ấu niên, căn bản không thể tính là uy hiếp.

Lý Lân khí thể bùng nổ, sát khí bốc lên.

Ô ô

Con báo hoảng sợ nhìn Lý Lân với ánh mắt tràn đầy sợ hãi, nói cúi đầu xuống ý đồ liếm ăn suối máu.

Ào rào rào.

Một luồng huyết hoa đột nhiên bắn tung tóe ra bỗng nhiên đập vào trong cơ thể con báo màu đen. Thân thể con báo thật lớn trong nháy mắt cứng đờ, sau đó ở dưới ánh mắt rung động của Lý Lân, con báo bị huyết quang bao vây, sau đó từ trong cơ thể này truyền đến tiếng xương kêu dữ dội, một luồng hơi thở khủng bố từ trên người con báo bộc phát ra.

- Mặc dù là một con ấu thú Hoàng cấp, nhưng lại miễn cưỡng trở thành một cái loa cho bản tôn. Huyết quang tan đi, khí thế con báo đại biến dạng, một đôi tròng mắt nguyên bản tràn đầy hung khí man rợ trở nên rất linh động, lúc có lúc không hiện lên một sắc tang thương.

- Ngươi là ai? Lý Lân lại lui về phía sau, ánh mắt nhìn về phía ao máu phía trước tràn đầy vẻ kiêng kị. Một giọt máu liền có thể dễ dàng khống chế một con ma thú Hoàng cấp, phần bản lĩnh như thể này Lý Lân tự nhiên không làm được.

- Tiểu tử kia không cần khẩn trương, bản tôn ở chỗ này muốn cảm ơn ngươi trước. Con báo nhếch miệng cười, để lộ ra một nụ cười cực kỳ cố quái, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy ôn hòa.

- Cảm ơn ta? Ta không biết đã làm gì mà đáng được tiền bối nói lời cảm tạ. Lý Lân cực kỳ cẩn thận, mặc dù không cảm nhận được địch ý của đối phương, nhưng tất cả những điều trước mắt nhìn thấy quả tình là hết sức kỳ lạ. Đối phương rất có thể là một kẻ còn sống sót từ thượng cổ, thân thể tất nhiên là cực kỳ khủng bố, Lý Lân không thể không cẩn thận đối đãi.

- Lần trước ngươi đã khôi phục một khu mộ địa, đó chính là nơi mà lão phu và các huynh đệ ngủ say vô số năm qua đã bị phá hư, bản tôn cũng có lòng nhưng lại không đủ lực. Con báo kia bình tĩnh nói.

- Khu mộ? Chẳng lẽ ngươi là… Ngươi là Thời Không Chí Tôn? Thần sắc Lý Lân vừa động, thần sắc hắn trở nên cực kỳ ngưng trọng.

- Thời Không Chí Tôn đã chết rồi, ta chỉ là một giọt máu huyết của Thời Không Chí Tôn, có thể tính là Diễn Sinh Thể của Thời Không Chí Tôn. Con báo hai chân đứng thẳng, sau đó nó nhẹ nhàng đứng dậy, tứ chi chớp lên hiển nhiên lại thích ứng với khối thân thể này.

- Máu huyết Thời Không Chí Tôn? Chẳng lẽ mảnh không gian này biến thành quỷ dị như thế này đều là bởi vì ngươi? Thần sắc Lý Lân khôi phục tỉnh táo, lời nói của đối phương cũng chưa chắc có thể tin được, nhưng hiển nhiên Thời Không Chí Tôn là một người cực kỳ khủng bố.

- Có một số việc ta cũng không biết, ta thức tỉnh thời gian cũng không dài, ta cũng vẫn không dời đi khỏi tấm cây cối này. Nhưng mà tiểu tử ngươi có thể nói cho ta biết, vì sao ta cảm nhận được hơi thở quen thuộc trên người của ngươi? Con báo gắt gao nhìn Lý Lân chằm chằm.

- Ta đến từ Thương Long đại lục. Lý Lân suy nghĩ, khôi phục bản nguyên hơi thở như cũ.

- Thương Long đại lục? Đây là tên hiện tại của thế giới chúng ta phải không? Thời Không Chí Tôn thần sắc đại biến, tỏ ra cực kỳ kích động.

Lý Lân lui về phía sau vài bước, cách ra xa một khoảng cách rồi mới nói: - Hiện tại Thương Long đại lục đã bị hủy diệt, những người còn sống được cũng đã rời đi cả, ta chỉ là may mắn mà đến được nơi đây.

Việc bị chúa tể U Minh đuổi giết Lý Lân sẽ không nói, đối với đối phương hắn cũng không thể nào tin tường ngay được.

- Hủy diệt? Là ai đã hủy diệt? Thời Không Chí Tôn thần sắc bình tĩnh, nhưng giọng nói thì không thoải mái.

- Sinh mệnh thiên địa đi đến cuối, khô kiệt mà hủy diệt. Lý Lân trầm giọng nói.

Thời Không Chí Tôn trầm mặc, một người và một con báo đứng đối diện nhau, không ai nói gì.

- Tiểu tử kia, ở trên người của ngươi ta cảm nhận được hơi thở Thời Không bản nguyên. Đây là lực lượng mà năm đó ta đã phong ấn thế giới bản nguyên, có thể ngươi đã chiếm được một Lục Mang Tinh có chứa thời không lực? Thời Không Chí Tôn đột nhiên mở miệng nói, Lý Lân thần sắc vừa động, lai lịch của Lục Mang Tinh cực kỳ thần bí, cho dù sau khi hủy diệt Lý Lân cũng không tìm hiểu được rõ ràng, không nghĩ tới rằng nó lại có quan hệ với Thời Không Chí Tôn.

- Tiền bối, Lục Mang Tinh cũng đã hủy diệt rồi, bây giờ ta cũng chỉ là nắm giữ phần bên ngoài của thời không lực mà thôi. Lý Lân trầm giọng nói

Con báo mang hình thái Thời Không Chí Tôn lắc đầu nói: - Lục Mang Tinh so với trong tưởng tượng của ngươi chắc chắn hơn nhiều, cho dù là cường giả cấp Chúa Tể cũng chưa hẳn có thể phá hư được.

Thần sắc Lý Lân khổ sở, hắn có chút bất đắc dĩ nói: - Tiền bối, Lục Mang Tinh đã bị Chúa tể U Minh nổ nát rồi, nó đã bị vỡ vụn ở ngay trước mặt ta.

- Chúa tể U Minh? Chẳng lẽ Quang Ám đại lục xuất hiện đến vị Chúa Tể thứ tư? Con báo Thời Không Chí Tôn trong mắt thả ra ánh sao khiếp người, nhìn về phía Lý Lân ánh mắt có chút nóng bỏng.

Lý Lân gật gật đầu, xem ra chân tướng Thời Không Chí Tôn, theo như lời ông ta nói ông ta thức tỉnh thời gian cũng không dài, cũng không rõ ràng lắm ngoài ngoại giới đã xảy ra chuyện gì.

- Ha ha ha! Tốt lắm, năm đó lão phu dẫn dắt một đám huynh đệ vượt qua hỗn độn mà đến. Ý đồ muốn xoay thiên mệnh, nhưng lại dính vào kế của tiểu nhân làm cho thân tử đạo tiêu. Vốn tưởng rằng thiên mệnh không biến hóa, hiện tại xem ra chúng ta vẫn là một bộ phận thành công tốt. Tốt lắm thời khắc long trời lở đất đã không còn xa nữa rồi. Con báo Thời Không Chí Tôn càn rỡ cười to nói.

- Tiền bối, lời này của ngài là có ý gì? Quang Ám đại lục cùng Thương Long đại lục bất đồng. Quang Ám đại lục đang đứng ở trạng thái cao nhất, lại còn có bốn vị cường giả cấp Chúa Tể tọa trấn, căn bản cái loại đại thế giới Thương Long đại lục đại lục khô kiệt hủy diệt không thể so sánh được. Lý Lân trầm giọng nói.

Con báo mang hình thái Thời Không Chí Tôn lắc đầu trầm giọng nói: - Tiểu tử kia, ngươi cũng biết quá khứ Thương Long đại lục đại lục trong miệng ngươi chứ? Thế giới của chúng ta trong thời khắc huy hoàng nhất từng xuất hiện tám vị cường giả cấp Chúa Tể, uy áp hỗn độn, nhất thời vô thượng. Khi đó Quang Ám đại lục cũng muốn cúi đầu xưng thần, một thế giới như vậy còn bị hủy diệt diệt vong chứ đừng nói gì là Quang Ám đại lục.

- Tám vị cường giả cấp Chúa Tể? Vậy thì bọn họ đều đã đi nơi nào? Thế giới của chúng ta sắp hủy diệt vì sao bọn họ không ra tay?

- Cái này đề cập đến bí mật của thế giới, lấy thực lực của ngươi bây giờ còn chưa có tư cách để biết đến. Con báo nhìn Lý Lân, liếc mắt một cái lắc đầu nói.

- Ta đã là cường giả cấp Chí Tôn. Lý Lân trầm giọng nói, theo như cách nhìn của hắn, cường giả cấp Chí Tôn đã là một người trong số những người cao nhất thiên địa. Còn về phần cấp Chúa Tể, toàn bộ đại thế giới cao nhất cũng chỉ có thể nảy sinh ra được mấy người.

- Sai, mười phần sai! Cấp Chí Tôn cũng phân ra phẩm cấp, chín cấp Chí Tôn, mỗi một phẩm cấp cảnh giới đều là một khoảng cách rất lớn. Cái gọi là cấp Chí Tôn cao nhất chẳng qua chỉ là tam phẩm Chí Tôn cao nhất, khoảng cách đến cấp Chúa Tể còn có một khoảng cách rất xa. Tiểu tử kia, ngươi nắm giữ một bộ phận không gian lực, hơn nữa thân thể khủng bố của ngươi có thể được coi như là vô địch trong những cường giả cùng cấp. Nhưng chiến lực của ngươi chẳng qua cũng chỉ là chiến lực Chí Tôn tam phẩm sơ, cùng với cấp Chúa Tể hãy còn cách một khoảng cách khá xa. Chí Tôn tứ phẩm mới có tư cách tham gia thiên địa đại bí mật, ngươi còn cần phải cố gắng nhiều.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.