Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư

Chương 314: Chương 314: Cướp nhà khó phòng




Chỗ lợi hại của thần khí, nàng đều rõ ràng hơn so với bất luận kẻ nào. Nghịch thiên thần đỉnh chính là thần khí, cứ việc nhìn vào trạng thái còn phong ấn bây giờ, cũng đã lợi hại như thế, thậm chí tạo ra khí linh Bánh Bao Nhỏ giảo hoạt thông tuệ như thế. Nếu như gia tộc Thủy thị cũng nhận được thần khí, vạn nhất là thần khí đầy đủ, lấy dã tâm của gia tộc Thủy thị, đây tuyệt đối là đại kiếp nạn khó phòng nhất của Xích Hỏa đại lục!

Dạ Thất Thất không phải thánh mẫu, không có ý chí lớn đi cứu vớt vạn dân thiên hạ, nàng nghĩ đến, chỉ là bằng hữu bên cạnh chính mình, nhất là Hỏa Kỳ Vân, gia tộc Thủy thị căm hận Hỏa gia tộc như thế, nếu như đạt được thần khí, Hỏa Kỳ Vân thân là thiếu gia con vợ cả Hỏa gia tộc sao có thể may mắn thoát khỏi?

Còn có Ma tộc... Kia nghe nói là chủng tộc tà ác bị trục xuất ra khỏi ngũ hành đại lục, trước đó nàng đã hoài nghi gia tộc Thủy thị và Ma tộc cấu kết với nhau, nếu không nàng sao có thể gặp được hai lần Ma tộc đều là cao tầng gia tộc Thủy thị? Thủy Vô Tình cùng Đại trưởng lão nói chuyện, đã khẳng định hoài nghi của Dạ Thất Thất.

Ma tộc bị trục xuất nhiều năm như vậy, gia tộc Thủy thị cấu kết với Ma tộc như thế nào?

Ba trăm năm trước, Nhân tộc, Ma tộc, yêu thú tam tộc xảy ra một trận ác chiến, cuối cùng bởi vì vị thiên tài Nhân tộc kia ngang trời xuất thế, Nhân tộc mới thắng hiểm, Ma tộc bị khu trục, yêu thú bị trục xuất, Ma tộc là chủng tộc tà ác nhất, bị trục xuất đến địa vực hẻo lánh xa xôi nhất, gia tộc Thủy thị ngay cả Ma tộc bị trục xuất phong ấn cũng có thể cấu kết, ngoại trừ dã tâm, thực lực cũng là một nhân tố rất trọng yếu.

Nên dùng phương pháp gì tra ra chứng cứ gia tộc Thủy thị và Ma tộc cấu kết đây?

Lông mày Dạ Thất Thất nhíu lại, đáy lòng tự xem xét chính mình nên làm như thế nào?

Bỗng, không gian phát sinh chấn động, thân hình Dạ Thất Thất không yên, suýt nữa lộ rõ bóng dáng.

“Người nào dám tự tiện xông vào cấm địa? Đi ra cho ta - -” Bên ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân gấp gáp, sắc mặt đại trưởng lão biến đổi, lúc này mở cửa ra phẫn nộ quát.

“A - -” Thủy Thanh Ngạo bị Đại trưởng lão nhéo ở cổ phát ra tiếng kêu hoảng sợ.

“Thanh Ngạo?” Nhìn thấy người tới là cháu trai có thiên phú tiền đồ nhất ở gia tộc, đứa cháu mà chính mình sủng ái nhất, sắc mặt Đại trưởng lão mới trở nên dễ nhìn hơn một chút, buông Thủy Thanh Ngạo ra, mặt mũi tràn đầy tức giận trừng mắt hắn, “Ngươi có biết đây là địa phương nào hay không? Ai cho ngươi tự tiện xông vào? Ngươi có biết tự tiện xông vào cấm địa là tội gì hay không?”

Nhìn Đại trưởng lão mặt tràn đầy tức giận, đáy lòng Thủy Thanh Ngạo có chút sợ hãi, có nhưng nghĩ đến giao dịch của chính mình cùng người kia, tất cả hết thảy đều trở nên không đáng sợ nữa.

“Đại gia gia, ta cũng là vạn bất đắc dĩ, có người mượn danh nghĩa tham gia chọn lựa thi đấu, tự tiện xông vào cấm địa, ta vạn bất đắc dĩ mới tự tiện xông vào cấm địa, kính xin đại gia gia trách phạt.” Nói xong, Thủy Thanh Ngạo trực tiếp quỳ xuống, dập đầu từng cái từng cái một, mặt mũi tràn đầy vẻ xấu hổ ân hận.

Thấy thế, sắc mặt đại trưởng lão cũng có chút hòa hoãn vài phần, nhưng lời nói vẫn mang chút lạnh lẽo, nhưng ánh mắt đã nhu hòa vài phần, ánh mắt không giống như trước lạnh như băng muốn giết người.

“Đến cùng phát sinh chuyện gì? Người nào dám tự tiện xông vào cấm địa?” Đại trưởng lão ý bảo Thủy Thanh Ngạo đứng lên, lông mày nhíu lại hỏi.

Thủy Thanh Ngạo nói lại một lần chuyện đã xảy ra, đặc biệt là cường điệu nhắc tới chuyện giao chiến 'Thủy Đình' và Thủy Vô Nhai, trong giọng nói cố giảm bớt một chuyện đánh nhau 'Thủy Đình' cùng Hàn Thu, trong lời nói, 'Thủy Đình' là có dự mưu đi tới gia tộc Thủy thị, mượn danh nghĩa tham gia chọn lựa thi đấu, mục đích chân thật lại là vì xâm nhập cấm địa.

“Thủy Đình?” Thủy Vô Tình cũng nghe được lời Thủy Thanh Ngạo nói, cau mày đi ra, giọng nói thoáng có vài phần nghiêm túc hỏi Thủy Thanh Ngạo, “Ngạo nhi, có người cùng ngươi tiến vào hay không?”

Lời Thủy Vô Tình nói nhìn như đơn giản, nhưng Thủy Thanh Ngạo lại nhận ra trong mắt hắn đã mang theo vài phần khí thế sát phạt.

Thủy Thanh Ngạo vô duyên vô cơ rùng mình một cái, liền vội vàng lắc đầu, không biến sắc tránh khỏi ánh mắt của Thủy Vô Tình, nhịp tim đập tăng nhanh, giống như bồn chồn cấp tốc nhảy lên, sâu bên trong sợ hai người bọn họ nhìn ra bản thân suy nghĩ trong nội tâm giờ phút này.

Lại không dám để cho bọn họ biết rõ một chuyện, chính mình dẫn theo người ngoài tiến vào cấm địa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.