Sủng Phi Nghiện: Nương Tử, Bổn Vương Chín Rồi!

Chương 68: Chương 68: Q1. Chương 63: Đi dọn nhà xí đi (tiếp)




“Hiện tại bổn vương phái người tìm một người tới làm?”

“Tốt thì có tốt, nhưng mà, ôi —— bạc! Ôi ——” dáng vẻ đầy ai oán, hận nghiến răng nghiến lợi giống như nàng lĩnh tiền công giả, như kẻ thù giết cha...

Dạ Ảnh đang nhiệt tình muốn đi mời Quỷ Y trong nháy mắt bị một chậu nước lạnh dập tắt, nếu như đã nghe đến đó còn không hiểu thì hắn sống mấy năm nay uổng phí. Hắn không sợ quét dọn nhà xí, nhưng vương phi cũng quá độc ác đi? Lẽ nào để cho nàng ăn một bữa cơm bá vương lại khiến cho nàng hận hắn, không thể nào! Lẽ nào nàng đã biết hắn là cái tên thầy tướng số “Quẻ quẻ không đúng” rồi sao?

Không cần —— lần trước túm lấy nàng như vậy, nàng còn không tìm cơ hội giết chết hắn à! Vì thế trong lúc Hiên Viên Đình khó xử, Dạ Ảnh dũng cảm phấn đấu quên mình đứng ra: “Chủ tử, vương phi, công việc này giao cho Dạ Ảnh đi! Thuộc hạ nhất định tận tâm hoàn thành!”

Vẻ mặt quân tử thẳng thắn vô tư, thấy chết không sờn, làm cho trong lòng Dạ Tử Huyên hết sức mừng rỡ, hừ hừ, đây chính là kết cục ngươi đắc tội bổn vương phi —— dọn nhà xí đi thôi!

“Chuyện này làm sao có thể? Dạ Ảnh ngươi đường đường là ám vệ đầu lĩnh, nếu truyền ra, sẽ rất mất mặt đó. Không được, suy nghĩ cho thanh danh của vương gia, bổn vương phi không thể đáp ứng thỉnh cầu này của ngươi!” Dạ Tử Huyên làm bộ giật mình nhìn hắn, đường đường chính chính nói, phảng phất đúng là suy nghĩ mặt mũi cho Hiên Viên Đình.

Dạ Ảnh có một loại kích động muốn tự sát, về sau tuyệt đối không nên đắc tội vương phi, thật là sống không bằng chết! Rõ ràng muốn hắn đi quét dọn nhà xí, còn muốn hắn phải tự mình mở miệng “Thỉnh cầu”, vương phi, người không nên chơi đùa người ta như vậy!

“Không, vì vương gia và vương phi, thuộc hạ cam tâm tình nguyện làm tất cả mọi chuyện! Tuyệt không có nửa câu oán hận!”

Dạ Ảnh đã không còn để ý đến sinh tử và thanh danh, nhưng chờ hắn quét dọn xong nhà xí mười ngày, đám huynh đệ hắn né tránh hắn mười ngày không nói, sau đó mỗi ngày còn ném hắn vào ao nước, đặt một cái tên vô cùng xinh đẹp: Rửa sạch mùi vị “Kẻ cặn bã”! Trời mới biết, nước đó lạnh bao nhiêu!

“Được rồi, thấy ngươi trung thành tận tụy với vương gia và bổn vương phi như vậy, bổn vương phi đồng ý thỉnh cầu của ngươi, cố gắng làm tốt, làm tốt sẽ được tăng lương! Chỉ cần mười ngày là được!”

Mục đích đạt thành, tâm tình sảng khoái nói không nên lời!

Tăng lương? Vương phi, về sau lão gia ngài chịu buông tha thuộc hạ là tốt rồi, thật sự, không cần tăng lương!

“Tạ vương phi, thuộc hạ cáo lui!”

Bước chân hết sức nặng nề, từng bước một bước về hướng “Chiến trường”, nơi đó sẽ làm cho người ta “Phẩn phát đồ cường”, thế nhưng cũng dễ dàng hơn “Kích khởi dân phẩn”! Các huynh đệ, Dạ Ảnh đi rồi, các ngươi bảo trọng, chỉ mong mười ngày sau Dạ Ảnh không bị hun chết, vẫn cứ kiên cường sống sót...

Tuyệt Nhất và các ám vệ khác đang lén lút xem, đều là dáng vẻ không thể tin nổi nhìn vương phi yếu ớt xinh đẹp, chiêu này thật sự quá độc ác, sau đó bọn họ âm thầm thề ở trong lòng: Về sau nhất định lấy vương phi làm chủ, sai đâu đánh đó, tuyệt không vi phạm, lại càng không dám đắc tội nàng, bằng không chính là dẫm vào vết xe đổ của Dạ Ảnh!

A men, phù hộ cho Dạ Ảnh! Dùng ánh mắt đồng tình nhìn theo bóng dáng Dạ Ảnh bước vào “Thánh địa”, “A —— “

Không lâu lắm, một tiếng thét chói tai truyền vào lỗ tai từng người trong vương phủ, thật là thê thảm, cũng thật thê lương...

“Huyên Nhi, Vương thẩm xin nghỉ lúc nào?” Biện pháp chỉnh người của nha đầu quá khủng bố, không có nỗi khổ da thịt, càng không cho người ta chết, nàng muốn người đó chịu tra tấn tinh thần sau đó sống không bằng chết!

“Hiện tại!” Chớp chớp đôi mắt to, nói một câu với không khí: “Tuyệt Nhất, bây giờ ngươi đi cho Vương thẩm nghỉ phép mười ngày!”

“Dạ!” Lưu lại âm thanh, người đã sớm bay ra ngoài.

“Nàng đó ——” Trong mắt Hiên Viên Đình tràn ngập cưng chiều, thực không có biện pháp với nha đầu này!

“Đói bụng! Tại sao thức ăn còn chưa có đưa tới?”

“Người đâu, tới phòng bếp nhìn xem!” Người của phòng bếp gần đây rất nhàn.

Bọn họ là có khổ khó nói, vương gia đốt cháy ba cái phòng bếp, hết thảy muốn khôi phục nguyên trạng, còn phải đợi thời gian hai ngày, đúng là làm khó dễ bọn họ chết thôi. Chủ tử, bọn họ đã rất nhanh rồi...

Rất nhanh, một bàn thức ăn ngon được đưa lên, mãnh liệt làm dậy lên cảm giác tham ăn của người nào đó. . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.