Sắc Khí Tràn Đầy

Chương 24: Chương 24: Một: Nam thần học bá: Có phản ứng (23)




BETA: Đoàn Ca Ca ~~~

Mùa hè nóng nực không thôi, bác sĩ nói Tiêu Cao Ý không thể mỗi ngày đều nằm máy lạnh, không tốt cho cơ thể, chỉ dành mở cửa sổ, hưởng chút gió tự nhiên.

Tiêu Cao Ý mặc đồ bệnh nhân màu trắng, hai mắt vẫn nhắm lì.

Thẩm Quân ngồi ở sofa nhỏ trong phòng, ở trên máy tính tạo một video nhỏ, sau đó mở máy chiếu, không bao lâu trong phòng bệnh vang lên âm nhạc du dương nhẹ nhàng.

Thẩm Quân đứng dậy đi tới kế bên Tiêu Cao Ý, giúp hắn lau mình, hôm nay lại một ngày, hắn không có phản ứng.

Thẩm Quân cầm điện thoại: “Tiêu Tề đâu?”

“Thẩm tiểu thư, Tiêu Tề hôm nay xin nghỉ.”

“Được.”

Đại khái là ở trong mắt các vị phụ huynh, Thẩm Quân vẫn là thiếu nữ đang học Cao Trung. Không thể tùy tiện giúp Tiêu Cao Ý thay đồ hay tắm rửa. Nhà họ Tiêu thuê một hộ lý, mỗi ngày đều giúp Tiêu Cao Ý lau mình.

Thẩm Quân nhìn Tiêu Cao Ý, nhẹ giọng nhưng mang theo vài tia đùa giỡn: “Để đại gia Thẩm lau mình cho anh.”

Ở trong phòng vệ sinh bưng ra một chậu nước ấm, sau đó cô vắt khô khăn lông màu trắng. Thẩm Quân cẩn thận giúp Tiêu Cao Ý lau mình.

Thẩm Quân cởi áo hắn ra, lấy khăn lông lau một lần trên ngực.

Nghe bác sĩ nói người thực vật đều có ý thức, giống như muốn kích thích hắn một chút, Thẩm Quân đột nhiên cúi người, nhẹ nhàng liếm núm vú trên người hắn, sau đó ngả ngớn:

“Ngày thường đều là anh chiếm tiện nghi người ta...bây giờ tới phiên em.”

Hai bên đầu vú đều được cô cẩn thận liếm láp, không biết vì mùa hè nóng quá, hay là hắn thật sự có phản ứng, mà trên mặt lúc này ửng đỏ.

“Anh có phản ứng phải không...tỉnh dậy đi...tỉnh dậy muốn làm gì em cũng chiều theo anh...”

Thẩm Quân kích động, nhưng không che giấu được đau xót, khổ sở trong lòng.

Sau đó cô cởi quần hắn ra, quần lót cũng cởi xuống. Cô chỉ vào huynh đệ hắn, hung hăng nói: “Ngày thường không phải đòi hỏi vô độ sao? Bây giờ ngươi tỉnh dậy ta liền cho ngươi làm?”

Thẩm Quân biết cô điên rồi, nhưng không thể không hy vọng. Cô không muốn hắn cứ nằm ở đây ngày qua ngày như thế.

Thẩm Quân giúp Tiêu Cao Ý lau tới từng ngón chân, lại cầm tiểu huynh đệ của hắn trong tay, không chú ý tới gương mặt hắn đang ngày càng hồng lên, hô hấp cũng đang dồn dập.

“Hôn mê làm sao có thể có phản ứng chứ...”

Thẩm Quân đang rất tò mò, nên tay cầm côn thịt không thành thật bắt đầu chậm rãi hoạt động, sau đó mắt mở to nhìn cái thứ đó dần dần đại biến, cuối cùng dựng thẳng hướng về phía cô như đang chào hỏi.

Con mẹ nó? Cương được thật?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.