Quan Thuật

Chương 3669: Chương 3669: Quả trứng kì lạ.




Còn bên trái cũng là phất trần La Hán quét lại. Phía bên phải lại là tháp đồng La Hán giống như đang đập về phía này.

Lại nhìn dưới chân hai tay của công chúa duỗi ra về phía Diệp Phàm. Kiểu dáng như vậy như là đón địch, nếu muốn cho bọn họ thành công thì có lẽ Diệp Phàm không có cách nào mà thoát thân được.

Khá lắm Diệp Phàm, 18 lần thi triển Ngư Long nếu như cá gặp nước thì hung khí trên người sẽ như ván trượt mà văng ra ngoài.

Nhưng trước mặt lại là một cái túi lớn mở ra. Diệp Phàm ra lực quá mạnh không thể dừng lại được.

Hơn nữa, cái túi to kia mở ra còn có một lực hút rất mạnh, hơn nữa phía sau mấy cái La Hán còn đạp đến.

Kém một chút nữa Diệp Phàm bị hút vào cái túi to chắc chắn là cái túi vải kia

- Mã Lặc Cách, cái túi vải của ngươi làm tan hết mọi phiền lão, không chịu ảnh hướng của ngoại cảnh, người phàm đang lúc gây thị phi thiện ác thì sẽ được bao dung giống như cái túi cất chứa sự vui mừng tự tại.

- Ta thấy ngươi cũng không thể nào khoan dung được. Ông đây đi dạo một vòng lại bị ngươi thu vào trong túi.

Diệp Phàm phát hiện bên trong tối đen như mực ưng nhãn cũng không rõ bên trong có cái gì.

Rầm rầm một tiếng giòn vang. Cảm giác giống như cái túi La Hán bị đá đén một nơi nào đó.

Diệp Phàm cảm giác cơ thể mình như xe lên núi bị lật vậy. Bốp một tiếng Diệp Phàm ngã dập mông đau nhức cảm giác cuối cùng là rụng rời.

Thằng nhãi này, ưng nhãn đảo qua nhưng chỉ nhìn được một chút. Hắn phát hiện ở phía trước có một cái túi vàng, một quả trứng đỏ au. Quả trứng này quá lớn to như một cái đầu.

Hơn nữa toàn bộ quả trứng được quấn bằng dây đồng. Dây đồng rất nhỏ là chiếc đũa thô to. Quấn rối rít hết lên, giống như dây mây ôm lấy can bình vậy, chi chít không nhìn rõ ra là cái gì.

Diệp phàm nhìn còng trang sức đồng kia, hắn phát hiện hình như ở trên đầu. Còn dây đồng chi chít trên cả quả trứng đéo đều ở trên không trung.

Lại là trứng, Diệp Phàm thầm nghi ngờ.

Lại nhìn ra xung quanh, nhất thời kinh ngạc.Vì cả 4 vách tường đều là dây đồng khắc hình Diệp Phàm nhìn kĩ những hình ảnh đó.

Có loại giống với động cơ ô tô, như một chế tác công nghệ thần bí nào đó. Bởi vì chế tác đồng lô, có đánh bóng, còn có...

Cuối cùng Diệp Phàm nhìn kĩ vào một bức đồ, nhất thời trong óc hắn oang một tiếng vàn lên khiến hắn ngây dại.

Bởi vì, cuối cùng bức đồ lia chính là màu đỏ tươi của quả trứng. Màu đỏ như là máu vậy.

Sao vậy? lẽ nào ở đây chỉ có quả trứng này mới chế tạo ra được? Diệp Phàm thầm suy nghĩ trong lòng.

- Rầm...

Quả trứng kia lắc lư, cái vòng đồng khẽ vang lên. Hơn nữa còn lúc chậm lúc nhanh. Từ vòng đồng khẽ rung lên trứng cũng đang vận động không theo quy luật nào.

- Thuật cơ...

Trong suy nghĩ của Diệp Phàm đột nhiên truyền đến lời nói của Hạo Tử. Lẽ nào quả trứng này là cơ quan trung tâm khống chế 18 vị La Hán kia. Còn vòng đòng chính là “ hệ thần kinh” để phòng bị hoặc tấn công.

Hơn nữa, Diệp Phàm phát hiện quả trứng kia động mạnh hơn. Lúc ẩn lúc hiện giống như một người đang lãng du vậy.

Trong nháy mắt đã hiện ngay trước mặt Diệp Phàm. Hắn phản xạ có điều kiện dùng Thái Cực đẩy đi.

Keng...

Một hồi vang lên. Trứng không những bị Diệp Phàm đẩy ra mà ngược lại còn đâm khiến Diệp Phàm bị dính bẹp vào vách tường khiến đầu hắn choáng váng.

Mã Lạc Cách ông đây đập chết ngươi. Diệp Phàm tức giân bay lên không trung đá một cước về phía quả trứng kia.

- Keng...

Như đá trúng Thái Sơn vậy, chân phải của Diệp Phàm đau đớn như có cảm giác vỡ vụn vậy.

Biết không thể đụng vào quả trứng này được nhưng Diệp Phàm tạm thời vẫn chưa tìm được đường ra. Hơn nữa, quả trứng kia quá lớn, chỗ nào trong mật thất cũng đến được. Diệp Phàm tránh trái tránh phải đâu cũng đụng phải nó.

Ông đây chán ngấy ngươi rồi. Diệp Phàm tức giận gầm rú lên, hắn lôi Loan đao ra Kim thiên tiêu bắn ra ngoài.

- ầm ầm...

Lần này có cảm giác mật thất bị chấn động mạnh mẽ. Tiếng vọng lại làm Diệp Phàm ngã sấp xuống súy nữa thì hút quả trứng lên người.

Còn dây xích kia thì như là con rắn chói chặt Diệp Phàm lên trên quả trứng gà đỏ.

Ngay tức khắc Diệp Phàm có cảm giác tê dại và đau rát. Hắn có cảm giác nội khí trong cơ thể dâng lên như thủy triều bị quả trứng kia hút đi.

Vẻn vẹn có mười mấy giây đồng hồ, Diệp Phàm cảm thấy mình bị hút như không còn gì nữa. Diệp Phàm phát hiện cánh tay mình lập tức bị khô quắt đi chính xác hơn là bị biến thành thịt khô.

Còn đến khớp xương cũng bị co rút lại kêu răng rắc. Diệp Phàm tuyệt vọng lúc này vẫn luôn không động tĩnh gì.thần cồn của A Cổ Lạp phải luyện đến 12 đẳng mới có thể dung hợp được cánh tay của cô gái kia bắn lên không trung.

Đôi cánh tay quỷ dị lia dán lên mình quả trứng, Diệp Phàm liền cảm giác thấy áp lực rất nhẹ cả người như muốn bắn lên không trung.

Nhưng lại bị một cái trướng lớn cao đến 3m gì chặt xuống quả trứng.

- Sao vậy? mày cũng đến để hại tao sao. Diệp Phàm tức giận nhưng lúc này lại cảm thấy có một sự thoải mái truyền đến.

Giống như trong quả trứng có một chất dinh dưỡng đang không ngừng quay về cơ thể mình. Hơn nữa Diệp Phàm còn phát hiện những dây đồng nhỏ kia còn rung lên bắt đầu phát ra lửa.

Lại một lúc sau, Diệp Phàm cảm nhận được có một mùi vị quen thuộc của một vị hòa thượng.

Mùi vị đó thông qua dây xích đồng truyền vào nước xử nữ rồi truyền vào trong cơ thể Diệp Phàm còn quả trứng thì giãy dụa nhưng vô dụng.

Mấy giây ngắn ngủi Diệp Phàm cảm giác được toàn thân như muốn bùng nổ. Kính phật xé ra pháp sử của Bảo Chí thiền sư ra cái này thú vị đây.

Nội khí bị trứng Trung Nguyên hút như nước suối rồi lại chảy vào trong cơ thể của Diệp Phàm. Không lâu sau chỉ kêu răng rắc một tiếng rồi nứt ra.

Diệp Phàm nhìn vào trong, phát hiện chỉ là một các trứng làm bằng đồng mà thôi. Xác trứng đương nhiên là được làm từ rất nhiều bánh xe chế bằng đồng như là các bánh xe trong một chiếc đồng hồ vậy, nhiều đến hơn 1 ngàn cái.

Vỡ rồi, Diệp Phàm không nói nhiều liền đá xuống cả quả trứng vỡ nát đúng là những dạng bánh xe to, nhỏ. Còn xích đồng thì cũng không cử động nữa mở tung ra vụn đồng rơi tứ phía.

Diệp Phàm đột nhiên cảm thấy cơ thể rất nhẹ như cành liễu bay trong không trung.

Hắn lập tức cười toe toét. Vì hắn phát hiện cánh xử nữ kia biến thành hình như cánh diều hâu, từ lúc nào nào lại bay vào chính chỗ tay của mình.

Nó vừa mới động rồi đột nhiên lại bay lên. Nhưng lúc vừa mới bắt đầu còn chưa được thuần thục lắm, cứ cong vẹo không cẩn thận đâm cả vào tường khiến cho đầu óc choáng váng.

Nội khí phật vừa động cái cánh đã thu nhỏ lại trong nách. Hơn nữa lại có tiếng răng rắc kêu lên lộ ra một cánh cửa như một cái túi tiền. Diệp Phàm không để mất thời gian hắn liền chui ra đầu chạm phải phật đường.

Phát hiện thấy dưới đất có 2 luồng bóng đen. Hắn luống cuống chân tay rồi dừng chân lại.

Hắn chạy nhanh đến kiểm tra một phen phát hiện chỉ là hôn mê, cơ thể đau nhức một lúc sau thì tỉnh lại.

- Mẹ kiếp, quá lợi hại. 18 vị La Hán suýt nữa thì muốn lấy mạng già của tôi.

Hồng Tà liếc nhìn Diệp Phàm rồi mắng.

- Đúng thế, thật là kì lạ. Một đám đánh nhau kịch liệt, tất cả như không muốn sống nữa vậy. Hơn nữa,có lẽ người đồng này đã được huấn luyện. Nếu gặp phải chúng, chân tay cứ đánh nhau loạn xạ lên. Nhưng may mà chúng bất động Nếu không chúng ta cũng xong đời rồi.

Lệ Vô Nhai cũng thổn thức nói.

- Vừa rồi tôi cũng thế, bị chúng nó đánh khống chế ở phía dưới. May là tôi tự phá được. Từ nay về sau người đồng này có lẽ là lại bất động rồi.

Diệp Phàm cười nói rồi đột nhiên sửng sốt rồi dụi mắt, suy nghĩ nói:

- Lạ thật, sao lại không thấy cánh của La Hán vui mừng nhỉ?

Liên hệ với nước xử nữ, cánh vốn dĩ là cánh thiên sứ bây giờ biến thành cánh diều hâu. Lẽ nào cánh của La Hán vui mừng cho cánh xử nữ dung hợp nên mới thay đổi thành hình dạng như vậy sao? Thế là Diệp Phàm nói một lần.

- Có lẽ là có liên quan đến phần trung ương khống chế quả trứng kia. Có thể quả trứng đó dựa vào sự hấp thụ nội khí của cao thủ tấn công mới có thể cử động được.

- Ông vừa mới đi vòa không phải cũng bị hút sao, sau này nhất định là nước xử nữ giúp ông rồi. Còn nó lại hút nội khí của cánh La Hán rồi hút vào cơ thể cho ông.

Công lại dùng cái này để tấn công quả trứng kí, quả trứng đó xong đời. Người được lợi chính là ông. Người đồng cũng xong đời luôn.

Còn nước xử nữ và cánh La Hán vui mừng cùng dung hợp cho nên bây giờ ông mới có thể dùng nó được.

Còn lại không đợi lát nữa phải đem A Cổ Lạp luyện đến 12 đẳng mới có thể dùng được.

Lệ Vô Nhai phân tích cũng rất có lý.

Lúc này bên ngoài có tiếng bước chân.

- Chúng ta đi thôi, chỗ này không có gì bí mật.

Diệp Phàm nói, 3 người lặng lẽ mất hút.

- 18 vị La Hán, ai muốn làm ở trong này? Cõ lẽ cũng không ít. Hơn nữa kế sách quá tuyệt vời. Nếu cậu không bị hút vào phần trung tâm khống chế cánh xử nữ thì có lẽ 3 chúng ta phải bỏ mạng trong này rồi. Người đồng này có thể để chúng ta tiên thiên đại viên mãn ở đây mãi mãi, lợi hại!

Hồng Tà nói, sợ mãi không thôi.

- Nếu chúng ta có thể làm được một cái thì tốt rồi, dùng để nghiên cứu hoặc phòng bị. Chưa biết chừng có thể tấn công lên người niệm khí được.

Nếu có thể mở rộng phạm vi phòng thủ của người đồng. Ví dụn như, mang toàn bộ Hồng Diệp bao vây thì tác dụng sẽ rõ rệt.

Gặp chuyện ở bên ngoài chúng ta căn bản là không cần phải lo lắng gì.

Lệ Vô Nha nói.

- Ý tướng của ông rất hay, nếu như có thể mở rộng thêm được một bước nữa. Ví dụ như, đặt 18 vị La Hán này thành một vòng. Ví dụ như bao vây phần trung tâm. Sau khi tiến vào phải được người đồng cho phép, vậy thì phần tử đặc vụ ngoại quốc không thể vào được.

Diệp Phàm cười nói.

- Vẫn còn không bằng làm một cái phong giới cho thật tốt, đến cả chỗ ngồi cũng giấu hết đi. Vệ tinh của gián điệp tìm cũng không thấy thì càng hoàn mỹ hơn.

Lệ Vô Nhai cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.