Quân Hôn Kéo Dài: Cố Thiếu, Sủng Thê Vô Độ

Chương 521: Chương 521: biết được bí mật của cô, nước mắt rơi xuống




Chương 521: biết được bí mật của cô, nước mắt rơi xuống

Cô chạy tới đại sảnh, hoàn toàn không nhìn thấy bóng lưng của người đàn ông kia.

Hoắc Vi Vũ sốt ruột chạy tới quầy thu ngân, “Dẫn tôi đến phòng 308, tôi có việc gấp.”

Nhân viên thu ngân kỳ lạ nhìn thoáng qua Hoắc Vi Vũ, có chút chán ghét, “Xin lỗi, phòng 308 là phòng VIP cao cấp của chúng ta, không phải hội viên bình thường có thể đi, tôi cần phải tra thẻ hội viên của cô.”

Cô không có thẻ hội viên ở đây.

Hoắc Vi Vũ mặc kệ bọn họ, trực tiếp chạy vào.

Nhưng số phòng của bọn họ thật loạn, không có theo thứ tự.

Hoắc Vi Vũ lo lắng tìm kiếm.

“Nhanh bắt cô ta lại, không chừng là người háo sắc đó.” Nhân viên thu ngân A nói với nhân viên B.

“Được, cũng trách tư lệnh có quá nhiều phụ nữ thích.” Nhân viên A đuổi theo Hoắc Vi Vũ.

“Xin lỗi, cô không thể vào đây, cô ơi.” Nhân viên thu ngân giữ chặt cánh tay Hoắc Vi Vũ.

Hoắc Vi Vũ thấy bóng lưng người đàn ông từ trước mặt của cô bước qua, hình như là tên thích khách kia.

“Đứng lại.” Hoắc Vi Vũ lớn tiếng la lên.

Người đàn ông dừng bước.

“Anh là thợ hớt tóc ở đây sao?” Hoắc Vi Vũ nghi hoặc hỏi.

Người đàn ông kia nhìn về phía Hoắc Vi Vũ, thấp giọng nói: “Tôi là khách ở đây.”

“Xin anh lấy thẻ hội viên của mình ra.” Hoắc Vi Vũ hùng hổ dọa người nói.

Người đàn ông kia trầm mặc.

Nhân viên thu ngân kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mắt này, phát hiện manh mối, hỏi: “Nơi này của chúng tôi cần có thẻ hội viên mới có thể vào, anh thật sự là hội viên ở đây sao?”

“Bạn gái của tôi, tôi đi theo cô ấy.” Người đàn ông giải thích nói.

“Bây giờ bạn gái của anh đang ở phòng số mấy? 308 phải không, tôi đưa anh qua đó.” Hoắc Vi Vũ sắc bén nhìn anh ta.

Người đàn ông không vui nhìn Hoắc Vi Vũ, “Đi theo tôi.”

Anh ta đi về phía trước, nhìn vào biển số phòng.

“Tiên sinh, bạn gái của ngài ở phòng nào, tôi dẫn ngài đi, số phòng ở đây rất loạn.” Nhân viên thu ngân mở miệng nói.

Người đàn ông kia nhíu mày.

Không trách được anh ta lạc đường.

“Là phòng 308. Phùng Tri Dao là bạn gái của tôi.” Người đàn ông kia lạnh giọng nói ra, ánh mắt cảnh cáo chống lại mắt Hoắc Vi Vũ.

Trong lòng Hoắc Vi Vũ trầm xuống, có chút sợ hãi, chẳng lẽ Phùng Tri Dao và anh ta cùng một một phe?

Đi tới, đi tới.

Cô nhìn thấy phía trước có vệ sĩ của Duật Nghị, dấy lên hi vọng, chờ bọn họ sắp đi qua, lớn tiếng la: “Bắt lấy anh ta, anh ta là thích khách, muốn ám sát Duật Nghị.”

“A...” Nhân viên thu ngân thét chói tai chạy đi.

Vệ sĩ cảnh giác, lập tức tiến lên bắt người đàn ông kia.

Thân thủ người đàn ông kia rất tốt, linh hoạt tránh thoát, quét chân, đá ngã một tên vệ sĩ.

Vệ sĩ mạnh mẽ đập lên cửa.

Duật Nghị bị đánh thức, nhìn Hoắc Vi Vũ không có ở đây, bên ngoài lộn xộn, mở cửa.

Ánh mắt người đàn ông kia hung ác nhìn về phía Duật Nghị.

“Hoàng tử, mau đi vào, đây là sát thủ.” Vệ sĩ nói xong, sau đó gọi điện thoại giúp đỡ, rồi cùng một vệ sĩ khác nhào tới bắt thích khách.

Thân thủ thích khách vô cùng tốt, ra tay rất độc ác, từng chiêu đều đánh vào chỗ hiểm của người khác.

Hai tên vệ sĩ đều không phải đối thủ của anh ta, từng bước từng bước gục xuống.

Duật Nghị bị dọa sợ, vội vàng đóng cửa lại, khóa.

Hoắc Vi Vũ nhìn vệ sĩ không ngăn thích khách, sốt ruột la lên: “Bắn súng đi, không đánh lại, không biết nổ súng sao? Súng của mấy người là giả phải không?”

Vệ sĩ được nhắc nhở, nhớ trực lại, một người trong đó cầm lấy súng, bắn về phía thích khách.

Anh ta nhảy lên cao tránh thoát, ánh mắt độc ác nhìn về phía Hoắc Vi Vũ, lấy ra dao găm, đâm tới ngực Hoắc Vi Vũ, tốc độ rất nhanh, như là dã báo thoăn thoắt trong đêm tối...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.