Phong Du Lạc One Piece

Chương 93: Chương 93: Hải Tặc Vũ Trụ Ra Tay




Đến khi tiếng cười rùng rợn ấy chấm dứt thì đã là chuyện của mấy phút sau, Phong cúi đầu liếc mắt nhìn Doflamingo.

- Tiếp theo mày biết phải làm gì rồi đúng không?

Bị Phong nhìn chăm chú, thân hình Doflamingo có chút run lên, hắn vội vàng gật đầu tỏ ý.

- Vâng!! Ngài yên tâm, hàng sẽ được chuyển đầy đủ.

- Không cần!! Băng hải tặc của mày thực lực tuy mạnh nhưng chuyển hàng tới cho Kaido đã là cực hạn, nếu còn liều lĩnh tách ra thì sẽ không bảo đảm được vấn đề an toàn nữa. Vài ngày tới người của tao sẽ tới đây mang chúng đi, mày chỉ cần phối hợp với họ thôi là được.

- Như vậy thật tốt quá, cám ơn ngài vì đã hiểu cho nỗi khổ của chúng tôi.

Như nghe được âm thanh tuyệt vời nhất, Doflamingo mừng rơn, khuôn mặt hí ha hí hửng tươi cười không ngừng.

Phong khẽ nhếch mép không thèm để ý, hắn gọi một cuộc cho đám người Layla rồi mới đứng dậy rời khỏi cung điện hoàng gia.

Bỏ lại Dressrosa sau lưng, Phong cùng đồng bọn một đường tiến tới Punk Hazard, nơi đó có một nhà khoa học thiên tài nhưng bị “khùng” đang ẩn mình.

Trên chiến hạm, Smoker khá bất ngờ với địa điểm kế tiếp, hắn quay đầu nhìn Phong ngồi ở trung tâm nhỏ giọng hỏi.

- Anh đến Punk Hazard là vì khoa học điên Caesar Clown sao??

- Cũng có thể nói là như vậy!!

Phong tỏ vẻ không quan tâm tiếp tục uống rượu, bất quá làm vậy chỉ khiến mọi người càng thêm tò mò.

Surudoi ngừng lau chùi thanh kiếm Kashimaru lại, hắn hiếu kỳ ngẩng đầu tiếp lời Smoker.

- Tôi nhớ trong tổ chức còn thiếu nhà khoa học có thực tài thì phải, không lẽ ngài định đến đó bắt Caesar về bổ sung?? Nhưng mà danh tiếng của gã đó không được tốt cho lắm.

- Ưm ừm ứm...!!

Phong hơi gật đầu rồi sau đó lại lắc đầu, trên mặt nở nụ cười thần bí khiến đám người xung quanh tò mò đến toát mồ hôi, ai cũng một bộ không thể cạy miệng hắn để moi tin tức.

Duy có mình Tashigi là vẫn còn bình tĩnh ra vẻ không hề để ý, thấy vậy Phong khẽ cười dò hỏi.

- Cô không muốn biết à?

- Tôi vốn không được thông minh nên không thể nghĩ được quá nhiều chuyện, tôi chỉ cần biết nhiệm vụ của mình và mình phải làm gì cho đúng là đủ rồi. Hơn nữa dù tôi có theo bọn họ muốn biết anh đang toan tính điều gì thì anh cũng sẽ không nói, trừ phi là anh thích.

Nghe xong Phong có chút bất ngờ với sự tiến bộ về mặt tâm tính của cô gái này, theo hắn nhớ thì trong nguyên tác mãi lâu sau nàng mới có bước tiến mạnh mẽ, còn bây giờ mới chỉ theo hắn chưa lâu a!! Không lẽ ở bên cạnh hắn lại có sức ảnh hưởng lớn đến vậy, ngoài cách nghĩ này ra Phong cũng chẳng thể rặn thêm được cái lý do nào khác có lý hơn.

Phong cười khổ lắc đầu, hắn cũng không muốn đùa cợt với đám thuyền viên nữa, vì vậy trầm ngâm vài giây Phong bắt đầu giải thích.

- Mục đích chúng ta đến Punk Hazard có thể nói là vì Caesar cũng được, nhưng nếu cụ thể, chính xác hơn thì mục tiêu mà tôi cần tìm sẽ phải thông qua tên này.

- Thông qua Caesar??

- Có phải anh muốn dò ra vị trí của khoa học gia Vegapunk không??

Tashigi lần thứ hai thông minh đột xuất, tiếng kinh hô của nàng mở ra một con đường sáng trong đầu mỗi người. Mọi người đều bất ngờ quay sang nhìn Tashigi như sinh vật lạ khiến gò má nàng đỏ ửng, đặc biệt là Smoker, gã thầm giơ ngón tay cái lên thay cho lời khen của mình.

Có lần đầu kinh ngạc cho nên Phong cũng không quá thất thố, hắn chỉ khẽ mở to mắt rồi nhanh chóng trở về bình thường. Phong gật đầu khen ngợi nàng một câu.

- Từ bây giờ ai bảo cô ngốc thì cứ nói với tôi, tôi tuyệt đối sẽ không để hắn sống yên thân đâu. Haha!!...

Nghe Phong nói, mặt Tashigi càng đỏ hơn, nàng cúi thấp đầu không dám ngẩng lên, chờ cho đến khi Phong thôi cười thì rặng mây đỏ trên mặt Tashigi mới chậm rãi lui xuống.

Lúc này Phong mới nghiêm túc vào chuyện chính sự.

- Tashigi nói không sai, mục tiêu chính của tôi là tiến sĩ Vegapunk, ông ta là nhà khoa học hàng đầu thế giới, mọi công trình nghiên cứu của ông ấy đều vượt xa những bậc kỳ tài cùng thời. Tuy nhiên vì sự kiện hai năm trước mà ông ấy đã bị chuyển đi nơi khác, kẻ đầu sỏ gây ra không ai khác ngoài Caesar cả, vì vậy tôi muốn thông qua gã dò tìm tung tích của Vegapunk.

- Ra là vậy!!

Mọi người cùng gật gù đồng ý với ý tưởng của Phong, cách làm này xem ra vừa bí mật, vừa nhanh gọn, nếu hỏi trực tiếp cao tầng thì sẽ khó tránh khỏi bị nghi ngờ, từ đó hành động sẽ càng thêm khó khăn.

War là người có tính cách táo bạo, làm việc chưa từng sợ trước sau, gã có điểm thắc mắc mở miệng dò hỏi.

- Sao chúng ta không bắt tên Caesar kia luôn, không phải gã cũng là nhà khoa học tài giỏi sao??

- Không thể bắt Caesar được!! Những trái ác quỷ nhân tạo Smile mà chúng ta giao dịch cùng Kaido xuất phát từ tên này, nói cách khác chính Caesar là người chế tạo ra Smile, hiện tại động đến hắn chẳng khác gì chọc giận Kaido, đối với tình hình của chúng ta không phải là việc tốt lành gì.

Không để Phong tự thân giải thích, Smoker khá am hiểu vấn đề này nên đã xung phong diễn giải cho War hiểu.

Ngồi ở trung tâm, Phong gật đầu hài lòng, lúc họp bàn như thế này chỉ cần có ý kiến mọi người cứ việc tự nhiên trao đổi không cần xin phép hắn, đây là mệnh lệnh do Phong đặt ra nhằm đề cao tính chủ quyền của mỗi thành viên, chỉ khi nào ban phát mệnh lệnh thì tất cả phải tuyệt đối chấp hành.

...

Cùng thời điểm, tại căn cứ hải quân Marineford.

Tình trạng bên trong sở chỉ huy náo loạn đến cực điểm, cách đây hai canh giờ một tin tức chuyển về đã làm cao tầng chính phủ lung lay, xém chút phẫn nộ cách chức toàn bộ cao tầng hải quân.

Trong căn phòng tụ tập đông đủ một Nguyên Soái, ba Đô đốc và hai mươi Phó Đô đốc.

Mọi sĩ quan cao cấp đều tập trung tại đây bởi vì sự kiện lần này quá lớn.

Segoku chống hai tay lên bàn nhìn qua một lượt từng người sau đó trầm giọng nói.

- Các người có lẽ cũng đã nghe tin từ Fill Honor truyền về rồi chứ?? Đây là lần đầu tiên nơi đó bị tấn công, thậm chí chỉ thiếu chút nữa liền bị công phá.

- Bọn chúng lần này đã bắt đầu lộ diện nanh vuốt thực sự, suốt thời gian qua liên tục tàn phá những hòn đảo quanh Đại Hải Trình khẳng định chỉ là đòn che mắt của chúng.

Akainu giọng nói hơi khàn tiếp lời Sengoku, kẻ mà bọn họ đang nhắc đến không ai khác chính là Hải Tặc Vũ Trụ.

Lời nói của Akainu gần như là suy nghĩ trong lòng hai mươi mấy người có mặt ở đây, bọn họ đưa mắt nhìn nhau ngưng trọng gật đầu.

Bất quá vẫn có người không đồng tình hoàn toàn, Aokiji mặt lạnh như băng nhẹ giọng phản bác.

- Lời của Sakazuki nói không phải không hợp lý, nhưng tôi nghĩ Fill Honor chưa phải là mục tiêu chính của bọn Hải Tặc Vũ Trụ đó đâu. Những người ở Fill Honor đều là người đặc biệt nhưng không quan trọng đến mức đủ thỏa mãn tham vọng của chúng.

- Hừ!! Vậy anh nói hạm đội khổng lồ ấy được phái tới tận Fill Honor chỉ là để mang vài con cờ về thôi à??

- Nếu Con cờ có tác dụng vượt qua cách gọi của nó thì nó xứng đáng để đầu tư.

- Kuzan!!...

Akainu có chút tức giận, gã người băng đối diện lúc nào cũng là người đối đầu với hắn, kể từ sau vụ ở Ohara là cả hai trở thành thế đối lập thủy hỏa bất dung, trong những lần họp nội bộ chuyện mâu thuẫn ý kiến như này là điều thường xuyên xảy ra.

Cảm thấy không khí căng thẳng, Sengoku mắt hổ trừng lớn vỗ bàn rầm một cái quát lên.

- Hai cậu im ngay cho tôi!!! Bây giờ không phải lúc để cãi nhau, cái tôi cần là người nào sẽ xử lý vụ này!!

- Xin lỗi ngài!! Không bằng nhờ Tân Đô đốc mới của chúng ta xuất quân, năng lực của cậu ta rất khá, cực kỳ hợp lý để giải quyết bọn Hải Tặc Vũ Trụ kia.

Aokiji hơi cúi đầu nhận lỗi rồi đề xuất một ý kiến mà gã cho là tốt nhất, Kizaru từ đầu đến giờ im lặng, lúc này cũng ngồi thẳng dậy gật đầu đồng ý.

- Ooh!! Ý của Kuzan rất tốt!! Tôi nghĩ nên để chàng trai trẻ đó xử lý là tốt nhất, mà cậu ấy tên gì nhỉ??

- Là Phong thưa Đô đốc!!

- À đúng rồi để cậu Phong giải quyết đi...

Đối với ý kiến này của Aokiji, Akainu cũng không có lý do gì để phản bác cả, gã chỉ hừ lạnh ra vẻ không thèm để ý rồi thôi.

Tưởng chừng quyết định sẽ được thông qua thì bỗng nhiên Sengoku phán một câu khiến cả căn phòng lặng im thin thít.

- Không được, năm nay chỉ có thể nhờ Phong được một lần nữa thôi, chuyện lần này không đến mức không thể giải quyết vì vậy không nên tìm tới hắn. Một trong những điều kiện khiến Phong trở thành một phần sức mạnh của chính quyền là một năm chỉ được gọi hắn hai lần, còn những nhiệm vụ khác nếu hắn thích thì mới làm.

- Ài!! Tằng nhóc chết tiệt này...

Akainu là một trong số ít người biết chuyện, gã ngoài lắc đầu thầm than ra thì cũng không làm được gì thêm, đối với năng lực của Phong, Akainu rất thích và đề cao vì vậy chưa từng trách mắng hắn về tính cách vô pháp vô thiên của mình.

Nhưng trong phòng trừ Sengoku, Akainu và Garp ra thì số người còn lại không ai biết, bọn họ trợn mắt há mồm khi nhận ra vị Tân Đô đốc kia không những trẻ mà còn rất không coi ai ra gì. Một năm chỉ ra tay hai lần?? Đây là cái loại trách nhiệm khốn nạn gì vậy??

Sengoku cười khổ, Akainu nhắm mắt lắc đầu còn Garp thì cứ tiếp tục vừa cười ha hả thích chí vừa nhai bánh nhồm nhoàm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.