Phi Thiên

Chương 2885: Chương 2885: Tra! (2)




Chỉ Huy Sứ cận vệ quân của Thanh chủ nhảy ra công khai chống đối Thanh chủ là chuyện rất hiếm thấy. Làm cho sắc mặt Thanh chủ rất khó nhìn, hữu đốc vệ Chỉ Huy Sứ Võ Khúc vẫn duy trì trầm mặc, Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quan cũng không tỏ thái độ.

Ai ngờ phe phái đại thần của tứ quân lại lên tiếng tán đồng. Cho dù có Phá Quân nhảy ra tương trợ, cũng đồng dạng che mất thanh âm không lớn của hệ Hạ Hầu, khiến đạo thiên chỉ của Thanh chủ chỉ có thể thuận lợi thông qua. Cũng chính bắt đầu từ hôm nay, vùng đất U Minh có chủ nhân chính thức trên danh phận, Thiên Tẫn Cung!

Sau khi tan triều, Hạ Hầu Lệnh bình tĩnh rời đi, đại thần tứ quân vẫn chưa hoàn toàn rời khỏi Thiên cung đã lục tục nhận được triệu tập của tứ đại Thiên Vương, lệnh cho bọn họ sau khi tan triều đến đầu mối của mình ở tứ quân nghị sự, đầu mối của tứ quân dĩ nhiên là chỉ bốn vị Thiên vương kia.

Có ý chỉ của Thanh chủ, mọi chuyện đều dễ nói. Không bao lâu, Thiên Tẫn Cung cũng sai nhân viên cận vệ quân hoả tốc chạy tới tổng trấn phủ Quỷ thị hạ pháp chỉ, đạo ý chỉ này vừa ra. Hạ Hầu Thừa Vũ hưng phấn không ngừng đi tới đi lui trong Thiên Tẫn Cung, đông thời cũng vô cùng khẩn trương, không biết bên phía Hạ Hầu gia có phản ứng gì.

Đi tới cửa, nhìn kiến trúc hoa lệ lồng lộng của Thiên cung ở phía ngoài, cúi đầu nhìn mình bụng sờ sờ hiện giờ đây là chỗ dựa vào lớn nhất của nàng.

Thiên Ông phủ đệ, sau khi vào triều trở về thần sắc của Hạ Hầu Lệnh vẫn bình tĩnh. Người ở Thiên Ông phủ đệ không nhìn ra hắn có bất cứ dị thường nào. Vừa vào ngự viên, sắc mặt của hắn đã chìm xuống, bại lộ tâm tình chân thật.

Dưới đại thụ chọc trời, Hạ Hầu Thác nằm trên ghế lim dim. Vệ Xuyên lặng đứng bên cạnh.

Hạ Hầu Lệnh sầm mặt đi tới bên cạnh ghế nằm. Sau khi hành lễ, trầm giọng nói:

- Phụ thân, trên triều hội đã xảy ra chuyện. Thanh chủ đã thò tay đến chỗ chúng ta.

Vệ Xu nói:

- Nhị gia, lão gia vừa rồi đã biết bên phía Thiên Hậu sau khi nhận được ý chỉ cũng đưa tin giải thích, nói nàng trước đó căn bản không biết chuyện này.

Hạ Hầu Thác cười lạnh nói:

- Thanh chủ muốn làm gì?

Đang lúc này Hạ Hầu Thác đang nằm trên ghế đột nhiên nhắm mắt lại nói một câu:

- Lúc Ngưu Hữu Đức rời cung chịu hình là người của Thiên Tẫn Cung kịp thời cứu trị. Lúc Ngưu Hữu Đức ở Lục Ương viên dưỡng thương Thiên Tẫn Cung lại phái người đến thăm hỏi, nha đầu Thừa Vũ tựa hồ cảm thấy rất hứng thú với Ngưu Hữu Đức. Vệ Xu hỏi thăm tình huống lúc Thiên Tẫn cung tiếp chỉ.

Hai mắt Hạ Hầu Lệnh chợt nheo lại, trong khóe mắt mơ hồ toát ra hung quang. Vệ Xu cũng là rùng mình, tựa hồ hiểu cái gì, nhanh chóng lấy ra tinh linh liên lạc với bên phía Thiên Tẫn Cung.

Không bao lâu sau, Vệ Xu thu tinh linh trong tay, khẽ hướng về phía ghế nằm khom người nói:

- Lão gia, khi pháp chỉ của Thanh chủ đến Thiên Tẫn Cung, Thiên Hậu cũng không có bất kỳ kháng cự hoặc từ chối nhã nhặn, mà là trực tiếp tiếp chỉ.

Nằm ở ghế nằm Hạ Hầu Thác vẫn yên lặng không sợ hãi, hai mắt không trợn từ từ nói:

- Nếu nha đầu Thừa Vũ kia không phải tình nguyện, cho dù Thanh chủ hạ đạo ý chỉ này cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, không cải biến được tình hình thực tế, xem ra trước khi chuyện xảy ra Thanh chủ đã thông qua với nha đầu Thừa Vũ rồi, nha đầu đã biết chuyện trước đó, nhưng không chào hỏi bên này, xem ra nha đầu đó rất có oán niệm với Hạ Hầu gia!

- Nàng muốn làm gì?

Hạ Hầu Lệnh bất ngờ tức giận, giống như con sư tử bị chọc giận đi tới đi lui, chỉ vào phía ngoài nổi giận nói:

- Nàng cho rằng nàng ngồi trên vị trí kia thật sự có thể là mẫu nghi thiên hạ sao? Nàng cũng không muốn nghĩ là ai nâng nàng lên vị trí đó hay sao? Bên phía Quỷ thị từ trước đến giờ là Tín Nghĩa Các nói là được, nàng cũng không nghĩ hôm nay Thanh chủ chia cho nàng mảnh đất kia là có dụng ý gì, một núi không chứa nhị hổ, nói rõ đang ly gián quan hệ của Hạ Hầu gia với nàng, không có Hạ Hầu gia ủng hộ, nàng có thể đặt chân ở Thiên cung sao? Tại sao lại ngu xuẩn tới mức như thế, dễ dàng bị người ta lợi dụng! Đại thần cả triều còn trợ giúp là có ý gì, nói rõ tất cả mọi người đều hiểu ý tứ của, chỉ có một mình nàng ngu xuẩn, không có thuốc chữa!

Hạ Hầu Thác vẫn ung dung nhắm mắt lạnh nhạt nói:

- Nàng hiện giờ đúng là có tiền vốn đặt chân ở Thiên cung, cái thai trong bụng nàng chính là tiền vốn lớn nhất để nàng đạt được ủng hộ của Thanh chủ, người không có tiền vốn sẽ không lá gan, đã nắm chắc thì dĩ nhiên sẽ có gan.

Hạ Hầu Lệnh tức giận nói:

- Ta thật đúng là coi thường nàng, dám bị cắn ngược lại một cái. Hạ Hầu gia có thể làm cho nàng bụng lớn, là có thể để cho nàng ôm bụng mà về!

Vệ Xu nghe thấy mà âm thầm kinh hãi, chẳng lẽ phải hạ thủ với cái bụng của Thiên Hậu ở Thiên cung sao? Nếu thật sự chọc ra chuyện này, đến lúc đó chỉ sợ không biết có bao nhiêu người sẽ rơi đầu xuống đất.

Hạ Hầu Thác:

- Lão Nhị, ngươi đang nói linh tinh gì vậy, cái bụng của nha đầu đó dù sao cũng là cốt nhục của Thanh chủ, là chí thân duy nhất của Thanh chủ ܼtrên đời này, bất kể người nào động đến cái bụng của nha đầu đó cũng là chạm đến điểm mấu chốt của Thanh chủ, hậu quả đó không biết sẽ làm cho Hạ Hầu gia phải trả giá thê thảm thế nào. Ngươi cũng nói đúng, Thanh chủ làm như vậy chính là có ý ly gián quan hệ giữa nha đầu đó và Hạ Hầu gia, cuối cùng là không muốn làm cho cốt nhục trong bụng nha đầu đó chịu ảnh hưởng quá lớn của Hạ Hầu gia.

Hạ Hầu Lệnh nghiến răng nghiến lợi nói :

- Chiêu này của Thanh chủ đúng là quá tàn nhẫn, Thừa Vũ đã có tâm, một khi làm cho nàng nếm thử mùi vị quyền lợi, nếu Hạ Hầu gia mạnh mẽ gián đoạn quyền lợi trên tay nàng..., trong lòng nàng chắc chắn sẽ hận Hạ Hầu gia tận xương. nhưng nếu để mặc nàng muốn làm gì thì làm tương lai sẽ khó có thể thu tràng, một chiêu này của Thanh chủ chúng ta không thể tránh khỏi, bất kể kết quả cuối cùng như thế nào, cũng sẽ sinh ra vết rách giữa chúng ta và Thừa Vũ!

- Ngươi gấp cái gì? Xảy ra chuyện thì giải quyết, lo lắng nhiều hơn nữa cũng vô dụng.

Hạ Hầu Thác mở hai mắt ra nhìn Hạ Hầu Lệnh, lập tức đè ép khuôn mặt lệ khí của Hạ Hầu Lệnh xuống. Hạ Hầu Thác đứng dậy, Vệ Xu tiến lên giúp một tay, sau khi Hạ Hầu Thác đứng lên chậm rãi dạo bước, nói:

- Ngươi cho rằng không ra chuyện này nha đầu Thừa Vũ sẽ không hận Hạ Hầu gia sao? Không ngồi lên vị trí kia thì thôi, ngồi ở vị trí kia lại bị người ta bố trí nhiều năm như vậy, nếu đổi lại là ngươi cũng đồng dạng không chịu được, có cái gì mà ngạc nhiên, chuyện trong dự liệu mà thôi, chẳng qua là bộc phát sớm hay muộn, năm đó lúc đưa nàng vào cung đã có chuẩn bị tâm tư.

Hạ Hầu Lệnh ngẩn ra, yên tâm không ít, đi theo phía sau hắn nói:

- Nói như thế, phụ thân đã sớm có chuẩn bị ứng đối?

- Hừ hừ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.