Phi Thiên

Chương 3513: Chương 3513: Chuyện nhức đầu (1)




Nhưng mà Ngưu Hữu Đức đã không phải là Ngưu Hữu Đức năm đó. Ngưu Hữu Đức đi tới ngày hôm nay, có được thế lực hôm nay, đã trải qua áp lực đối mặt với Thanh Chủ khiến người ta cảm thấy đến giai đoạn phải dè chừng Ngưu Hữu Đức, đã đến độ không phải ai muốn hy sinh là có thể hy sinh, cho nên muốn động vào Ngưu Hữu Đức e là không dễ dàng như vậy.

Trong điện lặng im một hồi lâu. Thanh Chủ từ từ nói:

-Truyền chỉ, lệnh cho Đại Quân U Minh lập tức rút về U Minh Chi Địa!

Thượng Quan Thanh khẽ ngây người, hạ chỉ này hữu dụng không đây? Nhưng hắn vẫn tuân mệnh.

Mà lúc này nhân mã dưới trướng Miêu Nghị đã đang nhanh chóng điều động.

Miêu Nghị nhận được tin tức thiên đình, lại bàng quan không đáng đáp lại.

Bên ngoài dưới trướng nhận được tin tức thiên đình, thì từ chối nói không biết Đại đô đốc đang ở nơi nào, không tìm thấy người, cũng không liên lạc được.

Nói trắng ra là, Miêu Nghị lúc này không có khả năng tiếp chỉ để nghe lệnh điều động, mời thần đến thì dễ tiền thần đi thì khó, tên đã trên dây không bắn không được, hắn đã để chuyện đến trình độ này, đã đắc tội Thanh Chủ, đã không có đường lui, bây giờ muốn hắn rút về U Minh Chi Địa được sao?

Thần Lộ nhân mã do Cung Thiên Thu dẫn cùng Tị Lộ nhân mã do Vũ Văn Xuyên dân đã hội hợp ở tinh không.

Làm đến mức này, đơn độc một mình cảm giác không an toàn, có đoàn cảm thấy an toàn hơn.

Một vùng hoang vắng trên tinh cầu, Cung Thiên Thu và Vũ Văn Xuyên đứng sóng vai... đều bày ra vẻ mặt cô đơn, nhìn ra xa tinh không vô biên, đợi tin tức thiên đình.

Kết quả tin tức thiên đình không đợi được, nhưng lại có tin tức khác, Đông quân, tây quân, bắc quân đã phụ cận trước một bước phong tỏa tất cả thông đạo ra ngoài của Nam Quân Cảnh Nội, đại quân tập kết xuất phát, mục tiêu nhắm thẳng vào Nam Quân Cảnh Nội.

- Thanh Chủ bên kia ước đoán không trông cậy được rồi, Thanh Chủ không có khả năng vì chúng ta mà trực tiếp khai chiến với mấy thế lực lớn! Cung Thiên Thu buồn bã than một tiếng, thần sắc mang theo vài phần ảo nào lắc đầu:

- Sớm biết như vậy sao lúc trước còn như thế, lúc Vương gia bị nhốt, bọn ta nên dốc hết toàn lực giải vây mới đúng, chúng ta đúng là mua dây buộc mình, có tính là báo ứng không?

- Cung huynh, bây giờ nói cái này còn có nghĩa lý gì sao?

Cung Thiên Thu:

- Vũ Văn huynh có cách gì không?

Vũ Văn Xuyên:

Vũ Văn Xuyên cười nhạo một tiếng, thần sắc tự giễu nói: - Cũng có vài biện pháp! Cung Thiên Thu nghiêng đầu nhìn về phía hắn- Nguyện rửa tai lắng nghe cao kiến!

Vũ Văn Xuyên:

- Biện pháp thứ nhất chính là thà làm ngọc vỡ, cùng bọn họ liều mạng!

Cung Thiên Thu suýt chút nữa mắt trợn trắng.

- Mấy phe thế lực liên thủ đánh, chúng ta liều chết có thể thắng sao? Hiện giờ đến mức độ này, Ngưu Hữu Đức đã nói người đầu hàng sẽ được giữ nguyên cấp bậc cũ, ngươi cảm thấy người phía dưới còn có bao nhiều người có thể cùng chúng ta liều chết ăn thua?

Vũ Văn Xuyên:

- Biện pháp thứ hai chính là trốn vào chỗ sâu trong tinh không mịt mùng, trốn vào tinh vực không ai biết.

Cung Thiên Thu chậm rãi nói:

- Vậy cũng phải xem người phía dưới có nguyện ý theo chúng ta trốn thì mới được ban đầu Lệnh Hồ Đấu Trọng sở dĩ không dám đầu hàng thế lực khác cũng là bởi vì Lệnh Hồ Đấu Trọng biết đầu hàng thế lực khác không có kết cục gì tốt đẹp, không có nhiều vị trí được loại trừ. Có thể tình huống với Ngưu Hữu Đức hôm nay không giống vậy, nhân mã dưới tay hắn chỉ có chút như vậy, muốn khống chế toàn bộ địa bàn nam quân, nhân mã trong tay như vậy khác gì trứng chọi đá, cần nhân mã cũ của nam quân, nên sẽ không loại trừ thái quá, bằng không Ngưu Hữu Đức sao lại chiêu hàng chúng ta, người phía dưới không phải người mù, điểm này đều nhìn thấy, nếu không phải đến bước đường cùng, người phía dưới ai sẽ đem gia đình con cái theo chúng ta đi vào Vị Tri Tinh Vực tiền đồ mịt mù, không rõ sống chết?

Vũ Văn Xuyên lại tự giễu cười nói: Nếu không chúng ta mang theo gia quyến bỏ lại nhân mã lặng lẽ rời đi?

Cung Thiên Thu:

- Vậy ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, bỏ lại các huynh đệ chạy trốn, dạng chủ soái như vậy e là sẽ khiến nhiều người tức giận, bị thiên hạ chửi rủa, về sau khả năng trở lại cũng không còn, càng không cách nào khác đối mặt các huynh đệ nữa, cũng không có cơ hội trở mình, chỉ có thể gửi hy vọng tìm được chỗ đặt chân an hưởng quãng đời còn lại ở Vị Tri Tinh Vực, ngộ nhỡ không tìm được muốn trở về cũng không có nơi sống yên ổn, đến lúc đó e là ngay cả một người âm thầm giúp chúng ta cũng không tìm thấy.

Vũ Văn Xuyên giễu cợt nói:

- Nói như thế, cũng chỉ có con đường cuối cùng là đầu hàng Ngưu Hữu Đức!

Cung Thiên Thu khẽ thở dài: - Nếu đầu hàng, huynh đệ phía dưới e rằng còn có đường thoát, nhưng hai chúng ta, Ngưu Hữu Đức sợ là không có khả năng để cho chúng ta nắm giữ vị trí nguyên soái, Bàng Quán bây giờ sống chết không biết, cho dù sống. Ngưu Hữu Đức cũng sẽ không để cho hắn nắm giữ vị trí nguyên soái. Nếu như vậy cũng đành vậy. Lệnh Hồ Đấu Trọng chính là vết xe đổ, ta sợ Ngưu Hữu Đức thủ đoạn độc ác, liên lụy vợ con!

Vũ Văn Xuyên:

- Ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi, một khi đầu hàng hắn, mọi người đều có thể có thể giữ nguyên cấp quan, duy chỉ có ngươi ta không có khả năng đó, đem nhân mã của chúng ta lưu lại, dẫn đầu lại vẫn giữ cấp bậc cũ. Ngưu Hữu Đức e là ăn ngủ không yên, không có khả năng để cho chúng ta cơ hội trở mình. Dẫm vào vết xe đổ của Lệnh Hồ Đấu Trọng nhưng lại không có khả năng đó, tình cảnh của chúng ta và Lệnh Hồ Đấu Trọng lúc đó không giống nhau, Lệnh Hồ Đấu Trọng chết trên tay Thanh Chủ, hẳn là không có quan hệ gì với Ngưu Hữu Đức. Hơn nữa, chúng ta hi sinh tiền đồ của mình đảm bảo tiền đồ của người phía dưới. Ngưu Hữu Đức nếu như giết chúng ta, cũng khó đối đáp với bộ hạ cũ chúng ta, nói đi nói lại, cho dù muốn giết chúng ta, trong thời gian ngắn cũng không có khả năng hạ thủ, ít nhất cũng phải chờ hắn triệt để chỉnh đốn được nam quân mới có thể động thủ.

Cung Thiên Thu nhìn hắn hỏi:

- Như vậy, Vũ Văn huynh đã hạ quyết tâm rồi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.