Phép Màu Của Tình Yêu Diệu Kỳ

Chương 5: Chương 5: Cuộc tranh tài của Alex và Kai - Thi đấu




Ngày hôm sau...

10 giờ, bãi đất trống phía sau bar Fog...

Có rất nhiều người đang tập trung ở đây để theo dõi màn tranh tài của hai xạ thủ rất có tiếng trong thế giới ngầm, chính là Snow và Death, tụi nó và tụi hắn thì lên một căn phòng trên cao gần đó để tiện quan sát mọi thứ hơn

-Thể lệ vòng đấu là một trọi một, cách thức thi đấu là mỗi bên đều có mười tấm bia, với cự li bắn càng lúc càng xa dần, nhiêm vụ của hai người là nhắm chuẩn và bắn trúng vào tâm của mỗi tấm bia với cự li khoảng cách theo thứ tự là 5m, 10m, 20m, 30m, 50m, 75m, 100m, 120m, 150m và 200m, bên nào bắn được nhiều hơn bên đó sẽ thắng, hai người đã hiểu rõ chưa?- Haru nói

-OK!- Cả hai đồng thanh

-Bắt đầu- Haru thổi tiếng còi bắt đầu

Cả hai bước vào vạch đề 5m, chả có gì là khó, dễ như ăn kẹo nên hai người vượt qua rất nhanh chóng, tiếp đến là 10m, 20m, 30m, 50m

Đoàng Một tiếng súng vang lên, một viên đạn bay về phía nhỏ nhưng may nhỏ đã phát hiện và né kịp, cả sân đang vô cùng kinh ngạc, bên trên cũng kinh ngạc không kém, ánh mắt nnó thấp thoáng tia kinh ngạc nhìn nhỏ

-Mày không sao chứ Snow?- Haru lại đỡ nhỏ

-Tao không sao- Nhỏ đứng dậy, nhìn quanh

-Đứa nào dám ám sát Snow ngay trong cuộc tranh tài này vậy chứ? Tên đó to gan thật- Đó là câu hỏi của tất cả mọi người ở đó

-Chị Ice, giờ sao?- Nhỏ nói qua tai phone

Nó im lặng rồi lên tiếng

-Cứ tiếp tục nếu em vẫn muốn đấu tiếp, sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa đâu- Nó khoanh tay nhìn xuống dưới

-Vâng- Nhỏ nói rồi quay qua cậu- Tiếp tục chứ?

-Cô chắc chứ?- Cậu nghi hoặc hỏi

-Chắc chắn, mọi việc cứ để chị tôi lo, chúng ta tiếp tục đi- Nhỏ gật đầu

-Được thôi- Cậu nhún vai

Trận đấu lại được tiếp tục. Ở trên nó quay qua nói gì đó với Dezy

-Tao hiểu rồi- Dezy nói rồi bỏ đi đâu đó luôn

-Em cô vừa suýt bị ám sát, cô có chắc là cho trận đấu tiếp tục là quyết định đúng đắn không?- Hắn quay qua nó

-Tôi biết tôi đang làm gì và tôi chắc chắn về điều đó- Nó không nhìn hắn mà trả lời luôn

Hắn không nói gì, chỉ im lặng nhìn nó

Reng, reng, reng Điện thoại nó đột nhiên đổ chuông

-Alô- Nó nhấc máy

-[Hi em gái yêu của anh]- Từ bên kia vang lên một giọng nói thanh niên

-Anh hai- Nó trả lời lạnh tanh

Anh hai? Hắn nghĩ, ánh mắt chuyển qua nhìn nó

-[Đừng lạnh lùng vậy chứ? Mấy năm không gặp mà không hỏi thăm anh được một câu à?]- Zin_anh hai nó cười trừ

-Có chuyện gì?

-[Anh nhớ em nên gọi thôi]

-Em cúp máy đây

-[Ấy khoan, đừng mà]

-Vào thẳng vấn đề đi

-[Em đang ở đâu?]

-Nơi bí mật

-[Nơi bí mật là nơi nào?]

-Nhiều chuyện

-[Được rồi, chủ nhật tuần này em rảnh không?]

-Một chút

-[Vậy thì nhớ đến nhà hàng Royal nha]

-Làm gì?

-[Em chưa nghe cô nói lại à? Trần Hoàng tổ chức tiệc để chúc mừng 35 năm ngày thành lập tập đoàn đó, họ cũng mời chúng ta, em là nhị tiểu thư của Nguyễn Hàn thì cũng nên đi mới phải phép chứ]

Chủ nhật à? Trần Hoàng? Nó nghĩ

-Được, dù sao bữa đó em cũng là khách mời mà- Nó trả lời

-[Khách mời? Em nói vậy là sao?]- Zin khó hiểu hỏi

-Không có gì! Em cúp máy đây! Anh ngủ ngon- Nó nói rồi cúp máy luôn

-Anh Zin gọi à?- Senni

-Ừ!- Nó gật đầu

-Có chuyện gì vậy?- San

-Chủ nhật khắc biết- Nó trả lời lạnh lung nhưng đầy ẩn ý

-Chủ nhật?- Hai đứa nhìn nó khó hiểu

Sau một lúc thi đấu, cuối cùng kết quả cũng đã được phân định

-Sau đây tôi xin phép được tuyên bố kết quả của cuộc tranh đấu ngày hôm nay- Hảu nói rồi đi lại vỗ vai nhỏ- Tao rất tiếc nhưng phần thắng thuộc về Death với tỉ số nghiêng về King là 10-9

-Yeah!- Cậu reo lên

Hừ! Tức quá! Tại sao mình lại thua hắn cơ chứ? Nhỏ bực tức rủa thầm

-Snow, tôi thắng rồi- Cậu cười đắc thắng

-Ờ!- Nhỏ thờ ơ nhìn cậu

-Cô có còn nhớ những gì mình nói trước khi thi không?- Cậu

-Hả?- Nhỏ ngạc nhiên nhìn cậu

Flashback...

-Này Snow- Cậu gọi nhỏ

-Gì?- Nhỏ quay lại nhìn Kai

-Chỉ thi thế này thì chẳng có gì thú vị, hay là ta ra một điều kiện gì đó đi- Cậu

-Điều kiện?- Nhỏ nhìn cậu khó hiểu

-Người thua sẽ phải gỡ chiếc mặt nạ trên mặt ra để mọi người được biết khuôn mặt thật của mình, dám chơi chứ?- Cậu lại nở nụ cười đắc thắng ấy khiến cho đám gỉl ngây ngất nhưng với nhỏ lại là nụ cười đầy khiêu khích

-Đực thôi- Nhỏ đang bực tức vì bị khiêu khích nên trả lời ngay

-Nhớ đấy- Cậu lại nở nụ cười dắc thắng đó

-Tất nhiên- Nhỏ

End Flashback...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.