Ông Xã Lạnh Lùng Đáng Yêu Của Tôi

Chương 27: Chương 27: Chương 27: Tiễn ba mẹ về nước !!!




- Tất nhiên là ba mẹ muốn ở lại lắm chứ, nhưng mà do công việc làm ăn con ạ !!! Nên cha mẹ không thể nào ở đây dài ngày được, chỉ có thể chờ công việc thuận lợi thôi con !!!

Ba nó ôm nó vào lòng mà dỗ dành nó để mà an ủi được phần nào hay phần đó.

Nó như hiểu được phần nào của ba nó thì liền dừng ngay việc khóc lóc lại mà chuyển biến qua trạng thái bình lặng như mặt hồ để ba mẹ nó yên tâm mà đi, cố gắng nở nụ cười tươi rói như ông mặt trời :v

- Vâng ạ ~~~ !!! Con đã biết rồi ạ ~~~ !!!

Nó cố gắng cười thật tươi để chấn an ba mẹ nếu không thì...... ba mẹ sẽ không yên lòng nhắm mắt mà ra đi...... í lộn..... không yên lòng mà đi khỏi nó mà về nước ngoài được :v

- Ba mẹ !!! Cả hai người nhớ đi đường cẩn thận nha ~~~ !!!

Nó qua ôm cả ba mẹ nó vào lòng mà nói.

- Con cũng phải ở đây mà nghe lời, ngoan ngoãn nghe chưa !!! *xoa đầu nó*

Bất giác ba nó xoay đầu về phía hắn, đôi mắt ôn nhu có phần kịch liệt

- KHẢI TUẤN..... - Ba nó nghiêm giọng kêu tên hắn

- Dạ thưa! Ba vợ gọi con có chuyện gì cần căn dặn ạ ???! - Trên đầu hắn xuất hiện dấu hỏi to đùng

- Ba mún nói chuyện riêng với con !!!! Còn hai mẹ con cứ việc ở bên ngoài này nói chuyện tâm sự vs nhau ik nha -Ba nó mỉm cười với nó

- Dạ vâng !!! -Nó và hắn cùng nhau đồng thanh

Ba nó và hắn cùng nhau bước lên lầu và đi vào thư phòng để nói chuyện tâm sự với nhau :v , để cho hai mẹ con ở dưới phòng khách mà tám chuyện với nhau.

(Chuyện riêng này Gấu ko nên xen vào thì hơn, cuộc trò chuyện này tác giả Gấu không biết gì hết à nhoa =.v.= , cho nên các bạn độc giả vác óc ra suy nghĩ tưởng tượng cuộc nói chuyện này ra sao nhé =w.O.w= !!! )

Cuộc nói chuyện vừa xong cũng là lúc nó với hắn cùng nhau tiễn ba mẹ nó ra sân bay. Cả hai chào tạm biệt ba mẹ nó trên sân bay, nó cố gắng mỉm cười để tiễn ba mẹ nó , đến khi ba mẹ nó bước qua cửa hải quang và máy bay cất cánh chưa được 5 phút thì kế bên hắn đã có tiếng khóc nức nở của con gái kế bên cạnh a, mà không ai khác người con gái đang khóc bù lu bù loa lại chính là nó à nha ~~~!

----------------------------------------------------------------------

Ôi trời ơi!!! Nó khóc thiệt ùi kìa ....Tym của hắn đau quá man ~~~ Ahhh vợ iu ơi, đừng có khóc à nha '^' đã có chồng ây òi. Hắn bước nhanh tiến tới ôm nó vào lòng để mà an ủi nó .

- Em đã làm tốt vai trò là con ngoan rồi vợ !!! Hắn xoa đầu nó.

- Hic... hic... em nhớ... họ... huhu T^T !!! - Khóc càng to hơn.

- Ròi ròi !!! Em hãy cứ khóc đi, đừng có cố gắng kìm nén những giọt nước mắt đó trong lòng mình nữa !!!

- Hu... uh... hu.... em nhớ ba mẹ, oa oa oa !!! Nó vẫn ôm sát vào bộ ngực săn chắc của hắn để mà khóc thật to như một em bế vậy.

- Ngoan !!! Rồi từ nay về sau em sẽ được gặp họ mỗi ngày mà thôi ~~!!!

- Anh.... anh nói thiệt ư ??? - Nghe xong giời đây nó đã ít khóc hơn hẳn vì lời nói của hắn.

- Thiệt đó cục cưng ak !!! - Hắn nhéo mũi iu của nó.

- Ahhhh. nói là làm đó nha ~~!!! Nó bắt đầu dở giọng con nít ra .

- Ukm.... nói là làm hihi !!! - Hắn hồn vào mái tóc mềm mại đen tuyền của nó.

- Khải Tuấn !!!

- Sao??!

- Khải Tuấn !!!

- Nghe !!!

- Khải Tuấn !!!

- [...] !!!

-Khải Tuấn !!!

- [...]

-Khải Tuấn !!!

-Khải Tuấn !!!

Ôi trời ơi !!! Cô vợ nhỏ ngốc nghếch của hắn giờ đây hết khóc thì lại chuyển đến tiếng việt học thuộc lòng tên của hắn luôn nữa cơ chứ !!! Kêu hoài mà không biết mỏi miệng nữa hả tak ??? À..! mà thôi kệ, nó thích kêu tên hắn mà, mắc gì phải kêu dừng lại cơ chứ '^' Người ta đang sướng như tiên đến nỗi mà bay hồn lên trên 18 tầng may bay lun ròi ây này :v (Gấu: Anh này ít có ác quá ik nà !~~~ )

----------

Lời t/giả: Sau nhìu năm mất tích, cuối cùng Gấu cũng đã trở lại và lợi hại hơn xưa HEHE *cười* và sẽ ra truyện càng bá đạo và hay hơn nữa. Thân mến. ARIGAOTO *cúi đầu chào* '^'

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.