Nương Tử Của Hoàng Tuyền

Chương 5: Chương 5: Chương 3.1




Edit: Kim Phượng

Minh giới âm u không thấy ánh mặt trời, nhưng vẫn có ngày và đêm, không phải khắp nơi đều âm hàn lạnh lẽo. Bên cạnh tẩm điện của Minh vương có một suối nước nóng, vì vậy Minh vương sai người xây một tòa cung điện tương thông với tẩm điện của hắn, dẫn suối nước nóng vào cái hồ đá, và còn tạo ra hoa viên trồng những loại hoa cỏ hiếm thấy khiến cho cung điện này có hoa nở khắp nơi, nước chảy róc rách, không giống với những kiến trúc lạnh lẽo âm trầm khác ở Minh giới.

Ngoài trăm hoa hiếm thấy ở Minh giới ra, tòa cung điện này do đá tuyết xây thành, cả tòa kiến trúc trắng noãn không tì vết, đối lập hẳn với tẩm điện âm u của Minh vương. Cung điện này đã bỏ trống nhiều năm, thỉnh thoảng Minh vương sẽ viếng thăm, nhưng gần đây dưới sự an bài của Minh vương, cung điện được trang trí lại lần nữa để nghênh đón vị khách quan trọng.

Suối nước nóng rào rào chảy ra từ miệng bình được tạc từ huỳnh thạch, hồ nước được bao phủ bởi làn hơi nước mông lung mờ mịt. Thiếu nữ tóc vàng khoác một cái áo lụa màu đen đứng ở bên cạnh ao, vẻ mặt ngẩn ngơ, một lúc lâu sau, nàng mới cởi ra áo khoác, từng bước từng bước đi vào trong hồ đổ đầy suối nước nóng.

Thân thể thiếu nữ mảnh khảnh và xinh đẹp, da thịt trắng nõn tinh tế, tản ra ánh sáng tựa trân châu, nhưng trên lưng của nàng lại có nhiều vết sẹo hung dữ, dù đang ở trong sương mù lượn lờ nhưng nó vẫn đập vào mắt. Khi nước ngập tới vòng eo không đầy một nắm tay của nàng thì một bóng đen im hơi lặng tiếng đi đến sau lưng nàng.

Trong chớp mắt bóng đen hóa thành một nam tử cao lớn, hắn khoả thân, vai rộng mông hẹp, thân hình hết sức cường tráng, làm ra tư thái vô cùng thân mật với thiếu nữ. Thiếu nữ vẫn đứng ở bên trong hồ, mặc cho hắn duỗi vòng tay ôm ấp, nhưng thân thể nàng lại khẽ cứng ngắc.

Ngoã Đa Tư không để ý tới sự kháng cự mơ hồ của Kha Nhu, chỉ cúi người xuống ngậm vành tai, nhỏ giọng nói ở bên tai nàng: “Những vết sẹo này là bởi vì hắn sao?”

Kha Nhu không trả lời, nhưng Minh vương sớm có thể đoán ra đáp án, con gái của thần được lớn lên trong sự nuông chiều, thân thể nhất định là hoàn mỹ không tỳ vết. Những vết sẹo dữ tợn này, chắc chắn là trên đường nàng tìm người yêu đã bị thương, bị thương quá nặng, mặc dù thần thể của nàng đủ để làm vết thương lành lặn, nhưng thần cách đã vỡ tan tành, lại vội vàng tiếp tục đi tới, không thể nào có tâm tư làm liền những vết thương này.

Có lúc, Ngoã Đa Tư có chút hận nàng. Hận nàng yêu tên thiếu niên bình thường kia như thế, nhưng trên thực tế hắn càng hận chính mình, hận mình không có biện pháp buông bỏ nàng. Hắn không chịu nổi trên người Kha Nhu có thương tích, cho nên hầu hết vết thương trên người nàng đều bị hắn dùng thần lực xoá đi hết, chỉ còn lại vài vết sẹo dữ tợn nhất trên lưng và nốt chai dày trên tay nàng.

Sau khi chiếm đoạt nàng, hắn không đuổi nàng ra khỏi Minh giới nữa, còn Kha Nhu vẫn ngày ngày đan dệt bỉ ngạn vĩnh viễn sẽ không nở hoa ở bờ Vong Hà. Nhưng hiện tại, nàng không ngủ ở ngoài trời trên tảng đá bên cạnh bờ sông nữa, bởi vì hắn ra lệnh cho nàng mỗi đêm đều phải ở trong cung điện này chờ hắn, chờ hắn đến đây và sủng hạnh nàng.

Môi hắn lạnh lẽo nhẹ nhàng vuốt ve ở sau lưng nàng, đưa tới rung động khó kiềm nén. Khi hắn lè lưỡi khẽ liếm vết sẹo thì những vết sẹo kia từng chút từng chút, một tấc một tấc biến mất ở trên da thịt nàng, làm cho tấm lưng trần của nàng khôi phục lại vẻ đẹp không tỳ vết.

Nếu chỉ có vậy là có thể đánh tan kí ức về thiếu niên trong lòng nàng thì quá tốt rồi. Ngoã Đa Tư chạm khẽ lưng của nàng, suy nghĩ ngẩn ngơ như thế, nhưng lúc hắn đụng chạm đến đầu ngón tay thô ráp của nàng thì hắn biết rõ đây là chuyện không có khả năng. Hắn có thể xoá đi tất cả vết thương trên người nàng, nhưng lại không thể xoá đi kí ức của nàng đối với người yêu. Thậm chí ngay cả vết chai dày trên tay nàng cũng không thể xóa đi, bởi vì nàng vẫn không ngừng đan dệt cây cỏ, nếu hắn để cho tay nàng khôi phục lại sự mềm mại thì ngón tay nhỏ nhắn kia rất nhanh sẽ đầm đìa máu tươi.

Không muốn suy nghĩ nhiều về mối tình thắm thiết giữa nàng với Hoàng Tuyền, Ngoã Đa Tư ngừng suy nghĩ lung tung, ôm nàng ngồi vào trong hồ, nhẹ nhàng vẩy dòng nước ấm lên da thịt lạnh lẽo của nàng, để cho thân thể nàng ấm dần lên. Thần thể của thiếu nữ đến từ nhân gian vốn phải hết sức ấm áp, nhưng bị khí âm hàn ở Minh giới ảnh hưởng, cộng thêm hao hết thần lực, nàng chỉ có thể ngày càng suy yếu.

Lúc đoạt lấy nàng thì Ngoã Đa Tư đã hạ quyết tâm muốn Kha Nhu vĩnh viễn ở lại Minh giới. Vì thay đổi thể chất của nàng, không để cho nàng sợ hãi sự âm hàn của Minh giới, Ngoã Đa Tư nhọc lòng chuẩn bị rất nhiều thức ăn, thuốc men trân quý, ngoài ra còn đích thân chăm sóc nàng, tặng cho nàng một bộ phận thần năng thuộc về Minh vương, cũng để cho nàng hàng đêm điều dưỡng ở trong suối nước nóng.

Coi như mới bắt đầu nàng có kháng cự nhưng đối mặt với thủ đoạn vừa đấm vừa xoa của hắn thì nàng cũng chỉ có thể khoanh tay chịu trói. Kha Nhu nhắm mắt lại, mặc cho tay của hắn từ bả vai nàng mập mờ di chuyển xuống phía dưới, nhẹ nhàng vòng quanh trên ngực nàng, tỉ mỉ miêu tả ra hình dáng xinh đẹp của đôi gò bồng đảo.

Sau khi thân thể của nàng từ từ nóng lên, nhũ nhụy cũng động tình hơi hơi đứng thẳng, Ngoã Đa Tư một tay chơi đùa nhụy điểm đỏ tươi này, một tay kia thăm dò vào giữa hai chân nàng, mập mờ di chuyển vào chỗ sâu trong bắp đùi.

Bọt nước ở trong hồ phát ra tiếng vang như có như không, da thịt thiếu nữ trắng như tuyết nhiễm vào một tầng phấn hồng, nàng nhắm mắt, vẻ mặt ẩn nhẫn trông cực kỳ mê người. Ngoã Đa Tư liên tục ấn xuống những vết hôn trên bả vai mảnh khảnh, đồng thời ngón tay thon dài cũng đẩy ra đóa hoa phấn hồng giữa đùi nàng, đúng dịp chui vào hoa tâm.

Thân thể thiếu nữ vẫn mịn màng và chặt chẽ như vậy, ngón tay Ngoã Đa Tư vừa tiến vào liền bị bao bọc thật chặt, tựa như không còn chỗ để nhúc nhích, làm cho người ta khó có thể tưởng tượng được khi làm tình thì nàng làm sao có thể phun ra nuốt vào vật to lớn của nam nhân. Nhưng sự ướt át cho thấy nàng đã động tình, Ngoã Đa Tư tà ác cong đốt ngón tay lên, chậm rãi ma sát nơi mẫn cảm nhất của hoa kính, khiến cho hơi thở của Kha Nhu dần dần dồn dập.

“Thích ta chạm vào nơi này không?”

Ngoã Đa Tư liên tục liếm tai nàng, cũng lấy ngón cái ép nhẹ hoa hạch đang dần thức tỉnh trên đóa hoa. Thiếu nữ khẽ cắn môi dưới không muốn trả lời, Ngoã Đa Tư cười khẽ một tiếng, tăng nhanh tốc độ trên tay, trong ngoài cùng tiến, châm lên từng đóm lửa trên người thiếu nữ.

Hoa huyệt đã từng được nam nhân dạy dỗ khai phá qua, rất nhanh liền hưng phấn vui mừng, siết chặt ngón tay dài đang đùa bỡn nàng. Kha Nhu càng thêm dùng sức cắn chặt môi dưới, tránh cho mình bật ra tiếng rên rỉ, nhưng Ngoã Đa Tư lại liếm và mở ra cánh môi nàng, ở trước môi nàng xấu xa nói: “Càng ngày càng nhạy cảm, hả?”

Kha Nhu quay mặt qua chỗ khác, muốn tránh hơi thở mập mờ như vậy, nhưng Ngoã Đa Tư cũng không nguyện buông tha nàng, đè xuống gương mặt của nàng, không chút do dự chiếm đoạt môi nàng. Trong dòng nước ấm dập dờn, nam nhân ‘chậc chậc’ đòi lấy hương thơm của thiếu nữ, đồng thời cũng lấy tay kịch liệt khuấy động ở trong cơ thể nàng, làm lượng lớn mật dịch tuôn trào.

Lúc đầu thân thể thiếu nữ cứng đờ cố gắng chống cự, nhưng đối mặt với sự thuần thục trêu chọc của nam nhân, nàng rất nhanh liền mềm nhũn, không bao lâu sau thì trút ra mật dịch ẩm ướt ở trong tay hắn. Khi Ngoã Đa Tư buông nàng ra thì Kha Nhu cũng mở mắt ra, con ngươi màu lam mang theo hơi nước, giống như sẽ rơi lệ bất cứ lúc nào.

Ngoã Đa Tư nhìn ra cảm xúc phức tạp trong đáy mắt nàng, nhưng hắn không muốn nhìn thẳng. Sau khi khẽ liếm hết mật dịch của thiếu nữ chảy ra dính trên ngón tay mình, hắn vòng chắc eo của nàng, nâng thân thể nàng lên cao, để cho nàng dựa lưng vào hắn, giương hai chân ngồi ở trên người hắn. Hoa huyệt còn chưa khép kín ở trong tư thế này, vừa phơi bày ra toàn bộ, vừa chống lại hạ thân đứng thẳng, cương cứng của Ngoã Đa Tư.

“Bệ hạ. . . . . . Đừng. . . . . . Đừng ở chỗ này. . . . . .”

Thấy vật màu tím đen dữ tợn hưng phấn nhảy lên ở giữa hai chân, Kha Nhu bất lực lên tiếng.

Trước kia, dù Ngoã Đa Tư có đùa bỡn nàng ở trong bồn tắm, nhưng nếu thật muốn nàng, vẫn sẽ ôm nàng lên giường, nàng chưa bao giờ nghĩ tới hồ tắm cũng có thể là nơi giao hoan, huống chi hiện tại nàng còn lấy tư thế xấu hổ như vậy ngồi ở trên người hắn.

Ngoã Đa Tư vẫn ung dung đưa đỉnh đầu côn thịt chậm rãi ma sát đóa hoa đã nở rộ giữa đùi nàng. Kha Nhu không tự chủ được bắt đầu run run, không bao lâu sau, đỉnh đầu của côn thịt đã bị dính đầy chất mật sáng bóng của hoa huyệt.

Nàng đỏ bừng cả khuôn mặt, đưa tay về phía sau đẩy thân thể hắn ra, cố gắng ngăn cản sự trêu chọc của hắn, nhưng Ngoã Đa Tư sao có thể dễ dàng thả nàng. Hắn bắt lại tay nàng, giữ nàng thật chặt ở trong ngực, đồng thời làm cho lực lượng vô hình nâng lên mông của nàng, trong sự hoảng sợ của Kha Nhu, côn thịt tà ác ‘phốc’ một tiếng liền tiến vào hoa huyệt.

Chỉ có không tới phân nửa dương vật tiến vào trong cơ thể nàng, nhưng tà vật to lớn nóng bỏng bất ngờ xâm chiếm cũng đã đủ kích thích đầu óc thiếu nữ trở nên trống rỗng, thẳng tắp bị đưa lên một đợt cao trào nhàn nhạt.

“Thích bị ta lấp đầy như vậy?”

Thân thể nhạy cảm của Kha Nhu nhiệt tình đáp lại, không nghi ngờ chút nào đã khiến Ngoã Đa Tư hài lòng. Hắn đang ở sau lưng nàng đùa giỡn, nỉ non đủ để làm tan chảy sống lưng nàng. Lúc nàng hoảng hốt, hắn di chuyển thắt lưng, hơi rút ra cắm vào phân thân, rồi sau đó mạnh mẽ xâm chiếm, đâm thẳng vào chỗ sâu trong hoa huyệt của thiếu nữ.

“A a. . . . . .”

Hai người trong tư thế trên dưới chồng lên nhau, khiến cho thiếu nữ không thể tránh né, bị hắn một hơi mãnh liệt cắm vào làm cả người co rút, còn chưa kịp lấy hơi, Ngoã Đa Tư đã không chút khách khí bắt đầu mãnh liệt đong đưa, làm cho nàng thiếu chút nữa ngất đi.

Cặp đùi đẹp, thon dài của thiếu nữ đang đặt trên đôi chân cường tráng của nam nhân, đóa hoa đỏ tươi giữa hai chân không ngừng phun ra nuốt vào côn thịt có màu tím đen dọa người, phía trên lại còn nổi lên cả gân xanh, toàn thân vô cùng dữ tợn.

Mỗi khi tà vật này đâm vào cơ thể của thiếu nữ, cánh hoa bị lấp đầy sẽ điên cuồng khóc nức nở, giống như không thể chịu đựng xâm phạm như vậy, nhưng nếu côn thịt rút ra, liền có thể phát hiện thịt non của hoa huyệt đang dầy đặc mút ở trên mặt dương vật, siết chặt không muốn côn thịt rời đi.

“Bệ hạ. . . . . . Đừng. . . . . . Đừng như vậy. . . . . . Đừng như vậy a a a. . . . . .”

“Rõ ràng cũng rất thoải mái không phải sao? Tiểu cô nương của ta. . . . . . Mỗi lần đều siết chặt như vậy. . . . . .”

“Ta. . . . . . Ta không có. . . . . . Không có a a a a. . . . . .”

Ngoã Đa Tư xấu xa đè ép hoa hạch sưng tấy của nàng, làm cho thân thể nàng càng run rẩy khó tự kiềm nén vui sướng, đạt tới cao trào bắn ra lượng lớn mật dịch. Trong lúc hắn không ngừng ra vào, đôi chân xinh đẹp của thiếu nữ lay động trên mặt nước tạo ra những bọt nước ái muội. Tiếng va chạm ‘bốp bốp’ của côn thịt cùng với tiếng thở dốc khó nhịn của nàng vang vọng ở bên hồ làm cho người ta xấu hổ.

Một cái tay của nàng bị hắn nắm chặt, một cái tay khác vô lực rủ xuống. Dưới sự tận lực dẫn dắt của hắn, nàng tự xoa nắn ngực của mình, vuốt ve nhũ đỉnh đỏ tươi, mềm mại đang đứng thẳng. Trong cơn khoái cảm, dù Kha Nhu có phát hiện cử chỉ sa đoạ của mình, nhưng nàng cũng không còn hơi sức để dừng lại.

Trải qua mấy ngày nay, nàng không ngừng bị Minh vương đoạt lấy và dạy dỗ, hắn thăm dò ra rất nhiều chỗ mẫn cảm trên người nàng mà nàng chưa từng biết đến, cũng rất nhẫn nại liếm láp vuốt ve, làm thân thể ngây ngô của thiếu nữ trở nên thành thục ngọt ngào. Nếu Kha Nhu kịch liệt phản kháng, Ngoã Đa Tư sẽ không chút do dự hạ xuống mị thuật ở trên người nàng, trêu chọc nàng rên rỉ, cho đến khi nàng hoàn toàn chìm đắm trong tình dục.

Đối với loại thủ đoạn đê hèn mà mình vẫn sử dụng này, thỉnh thoảng Minh vương cũng sẽ tự khinh bỉ bản thân, nhưng khát vọng muốn hoàn toàn chiếm được nàng khiến cho hắn giống như uống rượu độc giải khát (*). Hết lần này đến lần khác cố gắng lấy nhục dục chinh phục nàng, vui mừng khi thấy nàng chìm đắm trong đó để rồi tự lừa dối bản thân có thể hoàn toàn chiếm được nàng.

(*): Ví với việc chỉ giải quyết khó khăn trước mắt mà không tính đến hậu quả mai sau.

Mặc dù hắn biết thật ra nàng chỉ muốn được thiếu niên nàng yêu sâu đậm ôm ấp.

Ngoã Đa Tư chỉ có thể tự an ủi mình là dưới sự dạy dỗ hàng đêm của hắn, Kha Nhu đã nếm trải được khoái cảm. Dường như càng ngày càng không thể chống cự sự xâm phạm của hắn, cơ hội hắn cần hạ xuống mị thuật đối với nàng càng ngày càng ít, và đóa hoa mềm mại này cũng càng nở rộ tươi đẹp hơn dưới thân hắn.

Dưới sự tỉ mỉ chăm sóc của Ngoã Đa Tư, mái tóc Kha Nhu đã khôi phục vẻ đẹp rực rỡ, theo tần số hắn ra vào mà làn tóc màu vàng phập phồng như sóng biển. Một ít tóc do mồ hôi thấm ướt dính ở trên khuôn mặt hiện đầy tình dục của nàng, từ cái trán tới khóe môi xinh đẹp của nàng, phác hoạ ra một đường cong ái muội.

Đóa hoa phấn hồng ban đầu giờ đã rực rỡ và ướt át, tham lam khép mở, không ngừng phun ra nuốt vào côn thịt to lớn. Mỗi một lần nam nhân đâm sâu vào đều khiến nàng sung sướng, run run phun ra lượng lớn dâm mật, hoa hạch sưng huyết nổi trên đóa hoa dâm loạn, cùng với tư thái nàng không ngừng vuốt ve bầu ngực của mình, dâm đãng khiến cho người ta mặt hồng tim đập.

“Thoải mái không? Tiểu cô nương của ta. . . . . .”

Nhận thấy được nàng từ từ đắm chìm, Ngoã Đa Tư càng thêm kịch liệt ra vào ở trong cơ thể nàng tạo ra vô số làn sóng khoái cảm, Kha Nhu khó có thể tự kềm chế uốn éo thân thể nghênh hợp hắn, không ngừng thở hổn hển và rên rỉ, nhưng lại chậm chạp không trả lời. Không được đến đáp án, Ngoã Đa Tư xấu xa rút ra côn thịt, nâng eo nàng đứng dậy.

Cơ thể chưa được thoả mãn sao có thể chịu được loại trống rỗng này, huống chi hai chân nàng lại vô lực, không ngừng run lên, không thể nào đứng vững ở trong hồ tắm, Ngoã Đa Tư còn cố tình đứng ở phía sau nàng, lấy côn thịt to lớn, cứng rắn và nóng bỏng liên tục trượt lên trượt xuống giữa hai chân nàng, làm cho cả người nàng vô cùng tê dại, hoa huyệt mới vừa bị hắn lấp đầy, rút ra cắm vào nên rất nhạy cảm, càng thêm đói khát đến gần như muốn bốc cháy lên.

“A a. . . . . . Ô. . . . . .”

Dưới sự kiềm chế của Ngoã Đa Tư, Kha Nhu không hề có không gian né tránh, chỉ có thể cảm thụ ngọn lửa giữa hai chân không ngừng đốt sâu vào trong thân thể. Ngoã Đa Tư hài lòng hưởng thụ sự run rẩy của nàng, dịu dàng ở bên tai nàng hỏi lại một lần nữa: “Thoải mái không? Tiểu cô nương của ta. . . . . .”

“Ô. . . . . .” Kha Nhu đấu tranh một lát, rốt cuộc khó nhịn bắt lấy tay hắn, đỏ bừng cả khuôn mặt, rên rỉ nói: “. . . . . . Thoải mái. . . . . . Ta. . . . . . Ô. . . . . . Ta. . . . . . Ta còn muốn. . . . . .”

Ngoã Đa Tư nâng một cái chân của nàng lên cao, để côn thịt kề sát đóa hoa tầng tầng nở rộ rồi bắt đầu ma sát, khoái cảm khiến nàng rên rỉ ra tiếng. Trước khi Kha Nhu thiếu chút nữa bởi vì sự trống rỗng, đói khát, hít thở không thông mà chết, rốt cuộc hắn cũng hài lòng chuyển động thắt lưng, khiến côn thịt tiến vào hoa huyệt lần nữa.

“A. . . . . . A. . . . . . A a a. . . . . .”

Tư thế đứng thẳng của hai người khiến cho lần này côn thịt tà ác dùng sức đâm trúng vào địa phương khác với lúc nãy. Một chân bị nâng cao tác động tới hoa huyệt, không những khiến cho hoa huyệt phơi bày ra các hình dáng khác nhau của miệng huyệt khi ngậm cắn côn thịt mà còn ma sát tới nơi ít bị tác động đến khi làm tình ở các tư thế bình thường khác.

Dương vật to lớn lấp đầy và kéo căng nhục bích của hoa huyệt, dùng sức ma sát va chạm vào chỗ thịt non mà trước kia rất ít bị đùa giỡn, mang đến cực hạn ngứa ngáy, giữa các kích thích liên miên tạo ra khoái cảm mất hồn. Kha Nhu theo tần số ra vào cao cao thấp thấp của Ngoã Đa Tư mà rên rỉ dâm đãng, con ngươi tràn đầy tình dục hoàn toàn mất đi tiêu cự.

Âm thanh ‘phịch phịch’ không ngừng vang lên trong hồ, giống như nước đã sôi trào hừng hực. Ngoã Đa Tư khẽ vuốt ve gương mặt hồng hào của nàng, vén lên mái tóc vàng ướt đẫm mồ hôi trên mặt nàng, khẽ thổi khí nóng ở bên môi nàng, hấp dẫn nàng tiến thêm một bước. Kha Nhu chìm đắm trong hơi thở mê người của hắn, rất nhanh liền bị lưỡi hắn kéo vào trong vực sâu, mặc cho song huyệt trên dưới của mình cùng lúc bay múa, đắm chìm trong sự ngọt ngào của hắn.

Trong khoảnh khắc đạt tới cao trào kia, lúc đắm chìm trong khoái cảm, nàng hoảng hốt nhớ lại tình yêu say đắm và thuần khiết giữa nàng với thiếu niên, nhưng khi nàng co rút thân thể, khó có thể tự kềm chế vui sướng, bị tinh dịch của Minh vương rót đầy vào thì nàng liền tuyệt vọng tỉnh táo lại, biết chính mình không thể tiếp tục đơn thuần yêu thiếu niên như trước kia nữa.

Thật ra thì trong nhiều lần giao hoan như vậy, nàng mơ hồ có cảm giác Minh vương đã làm gì đó với thân thể nàng, cho nên nàng mới nhanh chóng trầm luân như thế, nhưng cho dù có biết rõ thì đã sao. Ban đầu là chính nàng đau khổ cầu xin Ngoã Đa Tư, nói nàng nguyện ý trả bất cứ giá nào, chỉ vì ở lại Minh giới tiếp tục tìm kiếm Hoàng Tuyền, đây chính cái giá cao mà nàng phải trả.

Coi như trong lòng nàng chưa từng quên thiếu niên mình yêu, nhưng nàng biết rất rõ thân thể của nàng đã khó có thể rời khỏi Minh vương rồi. Hắn tốn rất nhiều thời gian thăm dò ở trên người nàng, quen thuộc chỗ mẫn cảm của nàng hơn cả bản thân nàng, biết trêu chọc như thế nào mới có thể làm cho nàng phát cuồng, khiến nàng lần lượt đắm chìm trong sự đoạt lấy của hắn.

Ngoã Đa Tư buông cái đùi bị nâng cao của nàng xuống, ôm nàng thật chặt từ phía sau, cảm thụ dư vị lúc nàng đạt cao trào mà điên cuồng ngậm cắn côn thịt. Lưng của nàng dán sát lồng ngực của hắn, côn thịt nóng bỏng của hắn chôn sâu ở trong cơ thể nàng, giữa hai người giống như không hề có khe hở. Nhưng Ngoã Đa Tư không thấy đủ, trừ tà vật mới xuất tinh còn chưa mềm nhũn ra, hắn biết dù cho hắn lắp đầy nàng, lòng của nàng vẫn không thuộc về hắn.

Nhận thức như vậy khiến cho lòng hắn vô cùng đau đớn, vì vậy khi dòng tinh dịch giống như dung nham thoáng nguội lạnh, Kha Nhu rất không dễ dàng mới khôi phục hô hấp thì côn thịt vốn đang chậm rãi rút ra khỏi hoa huyệt đột nhiên xông lên phía trước lần nữa, làm cho Kha Nhu nức nở ra tiếng.

“Bệ hạ. . . . . . Đừng như vậy. . . . . . Van ngài. . . . . . Đừng. . . . . . A a. . . . . . Sẽ hư mất. . . . . . Ta. . . . . . A a a a. . . . . .”

Kha Nhu đã bị đốt cháy hầu như không còn trong lửa tình dục, không thể chịu được hắn kích thích thêm, thân thể bị buộc đến giới hạn lập tức tan vỡ thêm lần nữa, giống như muốn dập tắt ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ trong cơ thể.

Nhưng sự giãy giụa của nàng nhất định chỉ tốn công vô ích, Ngoã Đa Tư không hề thương hại, vẫn thiêu đốt toàn thân nàng đến tê dại, trong tê dại mang theo điện quang, mỗi một lần đâm vào đều là loại dày vò khó có thể nói rõ, cái loại dày vò này cũng không phải đau đớn đơn thuần, mà bởi vì khoái cảm đến quá nhiều lần trong thời gian ngắn khiến cho thân thể nhất thời chưa thể thích ứng. Kha Nhu rất rõ loại cảm giác này, bởi vì nàng từng vô số lần trải qua ở phía dưới Minh vương, cũng dưới sự dẫn dắt của hắn, cảm nhận những sung sướng tuyệt đỉnh này và cũng trầm luân vào đó, trở thành dâm phụ dưới thân hắn.

Kha Nhu không muốn tiếp tục sa đọa như thế, nhưng đối mặt với Minh vương nàng không hề có đường sống. Ngoã Đa Tư quá quen thuộc nhược điểm của nàng, không hề cho nàng chút không gian né tránh. Hắn để cho nàng khom lưng lên trước vịn lấy thành ngọc thạch của hồ bơi, khép lại hai chân, nâng mông nàng lên chịu đựng hắn xâm chiếm. Vì vậy dưới tình huống tầng tầng cánh hoa bị thúc ép chỉ có thể buồn bã vừa khóc vừa kể lể, mặc cho côn thịt nổi đầy gân xanh ra vào.

“Hư mất ở trong lòng ta không tốt sao?”

Bàn tay Ngoã Đa Tư ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn không đầy nắm tay của nàng, lấy quy luật và tiết tấu nông nông sâu sâu ra vào ở trên người nàng: “Chỉ cần nàng nguyện ý ở lại bên cạnh ta, ta có thể cho nàng tất cả. . . . . . Kha Nhu. . . . . .”

Giọng Ngoã Đa Tư rất nhẹ, nhẹ giống như là nỉ non, nhưng giữa lúc Kha Nhu hoảng hốt lại nghe được rất rõ ràng, bởi vì trong nháy mắt này, giọng nói của hắn rất giống Hoàng Tuyền, hơn nữa Hoàng Tuyền cũng đã từng nói ra lời hết sức thâm tình như vậy.

=== ====== ====== ====

Ta tính cuối tuần mới post nhưng thấy hôm nay 20/10 nên đăng luôn làm quà cho các nàng, chúc các nàng có một ngày quốc tế phụ nữ vui vẻ nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.