Nói Nhỏ Cho Nghe Nè, Tui Thik Cậu Thiệt Đó!

Chương 29: Chương 29




-Bởi vì...Tất cả đều do 1 tay ông sắp đặt.-Hắn lạnh lùng đưa ra câu chốt.

-C...Cậu nói gì?-Ông khách ấp úng.

-Không phải sao?Nếu như chúng tôi nói sai thì ông hãy giải thích cho những điều vô lí kia đi chứ!-Gia Huy.

-T...Tôi...

-Đừng chối quanh co nữa!Hãy thừa nhận mọi chuyện đi!-Vân Anh.

Ông khách câm nín chẳng thể nói thêm lời nào.Phải rồi!Làm sao giải thích được chứ?

-Nhưng mấy người nói vậy vẫn chưa đủ chứng minh do tôi dựng chuyện.-Sau 1 hồi ngậm chặt miệng,bỗng ông khách kia lại giở giọng cùn.

-Được thôi,muốn thì cho thêm bằng chứng.-Nó và hắn đồng thanh.Như những lần trước,vẫn quay qua nhìn nhau và...(Lườm đối phương cháy mắt đúng không?)khẽ cùng nhếch môi cực kì ăn ý.(*xỉu**tỉnh dậy*Trời ơi!Sao kì vậy?Hai anh chị này...*Khôi Nguyên,Gia Huy và Vân Anh:Vì tụi nó/hai người đó đang hợp tác trong việc xử án với nhau mà!)

-Chúng ta trở về nhà hàng!-Hắn lên tiếng với mấy đứa còn lại.Quay sang ông khách:-Ông cũng thế!

Rồi tất cả 6 người trở về LC restaurant.Gia Huy và Vân Anh hơi thắc mắc về ý đồ này của hắn.Đến nhà hàng đó lần nữa làm gì?Hay là quay lại hiện trường vụ án để tìm thêm manh mối?Còn nó,hắn và Khôi Nguyên,chỉ cần nhìn qua ánh mắt đã hiểu ra vấn đề.Chẳng lẽ là vì nó và cậu tâm đầu ý hợp với hắn hơn hay vì IQ cao hơn 2 đứa bạn còn lại?(Chắc cả hai!)h

Về đến nhà hàng ,không chờ hắn lên tiếng,nó chủ động trước gọi 1 nhân viên thuộc đội ngũ bảo vệ lên gặp.Thấy cô chủ,anh nhân viên cúi đầu chào cung kính.Nó khẽ gật đầu rồi hỏi chuyện.Câu đầu tiên chính là ...:

-Đưa cho tôi cuộn băng ghi hình toàn cảnh khu nhà hàng 5 sao từ camera lúc sáng nay.

-Dạ thưa cô chủ,cái đó...-Khuôn mặt anh nhân viên hiện rõ vẻ lúng túng.

-Sao?-Nó nóng lòng.

-Dạ camera khu này đã bị hỏng vào chính sáng nay rồi ạ!

Câu nói của anh nhân viên khiến toàn bộ tụi nó như sụp đổ,ông thì khách cười đắc thắng.Cái quan trọng như vầy mà lại bị mất thì...Ahaha!Nhân đây tìm ra cái vô lí!

-Sao ông lại cười đắc thắng?Hay là lại do ông bày ra?-Nó hỏi với khuôn mặt đầy nghi ngờ.

-C...Cô lại vu khống tôi sao?(Đã hớ hênh mà còn mặt dày cứng mồm!)

-Ai vu khống ông chứ?Cô ta nói đâu có sai.-Hắn.

-Mấy người...Hừ,giờ thì cũng chẳng đủ chứng cứ buộc tội tôi.Giờ bồi thường đi!-Ông khách mặt không hề mỏng vẫn tiếp tục lên giọng.

-Từ từ!Để bác sĩ của chúng tôi kiểm tra lại vợ ông thật sự có bị sao không đã!-Khôi Nguyên vừa nói vừa để ý nét mặt của ông khách.Quả thật có sự biến đổi không nhẹ chút nào.

-G...Gì chứ?Bác sĩ của mấy người thì tin tưởng sao được?-Dù rất lo sợ nhưng chưa lâu sau,ông khách xảo trá này lại tìm được cớ mới.(Nhanh trí quá hen!Tốc độ điện giật!)

-Vậy thì đi đến bệnh viện Trung ương có tiếng nhất,uy tín nhất,trung thực nhất thành phố đi!-Gia Huy và Vân Anh.

-Ơ...-Không để ông khách kịp phản kháng,cả đám tụi nó lôi ông ta đi ngay và luôn.

Đầu tiên là đến bệnh viện của vợ ông khách nhỉ?Rồi,đến luôn!Phải hỏi bà ta ở phòng nào đã!Chị y tá bảo phòng 16 cứ thẳng nhìn lên biển là thấy à?Rồi,đã đến rồi.Cái ông khách này,mặt cứ lo sợ thế kia thì đủ biết ông ta thuộc kiểu gì rồi!Nhận ngay từ đầu đi không nhận.Cứ giấu giếm,bắt bẻ người ta nên mới đi sâu đến bước này đấy!Được thôi,nếu ông ta muốn,Bộ ngũ siêu đẳng này sẽ cho ông một bài học!(Bống:Em có điều thắc mắc ạ!*Linh Chi với Khánh Sơn:Nói đi!*Bống:Sao...vợ chồng ông khách này còn trẻ mà các anh các chị cứ gọi là ông bà thế?Tổn thọ người ta!*Linh Chi và Khánh Sơn đứng dậy,chạy đến đập con rảnh sức te tua:Rảnh quá nên đi hỏi chuyện tào lao thì cho mày hết rảnh luôn này!)

Điều bất ngờ đối với Bộ ngũ siêu đẳng là vừa mở cửa ra đã thấy bóng dáng một bà điên đang nhảy điên cuồng theo dòng nhạc bốc lửa.Thấy có tiếng mở cửa,bà điên ấy cứ tưởng y tá liền nói(Bà ta đang quay lưng với cánh cửa nên không biết gì đấy nhé!)

-Vào thì phải gõ cửa chứ!Làm người ta đang nhảy mất hứng à!

Tụi nó há hốc mồm,Khôi Nguyên vội lấy máy điện thoại ra ghi âm,còn ông khách thì mặt tái mét.

-Sao rồi?Giấy xét nghiệm giả làm xong chưa?Cái nhà hàng này cũng thật là,ghen tị khi thấy người ta làm ăn được hơn nên bày trò bôi nhọ danh tiếng đây mà!À mà bà thấy ông kia về chưa?Tụi tôi còn bàn với nhau sẽ đòi bồi thường của cái nhà hàng đó đấy!Haha!Coi như kiếm được chút nhuận riêng bù thêm vào cái khoản tiền chưa được đỉnh lắm mà nhà hàng Cái bụng no đưa cho để làm việc này.Nghe cái tên Cái bụng no hay nên khách mới vào ăn thử.Nhưng sau lần đầu tiên thì chả có lần thứ hai.Tại đồ ăn chán quá đó!Thực phẩm kém chất lượng dù biết nhưng nhập về làm hòng kiếm lãi.Tiếc thay đầu bếp lại chả đâu vào đâu nên khách chỉ vào ăn thử 1 lần là kinh liền.Đến tôi ăn chấm mấy miếng còn thấy tởm chứ đâu!Chính vì thế mà làm trò dơ bẩn che mắt thiên hạ bôi nhọ người ta đó!Haiz...Nếu không vì đang thiếu tiền thuê nhà với mua sắm thì tôi đã chẳng làm việc này rồi!Bà cũng thế mà đúng không?Sao không trả lời?-Tưởng mình đang tâm sự với đứa bạn cùng làm trong phi vụ nên bà điên ấy nói không cần nghĩ.Đến lúc đợi mãi mà chẳng thấy tiếng trả lời trong khi mình đang tự kỉ biết bao nhiêu điều,bà điên ấy hỏi,tò mò quay mặt lại sau và...

-ÁAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!- Cái âm thanh long trời lở đất ấy phát ra từ miệng bà điên kia.

Lúc đầu bà ta thấy mặt tụi nó thì chỉ thoáng giật mình,xen vô giữa kia thấy mặt ông chồng giả mạo thì như hiểu ra mọi chuyện,hét toáng lên và vội chui vô chăn run bần bật.Tụi nó không khỏi bàng hoàng.Dù đã biết trước đôi vợ chồng giả này lừa đảo nhưng không ngờ đằng sau mọi chuyện lại là sự điều khiển của nhà hàng Cái bụng no.Thật ghê tởm!Nó cứ ngỡ nhà hàng này thân thiết với LC restaurant lắm khi chủ nhân nhà hàng này trông có vẻ khá thân với pama nó.Ai ngờ đó chỉ là giả tạo?Đúng là từ đây toàn những diễn viên có tài năng trời phú!Từ chủ đến nhân viên,ai cũng diễn xuất qua mặt người ta rất giỏi,đặc biệt là người cầm đầu.Có lẽ hôm sau chỗ này phải đổi thành: Lò dạy diễn xuất chứ không phải nhà hàng nữa!Diễn đỉnh trên cả đỉnh à!

Píp-Đoạn ghi âm đã được Khôi Nguyên ghi lại.Cả đám cùng quay qua ông khách giả tạo kia nở một nụ cười trìu mến(ác quỷ)và đại diện là nó cất tiếng nói:

-Ông định tính sao đây?-Điệu nghiến răng ken két này của nó khiến người ta phải sợ đến độ đau tim cấp mãn tính.

Ông khách cười nhăn nhó lại:

-Giờ thì tôi xin phép...

Nói rồi ông ta nhanh chân quay gót bỏ chạy thật nhanh.Nó,hắn và Khôi Nguyên đuổi theo.Còn Gia Huy và Vân Anh thì ở lại giữ bà vợ giả và tóm luôn mấy bác sĩ,y tá giả ở đây áp tải đến đồn cảnh sát trước,việc bắt ông khách kia là của 3 đứa còn lại.

Chạy ra khỏi bệnh viện,rồi chạy ra khỏi khu phố tấp nập đến một con hẻm nhỏ,ông khách mới dừng lại.Được,dù sao đã tới bước đường này rồi thì ông ta liều mạng vậy.Nó,hắn với Khôi Nguyên cũng nhất định không để ông ta thoát đâu!Cuộc chiến mới bắt đầu!

______________________________

Chap này mình viết nhiều quá rồi,mong các bạn đừng ngán!Nhớ hãy đón đọc chap sau nha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.