Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1006: Chương 1006: Vương gia yên tâm. (Hạ)




Sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy cũng kinh ngạc nhìn Cự Quỷ Vương, nội tâm an ổn càng nhiều.

Lúc làm xong những việc này, Cự Quỷ Vương mới mang theo Bạch Tiểu Thuần rời đi, trực tiếp bảo Vô Thường Công tự mình đi cùng Bạch Tiểu Thuần, cưỡi Cự Quỷ Chu rời khỏi thành Cự Quỷ bay thẳng đến Luyện Hồn Hồ.

Trên bầu trời, một chiếc chiến thuyền màu đen dùng tốc độ kinh người phá không bay đi, trên thuyền còn có pho tượng Cự Quỷ Vương bộc phát hào quang màu đen, uy thế vô cùng kinh người.

Đứng trên bong thuyền, Bạch Tiểu Thuần thở dài thở ngắn, mặt ủ mày chau sầu mi khổ kiểm, Vô Thường Công lại hăng hái nhìn Bạch Tiểu Thuần sau đó cười nói.

- Bạch tổng quản, lúc trước ba đại Thiên Nhân truy sát cũng không thấy ngươi nhíu mày, tại sao bây giờ lại đau khổ?

- Đây không nói nhảm sao?

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần nói thầm, lúc ba đại Thiên Nhân truy sát, mình có rất nhiều át chủ bài, lại biết Cự Quỷ Vương sẽ khôi phục trong mấy ngày, cho nên mới liều mạng, nhưng việc bây giờ không giống lúc ba đại Thiên Nhân truy sát, mặt ngoài Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mình không thể yếu ớt sợ hãi, hắn ưỡn ngực vỗ vài cái.

- Vô Thường Công nhìn lầm, ta không phải nhíu mày, ta đang suy nghĩ sâu xa, cũng không có vẻ mặt đau khổ, ta đang tích lũy sát cơ.

Bạch Tiểu Thuần nói vô cùng nghiêm túc, sắc mặt Vô Thường Công quái dị, hắn cười không nói.

Hai người không nói chuyện, tốc độ chiến thuyền cực nhanh, thời gian dần qua, Bạch Tiểu Thuần phát giác trên mặt đất có vô số hồn triều đang bay cùng hướng với bọn họ.

- Mỗi lần Luyện Hồn Hồ mở ra đều hấp dẫn rất nhiều oan hồn, chúng như bản năng bay vào bên trong.

Vô Thường Công nhìn thấy ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn hồn triều dưới đất, thuận miệng giải thích một câu.

Bạch Tiểu Thuần giật mình, càng cảm thấy Luyện Hồn Hồ không tầm thường, lúc đang suy nghĩ an nguy của bản thân, thời gian một canh giờ qua đi, chiếc chiến thuyền này đã tới gần phạm vi Luyện Hồn Hồ.

Sắc trời lờ mờ, bầu trời vốn trong sáng cũng biến thành âm trầm, trên bầu trời xa xa có hắc vụ hình thành một đóa Quỷ Vương Hoa!

Chung quanh Quỷ Vương Hoa còn có vô số oan hồn lượn lờ, phô thiên cái địa, khí thế kinh người, xoay tròn hình thành phong bạo càn quét bốn phương, từ đó không ai dám tới gần.

Trước mắt Bạch Tiểu Thuần tới sớm, chung quanh không có người khác, dù sao bọn họ ở gần nên tới sớm.

Từ đó cũng tranh thủ thời gian cho Bạch Tiểu Thuần, hắn đi quan sát chung quanh, hắn cũng nhìn thấy Quỷ Vương Hoa và cái ấm lớn cao vạn trượng!

Cái ấm có màu đen, cho người ta cảm giác tang thương, từ trong miệng ấm có hắc vụ bay ra ngoài, không ngừng bay lên không trung dung nhập vào Quỷ Vương Vụ Hoa.

Chính là Luyện Hồn Hồ!

Bạch Tiểu Thuần hít mấy hơi, nội tâm chấn động, hắn lần đầu tiên nhìn thấy cái ấm này, hắn có cảm giác cái ấm chính là pháp bảo.

- Trong Luyện Hồn Hồ này có thiên địa, lai lịch bí ẩn, nghe đồn rất nhiều, có nói đồ vật thiên ngoại, cũng có nói là di bảo của Khôi Hoàng đời thứ nhất, đã không thể kiểm tra, Quỷ Vương Hoa kia nằm ở trung tâm bồn địa của cái ấm.

- Sau khi ngươi đi vào, mặc dù bên trong rất khổng lồ, ngươi chỉ cần bay tới trung tâm liền có thể tìm thấy bồn địa kia... Dựa theo ghi chép, mỗi lần vụ hoa xuất hiện trước, bản thể Quỷ Vương Hoa chân chính phải qua một đoạn thời gian mới thành thục.

Vô Thường Công giải thích với Bạch Tiểu Thuần.

- Lần này chỉ cần ngươi thu hoạch quả của Quỷ Vương Hoa, sau khi ra ngoài, lão phu sẽ bảo hộ ngươi, nếu có người dám xuất thủ cướp đoạt ở bên ngoài, Vương gia sẽ tự mình tới đây.

- Vào bên trong phải nhờ vào chính ngươi.

Vô Thường Công căn dặn một phen.

Bạch Tiểu Thuần nghe xong liền phát sầu, suy nghĩ chính mình cẩn thận một chút sẽ không phải vấn đề lớn...

Lúc này ở phương xa có mấy đạo hào quang bay tới, phương hướng của những người này đều tới từ thành Khôi Hoàng, có tới từ thành trì của ba Thiên Vương khác, thông qua truyền tống trận đến gần sau đó dùng tốc độ nhanh nhất đi tới nơi đây.

Sắc mặt Vô Thường Công hơi động, ngẩng đầu nhìn lên, Bạch Tiểu Thuần cũng nhìn theo.

Ánh mắt Bạch Tiểu đảo qua, hai đạo hào quang bay đầu tiên có tốc độ nhanh nhất, từng âm thanh phá không vang lên chói tai, trong nháy mắt hai đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt bọn họ.

Một người trong đó là một lão giả mặt mũi nhăn nheo, mặc một bộ trường sam màu đen, đôi mắt mơ hồ, bộ dạng không có tinh thần nhưng hắn đứng ở nơi đó lại dung hợp với thiên địa, thậm chí thần dùng thần thức dò xét cũng không phát hiện sự tồn tại của người này.

Ánh mắt của hắn nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, hắn lại mỉm cười với Vô Thường Công, hai người ôm quyền chào nhau.

Bên cạnh lão giả là một thanh niên, thanh niên này mặc một thân trường bào màu tím, thần sắc kiệt ngạo, có uy nghiêm vô hình, nhất là đôi mắt của hắn cực kỳ sắc bén, một thân tu vi Nguyên Anh đại viên mãn bao phủ bốn phía, phối hợp khí thế trên người hắn không khác gì thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, có thể phá hủy tất cả ánh mắt nhìn hắn.

Hắn cũng nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, cười lạnh sau đó không nhìn, lại quay đầu nhìn sang Luyện Hồn Hồ, trong mắt có hào quang lập lòe.

Hai người vừa xuất hiện đã đưa tới Bạch Tiểu Thuần coi trọng, Vô Thường Công nhìn sang sau đó truyền âm cho Bạch Tiểu Thuần.

- Đây là thế tử Cửu U Vương... Chu Hoành, kẻ này lãnh khốc, giết chóc rất nhiều!

Bạch Tiểu Thuần nuốt nước bọt, hắn cũng không biết thế nào, khi nhìn sang Chu Hoành có loại cảm ứng kỳ dị, biết hắn là Thiên Thú Hồn Nguyên Anh, Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ có lẽ có quan hệ với Thiên Đạo Nguyên Anh, hiện tại như có điều suy nghĩ, chỉ thấy Chu Hoành có khí thế kinh người, lại thân là thế tử, tất có bí pháp Bán Thần, nhìn bộ dạng không dễ chọc, rất phù hợp với định nghĩa thiên kiêu trong lòng hắn.

- Đơn độc đánh nhau, ta cũng không sợ hắn, giả hỏa này có phụ thân tốt, không nên chọc hắn.

Bạch Tiểu Thuần hạ quyết tâm, vào lúc đang suy nghĩ, nơi xa có hào quang bay tới, cũng là hai đạo hào quang, trong nháy mắt tới gần liền hóa thành hai nữ tử.

Hai nữ tử này một già một trẻ, lão ẩu mặc trường bào rộng thùng thình, sắc mặt bình tĩnh, thiếu nữ bên cạnh nàng lại ngang ngược, trong mắt có chiến ý dạt dào, trên ngọc thủ mang bao tay màu tím, nàng rất đẹp nhưng có phần bạo lực, từ vẻ ngoài ai cũng có thể nhìn ra.

Lúc thiếu nữ tới nơi này, Chu Hoành nheo mắt, dường như có kiêng kị, càng không dám nhìn dáng vẻ của nàng, Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh và kinh hãi khi phát hiện ra điểm này.

- Quân chúa của Linh Lâm Vương, Hứa San... Nàng có tính cách bạo lực, một lời bất hòa sẽ nổi giận xuất thủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.