Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1722: Chương 1722: Là hắn, nhất định là hắn




Bạch Tiểu Thuần hấp thu không phải là sức sống, mà là một loại vật chất chính bản thân hắn cũng không biết là cái gì. Vật chất này giống như ẩn chứa ở trong huyết mạch thân thể cuỷa con rắn mối lớn. Đổi lại thành bất kỳ Thiên Tôn cũng rất khó rút ra được. Cho dù là Thái Cổ, sợ là cũng phải phí hết tâm tư, có khả năng rút ra một ít.

Nhưng Bất Tử Trường Sinh Công của Bạch Tiểu Thuần, lúc trước khi hắn ở Huyền Cửu Quận đã phát hiện ra, giống như đồng nguyên với thân thể Chúa Tể này. Giờ phút này hút thế nào, chung quy cũng thuận lợi vô cùng.

Mắt thường có thể thấy được, thân thể của con rắn mối lớn này nhanh chóng mất đi ánh sáng rực rỡ. Ngay cả máu thịt đều dường như cũng ảm đạm xuống, rốt cuộc tản ra một cảm giác thối nát.

Nhưng hết lần này tới lần khác nó lại không có thối nát, nhưng khiến người ta có cảm giác, giống như là một người phàm vốn không có bất kỳ tật bệnh gì, thoáng cái mất đi tinh thần. Dường như trong cơ thể, có vật chất nào đó nói không nên lời, không thể nói rõ rằng, đã tiêu tan.

Giờ phút này cón rắn mối lớn chính là như vậy. Bạch Tiểu Thuần ở đây cũng chợt mở to hai mắt, hơi thở cực kỳ không bình tĩnh. Hắn mặc dù không biết Bất Tử Trường Sinh Công của mình hút ra chính là cái gì, nhưng hắn lại cảm nhận được công pháp của mình xuất hiện biến hóa!!

Thân thể hắn lại ở trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, truyền đến tiếng nổ vang giống như thiên lôi vậy. Máu thịt của hắn, xương của hắn, kinh mạch của hắn, tất cả mọi thứ của hắn, lại có thể đều đang tiến hành lột xác ở trên trình độ nào đó!

Dường như vật chất hút tới này đang cải biến Bất Tử Trường Sinh Công từ trên căn bản, khiến cho Bạch Tiểu Thuần đạt được Bất Tử Trường Sinh Công đại thành, lực lượng thân thể của hắn ở dưới sự lột xác này, lại tăng lên!

Trong sự chấn động, thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy. Hắn rõ ràng cảm nhận được thân thể của mình, so với trước rốt cuộc đã cường hãn hơn chí ít một phần. Tất cả thần thông thuật pháp có liên quan, đều như vậy.

Chỉ có điều chịu ảnh hưởng chỉ là Bất Tử Quyển. Trường Sinh Quyển tất cả vẫn giống như bình thường.

Nhưng chỉ là như vậy, đã khiến cho Bạch Tiểu Thuần mừng như điên. Phải biết rằng thân thể của hắn đã rất lâu không có sự nâng cao. Cho dù hắn sáng lập ra Tuyên Cổ Quyển, cũng chỉ là sử dụng để nâng cao tu vi cảnh giới mà thôi.

Nhưng lúc này, theo thân thể bạo phát, Bạch Tiểu Thuần lập tức lại cảm nhận được lực khôi phục Bất Tử Quyển trân quý nhất của mình... Rốt cuộc cũng theo đó biến hóa, biên độ khôi phục lớn hơn nữa, tốc độ khôi phục nhanh hơn nữa!

Tất cả những điều này, cũng làm cho Bạch Tiểu Thuần kích động không thôi. Nhất là loại hấp thu này vẫn duy trì liên tục. Bạch Tiểu Thuần cảm giác thân thể của mình cùng lực khôi phục, giống như không có điểm cuối vậy, vẫn đang không ngừng tăng lên. Trong quá trình này, loại cảm giác toàn thân lột xác mang đến thỏa mãn cùng thoải mái này, cũng khiến cho Bạch Tiểu Thuần cả đời tu luyện Bất Tử Trường Sinh Công, từ trước đến nay chưa từng có được.

Trước kia tu luyện Bất Tử Trường Sinh Công, cùng với nói là Bạch Tiểu Thuần đang tu hành, không bằng nói hắn là đang chịu sự thống khổ không có cách nào tưởng tượng được. Bất luận là đói quá, hay thiếu sức sống, cũng làm cho thân thể hắn cực kỳ không khỏe.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao có rất ít người có thể tu luyện Bất Tử Trường Sinh Công tới đại thành. Sức sống là một mặt. Lúc tu luyện đau đớn mãnh liệt cũng là trọng điểm.

Nhưng hôm nay rõ ràng lại không giống vậy. Dường như... đây mới thật sự là Bất Tử Trường Sinh Công. Trước đó Bạch Tiểu Thuần tu luyện, lại là công pháp mô phỏng được!

Loại cảm giác này, ở trong đầu Bạch Tiểu Thuần càng thêm mãnh liệt. Thân thể cùng lực khôi phục của hắn vẫn còn tiếp tục tăng lên. Rất nhanh đã đến hai phần, ba phần, bốn phần...

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy cứ tiếp tục như thế, thân thể của mình có lẽ có thể đạt được Thái Cổ nhanh hơn so với tu vi!

Chỉ là ở thời điểm Bạch Tiểu Thuần đang kích động, hắn chợt phát hiện vật chất không biết hắn hút ra được từ trên thân của con rắn mối lớn, đang nhanh chóng giảm bớt. Dường như rắn mối lớn này bị hút cạn vậy.

- A?

Bạch Tiểu Thuần sửng sốt. Hắn vội vàng nhìn lại. Hắn lập tức liền thấy con rắn mối lớn này giống như mất đi tất cả tinh thần. Lúc này ngọn lửa sinh mệnh, cũng nhanh chóng trở nên ảm đạm. Ở trong quá trình Bạch Tiểu Thuần nhìn lại, ngọn lửa sinh mệnh đã tắt.

Sau khi tử vong, thân thể của nó rõ ràng cứng đờ trên mức diện rộng, vẫn không nhúc nhích. Đồng thời, vật chất không rõ từ trong cơ thể hắn truyền đến, cũng hoàn toàn biến mất.

Bạch Tiểu Thuần há hốc mồm, ngẩn người ra. Hắn cảm nhận Bất Tử Trường Sinh Công của mình đã tăng cao bốn phần, gần như năm phần. Nhưng trong lòng hắn mặc dù kích động, lại vẫn còn có chút tiếc nuối.

- Cái này... là ta hút nó chết, hay bởi vì nó chết rồi cho nên ta không có cách nào hút được?

Bạch Tiểu Thuần nhất thời rầu rĩ một lát, sau đó thở dài.

- Con rắn mối lớn này được gọi là phân thân Chủ Tể, lại có thể không lịch sự lăn qua lăn lại như thế.

Bạch Tiểu Thuần nói thầm mấy câu, sau đó đứng lên cẩn thận cảm thụ thân thể biến hóa một chút, tâm tình lại khá hơn.

- Cũng được. Hiện tại thu hoạch đã đủ khá lớn. Hiện tại ta ở trong Thiên Tôn trung kỳ, cho dù là không cần đại kiếm bắc mạch, cũng có thể nói là người mạnh nhất!

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, ngửa mặt lên trời cười to.

- Chỉ có điều con rắn mối lớn do thân thể Chúa Tể này hóa thành, không có khả năng lại chỉ có một chút giá trị như thế. Chắc hẳn là còn có giá trị khác mới đúng.

Cười một hồi, Bạch Tiểu Thuần phấn chấn cúi đầu nhìn về phía rắn mối lớn. Sau khi xoa cằm một hồi, hắn lập tức lấy ra đại kiếm bắc mạch. Lực lượng thân thể cùng tu vi của hắn bạo phát toàn diện. Ở dưới đại kiếm bắc mạch lập lòe ánh sáng màu xanh lam, hắn lại trực tiếp chém đứt một chân của con rắn mối lớn.

Cho dù con rắn mối đã chết, cho dù nó đã cứng ngắc, nhưng hôm nay chiến lực của Bạch Tiểu Thuần tăng lên rất nhiều. Lúc này trong tiếng nổ lớn, mặc dù vẫn còn có chút cố sức, nhưng vẫn miễn cưỡng dưới mười lần chém xuống một chân của con rắn mối lớn, hắn cũng chém đứt được.

Hoàn toàn không có chút máu nào chảy ra. Dường như con rắn mối lớn này đã trở thành xác khô.

Bạch Tiểu Thuần vội vàng cần lấy cái chân của con rắn mối này, cẩn thận nghiên cứu một hồi, cũng không có nhìn ra có chỗ nào kỳ lạ. Bất luận là sử dụng thần thức, hay tự mình kiểm tra đo lường, đều thấy rất bình thường. Thậm chí Bạch Tiểu Thuần cũng sử dụng phương pháp luyện dược đi luyện, cũng không có tác dụng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.