Nha! Có Bầu Rồi!

Chương 17: Chương 17: Anh ta ở ngay nhà đối diện




“Anh hỏi cái này để làm gì?” Đối phương không có trả lời thẳng vào vấn đề của Lôi Nghị, trái lại anh tò mò hỏi ra nguyên nhân y nói tới chuyện như thế.

“Cậu đừng có xen vào, cậu mau nói chuyện này có khả năng hay không đi!” Lôi Nghị vừa múc một miếng bánh gato bỏ vào trong miệng, hỏi tới.

“Chuyển đổi giới tính mới có thể, có lẽ song tính, cũng mới có thể, hoặc là… người đàn ông này chính là người ngoài hành tinh, cho nên có thể mang thai?” Đầu dây bên kia cười ha hả đáp, “Dù sao tôi chưa có gặp qua, thế nào, anh gặp qua a? Mang tới để cho tôi nghiên cứu một chút!”

“…Tôi không có chuyện gì nữa, cúp.” Lôi Nghị không nói cái gì nữa, trực tiếp cúp điện thoại. (Hai vợ chồng nhà này toàn dân phũ với bạn ko)

Người đàn ông bên đầu dây kia cũng không có tức giận, nhìn điện thoại di động chậc chậc hai tiếng, lại bận rộn chuyện của mình.

Lôi Nghị sau khi cúp điện thoại, cắn muỗng suy nghĩ một chút triệu chứng phát sinh của Cố Dương.

Chuyển đổi giới tính? Không giống…

Song tính? Không có cảm giác đúng như vậy…

Người ngoài hành tinh? Cái này… Y không nhìn ra…

Suy nghĩ một chút, Lôi Nghị tự mình vui vẻ, rốt cuộc sự thật thế nào, ngày mai cùng Cố Dương cùng nhau đi bệnh viện không phải liền hiểu được?

Cố Dương hình như bảo là ngày mai phải đi tới bệnh viện, tuy rằng hắn nói có u là nói dối, nhưng chuyện đi bệnh viện, chắc là nói thật đi?

Sau khi quyết định, Lôi Nghị tiếp tục tiêu diệt khối bánh gato.

Sách, nếu như Cố Dương không phải kiêng kỵ y như vậy, nói không chừng đêm nay y còn có thể ở bên kia cùng nhau ăn một bữa cơm, bồi bạn của hắn qua sinh nhật ni…

Chờ một chút… Đi bệnh viện….

Nếu như là không quen biết bác sĩ, có thể đem Cố Dương trở thành chuột bạch để nghiên cứu hay không a?

Lôi Nghị suy nghĩ một hồi, liền gọi điện thoại cho “lão tam” trong miệng y: “Ngày mai lúc nào cậu rảnh rỗi?”

Bên này Lôi Nghị liên lạc bác sĩ quen biết, bên kia Cố Dương đang cùng Lâm Mục phân tích người cha của bé con.

“Nếu anh ta là người cung cấp một nửa gien của bé con, hơn nữa anh ta tựa hồ cũng chưa có nói không phụ trách, trái lại, nhìn bộ dạng anh ta như vậy chính là muốn phụ trách, vậy cậu cứ rộng lòng dùng sức mà sai khiến anh ta!” Lâm Mục tận tâm tận lực mà ra chủ ý, “Ngày mai để cho anh ta cùng đi bệnh viện làm kiểm tra với cậu đi, vừa lúc cũng khảo nghiệm anh ta một chút, xem thái độ của anh ta rốt cuộc là dạng gì.”

Lâm Mục từ đầu tới cuối là đứng về phía Cố Dương.

Cố Dương mở lòng như vậy có thể đem bé con trong bụng lưu lại đến bây giờ còn quyết định sinh ra, trong đó dũng khí và sự trả giá tinh thần cùng thể lực tuyệt không phải người bình thường có khả năng nghĩ tới. Hơn nữa những tháng sau lớn hơn, khẳng định càng chịu giày vò, hắn đúng là đàn ông, cùng mang thai giống như phụ nữ bản thân liền có áp lực rất lớn, nếu như chỉ có một mình hắn chịu đựng, áp lực khẳng định lớn hơn nữa. Nếu là có cha của bé con ở bên người chăm sóc, bất kể là đối với Cố Dương, hay là đối với bé con, đều tốt.

Cố Dương cũng do dự: “Để cho anh ta đi theo tôi? Còn cậu? Không đi theo tôi a?”

“Tôi đương nhiên cũng đi, bất quá tôi chính là làm nền, có anh ta ở bên cậu liền có thể hăng hái sai bảo, tôi vừa lúc lại quan sát quan sát anh ta, nhìn hai ngươi hòa thuận như vậy có đáng tin cậy hay không.” Lâm Mục gắp thức ăn, vừa ăn vừa nhíu mày, tay nghề của Cố Dương này thật là không có phương pháp nói, hết lần này tới lần khác hắn còn rất thích xuống bếp.

Ngươi nói đi hôm nay sinh nhật cậu thì không thể thống thống khoái khoái đi tiệm ăn sao? Bằng không vẫn là đi đến tiệm lẩu ăn cũng được a, hắn cần gì mà lao lực mà đi làm một bàn món ăn, lại không thể ăn. Nhưng Lâm Mục không có biện pháp, ai kêu đây là một mảnh hảo tâm của người ta ni, khó ăn hơn nữa cũng phải ăn.

Kỳ thực Cố Dương làm đồ ăn cũng không có tệ như vậy, chỉ là Lâm Mục người này quá kén chọn, hơn nữa rất biết hưởng thụ, cho nên mới đối với tài nấu nướng của Cố Dương xin miễn cho kẻ bất tài.

Cố Dương thở dài, múc một miếng bánh gato vừa ăn một bên tức giận nói: “Cậu nói coi tôi như thế nào xui xẻo như thế, nửa năm không gặp phải, hết lần này tới lần khác lúc này liền gặp.”

“Kỳ thực cũng không tệ đến như vậy, người ta không phải là đồng ý phụ trách sao!”

“Làm sao cậu biết anh ta sẽ phụ trách? Tôi cũng không có tin tưởng.” Cố Dương buông xuống nĩa bánh gato, “Tôi đoán chừng anh ta chính là ham muốn mới mẻ đi.”

Dù sao đàn ông mang thai còn là rất hiếm lạ.

“Suy nghĩ nhiều như vậy làm cái gì, thừa dịp hiện tại anh ta còn thái độ mới mẻ này, dùng trước rồi hãy nói. Nếu như anh ta thật sự là đống cặn bã, đến lúc đó vứt bỏ là được.” Lâm Mục lơ đểnh, “Dù sao cậu cũng không có bạn tình cố định, hiện tại liền như vậy, ít nhất ba năm năm năm cũng không tiện tìm bạn cố định mà. Cậu liền kết giao thử xem, dù sao hai người các ngươi bây giờ bị ràng buộc bởi bé con ni, nói không chừng anh ta vẫn chính là gốc tốt, từ nay về sau cậu liền thành người thắng cuộc trong cuộc sống, ông xã bé con đều có, hàng này còn là lão tổng một tập đoàn lớn, tiền cũng không lo, thật tốt!”

“Này! Tỉnh tỉnh đi! Cậu thật giỏi tưởng tượng! Tôi vốn ban đầu chỉ dự định muốn bé con này ni, sau khi anh ta biết chuyện này khẳng định cùng tôi đoạt bé con, đứa bé này thế nhưng là tôi trăm cay nghìn đắng mang thai chuẩn bị sinh ra, cuối cùng nếu không cùng tôi ở cùng một chỗ còn đem con lấy đi, vậy cậu nói xem không phải là tôi thua thiệt sao?”

“Cậu không cho anh ta không phải được rồi sao? Bé con là cậu sinh, anh ta nếu muốn phải kết hôn với cậu, chiếm giữ hoàn toàn không thể làm được! Nga, muốn bé con còn không muốn cậu, nơi nào có chuyện tốt như vậy! Đừng nói là cậu, tôi cũng không đồng ý!” Lâm Mục kiên định đứng ở bên Cố Dương.

Cố Dương thở dài, trong lòng vẫn có chút lo lắng, liền nói chuyện này một khi bị người khác biết sẽ rất phiền phức, chuyện dính dáng đến trong này có thể nhiều hơn, Lâm Mục nói thật nhẹ nhàng, bởi vì cậu ta không rõ mình lo lắng cái gì.

Hắn cùng Lôi Nghị, ban đầu chính là ngoài ý muốn, đàn ông mà, thoải mái một chút cũng không có gì, quản đối phương là ai, xem vừa mắt tới một lần rất bình thường. Nhưng nếu thật coi thành bạn tình cố định thậm chí là đối tượng kết hôn sau này, vậy sẽ phải lo lắng rất nhiều chuyện.

Tỷ như tính cách của hai người có hợp nhau hay không, phương thức sống chung của mỗi người có thể hòa hợp hay không, nếu không hòa hợp có thể hay không nhắm một con mắt mở một con mắt làm bộ như không có việc gì, nếu như có thể nói, sau này sẽ còn có các loại chuyện gặp người nhà, gặp bạn bè….

Đây là một phần trong đó, nếu như hòa hợp khá tốt, hai người cùng nhau đối mặt, đồng tâm hiệp lực, chuyện tình khó hơn nữa cũng có thể giải quyết dễ dàng.

Nhưng nếu không hòa hợp ni?

Sống chung một đoạn thời gian không thích hợp, đến lúc đó chuyện xa nhau chỉ là một một câu nói, nhưng có liên quan bé con, khẳng định không dễ giải quyết…

Cố Dương nghĩ tới liền nhức đầu.

“Được rồi, cậu cũng đừng suy nghĩ nhiều, xe đến trước núi tất có đường, dù sao cơ hội khó có được, cậu liền thử xem! Chung quy so với sau này cậu mang bé con đi tìm kiếm người thiện lương tốt hơn nhiều, ít nhất đây là cha ruột của bé con! Cậu có thể đảm bảo sau này tìm được người so với người này tốt hơn sao? Ngươi có thể đảm bảo sau này tìm được người so với người này càng yêu bé con hơn sao? Chỉ là hai cái phương diện điều kiện bên ngoài và đối xử bé con, anh ta liền so với nhũng người khác có ưu thế hơn!” Lâm Mục càng phân tích càng nghĩ việc này đáng tin cậy, nhìn vẻ mặt Cố Dương còn đang đau khổ khoét bánh gato ăn, Lâm Mục rất sảng khoái mở miệng: “Được rồi được rồi, cậu nếu như không có ý kiến gì, tôi đi tìm anh ta nói chuyện!”

Cố Dương quay đầu nhìn Lâm Mục, Lâm Mục thật đúng là liên đứng lên: “Cậu có số điện thoại hoặc địa chỉ của anh ta không? Anh ta không phải là lão tổng công ty các cậu sao? Cậu phải có phương thức liên lạc của anh ta đi? Cho tôi, tôi đến nói chuyện với anh ta. Aiz, sớm biết như vậy sẽ không để cho anh ta đi…”

Cố Dương đang ngây người, vẫn còn đang suy tư những lời Lâm Mục nói này, Lâm Mục đưa chân đá đá chân của hắn: “Đừng do dự, nhanh, nói không chừng anh ta còn chưa có đi xa quá ni.”

“…Anh ta ở ngay nhà đối diện.” Cố Dương rốt cuộc nói ra những lời này.

Lâm Mục: “….”

“Đậu! Cũng đặc biệt có duyên thành như vậy cậu còn do dự cái rắm a!” Lâm Mục chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói, “Nếu là tôi tôi đã sớm mà nhào tới bắt lấy chết cũng không buông, cậu còn ở chỗ này giả bộ u buồn, thực sự là phục cậu!”

Cậu xoay người liền đi tới cửa: “Tôi đi tìm anh ta!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.