Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1315: Chương 1315: Đại kết cục (55): Quên mất




Chương 1315: Đại kết cục (55): Quên mất

Editor: Ngày Đẹp Tươi

Thời gian lễ nạp thái đã đến, gió từ từ thổi vào mát rượi, vô số nhân viên khách sạn Á Châu, nhao nhao kích động tò mò tiến đến màn hình lớn trước khách sạn, tranh nhau chen chúc xem Trang gia rốt cuộc cử ai đi nạp thái, cũng có người hiếu kỳ lễ nạp thái hiện đại rốt cuộc được tiến hành thế nào, liền ngay cả mấy người Trần Mạn Hồng, ở nhà bếp chuẩn bị nhiều thứ cho lễ nạp thái, cũng không nhịn được mở màn hình lớn phòng yến tiệc, nhìn về phía thời khắc nghiêm túc kia.

Nghe nói quý khách đến Đường gia xem lễ đã lục tục đến đông đủ, có những nhân vật nổi tiếng giới chính thương, còn sứ thần nước ngoài, thậm chí những người trước đây từng cùng Đường Chí Long giao hảo , nghe được đại hỉ hôm nay của ông, tất cả đều cùng gia đình nhao nhao đến, ký giả cùng người chủ trì giới truyền thông cũng được phép tiến vào quay chụp, họ đều nhao nhao dưới bầu không khí nghiêm túc mà long trọng này, truyền hình trực tiếp hình ảnh, toàn bộ nhân viên thuộc tập đoàn Hoàn Cầu, cũng đang khẩn trương chờ đợi giờ khắc này! !

Cuối cùng, vào thời khắc này, con đường lễ nạp thái thật dài, phượng hoàng đại đạo quét lên từng trận gió thần bí mà long trọng, cửa lớn phòng tổng thống của Trang gia, rốt cuộc dưới sự mong chờ của tất cả mọi người mở rộng ra, hai mươi người hầu mặc váy ngắn màu đen, phân thành hai đội, nhao nhao bưng hộp gấm cho lễ nạp thái chuẩn bị đưa đến Đường gia, từng bước đi ra cửa lớn phía hoa viên, theo chỉ thị của Lý sư, cô gái dẫn đầu tay bưng “Chim khách đăng chi” chạm ngọc quý ngụ ý báo hỉ, trước một bước ngồi lên chiếc xe con dẫn đầu, cô gái theo sau, hai tay bưng tín vật “Tương tư uyên ương” ngụ ý cát tường, mặt bộc lộ vẻ cẩn thận, cũng từ từ cất bước ngồi lên chiếc xe con màu đen thứ hai, Trang gia chuẩn bị 38 món lễ vật cho lễ nạp thái theo cách thức như với hoàng đế, với việc chuẩn bị ba mươi tám chiếc xe con màu đen từ từ tiễn đưa, tất cả xe đều phân thành hai hàng, yên lặng chờ ở một bên, chờ đợi mỗi canh giờ bát tự hợp mệnh với Đường Khả Hinh, bưng tín vật ngồi lên xe màu đen, cuối cùng mới là “Sư cổn tú cầu”, một khối ngọc chạm khắc dài gần một thước, được tám người hầu cẩn thận đỡ lên chiếc xe cuối cùng, cửa xe rốt cuộc trong nháy mắt đóng lại! !

Ba vị thầy xem mạng Trang gia lúc này mới mặt bộc lộ vẻ ngưng trọng, phân biệt dẫn hai người, một người tay bưng “Ngọc trân lung” vô giá, một người tay cầm ngày sinh tháng đẻ của Trang Hạo Nhiên, mặt cũng bộc lộ vẻ nghiêm túc, từ từ cất bước ngồi giữa chiếc xe dài hình cầu, lúc này thầy số mệnh tạm gác lại trong nhà, còn có người nhà Trang Tưởng, bao gồm Trang Tĩnh Vũ, Ân Nguyệt Dung, Trang Ngải Lâm, Tưởng Vĩ Quốc, Diệp Mạn Nghi, Tưởng Thiên Lỗi, Tưởng Tuyết Nhi từng bước đi tới trước cửa Trang gia, mặt cũng bộc lộ vẻ thận trọng, mời ra người dẫn đầu lễ nạp thái hôm nay! !

Trước đại viện Trang gia, vô số cỗ xe màu đen, phân thành hai hàng chờ đợi, vô số ký giả cùng người chủ trì giới truyền thông khẩn trương quay chụp , vô số nhân viên khách sạn nhao nhao kích động chờ đợi, rốt cuộc dưới bầu không khí long trọng này, cửa chính phòng tổng thống đi ra một thân ảnh nghiêm túc mà nghiêm nghị, Vitas mặc âu phục màu đen, bên trong sơ mi trắng cùng nơ đen, dưới cái nhìn klhẩn trương của mọi người, mặt bộc lộ vẻ nghiêm túc gần như uy nghiêm, từ từ xuất hiện trước cửa lớn huy hoàng của phòng tổng thống ————

Vitas, trừ Đường Chí Long vị bố già này, thì chính là người thầy thứ hai của Trang Hạo Nhiên, theo quy cách hoàng tộc thời xưa, hoàng cấp trở xuống là tam công dẫn đầu, thái phó thì lại là ân sư phụ trợ thái tử, là nhân vật đức cao vọng trọng nhất, vì anh mà cất công tham gia lễ nạp thái lần này, càng thể hiện sự tỉ mỉ cùng thành ý, phải biết Vitas là người Pháp, muốn ông tuân theo lễ nghi Trung Quốc, tham dự lễ long trọng, điều này thật sự là xuất phát từ sự yêu thương sâu sắc đối với học trò! !

Người hai nhà Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ, nhao nhao khẽ gật đầu với ông, cảm ơn cùng chào hỏi! !

Vitas không nói nữa, mà mặt bộc lộ vẻ uy nghiêm, từ từ cất bước dọc theo thảm đỏ đi về phía chiếc Rolls-Royce màu đen, đi theo phía sau là các thành viên hội đồng quản tị Hoàn Cầu tham gia lễ nạp thái, còn có quản lý cấp cao, người nhà thân thiết hai nhà Tưởng Trang, đại diện cho sự coi trọng cùng quý mến vị phu nhân tương lai của tập đoàn Hoàn Cầu! ! Mọi người nhao nhao nghiêm cẩn lịch sự từng bước đi lên xe, thầy số mệnh nhìn thấy Vitas sau khi dẫn đầu đội ngũ nạp tài lên xe, ông tức khắc cất bước đi tới trước chiếc xe con màu đen, phân phó các thiếu nữ tay bưng tín vật, lễ nạp thái chưa xong, tất cả đều không được cười! !

Mọi người nhao nhao nghiêm túc cúi đầu! !

“Xuất hành ——————” Thầy số mệnh nhìn canh giờ đã đến, tức khắc đứng tại vị trí xe đầu, vung tay lên! !

Chiếc Rolls-Royce dẫn đầu, trước một bước theo không khí khẩn trương này, chậm rãi dưới từng trận ánh đèn flash lóe sáng, hướng về bên ngoài khách sạn Á Châu chạy tới, các xe con màu đen khác cũng chậm rãi theo đuôi, cùng nhau hạo hạo đãng đãng hướng Đường gia chạy tới, lễ nạp thái khẩn trương lâu ngày chuẩn bị này, rốt cuộc nghênh đón một khắc long trọng! !

Đường gia! !

Đường Khả Hinh ngồi trước bàn trang điểm, ngẩng đầu khiếp sợ nghe Thi Ngữ vui vẻ nói đội nạp tài đã xuất hành, mặt cô vừa bộc lộ sự vui vẻ lại vừa kích động khẩn trương, nắm chặt trong tay khối ngọc, hai tròng mắt thậm chí ngấn lệ, nghẹn ngào nói: “Thật... Thật vậy sao? Đã tới sao?”

“Tới rồi tới rồi!” Thi Ngữ mỉm cười nhìn về phía Đường Khả Hinh, nhanh chóng nói: “Hơn nữa hôm nay người được cử tới nạp tài, chính là thầy của cô - Vitas tiên sinh!”

Đường Khả Hinh nghe lời này, hai tròng mắt cô trong nháy mắt tràn đầy lệ, kinh hỉ nghẹn ngào đến mức không nói nên lời, ai cũng không hiểu rõ thầy mình bằng chính mình, thầy là người luôn luôn ghét lễ tiết phiền phức cùng dung tục, hơn nữa tính tình kiêu ngạo, muốn cho ông dưới ánh mắt vạn người, đi một chuyến này, thật sự là xuất phát từ tình yêu thương sâu sắc với Trang Hạo Nhiên và mình, cô nhất thời kích động đến mức muốn lập tức nhấc váy lên, nói: “Tôi muốn đi ra ngoài nhìn thầy! Tôi tức khắc muốn đi ra ngoài!”

Bà Chu trong nháy mắt đẩy cửa ra, mặt bộc lộ vẻ mặt nghiêm túc, nhìn về phía Đường Khả Hinh đang kích động dâng trào, chân tay luống cuống, bà lập tức uy nghiêm mà bực tức dạy dỗ: “Đường tiểu thư! ! Cô tiểu thư khuê các, hôm nay chẳng qua là lễ nạp thái, cô cứ như vậy không có tư thái cùng tu dưỡng, hoa chân múa tay vui sướng, đây là thế nào? Hôm nay ngồi ở bên trong phòng xem lễ, tất cả đều là người quyền cao chức trọng, có địa vị cao nhất! Nhiều con mắt nhìn cô như vậy, ký giả nhìn cô nhiều như vậy, nhất cử nhất động của cô, tương lai đều vô cùng có khả năng sẽ tác động đến lịch sử Hoàn Cầu, một điểm trọng yếu như vậy, cô cũng không biết sao? Đại gia đình muốn chính là chút rụt rè kia, phải giữ điểm “Thần bí” kia, cô phải có khí phách tất biến không sợ hãi, tương lai mới có thể đảm nhiệm được phúc phận lớn như vậy! Hiểu chưa?”

Mấy người Thi Ngữ, nhao nhao cúi đầu, không nhịn được tiếu ý.

Đường Khả Hinh cũng hơi lộ ra vài phần ẩn nhẫn cùng tươi cười, xin lỗi nhìn về phía bà Chu, gật gật đầu mềm giọng đáp: “Hiểu ạ...”

“Cô sau đó liền theo lời dặn của tôi, giờ nào an vị, ngồi ở hướng nào, đều phải quy quy củ củ, hơn nữa tuyệt đối cấm nói cấm cười, ít động tâm tư một chút!” Bà Chu hầu hạ Đường Khả Hinh mấy ngày, cũng coi như đối với cô có chút hiểu biết .

Đường Khả Hinh yên tĩnh ngồi trước bàn trang điểm, mặt vẫn bộc lộ vẻ kích động, nhưng vẫn khôn ngoan gật gật đầu.

Bà Chu lại thật sâu nhìn cô một cái, lúc này mới chậm rãi xoay người, trầm mặc đóng cửa lại.

Phốc!

Mấy người Thi Ngữ nhao nhao cười rộ lên, Đường Khả Hinh cũng mắc cỡ mặt đỏ bừng, nhưng lại không thể chờ đợi được đứng lên, mở rèm cửa sổ phượng hoàng kia, muốn đưa mắt nhìn tình hình bên ngoài cửa sổ! !

Chính sảnh Đường gia! !

Đường Chí Long cùng Lý Tú Dung, còn có mấy người Ủy viên Trương, Tô Triệu Thần, nhao nhao bàn về lễ nạp thái hôm nay, mà Tô Linh cũng mặt bộc lộ thần sắc nhàn nhạt tươi cười, tay nâng chén trà hoa nhài, đôi chân bắt chéo, ưu nhã ngồi dựa vào chiếc ghế gỗ lim, mới nhẹ nhàng uống một ngụm trà lài, lại nghe người hầu tiến vào bên tỏng thông báo, nói đội ngũ nạp tài của Trang gia đã tới, người tiến hành nạp tài là Vitas tiên sinh! !

Tô Linh nhấc mí mắt, tay nâng chén trà hoa lại thơm nồng, hơi dừng lại!

Mọi người nghe nói là Vitas tiên sinh, trên mặt cũng bộc lộ vẻ tôn kính, ngay cả người cao nhất ủy viên Trương, nghe nói tên Vitas, hai tròng mắt cũng lóe lên, phải biết theo lễ giáo truyền thống Trung Quốc, người dẫn đầu vòng, phải là người có thân phận. Vitas tuy không quyền cao chức trọng, lại là người đức cao vọng trọng, bất luận là tuổi tác, phẩm đức, thân phận, uy vọng, đều làm người ta kính phục! Huống chi, Vitas còn là thầy của Đường Khả Hinh, có thể ngang với người làm cha, Đường Chí Long nghe nói là Vitas đích thân đến đây, cũng mặt bộc lộ sự tôn kính mà kích động tươi cười...

“Hiện tại đội ngũ đang tới sao?” Ủy viên Trương mặt vẫn căng thẳng hỏi.

“Ra khỏi khách sạn Á Châu, chuẩn bị lên quốc lộ !” Người hầu nhanh chóng trả lời! !

“Khách quý đã tới , vậy chúng ta cũng phải nghênh tiếp thật tốt!” Tô Linh chậm rãi để chén trà trong tay xuống, mặt bộc lộ nụ cười thần bí, nhàn nhạt phân phó.

Bà Chu thấy ánh mắt của cô, tức khắc sai người mở toàn bộ tám cánh cửa, bên trong có bài vị tổ tiên của Đường gia, nhang đàn hương cũng từng cây được dựng lên, mạ vàng quanh ngày sinh tháng đẻ của Đường Khả Hinh, đã lẳng lặng đặt cùng một chỗ, gấm dệt “Thổi tiêu đến phượng” cũng đã được bài trí thỏa đáng, vô số người hầu, nhanh chóng cách bên ngoài cánh cửa Đường gia, bày ra hai bàn bát tiên, hợp cùng một chỗ, đưa vô số điểm tâm tinh xảo cùng những lễ vật hộp gấm đồ thêu đỏ thẫm lên, Tịnh Kỳ sai người nhanh chóng bày tám cây hương điều chế từ gỗ đàn hương, từng chút từng chút thần bí cho vào bên trong lò, hai người hầu lại đem cửa sắt hoa văn đẩy ra, trận trận ánh đèn flash của phóng viên lóe lên, cửa “Ngọc lung” hai bên thảm đỏ, đã nhẹ mở ra, có vài phóng viên không rõ chi tiết, liền nghi ngờ hỏi; “Kia... Ngọc lung kia... Là thứ gì vậy a?”

Ân Nguyệt Dung vừa cất bước đi vào phòng tổng thống, nhưng trong nháy mắt mặt bộc lộ vẻ khiếp sợ, mở to mắt, ấn chặt lồng ngực, ngưng thần suy nghĩ thật lâu thật lâu, mới rốt cuộc a lên một tiếng chạy ra thét chói tai: “Gặp chuyện không may rồi ———————— “

Trang Tĩnh Vũ cùngmọi người bị tiếng thét này của bà, làm cho giật mình, mặt bộc lộ thần sắc trá dị, nhìn về phía bà kêu lên: “Đã xảy ra chuyện gì?”

“Bà không nên hơi một tí liền ngạc nhiên! !” Tưởng Vĩ Quốc cũng bị bà làm cho giật mình! !

Ân Nguyệt Dung lại gần như sắp điên lên giậm chân, lúc này mới muốn khóc rất nhanh nói ra trọng điểm: “Chim nhạn ———————— Chim nhạn kia quên mang đi rồi——————————

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.