Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc

Chương 88: Chương 88: Lâm Thiến ác độc




Hoan Nhan chết lặng ngồi dậy, sửa sang y phục của mình cho đàng hoàng, lập tức kéo hai chân cứng ngắc của mình đứng dậy đi ra ngoài…” Nhan ! Không sao rồi, đừng khóc…”Văn Tĩnh cuống quýt lấy khăn giấy ra lau khô nước mắt trên mặt của cô, lại liên miên nói: ”Trước khi vô nước biển, thuốc tê đã được cho vào trong nước biển, mình đã hỏi qua bác sĩ rồi. Nhan đừng sợ, mình và KaKa đang ở bên ngoài sẽ chờ bạn.”

Hứa Hoan Nhan sờ sờ mặt của mình, cố nặn ra một chút ý cười, nhưng trong lòng thầm rủa, cái tên đàn ông chết tiệt kia tốt nhất không nên để cô gặp lại, nếu không cô nhất định không chút do dự đánh cho gã sưng mặt sưng mũi.

Hứa Hoan Nhan nghe VănTĩnh nói, chỉ chết lặng gật đầu, ngoan ngoãn để cho y tá ghim kim vào trên mu bàn tay của cô, an tĩnh ngồi ở chổ đó vô nước biển

Nghe có tiếng động cô hé mắt nhìn thấy VănTĩnh với vẻ mặt săn sóc nhìn cô, tay cầm bình nước nóng, có cái gối đệm ở dưới cái tay ghim kim của Hứa Hoan Nhan, nguyên nhân là để tránh tình trạng cánh tay bất động lâu quá dẫn đến tê cứng.

“ Vị kế tiếp, Hứa Hoan Nhan…”

Thanh âm y tá vừa vang lên, toàn thân Hứa Hoan Nhan khẽ run rẩy, trong nháy mắt sắc mặt cô trắng bệch giống như trang giấy trắng.

Thời điểm nghe thấy vậy, người xa lạ nào đó chợt quay mặt sang dò xét Hoan Nhan cẩn thận thêm vài lần nữa, sau đó đứng lên đi ra ngoài…Nhìn thấy VănTĩnh cầm bình nước biển đi vào, Kaka nở nụ cười đi tới phòng giải phẫu, liền bị bác sĩ mời ra ngoài.

Cách một cánh cửa, hai người bọn họ tựa vào tấm thủy tinh, mơ hồ thấy Hứa Hoan Nhan bị đưa đến phía sau lá chắn ,nằm xuống…Sau khi nhìn thấy cuối cùng VănTĩnh không chịu nổi, lập tức che miệng lại, cố nén hồi lâu, rốt cuộc vẫn phải lao ra bên ngoài nôn khan.

Đôi mắt Kaka phiếm hồng, mái tóc dài màu vàng bị cô hung hăng lắc qua lắc lại sau lưng, tóm lại, cô không thể nuốt trôi chuyện này!

Mới vừa rồi, trên ban công hành lang, một cô gái ăn mặc đẹp đẽ đang thấp giọng nói chuyện qua điện thoại: ”Đúng, giống như là cô ta, Hứa Hoan Nhan đúng không?”

“ Hình như cô ấy sẩy thai phải phẫu thuật rồi,,,Cũng không biết là của người nào?”

“ Cũng không có đàn ông đi cùng, chỉ có hai cô gái.”

“ Vậy cũng tốt, liên lạc lại sau!”

Cô gái tắt máy, sau đó làm như không có việc gì, điềm nhiên đi trở vào chờ đợi.

Cuộc giải phẩu thành công, cũng chỉ khoảng 20’, thuốc mê còn chưa hết tác dụng, Hứa Hoan Nhan vẫn còn chưa tỉnh lại, nét mặt cô bình tỉnh, an nhàn, không có một chút lay động, cũng không có dấu vết thống khổ nào.

“ Kaka, bạn ngó chừng Nhan , mình đi ra ngoài mua một ít thức ăn.” VănTĩnh thấp giọng nói với Kaka,rồi cúi xuống đắp chăn mỏng lên người Hứa Hoan Nhan cho đàng hoàng, sau đó mới xoay người đi ra ngoài…Tại thời điểm vừa đóng cửa lại, VănTỉnh mơ hồ cảm thấy cách đó không xa có người đứng đó nhìn về phía bên này. Nhìn thấy VănTĩnh quay đầu lại, ánh mắt kia chợt biến mất, chỉ có một cô gái ngồi ở đó bộ dáng thật an tĩnh, cô chẳng để ý đến nữa, chỉ nóng lòng muốn mau chóng đi ra ngoài mua một chút thuốc bổ thật tốt để bồi bổ cho Hứa Hoan Nhan được mau chóng bình phục.

Kaka rót một ly nước đi tới ghế ngồi xuống, vừa định cúi đầu uống, bất chợt điện thoại di động trong túi vang lên, cô cau mày định không nhận nhưng rồi vẫn tiếp nhận

“ Có thể kéo dài thời gian một chút được không? Chị Trương làm ơn đi..”

“ Chị Trương, đợi thêm một tiếng nửa có được không?”

“ Nửa giờ nữa nếu còn chưa tới, thì chờ đồ của cô bị người khác lấy đi.”

Bên kia đầu điện thoại chỉ nghe thấy một tiếng rống, tiếp đến là âm thanh bị cắt ngang. Kaka bất đắt dĩ đứng lên, đây chính là một quán bar tốt không dễ dàng tìm được, nếu mất thì phải làm sao?

“ Cô y tá, xin giúp tôi chăm sóc cô ấy một lát có được không? Tôi đi ra ngoài mua đồ ăn liền lập tức sẽ trở lại.”

“ Dĩ nhiên là có thể.” Nhận được câu trả lời khẳng định của y tá, Kaka mới thở phào, nhẹ nhàng sửa lại chăn mỏng cho Hứa Hoan Nhan, cũng đóng cửa sổ lại sau đó mới kéo cửa lớn đi ra ngoài.

“ Đáng chết! ” Bất chợt nghe thấy VănTĩnh rống lớn tiếng, vùa đúng thời gian tan ca, thật là hận không thể chết tử tế, trên đường quả là dọa người mà! Văn Tĩnh lấy mu bàn tay thử độ ấm của bình giữ nhiệt, cố gắng có thể giữ bình cháo gà được nóng cho đến lúc Hứa Hoan Nhan ăn.

"Lúc nào rồi cô còn chưa đến đây, không phải cô tới để xác nhận đúng người sao, thời gian không còn nhiều, không phải cô đang ngồi ở trong nhà hàng Tây chứ?"

Giọng nữ từ trong điện thoại truyền ra, đôi mắt Lâm Thiến cực kỳ linh động, nhìn người nam trẻ tuổi đang ngồi đối diện một cái, trong lòng chậm rãi nghĩ thoáng qua, sau đó vẫn đứng lên: ”Thật ngại quá, hôm nay tôi có việc gấp, chúng ta hôm nào hẹn gặp lại.”

Lâm Thiến xách túi đứng lên, cũng không ngó lại mà trực tiếp đi thẳng ra ngoài, không cố kỵ chút nào về sự lúng túng và đau thương của người sau lưng.

Còn có chuyện gì làm cho người ta sung sướng hơn chuyện Hứa Hoan Nhan mang thai bị người vứt bỏ, sau đó lại bị sảy thai.

Vừa nghĩ tới chuyện này, nụ cười không tự chủ liền tràn ngập gương mặt Lâm Thiến, vốn là đến thời hạn đánh cuộc, Lâm Thiến còn tưởng rằng mình nhất định thua. Lần trước, cái tên đàn ông chết tiệt kia đang lúc cùng cô xem những bộ y phục mà cô thích và định mua tất cả, nhưng hắn lại bỏ đi, hơn nữa đáng hận chính là ngay cả một bộ y phục hắn cũng không hề mua cho cô!

Lâm Thiến cô cũng biết, nhất định Hứa Hoan Nhan đáng chết là người cố ý gây ra chuyện, Thân thiếu rõ ràng biết cô thích anh ta!

Đi vào bệnh viện, bệnh viện tư nhân này không lớn, cô đi vào liếc mắt nhìn thấy nữ sinh trường khác ngoắc cô, bình thường quan hệ thật bình thường, chỉ là cô từng theo đuổi Tống Gia Minh, mà Tống Gia Minh lại có quan hệ tốt với Nhan Hoan khi cô ta rời trường thực tập, cho nên cô ta rất hận Hứa Hoan Nhan, vì vậy sau khi tình cờ biết Lâm Thiến, hai người rất hay trao đổi.

“Ở trong phòng bệnh bên cạnh, hai người bạn của Hứa Hoan Nhan đều đi ra ngoài, chỉ còn lại mình Hứa Hoan Nhan ở đây!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.