Một Nhà Hồ Ly Thân Thiết

Chương 4: Chương 4: Chương 3 : Hiện Trường Độc Hà




Ed: Angeha Võ

Beta lần 1 : Nấm Cô

Trong lúc bạn học Tô Tiểu Ly đang đi WC, kênh thế giới xuất hiện đoạn hội thoại:

Bàn Đại Hải: “Trời ơi------! Bên ngoài sông Huyền Thiên Long xuất hiện một thiếu nữ nhảy sông!”

Nguyệt Tiểu Mỹ: “Nhảy sông? Tự tử?

Bàn Đại Hải: Đúng vậy,Nguyệt muội muội, ca ca ta rất sợ đó!”

Phù Dung Nãi Nãi: “Là mặc nhiều trang phục hai bên còn có thêm một chút hành trang?

123 Quân: “ Từng việc nói bên trên có vẻ như không có khác nhau nhỉ?”

Soái Nam Tặc: “Bàn Tử ngươi chỉ ba xạo, Tiểu Mỹ đừng quan tâm đến hắn, mau tới trong lòng gia này.”

Nguyệt Tiểu Mỹ: “Thì ra là gạt người….”

Bàn Đại Hải nóng nảy: “Thật sự có người nhảy sông, còn trôi!” xem đi dưới đó không phải nhiều thêm một mảnh vải trắng to sao! Xa xa nhìn giống như miếng thịt ba chỉ đang trôi giữa nồi canh vậy.

Lúc này có mấy cái người qua đường giáp cùng lên tiếng chứng minh việc này có thật.

“Vừa rồi ta đi Ngư Công giao cái nhiệm vụ , thì thấy cô ấy nhảy xuống rồi”

“Đúng vậy, ta dẫn theo tiểu hào cũng nhìn thấy, cô gái đó còn mặc áo choàng Thiên Tuyết!” lời này vừa nói ra khẳng định là MM

Bởi vì áo choàng Thiên Tuyết là thời trang đắt nhất của nữ, vừa được đưa lên thì giá khởi điểm chính là 1000, tuy không có thuộc tính gì nhưng mỗi lần bay bay lại vô cùng đẹp mắt. Mặc Phàm ngày hôm đó nhận cô làm sư đệ liền dẫn cô đi kho hàng cho cô cái này còn có những cái khác nữa.

Tô Tiểu Ly thật ra cũng là một người thích những thứ rực rỡ, là một cô gái có tâm hồn thích chưng diện, thứ mình đã nhận thì mình phải mặc rồi.

Không nghĩ tới hôm nay nở mày nở mặt giữa sông như thế, đổi lại sau này cho cô một danh hiệu nổi bật.

Mọi người không khỏi cảm thán. Xem ra đây là một cô nhóc có tiền, rảnh rỗi chơi nhảy sông.

“A a a a!” đột nhiên có người hét chói tai “ Ta cũng nhìn thấy cô ấy rồi, cô ấy đang bơi hướng đến là Độc Hà Khu”

“ Không phải chứ, con bé đó điên rồi?”

“ Độc Hà Khu không phải là nơi mỗi lần vào sẽ liên tục mất máu sao? Nếu thanh máu bị rớt sạch phải chăng là treo? Treo phải chăng sẽ rớt kinh nghiệm!”

Đáp án là: Tuyệt đối không.

Lúc mọi người ở đây tiếp tục tăng cường lục lượng vây xem thiếu nữ đang trôi nổi giữa sông, thì đột nhiên một hắc y nam tử mang theo một thân sát khí xuất hiện ở bờ sông.

Nam tử khóe mắt sắc bén, ngũ quan như đao khắc, sau lưng đeo một cây đại đao, thân đao phát ra hào quang màu hồng quỷ dị.

“Ồ? Người con trai này nhìn quen quen quá ~!

Trên kênh thế giới vừa có người nói xong câu đó, chỉ thấy hắc y nhân tự nhiên đi ra, lấy tư thế vô cùng bá đạo nhảy vào trong sông.

Bàn Đại Hải: “Oa hu - -! Vừa rồi lại xuất hiện một người con trai nhảy sông!” Chắc không phải là đi tự tử?

Nói đến, tên Béo XX cũng thật rảnh rỗi, cùng đứng tại bờ song, còn truyền lại thế giới

Có người tinh mắt nhận ra hắc y nam nhân.

“A a a, đây không phải là Huyền gia sao!”

Dạ Thất Huyền: bản thân là một người có thao tác cực mạnh, nhưng lại là người âm trầm, hơn nữa chỉ login vào lúc nửa đêm, cũng không cùng người lạ bắt chuyện, cho nên cũng có người gọi hắn là “Trầm Mặc Nam Nhân”

Hắn làm sao có khả năng xuất hiện trong trò chơi vào buổi sáng? Hơn nữa còn xuất hiện tại bờ sông?

Hiện tượng li kỳ như thế này dẫn đến nhiều người chơi trên kênh thế giới hoang mang.

“Ta đoán Huyền gia khẳng định là đi cứu thiếu nữ nhảy sông kia!” Không phải là một tranh cãi tình cảm bất hòa.

“Bậy, ta cảm thấy Huyền gia đây là đi ngang qua thuận tiện lặn một cái”.

Lời này vừa nói ra khiến mọi người liền thở dài một hơi, ngươi đó không có việc gì mới chạy tới Độc Hà khu bơi lội ấy.

Một người tên là Luân Gia Ngực Lớn Giúp Gia Lau Mặt kinh ngạc nói: “Nhìn kìa, Huyền gia quá bá đạo rồi!”

Ngực Lớn là một tên người chơi thích bát quái, nhiều năm xông pha vào những nơi có nhiều bát quái nhất, Trên cơ bản những thứ người khác biết hắn cũng biết, mà những thứ người khác không biết hắn cũng sẽ biết.

Chính vì vậy mà mọi người đều vô cùng khát vọng nhìn về phía Ngực Lớn, chẳng lẽ Ngực lớn biết chân tướng sự việc?

Luân Gia Ngực Lớn đắc ý nói: “cái này rất rõ ràng, một nam một nữ cùng một chỗ trong nước, đây chính là tắm uyên ương đi!”

Oa…

Cái kết luận này, quá dâm đãng.

Nhưng nhóm quần chúng vẫn lập tức chấp nhận cái kết luận đen tối rồi tiếp tục vây xem.

Khi bọn họ mang tâm trạng hào hứng vây xem, thì bên kia sông một bạch y nam tử nhanh nhẹn chạy tới. Cưỡi thần thú Kì Lân toàn thân bao quanh lửa đỏ, người con trai lưu loát nhảy xuống đất, tay áo vẫy nhẹ, thu hồi thần thú, thả người nhảy vào trong sông.

Ặc . .chuyện gì nữa đây? Lại thêm một người!

Chỉ là người này bọn họ có thể nhận ra. Có thể có Cửu Thiên Ly hỏa Thần thú, ngoài Mặc Phàm đại thần một thân tao nhã còn có ai!

Một cô gái nhảy song, lại có thể kéo tới hai cái nhân vật cấp đại thần nổi tiếng bí ẩn. . .

Mọi người không khỏi lại đưa ánh mắt đều hướng về phía Luân Gia Ngực Lớn đều mang cảm giác hưng phấn.

Luân Gia Ngực Lớn vô hạn cảm thán: “Ba con uyên ương cùng nghịch nước, thực hưởng thụ a ~ “

Ặc. . . . .

Đại thần cũng là người, cũng giống bọn họ đều có nhu cầu.

Tất cả mọi người nhìn về phía này, hai đại thần theo dòng chảy từ hai bờ sông khác nhau nhảy vào sông,hai bóng người một đen một trắng đều nỗ lực bơi hướng về phía thiếu nữ trôi lơ lửng giữa sông.

Chính là càng bơi càng cảm thấy tốc độ có chút chậm lại.

Trong trò chơi này có rất nhiều khu vực kì quái, Độc Hà khu chính là một trong số đó.

Vừa mới bước vào thì sẽ thấy nó cùng các bản đồ thủy vực không có khác biệt gì, nhưng khi bơi tới phạm vi Độc Hà khu, di chuyển của nhân vật liền bắt đầu giảm tốc độ, ngay sau đó cấp nhân vật cũng bắt đầu rơi xuống lam, cuối cùng bắt đầu từng chút một rơi xuống hồng.

Cũng chính là những cái mà vừa rồi người chơi thảo luận đấy, làm thanh máu rơi sạch, kinh nghiệm cũng mất

Chính là giờ phút này, bạch y thiếu nữ đột ngột cử động, ở trong nước ra sức đạp nước hai lần.

Tô Tiểu Ly vô cùng thoải mái từ WC đi ra, vừa đi đến trước máy tính, nhìn thấy chính là cảnh tượng như bây giờ

Trên người bản thân khoác một áo choàng màu trắng giống như cái phao vải màu trắng trôi trong nước, đem đầu của cô toàn bộ che kín, hình ảnh một mảnh màu trắng, không hề đẹp chút nào.

Cô nhớ rõ ràng bản thân vừa rồi đặt treo máy tự động tìm đường đến bên kia bờ sông khu vực Phượng Tường mà.

Lướt nhanh bàn phím vừa nghiêm túc điều khiển , lại phát hiện bản thân căn bản chính là bơi chó tại chỗ, giống người bị cố định lại, khiến bản thân không có cách nào di chuyển.

Càng bi kịch hơn nữa là màu của cô đang giảm dần giảm dần.

Ai có thể nói cho cô biết đã xảy ra chuyện gì chứ. . .

Cô đang rối rắm, đột nhiên phát hiện sư huynh nhà mình gửi đến đoạn tin nhắn.

“Tiểu Ly Miêu, đừng nhúc nhích!”

Tô Tiểu Ly lập tức rút tay khỏi bàn phím, hai tay đặt ở trên đầu gối.

Nhìn không chớp mắt, vẻ mặt đoan trang.

Cô sở dĩ sẽ có phản ứng này, là vì ông nội Tô là quản lí bộ đội, từ lúc Tô Tiểu Ly sáu tuổi là khi ông nội Tô từ chức chuyển về nhà ở Tứ Hợp Viện, từ đó huấn luyện cô theo phong cách quân nhân.

Quanh năm suốt tháng tinh thần cô chịu ảnh hưởng, hình thành một loại phản xạ vừa nghe đến đừng nhúc nhích, hoặc là nghiêm, nghỉ, lập tức liền thực hiện động tác đoan chính hoàn mỹ nhất của quân đội.

Ặc. . . Nhưng cô tại sao lại nghe lời hắn? 囧.

Cô thật vất vả ở WC xả ra ngoài chút buồn bực, lại vèo một tiếng toàn bộ bay trở về rồi.

Ngay sau đó, đinh một tiếng hệ thống hiện ra một cái thông báo:

[ DạThất Huyền mời bạn tổ đội, có đồng ý nhập đội không? ]

Dạ Thất Huyền, là ai?

Tô Tiểu Ly vừa nghĩ trong đầu, tay cũng vô thức phản xạ có điều kiện nhấn đồng ý.

Rồi thông báo mới của hệ thống lại hiện lên: [ Bạn đã nhập đội, đội trưởng Dạ Thất Huyền. ]

Trong đội ngũ người này đánh chữ cực kì nhanh.

Dạ Thất Huyền: “Một chút nữa thì tặng hoa cho cô.”

DạThất Huyền: “Nhớ phải nhận.”

Dạ Thất Huyền: “Sau đó để tôi ôm cô.”

Dạ Thất Huyền: “phải nhận.”

Sau đó hắn mới gửi cô yêu cầu thêm bằng hữu .

Tô Tiểu Ly chớp chớp mắt, hoàn toàn không thể lý giải được ý mà hắn muốn biểu đạt.

Người này ởđâu ra vậy, có phải nhận nhầm người rồi không hả ?

Bình thường cô ngày ngày khẩn cầu với bức tượng Phật trong phòng ông nội, cầu cho cô gặp được tình yêu, chẳng lẽ là Phật đại đại hiển linh rồi hả ?

Nhưng cô hiện tại đang trôi trong nước, máu đều đã giảm bớt, chính là cái tình huống vô cùng chật vật.

Phật đại đại, người phải chăng đưa tới cái cuộc gặp gỡ này cũng quá không đúng thời điểm hả?

Cô từ chối lời mời kết bạn của hắn, thật ai oán làm ra một cái biểu cảm tan nát cõi lòng: “Ta hiện tại dành thời gian cho việc khác, thí chủ, mời anh lần sau lại đến đi.” A di đà Phật. . .

Thế là,mọi người vây xem phát hiện Huyền gia đột nhiên ở giữa sông cứng ngắc người một chút, nhưng là cũng chỉ như vậy một chút.

Ngược lại, Mặc Phàm đại thần dường như nỗ lực tăng tốc độ.

Trời ạ? Đây lại là cái tình huống gì?

Hay là nam nữ cùng tắm sắp tới thời điểm cao trào mới?

Tô Tiểu Ly sau khi ai oán từ chối Dạ Thất Huyền, lập tức nhận được tin nhắn của Mặc sư huynh nhà mình.

Mặc Phàm nói với bạn: “Muội tổ đội với ai rồi hả ?”

Đang phiền não, sư huynh mặt lạnh lại còn nói tới chuyện như vậy

Thế là bạn học Tô cố ý cao giọng lấy tư thái nữ cường đáp lại: “Cùng tổ đội anh đẹp trai.” Xem đi, cô cũng có người tùy tùng.

Mặc Phàm: “Rời đội!”

Tô mỗ sửng sốt, cô cô cô, cô muốn treo, sư huynh nhà mình còn đáng xấu hổ áp bách cô như vậy!

Nhưng vào lúc này, đột nhiên hai cái thông báo đồng loạt hiện ra!

[ Dạ Thất Huyền tặng bạn đóa hoa, nhận hay không nhận? ]

[ Mặc Phàm tặng bạn đóa hoa, nhận hay không nhận? ]

Cùng lúc đó, hai người con trai lại đồng loạt lần nữa gửi tin nhắn tới.

Dạ Thất Huyền: “Nhận.”

Mặc phàm nói với bạn: “Nhận!”

Bạn học Tô lập tức miệng mở thành hình chữ .O.

Sư huynh mặt lạnh muốn tặng hoa cho cô? Này này này. . . Đây là cái tình huống gì?

Hoa, cô Tô Tiểu Ly đã thấy. Trong trò chơi muốn có hoa thì đến Thương Thành mua, 2 nguyên tiền một đóa. Tặng hoa, kỳ thực chính là một cái đạo cụ gia tăng độ hảo cảm.

Nhớ được nửa tháng trước cô vừa mới chơi, không có việc gì liền chạy tới Thương Thành nhìn lung tung, phát hiện cái hoa này, quay đầu liền hướng về phía Tiểu Mễ Điềm Điềm đang đánh quái trong ký túc xá cười.

“Tiểu Mễ, cậu tặng mình hoa được không?”

Cô lấy được chính là bóng lưng vô tình của Tiểu Mễ: “Lão nương đang bận! Cậu nên tránh xa ra đi!”

Cắt, không tặng thì thôi.

Nhớ ngày đó, cô còn tính toán sau này khi gặp được trai đẹp nhu nhược, sẽ đưa một đóa hoa cho người đó.

Thật không nghĩ đến, giờ này ngày này, thậm chí có hai người con trai muốn chủ động tặng hoa cho cô! Hơn nữa trong đó một người còn là sư huynh mặt lạnh nhà cô!

Huyền ảo , thế giới này quá mức huyền ảo rồi.

Nhận ai trước mới tốt đây. . . Nếu nhận sư huynh trước, đây chính là tự ngược, nếu sư huynh sau, đây chính là tìm tai vạ.

Giống như, cái kết quả nào cũng đều thật thảm. . .

Cô bây giờ còn không có thế lực, không thể đắc tội sư huynh. . .

Nhưng đây là người con trai mà Phật tổ đại đại ban tặng, nhìn cũng không phải là người tầm thường.

Trong lòng rối rắm, cô nhanh chóng ra quyết định.

Mắt thấy máu trên đầu cô đều sắp cạn, hai người lại đồng thời thúc giục cô: “Mau!”

Nếu không nhanh chóng đồng ý, bọn họ liền không có biện pháp gia tăng độ hảo cảm, cũng không có biện pháp dùng động tác ôm ấp đưa cô rời khỏi chỗ này!

Một giây, hai giây, ba giây,khi hai người con trai đã tiếp cận cô.

Chỉ thấy trên kênh thế giới hiện lên hai cái thông báo:

[ Tiểu Ly Miêu cự tuyệt nhận hoa của Dạ Thất Huyền, Dạ Thất Huyền thương tâm muốn chết! ]

[ Tiểu Ly Miêu cự tuyệt nhận hoa của Mặc Phàm, Mặc phàm thương tâm muốn chết! ]

Hệ thống thực Biến Thái, cự tuyệt nhận hoa còn có thể thông cáo trên kênh thế giới.

Lập tức, máu Tô mỗ điều triệt để cạn sạch, màn hình tối sầm lại, bắn ra khung thông báo:

[ Bạn bởi vì ở độc hà lưu luyến quên đường về, chết chìm giữa sông, đã tử vong, người bị nội thương. Thỉnh hồi về chỗ các thầy thuốc ở Đại chủ thành tiến hành chữa trị. ]

Một đường tia sáng trắng xoẹt qua, bạch y thiếu nữ ở trước mặt hai người con trai, tan biến vào hư không rồi.

---Team BB----

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.