Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu

Chương 100: Chương 100: Chẳng lẽ, chỉ có cô có thể




Chương 102. Chẳng lẽ, chỉ có cô có thể

Editor: Quỳnh Nguyễn

Danh Khả không để ý đến Thang Phỉ Phỉ, vẫn hướng ký túc xá đi đến như cũ.

Trong lòng Thang Phỉ Phỉ thật có một loại cảm giác bị lừa gạt, mà lại không cam lòng, tiếp tục nhỏ giọng nói: “Cuối cùng là tôi nói với anh để cho anh ôn nhu một chút, nhưng mà anh nói bởi vì anh thích tôi, cho nên như vậy, cô xem, hôm nay tôi trở về trễ như vậy cô nên biết đêm qua chúng ta có bao nhiêu kịch liệt, tôi...”

Lời này cô ta cơ hồ nói không được nữa bởi vì Danh Khả thật sự không tính toán để ý cô ta, mặc kệ cô ta nói cái gì cô chính là ngay cả đầu cũng không quay lại, cứ như vậy đi vào trong ký túc xá.

Thang Phỉ Phỉ nhìn bóng lưng cô đi xa, tức giận đến dậm chân, vốn mấy ngày nay Bắc Minh Dạ mỗi ngày tìm cô qua đi lại không thấy Danh Khả đi Đế Uyển, khi trở về muốn tại trước mặt Danh Khả diễu võ dương oai một phen, thuận tiện cười nhạo vài câu, người nào để cho cô vẫn hầu hạ Bắc Minh Dạ, cuối cùng biến thành cô ta hoàn toàn gần không được anh?

Nhưng mà cái Danh Khả này vì cái gì một chút đều đã không thèm để ý? Chẳng lẽ cô thật sự hết lòng tin theo Bắc Minh Dạ thích cô như thế, thích đến vì cô sẽ không lại đi đụng chạm những nữ nhân khác?

Bất quá cô quả thật không có nói sai, mấy ngày nay mỗi lúc trời tối cô ta quả thật đều phải hầu hạ Bắc Minh Dạ, nhưng nội dung hầu hạ cùng cô ta ám chỉ khác xa nhau.

Bắc Minh Dạ cũng không biết sao lại thế này, mỗi ngày đều đã để cho lái xe tới đón cô ta, nhưng mà sau khi đón cô ta trở về cư nhiên để cho cô ta giống như người hầu làm việc, còn nói Danh Khả ở trong này cũng là như vậy.

Mỗi ngày cô ta làm việc đến ba bốn giờ rạng sáng, ngày hôm sau hơn 10 giờ mới tỉnh lại, cho nên mỗi ngày trở về đều là giữa trưa rồi.

Cô ta không biết có phải Bắc Minh Dạ đặc biệt yêu thích hay không, cũng không biết thời điểm Danh Khả cùng với anh có phải cũng là như vậy hay không.

Về phần ngày đó Dật Thang cảnh cáo cô ta, cuối cùng cô ta hiểu, trong mấy ngày nay mỗi lần cô ta kêu hô anh Dạ anh luôn luôn hờ hững, thỉnh thoảng cô ta hô nhiều hai câu anh còn có thể vứt tới một ánh mắt làm cho người ta không rét mà run, sau đó lập tức sai người mang cô ta đi làm việc nặng.

Cô ta không dám đắc tội anh, không làm việc kết cục tuyệt đối vẫn còn đáng sợ hơn so với cô ta tưởng tượng, bởi vì nghe nói trước có nữ nhân đắc tội anh trực tiếp bị kéo vào trong viện hầu hạ mười mấy nam nhân, ngay cả ảnh chụp đều đã chụp, đưa cho bạn trai của cô ta.

Cô ta không biết bọn họ có phải đang hù dọa cô hay không, nhưng cô ta không dám đi thử.

Sau này cô ta giống như những người khác gọi anh tiên sinh, cuối cùng anh thỉnh thoảng để ý cô ta, bất quá thái độ băng lãnh mà xa lánh như thế, cái đó và thời điểm cô ta mới quen anh hoàn toàn không phải một cái bộ dáng.

Cô ta nhớ rõ đêm đó cùng Danh Khả cùng đi Đế Uyển, anh rõ ràng cùng cô ta vẫn lại là vừa cười vừa nói, hơn nữa thời điểm cô ta ở trên xe hôn anh, một chút kháng cự anh đều không có.

Nhưng mấy ngày nay vì cái gì liên tiếp sát đều đã không cho phép?

Thang Phỉ Phỉ thật sự không rõ, chính mình rốt cuộc so ra kém Danh Khả chỗ nào, vì cái gì Danh Khả có thể cùng Bắc Minh Dạ thân cận cô ta cũng không thể?

Danh Khả vừa mới trở về ký túc xá, lại vẫn chưa kịp rửa mặt ngũ trưa trên giường một phen Tiếu Tương gọi điện thoại liền đem cô gọi lên trong văn phòng xã đoàn.

Bắc Minh Tuân cự tuyệt gặp Từ Niên Hoa, thì ra từ lúc xế chiều thứ hai Từ Niên Hoa qua đi tìm anh ta, người ta đã không muốn gặp.

Cho rằng anh ta chỉ là bận, hơn nữa trước náo loạn cùng Danh Khả có chút mâu thuẫn nhỏ, Từ Niên Hoa ở trước mặt đại gia khoe khoang khoác lác chính mình đi tìm Bắc Minh Tuân nói chuyện tuyển tú, vì không tự tát tai, anh ta vẫn lại là dằn lại tính tình một ngày hai lần đi tìm anh.

ĐH năm 3 vốn là không có bao nhiêu lịch học cho nên buổi sáng buổi chiều khác nhau, không hề chậm trễ bài vở và bài tập.

Không nghĩ Bắc Minh Tuân chính là không muốn thấy anh ta, vừa mới bắt đầu tiểu thư tiếp đãi bên kia còn nguyện ý gọi điện thoại hỏi trợ lý của anh, về sau chỉ nhìn thấy anh ta liền nói thẳng Bắc Minh bộ trưởng không rảnh.

Từ Niên Hoa là thật không có biện pháp mới có thể quay đầu lại tìm Tiếu Tương để cho cô làm công tác tư tưởng Danh Khả, bởi vì lần trước tại tập đoàn Đế Quốc cũng đã nghe được Dật Thang từng chính miệng nói tiểu thư tiếp đãi, chỉ cần Danh Khả đi có thể trực tiếp lên lầu 28.

Tiếu Tương không có một chút uyển chuyển mà là trực tiếp cùng Danh Khả đem ý tứ Từ Niên Hoa nói rõ, cũng hung hăng mắng vài câu “Xứng đáng” .

Mặc dù Danh Khả có chút không quá vui nhưng vẫn lại là bị bọn họ thúc giục, sau khi thay đồ lại cùng bọn họ cùng đi tập đoàn Đế Quốc.

Từ xe taxi tới, ngẩng đầu nhìn tòa kiến trúc hùng vĩ trước mắt này, trong lòng lại vẫn là có chút bất an.

Khó có được Bắc Minh Dạ đã quên cô, liên tiếp mấy ngày đều không có kêu hô cô đi Đế Uyển, vạn nhất ở trong này gặp được anh... Đây là địa phương của anh, nếu không cần thiết cả đời cô cũng không nghĩ đến.

Nhưng việc này lại thật sự cực kỳ trọng yếu, không đến, sợ là không được.

Tiểu thư tiếp đãi xem như nhân tài, chỉ là thấy một lần cư nhiên thật sự đem Danh Khả nhớ kỹ rồi.

Bất quá Danh Khả nói cô muốn gặp Bắc Minh Tuân mà không là tổng giám đốc bọn họ, cho nên để nhằm bảo đảm cô vẫn lại là gọi điện thoại đến phía trên xin ý kiến hỏi thăm , bất quá thái độ kia so với chỉ cần đối với Từ Niên Hoa không biết muốn tốt bao nhiêu lần.

Phía trên rất nhanh trả lời nói Bắc Minh Tuân bằng lòng gặp Danh Khả, nhưng là cũng chỉ bằng lòng gặp một người Danh Khả.

Cùng lần trước một dạng, Danh Khả đi thang máy tư nhân trực tiếp lên lầu 28, chẳng qua lần này cô phải đi văn phòng bộ trưởng bộ tài vụ mà không phải địa phương Bắc Minh Dạ.

Nhưng thời điểm đi qua đại sảnh vẫn lại là không tự chủ được hướng chỗ Bắc Minh Dạ, liếc mắt một cái liền nhìn ra tới văn phòng có tiếng, thấy cửa đóng chặt cô mới an tâm tại dưới dẫn dắt tiểu thư tiếp đãi gõ vang cửa phòng làm việc Bắc Minh Tuân.

Bên trong rất nhanh truyền đến thanh âm Bắc Minh Tuân: “Tiến vào.”

Tiểu thư tiếp đãi đẩy cửa ra cho Danh Khả, chờ cô vào cửa mới nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại , trở về lầu một.

Bắc Minh Tuân ngồi ở phía sau bàn công tác, không biết nhìn cái gì, thấy Danh Khả tiến vào anh giữ điện thoại nội bộ để cho trợ lý đưa tới một ly đồ uống cùng một ly coffee mới kêu hô Danh Khả ngồi xuống ở trên ghế sofa.

“ Thương thế trán cô tốt lên sao?” Đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt sau khi đã xảy ra chuyện không thoải mái lần trước, ngồi xuống đối diện cô, anh vô thức khuấy cà phê, cười nói: “Thật xin lỗi, vốn nên là sớm một chút đi xem cô, nhưng gần đây có công trình cần tôi xử lý, gần đây đều đã không có cái thời gian gì.”

“Bắc Minh bộ trưởng khách khí, tôi đã tốt.” Chuyện riêng cô không nói quá nhiều, từ trong cặp hồ sơ đem kế hoạch cô cùng Tiếu Tương làm ra lấy ra hai tay đưa cho anh, cô nói: “Đây là kế hoạch chúng ta chuẩn bị chọn lựa diễn viên, phía trên có tường tận kế hoạch cùng an bài chương trình trong một ngày, còn có dự toán.”

Cô dừng một chút, mới lại tiếp tục: “Bắc Minh tiên sinh... Ý tứ tổng giám đốc là trừ bỏ mấy cái diễn viên quan trọng cái diễn viên khác đều đã do phòng làm việc Dật Phi chúng tôi có thể mướn người mới, cho nên, hôm nay là muốn mời Bắc Minh bộ trưởng nhìn xem cái kế hoạch này có được hay không?”

Anh là bộ trưởng tài vụ, tiết mục tuyển tú một khi muốn làm chuyện tài chính là không thể thiếu, chỉ cần anh cho phép sự việc không có vấn đề quá lớn rồi.

Về phần Bắc Minh Dạ, anh căn bản không có thời gian tới để ý loại chuyện này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.