Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss

Chương 81: Chương 81: Công lược hoàng tử hắc hóa 2




Editor: Hải Bình

Hạ Diệc Sơ nhìn thoáng qua Mặc Thiên Trần còn ôm chặt lấy cô, đồng thời thân thể hắn cũng không ngừng run rẩy, mày nhíu lại, nói: “Buông ra.”

Cả người Mặc Thiên Trần còn đang run rẩy, sau khi nghe Hạ Diệc Sơ nói, thân thể càng run rẩy đến lợi hại.

Hắn cũng không buông Hạ Diệc Sơ ra, thậm chí còn vùi đầu vào ngực Hạ Diệc Sơ thêm sâu, âm thanh sợ hãi và nghẹn ngào truyền vào tai Hạ Diệc Sơ: “Không, không cần đánh ta, Trần Nhi sẽ ngoan, Trần Nhi sẽ ngoan.”

Hạ Diệc Sơ bị Mặc Thiên Trần làm cho sửng sốt, ngay sau đó nháy mắt liền nhớ lại.

Thời điểm Mặc Thiên Trần năm tuổi, vì tận mắt nhìn thấy mẫu thân của mình chết, sau đó đại não đã chịu kích thích, biến thành một người ngốc nghếch, hiện giờ hắn còn chưa trọng sinh, tất nhiên vẫn là một đứa ngốc.

Mà nguyên chủ Tô Nhiễm, gả tới đây một tháng, nhưng số lần đánh đập hắn có thể nói là chất thành núi.

Hạ Diệc Sơ giơ tay nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Mặc Thiên Trần, ngữ khí mềm nhẹ: “Thiên Trần ngoan, đừng sợ, chúng ta vừa mới rơi vào trong nước, bây giờ thiếp mang Trần Nhi trở về thay quần áo.”

Mặc Thiên Trần run lên, Hạ Diệc Sơ cũng đủ kiên nhẫn, mãi cho đến lúc Mặc Thiên Trần dần dần buông cô ra, ngẩng đầu nhìn cô, mới nở rộ một nụ cười.

“Đi thôi, chúng ta trở về thay quần áo, nếu không đợi lát nữa cảm lạnh sẽ phải uống thuốc.” Hạ Diệc Sơ đưa hắn trở về, vừa đi còn một bên dùng ngữ khí mềm mại nói với Mặc Thiên Trần: “Thiên Trần muốn uống thuốc hay bị đau sao?”

“Không, Thiên Trần không uống.” Thanh âm đối phương trong trẻo, tuy là thiếu niên, lại mang theo mười phần trẻ con.

Hạ Diệc Sơ mang Mặc Thiên Trần vào phòng, hai người được hầu hạ tắm rửa, sau đó thay quần áo sạch sẽ.

Lúc Hạ Diệc Sơ và Mặc Thiên Trần được người hầu hạ lau tóc, có nha hoàn bưng hai chén canh gừng đi lên, đưa hai vị chủ tử uống.

Đồng thời, Hạ Diệc Sơ cũng thấy rõ người Mặc Thiên Trần ngồi cách đó không xa, mắt ngọc mày ngài, tướng mạo phi phàm, mặc dù thần sắc có hơi mờ mịt, nhưng khuôn mặt thật quen thuộc, Hạ Diệc Sơ cũng không rõ vì sao lòng cô tự nhiên lại nhẹ nhõm.

Ở thế giới này, hắn lại có thể đến đây.

Mặc Thiên Trần ngồi một bên, tay cầm chén canh gừng uống một ngụm, nha hoàn phía sau đang cẩn thận lau người ướt dầm dề của Mặc Thiên Trần, một ngụm canh gừng nóng đi vào, cảm giác ấm áp dòa dạt từ trong miệng dọc theo khắp người chảy khắp toàn thân hắn.

Cảm giác lạnh băng vừa nãy tan đi hết, cảm giác thoải mái cực kỳ.

Nhưng mà để cho Mặc Thiên Trần để ý, lại là thái độ của Hạ Diệc Sơ đối với hắn.

Nương tử của mình lần đầu tiên không đánh chửi hắn, không chỉ có không đánh chửi hắn, còn cho nha hoàn hầu hạ hắn, cho hắn canh gừng uống.

Nương tử thật là tốt!

Trong lòng Mặc Thiên Trần nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn Hạ Diệc Sơ cũng sáng lấp lánh.

Nhưng Hạ Diệc Sơ lại không để ý đến Mặc Thiên Trần, cô vừa mới xuyên qua thân thể này, tuy rằng hệ thống đã đem tin tức nhiệm vụ của thế giới cho cô, nhưng cô cũng chỉ mới đọc qua sơ sơ, kết cục ra sao cô còn không biết. Hơn nữa Hạ Diệc Sơ còn cảm thấy trong thân thể này đang mệt mỏi.

Bây giờ là buổi sáng, không sai biệt lắm thì là 10 giờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.