Máu Hiếm

Chương 8: Chương 8




Kaito nhướng mày khi thấy Hima và Ryo dẫn theo cả hai anh em nhà Scarlett và hai anh em nhà đó lại dẫn theo một con bé tóc vàng nữa. Con bé đó rất đẹp, như một bup bê biết đi vậy. Nhìn qua là biết nó không phải người Nhật rồi, nhưng cái vẻ dịu dàng cũng như quá ư là phép tắc của nó khiến Kaito khó chịu. Không có chút cá tính nào cả. Khi biết con bé là hôn thê của Ryo thì Kaito cũng chẳng lạ gì. Bọn Anh quốc đều kiểu cách như vậy. Lạ lùng là Arita lại rất thích Swayne và khen nó không tiếc lời, Kaito chỉ ngồi cau mày. Cả thái độ nhởn nhơ của Renata cũng khiến cậu ngứa mắt.

“Hima, anh tưởng buổi đi chơi này chỉ có 4 người mà.”_Kaito cau mày.

“Ơ…em nghĩ rủ thêm Renata sẽ vui hơn chứ?”_Himawari giả vờ ngây thơ.

“Không sao. Có Renata, Natasy và Swayne cũng không vấn đề gì. HỌ thật thú vị.”_Arita thì thầm với vẻ thích thú.

“Anh có vẻ không thích Swayne?”_Renata đột ngột quay sang.

“Gì chứ?”_Bị nói trúng tim đen, Kaito giật mình.

Renata và Natasy trao đổi một cái nhìn thoáng qua và mỉm cười.

“Em đi rửa tay một lát nhé!”_Swayne nói và đứng dậy.

“Kaito. Anh theo trông cô ấy giùm em.”_Natasy nói.

“Đi rửa tay cũng cần người trông sao? Con bé là vợ chưa cưới của nhóc cơ mà, sao không theo?”_Kaito cau mày.

“Cô ấy mới đến đây mà, hơn nữa em phải trông bà chị rắc rối của mình.”_Renata như muốn nổ tung khi Natasy nói điều đó.

“Đi đi Kaito, có sao đâu.”_Arita tỉnh bơ.

Kaito lầm bầm và bước theo Swyane. Hình như con bé không để ý có người đi theo mình, cứ thản nhiên đi trước.

“Ê! Cô bé xinh nhỉ? Đi chơi không?”_Một đám 5 thằng con trai bắt đầu chặn đường con bé. Kaito không làm gì, chỉ đứng từ xa xem xét.

“Tôi không rảnh.”_Swayne nhẹ nhàng nói.

“Thôi. Đi chơi tí thôi mà.”_Một tên bước ra nắm lấy tay con bé.

Swayne giật phắt tay ra và bước lùi lại.

“Mappa suina!”_Swayne lầm bầm, xét theo ánh mắt giận dữ của nó thì Kaito nghĩ câu nói đó chẳng có nghĩa vui vẻ gì.

“Cô em nói gì thế? Có đi không thì bảo.”_Bọn chúng bắt đầu tiến tới với vẻ mặt hầm hầm.

Kaito đang định bước ra thì con bé bắt đầu có hành động kì lạ. Swayne dùng chân hất thanh sắt dưới chân con bé lên và cầm lấy nó, còn tay con bé thì với ra sau, giật sợi dây ruy-băng cột tóc ra. Mái tóc vàng óng của con bé xõa xuống như một dòng suối lấp lánh ánh vàng. Swayne tung sợi dây ruy-băng lên và với một động tác mau lẹ, hạ gục thằng đầu tiên trong đám đó. Kaito đứng trong sững sờ khi Swayne cứ vung thanh sắt lên, lao qua tụi con trai với những đòn tấn công rất trau chuốt và hoa mĩ. Nhìn nó không như đang đánh nhau mà đơn giản chỉ thực hiện một điệu múa nhẹ nhàng. Bọn côn đồ bị hạ gục trong khi chưa chạm vào nổi một sợi tóc của con bé. Khi tên cuối cùng ngã xuống, Swayne giẫm lên hắn làm đà, nhảy lên đón lấy sợi ruy-băng trước khi nó chạm đất và dùng tay quấn sợi ruy-băng một vòng, mái tóc con bé được cột bình thường trở lại. Kaito cảm thấy như hàm dưới của mình rớt đang rớt xuống dưới đất. Swayne vừa hạ gục năm thằng con trai trong thời gian một sợi ruy-băng bị tung lên trời rồi rớt xuống.

“Đó là hậu quả của việc đụng vào hôn thê của con trai người đứng thứ hai trong hàng ngũ kỵ sĩ Anh quóc đấy.”_Swayne cười mỉm và thả cây sắt xuống, thản nhiên bước qua bọn con trai đang nằm vật vạ dưới đất.

Kaito chuồn về trước khi Swayne trở lại.

“Sao rồi? Swayne ổn chứ?”_Natasy tỉnh bơ.

“Con bé đấy thì cần quái gì người bảo vệ!”_Kaito cau mày.

“Oh, vậy là anh đã thấy.”_Natasy cười. “Cậu ấy được học kiếm thuật từ nhỏ, Swayne từng hạ hết một đám mười hai thằng với chỉ một cây kiếm nhỏ trong tay.”

Kaito có rũ những hình ảnh đó ra khỏi đầu. Con bé đó không phải không có cá tính. Nó đáng sợ thì đúng hơn.

“Chào mọi người. Có chuyện gì vậy?”_Swayne tươi cười.

“Em vừa đánh nhau?”_Renata hỏi.

“Ơ…em…”

“Đừng chối. Sợi ruy-băng của em lệch kìa. Nó luôn lệch sau khi em tháo nó ra để canh thời gian cho cuộc đấu.”

“Tự vệ thôi mà…”_Swayne đỏ mặt rồi ngồi xuống.

Hima, Ryo và Arita nhìn con bé với con mắt như muốn lọt khỏi tròng.

Buổi dạo chơi diễn ra khá êm đẹp cho đến khi ra về.

“Renata? Chị không về với tụi em sao?”_Natasy hỏi.

“Chị muốn đi dạo một lát.”_Renata cười.

“Vậy được rồi. Về sớm nhé!”_Natasy nói và leo lên taxi cùng Swayne.

“Bọn mình cũng về nhé!”_Hima và Ryo cũng lủi đi. Chỉ còn Renata, Kaito và Arita đứng đó.

“Hay chúng ta đi dạo với nhau một lát nhé!”_Arita nói rồi khoác tay Renata và Kaito.

“Ơ…ừ…”_Renata lúng túng.

Kaito cau mày vì trời khá tối rồi, nếu không cẩn thận, mùi của Renata sẽ hấp dẫm một đống Death Apostle tới.

“Chị biết Kaito là vampire?”_Renata tròn mắt.

“Thế em nghĩ Kaito có thể giấu chị được à?”_Arita nháy mắt.

Kaito lầm bầm.

“Ghê nhỉ?!”_Renata có vẻ phấn khích, điên thật. Hai người con gái đó cứ tíu tít đi trước, trong khi Kaito lủi thủi phía sau. Họ đi ngang qua một trạm xăng và Kaito đột nhiên cảm nhận được sự hiện diện của…..chúng.

“Khỉ thất! Mùi máu của Renata cuốn hút tụi vampirea khác rồi.”_Kaito gầm gừ.

Renata và Arita tái mặt lại. Từ trong bóng tối của trạm xăng, mấy chục tên Death Aspostle bước ra. Những kẻ bị biến thành vampire, cực kỳ khát máu. Kaito lao ra trước còn Arita thì ôm lấy Renata, che chở cho con bé.

“Bữa tối….”_Bọn vampires đó bắt đầu xì xầm.

“Đừng hòng.”_Kaito cau mày và lao vào bọn chúng.

****

Renata biết rằng trong suốt sự tồn tại của mình ( mà điều đó chắc chẳng kéo dài lâu ), nhỏ sẽ phải gặp đủ chuyện phiền toái, nhưng một đạo quân vampires khát máu đang đứng chình ình trước mặt thì Renata chưa bao giờ nghĩ tới có ngày mình sẽ là thức ăn cho chúng. Và điều khiến cô bé kinh hãi hơn hết nữa là Kaito đang chiến đấu với chúng. Những tên vampires đó không khác gì người thường, nhưng ánh mắt màu đỏ của chúng hiện lên rõ sự khát máu. Renata không thể giải thích được những hình ảnh mình đang thấy, Kaito lao vào xé xác từng tên. Phải, xé xác. Máu nhuộm đỏ một khoảng sân, sự giất chóc, tử khí bay khắp nơi. Những tiến la hét vọng lại, vang dội trong đầu Renata. Nhỏ tái mặt, cảm giác cơn buồn nôn của mình lên đến đỉnh điểm. Arita vẫn cố che chắn nhỏ khỏi phải nhìn những hình ảnh đó, có vẻ chị ấy đã quá quen thuộc với sự giết chóc này rồi. Nhỏ nhận rõ mình đang run lên từng đợt, nhỏ cũng có thể cảm nhận hàng chục lít xăng trong các thùng chứa cũng đang trào lên. Khi sợ hãu hay buồn phiền, nhỏ hay có ảnh hưởng đến những thứ có thành phần là nước.

Tiếng la hét bắt đầu dứt dần và nhỏ nhận thấy toàn bộ đội quân vampires đều bị giết chết một cách dã man. Cả nơi đó biến thành một bãi chiến trường thời Trung cổ như trong các bức tranh, và tác giả của bức tranh đó không ai khác ngoài Kaito. Đột nhiên, Renata cảm thấy kinh hãi và ghê sợ anh ta.

“Chỉ có thứ gì cho em cầm không?”_Renata run rẩu khi nhận ra mình đã bấu chặt cánh tay đến mức những vết hằn bắt đầu in rõ hơn bao giờ hết.

Arita đưa cho nhỏ một cái bật lửa, thứ duy nhất chị ấy có thể tìm thấy.

“Re…nata?”_Kaito tiến dần về phía nhỏ, đôi tay anh đầy máu.

“Không….”_Nhỏ kinh hãi núp sau lưng Arita.

Kaito trông có vẻ đau đớn. Anh ấy đưa tay ra.

“Không sao. Mọi chuyện ổn rồi, đừng sợ.”

Đừng sợ ư? Sau những gì anh đã làm!!

Bỗng nhiên, phía sau lưng Kaito hiện lên một bóng đen, một tên vampire đầy vết thương lao tới và dùng bàn tay của hắn cào một đường dài sau lưng Kaito.

“KHÔNG!!!”_Arita hét lên trong khi nhỏ vẫn đờ người kinh hoàng.

Kaito khụy xuống, máu chảy không ngừng từ vết thương. Tên vampire kia bắt đầu tiến về phía Arita và nhỏ.

Hắn bắt đầu lết lại gần hơn và Renata biết mình phải hành động.

“Arita, lại chỗ Kaito đi.”

“Cái gì?!”

Nhỏ hét lên và thùng xăng gần nhất bắt đầu nổ tung, hàng chục lít xăng trào ra và làm tên vampire vấp ngã. Arita chạy lại đỡ Kaito lùi ra trong khi kinh hoàng nhìn nhỏ. Tên vampire cố gắng đứng dậy nhưng đều bị trượt chân. Chớp cơ hội, nhỏ đưa tay về phía những thùng xăng còn lại và làm động tác kéo xuống. Những cái thùng vỡ ra và xăng trào ra ngoài, lan ra hết toàn khu vự đó.

“Chạy đi!!”_Nhỏ hét và bắt đầu di chuyện ra xa.

Arita đỡ Kaito chạy ra khỏi khu đó. Khi thấy hai người đó ra khỏi vòng nguy hiểm rồi, Renata quay lại, bật lửa và quăng cái hộp quẹt vào đám xăng đó.

ẦM!!!!

Một tiếng nổ vang lên, hơi nóng từ đó tỏa ra, hất nhỏ văng ra xa trong khi lửa thiêu rụi nơi đó cùng bọn vampires. Renata cảm thấy Arita đang đỡ mình dậy, nhỏ chị kịp thì thầm một câu:

-Nếy Syrena ở đây….thì tốt quá….

Và sau đó, màn đêm dày đặc phủ xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.