Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 96: Chương 96: Thi tháng (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bởi vì lúc làm đề thi, cô phát hiện ra... Học sinh trong lớp toàn phần như đám rau xanh, trồng rồi lại trồng.

Đặc biệt là lớp trưởng Triệu Minh Viễn, ngoài môn tiếng Trung, các môn khác gần như đều được điểm tuyệt đốt, không hổ là học phách của lớp.

Điểm trung bình của Tống Dư Hi đại khái khoảng 85 điểm, Chúc Thành hơi kém hơn, nhưng ít nhất cũng được 80 điểm. Đường Dư thì bạo phát ra tiềm lực kinh người, thành tích tốt đến nỗi làm Tô Niên Niên tức lộn ruột.

Dĩ nhiên, trong lớp cũng không ít thành phần thiếu gia tiểu thư bất tài vô học, chiếm tỷ lệ một phần năm ở trong lớp.

Tô Niên Niên tính toán, ngoài những người chằng thèm học ra, phỏng đoán cô chính là người đứng thứ nhất từ dưới đếm lên...

Cái nhận thức này càng làm cô cảm thấy ưu thương hơn.

Sau khi tự chấm điểm, giáo viên sẽ chọn ra mấy người hỏi điểm số, phần lớn đều là học sinh mà giáo viên coi trọng.

Thế nhưng không biết mấy thầy cô giáo kia bị trúng tà gì, mỗi lần đều hỏi điểm của Tô Niên Niên.

Vì vậy, trong lúc một đám học phách dương dương đắc ý phô bày điểm số cao của mình, đi theo đó là Tô Niên Niên đọc ra số điểm thê thảm của mình, làm cô lần lượt thu nhận hết lần cười nhạo này đến lần cười nhạo khác của đám học sinh trong lớp.

Giờ toán học.

Giang Mộ theo lệ hỏi thành tích của mấy học sinh đứng đầu trong lớp, lúc liếc nhìn bóng người của Tô Niên Niên ngồi ở hàng cuối, ảnh hỏi một cách tự nhiên: “Tô Niên Niên, điểm thi lần này em được bao nhiêu?”

Trên thực tế, số điểm của Tô Niên Niên khá cao, nhưng cô cảm thấy đều là do cách giải đề của Đường Dư mà cô làm được, vì vậy mỗi lần đọc điểm cô đều đọc theo số điểm mình làm được.

Lúc này, cô uể oải mở miệng: “À... 61...”

“Ha ha ha, không phải chứ, sao điểm thấp như vậy, mình cảm thấy xấu hổ thay cho cậu ấy!”

“Trong đầu cậu ấy đều là nước sao...”

“Nhìn các cậu nói kìa, mình nghĩ điểm đó là được rồi, ít nhất là vẫn còn thi qua đấy.”

Từ nhỏ cô đã học kém toán, từ trước đến giờ đều học lơ mơ, nhưng bây giờ cảm nhận được ác ý đến từ toàn thế giới.

Người cười to nhất chính là Hà Tiếu, Tô Niên Niên trừng mắt nhìn cậu ta: “Cậu có ý kiến gì không? Cậu có đủ điểm qua không?”

Hà Tiếu như quả bóng bị xịt hơt, hơi ngừng tiếng cười lại.

“Thầy ơi, thành tích của Tô Niên Niên không tốt, còn muốn uy hiếp người khác, đúng là quá đáng!” Lưu Duẫn Nhi làm ra vẻ địa nghĩa diệt thân lên tiếng, Giang Mộ hơi nhíu mày lại, đang muốn kết thúc đề tài này, không nghĩ tới Tô Niên Niên lại hừ bằng giọng mũi nói: “ Người 59 điểm thì có lập trường gì để nói tôi, chẳng lẽ cậu muốn giải thích sinh động cho câu cái gì gọi là tự tìm chỗ chết tự rước lấy nhục hả?”

Đám học sinh trong lớp nhất thời cười ồ lên.

“Cậu... Tô Niên Niên, cậu thật là quá đáng!” Lưu Duẫn Nhi đỏ mặt tới tận mang tai hét ầm lên, thành tích của cô ta cũng không tốt, sớm biết thế này cô ta đã không dằn mặt Tô Niên Niên rồi.

“Được rồi, ngày mai sẽ buổi thi, mọi người chú ý buổi tối nghỉ ngơi, đừng ăn loạn mấy đồ linh tinh, cứ giữ bình tĩnh đi thi là được rồi. Ở trong mắt thầy, không dùng thành tích để đánh giá học sinh, chỉ cần các em cố gắng bỏ ra công sức, vậy đó đã là học sinh giỏi trong lòng thầy rồi, tan học.”

Lời nói này vừa dứt, đám học sinh trong lớp đồng loạt “Oa “ lên, không ngờ rằng chủ nhiệm lớp lại nói ra những lời này.

Tô Niên Niên nghe xong cảm thấy cực kỳ vui vẻ vỗ tay tượng trưng, rồi cầm theo quyển vở và cái bút rời đi.

——

Đi tới bãi đậu xe, Trần Nguyên vẫy vẫy tay với cô, nở nụ cười ôn hòa.

Bên cạnh anh ấy, là Dạ Tinh Vũ, thấy Tô Niên Niên, cậu ta lập tức kích động nhảy nhót khắp nơi, hận không thể xông lên ôm lấy Tô Niên Niên.

“Niên Niên! Ở đây ở đây! Á, anh, anh đừng có mà kéo em, để cho em ôm Niên Niên đi mà!” Dạ Tinh Vũ ủy khuất nói.

Trần Nguyên mặt không đổi sắc: “Nam nữ thụ thụ bất thân.”

Hừ, muốn ôm em gái anh, đừng hòng!

Tô Niên Niên cười híp mắt đi tới, Dạ Tinh Vũ chờ đúng thời cơ, linh hoạt thoát khỏi bàn tay của Trần Nguyên, sau khi thoát khỏi kiềm chế của Trần Nguyên, cậu ta vui mừng hớn hở nhào về phía Tô Niên Niên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.