Mãng Hoang Kỷ

Chương 672: Chương 672: Sư huynh sư tỷ (2)




- Trong đó Cửu sư đệ ngộ tính cực cao, lúc trước hóa thân của sư phụ dạo chơi Thượng Cổ thế giới, gặp được Cửu sư đệ, Cửu sư đệ lúc ấy còn là một đứa bé bình thường, rất thích vẽ tranh, sư phó khi đó chỉ vẻn vẹn chỉ điểm một câu cho Cửu sư đệ, lúc ấy còn chưa biết chút gì về Đạo, đệ ấy đã hiểu một đạo nguyên vẹn là: Thủy Mặc Chi Đạo. Lập tức sư phó đưa đệ ấy tới Phương Thốn Sơn, hơn một năm thời gian, Cửu sư đệ đã đánh bại cửu giai Khôi Lỗi.

Kỷ Ninh nháy nháy mắt.

Chưa bao giờ tu luyện qua, một đứa bé thích vẽ tranh? Một đêm ngộ một Đạo nguyên vẹn?

Hơn một năm đã đánh bại cửu giai Khôi Lỗi?

- Tam sư huynh cùng Lục sư đệ cũng không kém.

Ngân Nguyệt nói.

- Hai người bọn họ đều vẻn vẹn hao phí mấy năm, lúc trước bái nhập môn hạ cũng đều chưa tu luyện qua. Tuy nhiên bọn hắn đều có xuất thân bất phàm: Tam sư huynh trời sinh đại khí, là một đầu Kim Ô được Thái Dương Tinh thai nghén. Lục sư đệ cũng được Bổ Thiên Thạch còn sót lại của Nữ Oa nương nương thai nghén mà sinh.

Kỷ Ninh cả kinh.

Bổ Thiên thạch thai nghén linh hầu, điều này làm cho Kỷ Ninh nghĩ tới tiểu thế giới Địa Cầu, có một quyển tiểu thuyết ghi lại câu chuyện tương tự*, không biết việc này, cùng với chuyện năm xưa mà tiểu thuyết ghi lại có vài phần giống nhau không ?

- Lâu hơn thì tu luyện khoảng mấy chục năm.

Ngân Nguyệt nói.

- Tóm lại, Nhân tộc có ngộ tính cực cao, còn có Tam sư huynh, Lục sư huynh là sinh linh có xuất thân bất phàm từ thiên địa, ngộ tính cũng cực cao.

- Đệ tử môn hạ của sư phụ, trong vòng trăm năm đánh bại khôi lỗi, đều có xuất thân bất phàm từ nhân tộc.

- Yêu Tộc chúng ta, môn hạ của sư phụ cũng có vài người, ví dụ như ta tu luyện hơn ba nghìn năm mới đánh bại được cửu giai Khôi Lỗi. Còn có người so với ta càng muộn hơn, ngộ tính của Yêu Tộc, nói chung so với Nhân tộc kém hơn rất nhiều.

Kỷ Ninh gật đầu.

Ngộ tính Yêu Tộc có chênh lệch, ngộ tính của Thần Ma càng kém! Bất quá trời cao cũng có đền bù, giai đoạn Tử Phủ của Nhân tộc có tuổi thọ năm trăm năm, giai đoạn Vạn Tượng tuổi thọ tám trăm năm; thế nhưng Yêu Tộc thì khác, một ít Tiên Thiên sinh linh Đại Yêu đều có thể sống trên ngàn năm, giai đoạn Đại Yêu Vạn Tượng thậm chí có thể sống trải qua vạn năm. Về phần tuổi thọ của Thần Ma thì càng kỳ quái hơn, căn bản Thần Ma chính là trường sinh bất lão, Tam tai Cửu Kiếp đều không có, có thể ngộ tính cũng kém đáng thương, thậm chí khả năng trăm triệu năm cũng không có chút tiến bộ.

- Các sư huynh sư tỷ môn hạ của sư phụ thật đúng mỗi người đều bất phàm, có kẻ xuất thân rất kinh người, hoặc là kỳ ngộ kinh người, ta cũng bởi vì được Tam Thọ Đạo nhân truyền thừa mới có thể bái làm môn hạ của sư phụ.

Kỷ Ninh hiểu ra, mình ở trong đám môn hạ của sư phụ xem như bình thường.

Tuy nhiên mình và bọn họ khác nhau... Chính mình xem như là đệ tử của hai vị Bồ Đề lão tổ và Tam Thọ Đạo nhân.

Thần thông Trích Tinh Thủ của mình, là thứ lúc trước Tam thọ đạo nhân dựa vào để tung hoành thế giới Thượng Cổ, đến Bồ Đề lão tổ cũng không thể xuất ra cấp độ thần thông như thế.

- Tầng thứ chín đã đến.

Ngân Nguyệt đi tới tầng thứ chín, cười nói.

- Pháp môn tầng thứ chín này, sư đệ chọn về sau, cũng có thể đi Tam giới cung rồi! Thần thông bí thuật trong nội cung Tam giới, chỉ cần học được, rồi tu luyện tới cực hạn, tuyệt đối có thể tung hoành Tam giới, trở thành nhân vật có tiếng tăm lẫy lừng trong Tam giới.

*******

*Bổ Thiên Thạch và truyền thuyết Nữ Oa vá trời: Thời thượng cổ, bốn cột chống trời bị đổ, mặt đất nứt nẻ, trời không thể che hết vạn vật, đất không thể chứa nổi vạn vật. Lửa cháy dữ dội không thôi, nước lớn liên miên không dứt, mãnh thú ăn thịt dân lành, chim dữ bắt người già trẻ nhỏ. Thế là Nữ Oa luyện đá ngũ sắc để vá trời, cắt chân con ngao để dựng cột chống, giết rồng đen để cứu Kí Châu, tích tro cây lau để ngăn nước lũ. Trời được vá, bốn cột được dựng trở lại, nước lũ rút, Kí Châu yên, thú dữ chết, dân lành được sống. Bổ Thiên Thạch hay còn được gọi là ‘đá vá trời’.

Cũng trong tác phẩm Tây Du Kí của Ngô Thừa Ân, Linh Hầu Vương Tôn Ngộ Không được sinh ra từ một hòn đá.

Kỷ Ninh đi tới trước giá sách chuyên bày các loại kiếm thuật, cẩn thận lật xem điển tịch kiếm thuật khác, trong lòng thầm tính toán, nhưng ngay sau đó hắn lại cầm lên bản tóm lược Lê Thiên.

- Sư huynh, ta chọn bản Lê Thiên này.

Kỷ Ninh nói.

Có Lê Thiên kiếm trận trong tay, tất nhiên phải chọn Lê Thiên rồi.

- Tốt.

Ngân Nguyệt gật đầu, tay khẽ lật, trong tay gã liền xuất hiện một cuốn sách thật dày, chính là toàn bản Lê Thiên kiếm thuật do chính tay Lê Thiên lão tổ viết. Ánh mắt Kỷ Ninh sáng lên, nhận lấy cuốn sách, vừa mở ra nhìn, hắn không khỏi cả người liền chìm đắm vào trong đó. Kỷ Ninh cũng lười đi ra, liền trực tiếp đặt mông ngồi ngay xuống trong tầng thứ chín của Thần Tiên Cung, nghiên cứu bản kiếm thuật này.



Hạ qua đông tới, đảo mắt đã qua một năm.

Trong một năm này, Kỷ Ninh cũng không vội vã đi Tam Giới Cung, bởi vì dù sao thì Tam Giới Cung cũng không thể chạy đi đâu được, Kỷ Ninh ở nơi này một năm đã đánh bại khôi lỗi cấp chín ba lần, như vậy kể cả bản Lê Thiên kia thì tổng cộng hắn nhận được ba bản điển tịch kiếm thuật. Tất cả đều là do Đạo Tổ viết ra và đều cũng là nhất đẳng kiếm thuật trong Tam giới!

Kỷ Ninh cẩn thận nghiên cứu, cũng có được một chút tâm đắc, ngay như Lê Thiên thì hắn cũng đã ngộ ra được mười ba thức kiếm pháp!

- Có lẽ nên đi Tam Giới Cung rồi.

Trời tối, Kỷ Ninh lại đi ra khỏi tiên phủ.

Một năm qua, hắn đã tự thân hoàn thiện cũng như sáng tạo thêm cho Tam Xích Kiếm, đồng thời cũng lĩnh ngộ Lê Thiên kiếm thuật đạt đến một mức nhất định, trong thời gian ngắn khó có thể tiếp tục tăng lên, vậy nên hắn liền quyết định đi Tam Giới Cung.

**

Tam Giới Cung chỉ là một căn gác bình thường, cao khoảng mấy trượng, nhưng lại là nơi có thể xem như thần bí nhất ở Phương Thốn Sơn này.

Đối với nhất mạch đệ tử tại Phương Thốn Sơn mà nói, bọn họ có thể thường xuyên tiến vào đạo quan để nghe Bồ Đề Đạo Tổ giảng đạo, nhưng cả đời lại không có tư cách tiến vào trong Tam Giới Cung này. Những người có thể tiến vào Tam Giới Cung thì gần như ai cũng là những kẻ uy danh hiển hách trong Tam giới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.