Ma Thần Thiên Quân

Chương 325: Chương 325: Thỏa hiệp? Đánh lén!




“Nước sông không phạm nước giếng?!?”. Thiên Quân mày nhíu sâu nhìn Ám sinh vật kia lạnh băng nói. “Ngươi nghĩ có khả năng này? Nghĩ ta là trẻ lên ba sao?”. Hắn cười lạnh nói.

“Bổn tọa thừa nhận ngươi là cái thiên kiêu kinh thế nhưng ngươi hôm nay muốn giết ta là không khả năng, ta muốn giết ngươi cũng trả giá không nhỏ, không bằng lẫn nhau thỏa hiệp, ngày sau cho dù có gặp mặt cũng đến mức khó xử!”. Ám sinh vật khí tức hơi cứng lại nhưng vẫn lạnh nhạt nói.

“Cái giá này ngươi không trả nổi!”. Thiên Quân lạnh lùng nói. “Ngươi là trước tiên công kích ta, lại còn tự mình bày ra Ám ma cốc cái kia đòi che mắt thánh, ta thật không tin tưởng ngươi sẽ hướng ta thỏa hiệp!”.

“Ha ha, mỗi người sinh ra đều có sở cầu riêng, năm đó ta chuyển sinh không lâu liền bị một đám Hỗn độn cảnh không biết xấu hổ liên hợp truy sát mới rơi xuống hôm nay kết cục, bằng không ngươi nghĩ lấy ngươi hôm nay thực lực có thể là đối thủ của ta?”. Ám sinh vật kia cười lạnh nói. “Ta ngươi vốn không có thù oán, ta chỉ có thù với những kẻ đã giam cầm ta bên trong giới này, một ngày kia ta không phục lực lượng chắc chắn sẽ trả thù bọn hắn, một cái cũng không để lại!”. Hắn nghiến răng nghiến lợi nói.

“Ồ? Chuyện đó cũng đâu liên quan đến ta?”. Thiên Quân kinh ngạc, truyền thuyết nói tên này không việc ác nào không làm nên mới bị một đám Hỗn độn cảnh xuất thủ đem trấn áp bên trong Hư thiên bí cảnh ah, bất quá việc này Thiên Quân cũng không quan tâm lắm, Ám sinh vật này lực lượng không uy hiếp được hắn nhưng ngày sau có cơ hội hàng lâm tinh không vô tận thì chính là một kiện phiền phức đại sự, biết đâu có ngày người bên cạnh hắn tên này hạ độc thủ. “Đánh ta không được ngươi lại muốn thỏa hiệp, nào có chuyện dễ dàng như vậy...”. Nói đoạn Thiên Quân lực lượng lại bắt đầu cuốn lên đi về phía Ám sinh vật.

“Đúng là không liên quan đến ngươi, bất quá nếu ta không sai thì ngươi thuộc Nhân tộc chứ?”. Ám sinh vật cũng không có bao nhiêu kinh hãi, vẫn đứng nguyên tại chỗ nhìn Thiên Quân cười nói.

“Vậy thì sao?”. Thiên Quân cước bộ hơi chút ngừng lại nhíu mày nói.

“Ha ha, tại thời đại của ta trước kia Nhân tộc là bị những tộc đàn do mấy tên kia thống lĩnh chèn ép đến không thở nổi, thậm chí mỗi tộc đều có không dưới ức ức Nhân tộc là nô lệ, nói ra ta và ngươi có thể là có chung kẻ thù!”. Ám sinh vật lạnh nhạt nói, càng nói càng ngiến răng ngiến lợi, dĩ nhiên đối với mấy tên Hỗn độn cảnh kia rất thống hận.

“Kẻ thù của kẻ thù đương nhiên có thể làm bạn, bất quá theo ta được biết, ngươi không những là kẻ thù của bọn hắn mà còn là kẻ thù của tất cả tu giả khác!”. Thiên Quân lạnh lùng nói. “Lấy ngươi lão quái vật thọ nguyên có bao nhiêu chuyện ta có thể tin được ngươi?”.

“Đó là do công pháp của ta, bất quá ta cũng không phải là kẻ thù của ngươi, chí ít lúc này còn chưa phải!”. Ám sinh vật vẫn không có bao nhiêu biến hóa nói. “Ta biết ngươi có ý định đợi bọn người kia đột phá sau đó liên thủ đối phó với ta nhưng ta có thể tại bọn hắn còn chưa đột phá liền giết bọn hắn, ngươi không có cơ hội ngăn cản!”. Hắn chỉ mười mấy cột sáng kia lạnh nhạt nói.

“Hừ! Bọn hắn chết đi cũng không cùng ta liên quan, ta lại cần phải để ý?”. Thiên Quân đáy lingf khẽ run lên hừ lạnh nói. “Ngươi hôm nay còn chưa khôi phục ta mới có thể cùng ngươi tranh đấu, ngày sau để ngươi khôi phục như cũ ta lại có thể là đối thủ của ngươi? Bớt nói nhảm, đánh đi!”. Nói đoạn Thiên Quân cũng liền lao lên, mục tiêu đương nhiên là muốn đánh đến cho Ám linh sinh vật này tạm thời không thể ra ngoài Ám ma cốc, lúc này đang bị thương rồi Thiên Quân sẽ không bỏ qua cơ hội.

“Gian ngoan mất linh! Vậy bổn tọa liền cho ngươi thấy bản lĩnh thật sự của ta!”. Ám sinh vật thấy vậy thì biết đã không thể thuyết phục được Thiên Quân thì lạnh lùng nói. “Phong tỏa hư không cho ta!”. Hắn gầm lên một tiếng, cả hư không liền như bị trồng thêm một tầng cấm chế, khắp mọi sự vật chuyển động liền chậm, Thiên Quân thân hãm trong đó cũng bị khóa lại một chỗ, chậm chạp di chuyển.

“Hừ! Muốn dung cái này đối phó ta liền vô dụng!”. Thiên Quân hừ lạnh một tiếng thì dưới chân Vô cực thiên đồ cũng hiện ra, lúc này hắn dĩ nhiên là sẽ đánh lâu dài với Ám sinh vật.

“Xùy!”. “Xoạt!”. Vô cực thiên đồ hiện ra thì Thiên Quân tốc độ liền tăng nhanh lao về phía Ám sinh vật. Kẻ sau kinh hãi lùi lại, ban nãy bị Thiên Quân thần thông khóa lại đã khiến hắn suýt chút nữa nuốt hận, lúc này đương nhiên sẽ không ngu ngốc đi cùng Thiên Quân cận thân. Lại nhìn Vô cực thiên đồ dưới chân Thiên Quân hắn đáy lòng lại là nổi lên kinh đào hải lãng.

“Thiên cảnh...”. Hắn đáy lòng hò hét, thứ này trong tu giả không phải đến cấp độ là có, đây giống như một loại hoàn cảnh sinh ra đã có, chỉ đợi một ngày kích phát, hiếm có vô cùng, cho dù là một tinh vực, một tinh không cũng là hiếm như lá mùa thu. Hắn hôm nay lại may mắn gặp được một vị, một cái quái thái đã bắt đầu sáng tạo thần thông....

“Tứ cực thiên đao!”. Không dám chậm trễ hắn tay hóa đao trảm về phía Thiên Quân, ánh đao như biển liền xuất hiện lao về phía Thiên Quân như muốn chém Thiên Quân thành vạn mảnh. Hắn cũng là biệt khuất vô cùng, thông thường tu giả, cho dù là Hỗn độn cảnh gặp phải ám lực lượng của hắn cũng phải khiếp sợ mà tránh đi, hôm nay lại càng so với trước tiến thêm một bước cường đại thế nhưng lại gặp một cái càng so với hắn cường đại khiến hắn bó tay bó chân vô cùng, nếu lại vận dụng ám lực lượng chỉ khiến cho Thiên Quân công kích càng thêm cường đại, nhưng nếu không dùng đến hắn lại không phá được thần thông của Thiên Quân, lấy hắn tu vi là Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba lại không thể áp được Thiên Quân một đầu. Dĩ nhiên là vô cùng bất đắc dĩ, chỉ sợ một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba thông thường mà thôi cũng có thể khiến Thiên Quân ăn quả đắng, bản thân đường đường tự nhận cùng cảnh giới xưng vương nhưng lại không làm được gì Thiên Quân, tất cả là do lực lượng áp chế ah.

“Không lẽ hắn đã đạt đến đệ lục kiếp rồi...”. Ám sinh vật âm thầm tính toán, công kích của hắn đánh lên Thiên Quân cũng chỉ khiến Thiên Quân dừng lại một lát mà thôi, vẫn là có y đuổi theo hắn.

“Như vậy ta chỉ đơn thuần sử dụng Hư vô chi cảnh lực lượng là được rồi...”. Rất nhanh Ám sinh vật liền nghĩ ra đối sách, Thiên Quân là đối với Ám lực lượng có áp chế chứ không phải tất cả lực lượng của hắn, lúc này mấy đạo công kích Hư vô lực khiến Thiên Quân cũng khốn đốn không ít, hắn chợt muốn chửi ầm lên.

“Hừ! Xem ngươi cong ngông cuồng đến bao giờ!”. Ám sinh vật cũng chỉ trầm tư chốc lát mà thôi, đã liền tỉnh lại nhìn Thiên Quân lạnh băng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.