Ma Phi Gả Đến: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng

Chương 105: Chương 105: Chương 104: Tiên Đế cố ý lấy lòng.




Edit: Thảo My

“Chuyện này. . . . . . Bản quân đã nói, nhất định sẽ bồi thường cho nàng thật tốt, nàng nói cái gì chính là cái đó, nàng muốn bản quân ban Hồng Anh cho nàng làm nha hoàn sao? Nhưng bây giờ dung mạo nàng đã hủy hết, cũng không thể nói, chân tay vụng về ở lại bên cạnh nàng.”

“Đúng nha bệ hạ, Mẫu Đơn cũng nghĩ như vậy, cho nên kính xin bệ hạ ban Lan Hương, Lục Nga, Bạch Hà cho ta, làm cho các nàng cùng nhau hầu hạ ta.”

Đế Tị quả thật không ngờ nàng lại vẫn có thể nói ra như vậy, nàng cũng quá ỷ sủng mà kiêu.

Nhưng Đế Tị suy nghĩ tỉnh cảnh bây giờ của mình, nếu như không lấy lòng Mẫu Đơn, như vậy. . . . . . Mặc dù hắn cực kỳ cưng chiều mấy mỹ nhân này, nhưng cũng biết mấy người các nàng trước khẳng định cũng khi dễ Mẫu Đơn, cho nên Mẫu Đơn mới có thể ghi hận các nàng, mình còn không lo tốt cho bản thân, mạng nhỏ của những mỹ nhân kia so với hắn, thật là bé nhỏ không đáng kể.

“Được, chỉ cần nàng vui, tất cả bản quân đều đồng ý nàng.”

Không ngờ trở lại, lại nhận được vinh dự như vậy, trong lòng Mẫu Đơn hết sức mừng rỡ, những ngày qua Đế Tị nếm đủ rồi mùi vị những nữ tử như Hồng Anh, cũng có chút nhớ nhung loại nhu nhược chỉnh tề như Mẫu Đơn, hai người ôm nhau, trong chốc lát củi khô lửa bốc đã xảy ra không thể ngăn cản.

Mẫu Đơn là nữ tử trời sinh tính cũng tương đối phóng đãng, trước người khác nàng giả bộ mèo khen mèo dài đuôi, thanh thuần dễ thân, nhưng sau lưng người không biết có bao nhiêu xấu xa.

Nàng và Tiên Đế cũng coi là một loại người, cho nên mới có thể tụ cùng một chỗ lợi dụng lẫn nhau. Thời điểm ở Yêu Ma Giới, còn một lòng muốn ngụy trang hình tượng nhu nhược của mình, trên thực tế trong lòng hết sức khát vọng tư vị nam nhân, hiện tại cùng Tiên Đế lại cấu kết với nhau làm việc xấu.

Rất nhanh, không khí trong tẩm điện trở nên mập mờ khác thường, tiếng thở gấp của nam nhân cùng tiếng rên rỉ của nữ nhân giao hợp lại với nhau, vang dội cả đại điện.

Kích tình đi qua, một đôi cẩu nam nữ gắn bó ở chung một chỗ.

Tâm tình Mẫu Đơn thật tốt, vốn còn lo lắng mình sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ, bây giờ nhìn lại thật là nàng quá lo lắng, chẳng những không có nguy hiểm, ngược lại còn lấy được cưng chiều của Tiên Đế, mở mày mở mặt một phen, thật sự là quá tốt.

Hiện tại nàng rốt cuộc nhìn ra, Đế Tị ở một mặt lấy lòng nàng, hơn nữa chuyện này khẳng định có liên quan với Mặc uyên tôn thượng.

Trong lòng hắn có nghi vấn, nàng cũng có, hiện tại cùng nhau hao tổn, xem ai hỏi ra miệng trước.

Đế Tị khẽ vuốt ve da thịt mềm mại của nàng, mặt cưng chiều: “Mẫu Đơn, nàng đi theo bên cạnh bản quân cũng lâu rồi, càng vất vả công lao càng lớn, bản quân cũng nên cho nàng một danh phận, ban thưởng vị trí tiên phi như thế nào?” Hắn mặc dù đùa bỡn nhiều nữ nhân, nhưng lại không phải dễ dàng cho danh phận, nhất là Mẫu Đơn địa vị vốn chỉ là một tiên nga hèn mọn, căn bản cũng không xứng đáng làm tiên phi, nhưng cũng không có biện pháp, vì có thể ổn định Mẫu Đơn, hắn chỉ có thể làm như vậy.

Ánh mắt Mẫu Đơn thoáng qua một tia mừng như điên, nàng thèm muốn thân phận tiên phi đã lâu bây giờ đã vào tay sao?

Nghĩ đến sau này mình có thể ở trước mặt chúng tiên tử mở mày mở mặt, làm cho các nàng tất cả đều biến thành nô tỳ của nàng, nàng đã kích động toàn thân phát run.

Nhưng. . . . . . Vào lúc này nàng đột nhiên nhớ đến một đôi mắt lạnh lẽo lạnh nhạt, trong lòng khẽ run lên, không thể, hiện tại cảm xúc Mặc Uyên không rõ, hơn nữa hắn hôm nay lại còn hỏi nàng nhiều vấn đề kỳ quái, dọa nàng chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, nếu vào lúc này nàng trở thành phi tử của Đế Tị, truyền tới tai Mặc Uyên, chẳng phải càng đưa tới hoài nghi sao?

Cho nên hắn rất nhanh thu lại vẻ mặt tốt của mình: “Bệ hạ tốt nhất nhớ lời nói hôm nay, vị trí tiên phi ta muốn, nhưng không phải hiện tại, chờ sau khi tất cả đều kết thúc, Mẫu Đơn tự nhiên sẽ vui mừng tiếp nhận ban thưởng của bệ hạ.”

Cuối cùng ai chết vào tay ai còn chưa rõ đâu, trước tiên trấn an được, cuối cùng mặc kệ người nào thắng, nàng luôn có nơi đặt chân.

Đế Tị lại hơi nhíu nâng chân mày, hắn cho nàng vị trí tiên phi vốn tưởng rằng nàng sẽ mừng rỡ như điên, nhưng bây giờ nàng cự tuyệt là có ý gì, hắn phát hiện mình càng ngày càng nhìn không thấu nữ nhân này.

Mẫu Đơn xinh đẹp cười một tiếng, sau đó vươn tay ở trước ngực hắn vẽ vòng vòng: “Chắc hẳn bệ hạ có rất nhiều vấn đề muốn hỏi Mẫu Đơn, hiện nay, tình thế nguy hiểm, Mẫu Đơn và bệ hạ đã là người trên một con thuyền, tự nhiên sống chết cùng nhau, không nên có điều giấu giếm nhau mới phải.”

Đế Tị vốn một bụng nghi vấn, nghe nàng nói như vậy, nên cũng không cố kỵ hỏi ra miệng.

“Đây cũng chính là suy nghĩ trong nội tâm của bản quân, cho nên nàng nói cái gì bản quân cũng sẽ theo nàng, vị trí tiên phi giữ lại cho nàng, cứ dựa theo nàng nói, chờ sau khi tất cả bụi bậm rơi xuống đất, bản quân nhất định sẽ cho nàng hưởng thụ đối xử cao nhất tam giới, trở thành sủng phi của bản quân.” Bây giờ mặc dù bảo đảm như vậy, nhưng nếu như Túc Ly Mị không chết, hơn nữa cuối cùng tốt nhất đấu với Mặc Uyên cả hai bại đều mất, để cho hắn ngồi làm ngư ông thủ lợi, khi đó Mẫu Đơn không có giá trị lợi dụng, cũng không thể uy hiếp hắn nữa, cho đến lúc này, hắn nhất định sẽ hành hạ nàng rất thảm.

Bởi vì Đế Tị là người cuồng vọng cỡ nào, làm sao có thể cho phép một nữ nhân cưỡi trên đầu hắn, nhất là nữ nhân trả lại nhục nhã cùng uy hiếp hắn, càng không thể nào cho phép nàng còn sống trên đời. Tạm thời trước hết lưu mạng nhỏ nàng mấy ngày, đến lúc đó để nàng chết không có chỗ chôn.

“Bệ hạ coi trọng tin tưởng Mẫu Đơn như vậy, vậy Mẫu Đơn định không sẽ cô phụ kỳ vọng trong lòng bệ hạ.”

“Vậy thì tốt, nói cho bản quân, mấy ngày nay nàng hạ phàm đi làm cái gì, tại sao thời gian dài như vậy không trở lại, có biết bản quân rất lo lắng cho nàng hay không, ngay cả Mặc Uyên cũng ở trước mặt bản quân nhắc tới nàng.”

Đối với vấn đề này, nàng trước đó đã sớm suy nghĩ xong lời giải thích, cho nên lúc này cũng không thấy chút nào hốt hoảng, ngược lại mặt còn biểu tình ủy khuất: “Lần trước, bệ hạ trách cứ Mẫu Đơn, còn nói không bao giờ muốn gặp ta nữa, ta vì không muốn cản mắt bệ hạ, cho nên ra khỏi Tiên Giới tĩnh tư hối cãi.”

Mặc dù Tiên Đế biết lấy tính tình nàng căn bản là không có khả năng như vậy, nàng nếu không muốn nói thật, vậy cũng không có biện pháp.

“Nghe Hồng Anh nói, các nàng ở Tru Tiên đài đã gặp mặt, sau đó có người lại nhìn các nàng cùng đi ra ngoài, đây là thật sao?”

Trong lòng Mẫu Đơn thầm nghĩ, cái Hồng Anh lắm mồm, lại vẫn dám ở trước mặt Đế Tị cáo trạng nàng, mới vừa hành hạ nàng ta thật là lợi cho nàng ta. Đợi sau khi trở về, nàng nhất định sẽ hành hạ nàng ta thật tốt, còn có mấy tiện nhân Bạch Hà.

“Ha ha, bệ hạ sẽ không phải lo lắng, ta nói chân tướng cái chết của Tử Huyên cho Mặc Uyên tôn thượng chứ? Năm đó chuyện tình Tử Huyên, là ta cáo mật cho bệ hạ ngài, mà ngài lại bức bách nàng nhảy xuống Tru Tiên đài, chúng ta là nguyên nhân tạo thành cái chết của Tử Huyên, nếu như bị Mặc Uyên tôn thượng biết chuyện này, hắn nhất định sẽ giận dữ, như vậy kế hoạch bệ hạ muốn sử dụng hắn đi đối phó Yêu Ma Vương liền thất bại, mình cũng sẽ vô pháp giải thích cho hắn. Tính khí Tôn thượng ngài cũng hiểu, mặc dù thoạt nhìn lạnh nhạt lạnh bạc, nhưng tình cảm của hắn đối với Tử Huyên cũng không giống, cũng sẽ không bởi vì ngài là Tiên Đế mà xuống tay lưu tình với ngài, mà ta. . . . . . Chúng ta là người trên một con thuyền, hắn càng không thể nào dễ dàng bỏ qua cho ta, cho nên ta làm sao có thể làm loại chuyện hại người không lợi mình chứ?”

Đế Tị cũng nghĩ như vậy, nàng sẽ không có can đảm nói thật tình cho Mặc Uyên, cho nên muốn tự mình xác nhận.

“Ta làm sao có thể nghĩ như vậy? Nàng đương nhiên sẽ không phản bội ta, cho nên muốn hỏi nàng, đi gặp mặt Mặc Uyên có phải có mục đích gì khác hay không, hoặc là có cái gì có lợi với kế hoạch lớn của chúng ta.”

“Bệ hạ thật là anh minh, Mẫu Đơn làm tất cả đều là vì bệ hạ, mặc dù Mặc Uyên tôn thượng đã nói nguyên nhân Tử Huyên chết là do Túc Ly Mị bội tình bạc nghĩa, nhưng mà ta lại vẫn lo lắng, tôn thượng thông minh như vậy, có lẽ sẽ phát hiện cái gì khác thường, cho nên muốn từ trong miệng hắn dò thăm hư thật.”

“Vậy hắn nói thế nào?” Thật ra thì Đế Tị cũng rất lo lắng vấn đề này, hiện tại Mẫu Đơn nhắc tới, hắn cũng gấp thiết muốn biết đáp án.

“Hắn ngược lại không hoài nghi cái gì, có lòng dạ muốn đi tìm Túc Ly Mị báo thù, bệ hạ đừng lo.”

Đế Tị hồ nghi nhìn nàng: “Làm sao nàng dám đi tìm Mặc Uyên, không sợ lộ ra sơ hở gì sao?”

“A. . . . . . Bây giờ đối với hắn mà nói, Tử Huyên chính là xương sườn mềm lớn nhất trong lòng hắn, ta là tỷ muội tốt trước đây của Tử Huyên, dù là xem mặt mũi của Tử Huyên, hắn cũng sẽ đối xử tử tế với ta, làm sao có thể có cái sơ hở gì, hơn nữa hiện nay hắn thương cảm Mẫu Đơn như vậy, nếu như có ta đúng lúc ở trước mặt hắn chỉ điểm, nhiều lời nói xấu Túc Ly Mị, kích thích phẫn hận của hắn đối với Túc Ly Mị, đến lúc đó chúng ta càng thêm có thể vô tư.”

“Người hiểu ta, chỉ có Mẫu Đơn.” Đế Tị cười ha ha: “Như vậy bản quân khác nào xếp một nội ứng nằm vùng bên người, có thể thời khắc nắm giữ tình huống của hắn, nếu như Túc Ly Mị thật đã chết thì xem như xong, nếu không chết, đến lúc đó chúng ta thật có thể dùng hắn kiềm chế Túc Ly Mị, tốt nhất là cả hai bại đều mất, hai chúng ta cũng không cần lo lắng sợ hãi nữa.”

“Đúng vậy, cho nên bệ hạ nhất định phải tin tưởng Mẫu Đơn, Mẫu Đơn làm tất cả mọi chuyện cũng có lý do và mục đích của mình, có lòng dạ muốn giúp bệ hạ loại bỏ cản đường, nắm giữ tam giới.”

Hai người giống như đã hoàn toàn quên mất không vui ban đầu, khi hai bên có chung ích lợi và mục tiêu, cũng có thể đứng hợp tác cùng nhau.

Chỉ là trong lòng Đế Tị thủy chung xem Mẫu Đơn là cái gai, mà Mẫu Đơn cũng bởi vì lúc trước Đế Tị cho nàng một cái tát, cùng chuyện ở trước mặt Hồng Anh nhục nhã cũng hết sức tức giận, tùy thời muốn trả thù, cho nên, bây giờ chịu nhục, là vì suy nghĩ cho đại cục. Chuyện năm đó có thể làm được với Tử Huyên, bây giờ nàng cũng muốn thay đổi càn khôn.

Có thể bởi vì Đế Tị quá mức tự tin, tin chắc chuyện Mẫu Đơn cũng tham dự hại chết Tử Huyên, cho nên tuyệt đối sẽ không phản bội mình, cho nên hắn hiện tại cũng rất tin tưởng không hề nghi ngờ lời nói của Mẫu Đơn, hơn nữa địa vị tiên phi đã cho nàng, nàng còn muốn như thế nào? Cho nên hắn cũng không ngờ, mình hiện nay lại trở thành một con cờ của tiểu nữ tử, đang từng bước một đẩy hắn để đạt tới mục đích của mình.

“Vậy thì tốt, nếu thật sự có một ngày như vậy, Túc Ly Mị cùng Mặc Uyên đều bị ta nắm trong tay, không còn người áp chế bản quân, nàng chính là công thần lớn nhất, nàng đến lúc đó chính là Tiên Hậu duy nhất của bản quân.”

Hai chữ Tiên Hậu này lập tức khiến hai mắt Mẫu Đơn tỏa sáng, nhưng suy nghĩ một chút cũng không có gì lưu luyến, nàng và Đế Tị, còn không biết người nào đang lợi dụng người nào!

“Mẫu Đơn đa tạ bệ hạ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.