Ly Hôn Là Chuyện Nhỏ

Chương 2: Chương 2: Chương 1.2




Đầu mùa xuân, hai bên đường được tô sắc hồng nhạt của hoa anh đào, Dương Vi ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời qua khe hở của tán cây, hơi hơi nhíu mắt.

Một chiếc Audi màu đen gào thét lướt qua người cô, hơi lạnh lập tức xông vào quần áo. Dương Vi phủi phủi áo gió vàng nhạt trên người, làm mặt quỷ với cái xe.

Kỳ Tiếu Ngôn nhìn vào kính chiếu hậu thấy động tác le lưỡi của Dương Vi, sắc mặt có chút biến hóa.

Dương Vi đi đến mặt đường, lấy điện thoại ra nhìn thời gian, 3 giờ 35 phút. Cô đón taxi, trực tiếp đi đến Quảng trường.

Quán cà phê có âm nhạc nhẹ nhàng, Dương Vi đi theo một nhân viên tạp vụ, đi đến trước bàn tròn cạnh cửa sổ.

“Chào luật sư, án tử ở nước ngoài xử lý xong rồi sao?” Dương Vi gọi ly cà phê, ngồi xuống đối diện với Thịnh Lôi.

Thịnh Lôi và Dương Vi là bạn cùng phòng hồi còn trung học, cô là luật sư phụ trách về những vụ ly hôn tố tụng ở trụ sở Thiên Phương.

Cô nhìn Dương Vi liếc mắt một cái, lắc lắc tóc ngắn màu đen:“Tớ nghe nói cậu muốn ly hôn , vội vàng trở về làm luật sư biện hộ của cậu.”

Dương Vi bĩu môi giác không nói gì, Thịnh Lôi nhìn kỹ cô một phen, trừng mắt nói:“Cậu mặc bên trong chính là váy liền áo màu xanh đen, tớ xác định tớ mới vừa nhìn thấy nó trên tạp chí tháng trước. Hiện tại giáo viên tiểu học tiền lương cao đến vậy rồi sao ?”

Dương Vi bĩu môi:“Kỳ Tiếu Ngôn mua .”

Thịnh Lôi cười yếu ớt gật gật đầu:“Nói thật, Kỳ Tiếu Ngôn nhà cậu chỉ số thông minh cao, thu nhập cao, lại là giáo sư đại học, cậu kết hôn cùng hắn đã khiến không ít phụ nữ điên đảo.” Cô dừng một chút, lại nói tiếp,“Bất quá cậu cũng không kém, từ lúc quen biết cậu, tớ đã không ít lần nhìn thấy các nam sinh một ngày nhìn lén cậu ít nhất chín lần, còn có biết bao nhiêu đàn ông tây trang lịch sự cũng phải nhìn lén ít nhất mười một lần, còn có tiểu soái ca học trung học, mỗi ngày không nhịn được cố tình đi ngang qua cậu đến bảy lần .”

Dương Vi:“......”

“Bất quá bọn họ không biết cậu muốn ly hôn.”

Dương Vi:“......”

“Thật sự không còn cách nào với Kỳ Tiếu Ngôn?” Thịnh Lôi nhìn Dương Vi, vẻ mặt tiếc hận,“Cậu cùng hắn kết hôn một năm, trực tiếp đem mối tình đầu biến thành tình bạn nhỏ, thật là không thể chấp nhận.”

Dương Vi:“......”

Ngày đó, khi gặp Thịnh Lôi, cô nên tuyệt giao với người phụ nữ này.

Cô trầm mặc đem đơn ly hôn trong túi ra, đặt trên bàn trên bàn:“Tớ muốn ly hôn với hắn.”

Thịnh Lôi nhìn chằm chằm giấy chứng nhận ly hôn, sửng sốt ba giây, mới phản ứng lại:“ Dương Vi, cậu hiện tại quá cứng rắn, học được tiên trảm hậu tấu sao ? Dì và dượng bọn họ biết không?”

Dương Vi lắc lắc đầu, chột dạ nói:“Tớ sẽ không nói cho bọn họ.”

“Vậy làm sao ký giấy ly hôn được ? Tài sản như thế nào phân chia? Hắn sẽ không đem cậu đuổi đi chứ?” Không thể trách Thịnh Lôi lo lắng như vậy, trước kia phòng của bọn họ là Kỳ Tiếu Ngôn mua, thuộc loại tài sản hôn tiền, Dương Vi lúc ấy chính là ninh bao vào ở, ngay cả phí trang hoàng cũng chưa góp một phần.

Dương Vi nhấp hé miệng, đem giấy chứng nhận ly hôn nhét vào túi:“Hắn đem phòng ở để cho tớ , chính hắn đến trường học mà ở.”

Thịnh Lôi:“......”

Nếu đàn ông nào cũng đều giống hắn, có lẽ Thịnh Lôi sẽ thất nghiệp .

Tuy rằng trong lòng chịu đả kích, nhưng cô vẫn là đối Dương Vi nói:“Hẳn là, rất nhiều phụ nữ ở một đoạn quan hệ hôn nhân thì gia đình phải trả giá lớn cho một bộ phòng ở. Ngẫm lại, hiện tại phòng của bảo mẫu, một giờ cũng phải vài trăm.”

Dương Vi kinh ngạc nhìn nàng:“Cậu không phải theo tớ nói trước hôn nhân không được thừa nhận như vậy sao?”

Thịnh Lôi kiên cường nói:“Kia cũng không thể làm cho hắn ngủ cùng cậu một năm.”

Dương Vi sửng sốt một chút, thẹn thùng nói:“Kỳ thật tại lần đó, Kỳ Tiếu Ngôn ra khí lực khá lớn, tớ bình thường chỉ phụ trách nằm hưởng thụ.”

Thịnh Lôi:“......”

Ly hôn còn có thể nghĩ đến chuyện ân ái, không hổ là Dương Vi.

Dương Vi nhìn cô lộ ra nhiều màu sắc mặt, trong lòng rốt cục cũng cân bằng . Kỳ thật cô cũng không nghĩ tới chuyện phòng ở, cha mẹ cô đều ở thành phố A, cô cùng lắm thì về nhà ở. Chẳng qua không tránh được bị một ít hàng xóm chỉ trỏ, đến lúc đó ba cô đại khái sẽ bắt cô mua phòng riêng.

Tuy rằng chuyện đó có thể giải quyết, nhưng lúc trước cô kết hôn với Kỳ Tiếu Ngôn này rất đột ngột, cô không nghĩ mới một năm, liền bởi vì ly hôn nên chạy về nhà, làm hại cả nhà lo lắng cho cô. Cho nên khi Kỳ Tiếu Ngôn đem nhà ở để cho cô, cô đành do dự một chút, hiện tại đã mặt dầy tiếp nhận rồi.

Toàn bộ so với những người khác, cô được chiếm tiện nghi hơn một chút.

Bất quá này ý tưởng rất nhanh đã bị Thịnh Lôi trào phúng :“Cậu ngay cả chồng đều đem cho phụ nữ khác, còn muốn phòng ở?”

Dương Vi:“......”

Hòa nhau một ván, tâm tình Thịnh Lôi tốt hẳn lên:“Chúng ta đi ăn cơm chiều trước, sau đó xướng khúc chúc mừng cậu vừa vực dậy từ nấm mồ hôn nhân.”

Dương Vi:“......”

“Nhân vật chính hôm nay là cậu, tối nay tớ mời.”

Dương Vi thật ra rất muốn đi, bất quá vẫn là nhịn đau cự tuyệt :“Tớ sáng mai còn muốn đi làm.”

Thịnh Lôi thở dài một hơi:“Cũng được, chúng ta chỉ ăn cơm, buổi tối nên về nhà làm cục cưng ngoan. Vừa lúc tớ còn có án tử đặc biệt phải sửa sang lại, có chút khó giải quyết.”

Dương Vi kinh ngạc nhìn nàng:“Cậu không phải nói bởi vì cậu họ Thịnh, cho nên thắng lợi vĩnh viễn thuộc về cậu sao?”

Thịnh Lôi nói:“Lần này khác.”

“Khác như thế nào?”

“Luật sư biện hộ của đối phương họ Doanh.”

Dương Vi:“......”

Hai người tìm một nhà hàng, ngồi vào bàn ăn kêu một chai rượu. Thịnh Lôi uống hai ly, sau đó bắt đầu mắng Kỳ Tiếu Ngôn:“Kỳ Tiếu Ngôn thực sự không phải người, lúc ấy Dương thúc thúc đem cậu để trong trường học, liền bởi vì cùng hắn kết hôn, nên bao nhiêu cơ hội ra trường Quốc tế đào tạo đến với cậu đều vì hắn mà bỏ qua! Cậu nói xem học tạo hình mĩ thuật, không ra trường Quốc tế đào tạo mà ở lại trong nước làm gì? Ở tiểu học dạy mĩ thuật sao, ha ha!”

Dương Vi trừng mắt nhìn cô, phản bác nói:“Lúc ấy tớ còn không có quyết định ra nước ngoài, trường học cũng là ba tớ gạt tó vụng trộm xin , hơn nữa...... Cậu dựa vào cái gì khinh thường trình độ tạo hình mĩ thuật của lão sư đây! Cậu có biết hiện tại đối với mỹ thuật tạo hình như lão sư đây yêu cầu rất cao sao! Quả thực là muốn được như chúng ta phải trên biết thiên văn hạ biết lý a!”

Thịnh Lôi không để ý đến Dương Vi rít gào, tiếp tục mắng Kỳ Tiếu Ngôn:“Cậu gả cho hắn, ngay cả bạn trai cũng chưa nói qua, hắn theo đuổi cậu, không cầu hôn với cậu, thậm chí ngay cả tuần trăng mật cũng chưa mang cậu đi, liền một cước đem cậu đạp!”

Dương Vi thùy thùy mí mắt, cũng cầm lấy trên bàn một ly rượu uống một ngụm.

Cô cùng Kỳ Tiếu Ngôn là hôn nhân ngoài ý muốn, một cái...... Rượu sau loạn tính ngoài ý muốn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.