Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 397: Chương 397: Tiểu cược di tình




“Lão sư, kỳ thực, con đang chuẩn bị Dung Đoán Tinh Ngân đây. Bộ phận Đấu Khải đầu tiên của con, giáp bàn tay cùng cẳng tay, đã thiết kế ra được. Cần Dung Đoán Tinh Ngân phẩm chất cao để chế tác. Ngài xem, nếu nơi này ngài có Thiên Tinh Thiết phẩm chất cao, có phải là nên trợ giúp đồ đệ của ngài một chút. Con cũng không cần nhiều, chỉ cần thêm Thiên Tinh Thiết có giá trị và phẩm chất ngang với khối Tinh Ngân vừa nãy của ngài là được.”

“Cút đi.” Phong Vô Vũ suýt chút nữa một cước đem tên tiểu tử thúi này đạp ra ngoài, vừa muốn khen hắn vài câu, hắn liền được một bước lại tiến một bước.

Đường Vũ Lân cười hì hì, “Lão sư, con biết là thầy có mà, có đúng hay không? Ở trong toàn bộ giới Đoán Tạo, con phỏng chừng cũng không có mấy vị Đoán Tạo Sư có thể thu gom được phong phú như ngài! Đối với đồ đệ mà thầy còn nỡ khách khí sao, mau cho con đi mà...”

“Ai khách khí với ngươi...?” Phong Vô Vũ bị Đường Vũ Lân làm cho vui vẻ, cuối cùng hắn vẫn lấy ra mấy khối Thiên Tinh Thiết vứt lại trên bàn đoán tạo.

“Chỉ nhiêu đây thôi, không có thêm đâu! Mau nhanh cầm đi, đừng ở chỗ này làm ta tức giận.” Phong Vô Vũ phất phất tay như phủi ruồi vậy.

Đường Vũ Lân cười hắc hắc nói: “Lão sư, khi nào ngài dạy cho con Tam Loại Dung Đoán vậy ạ?”

Phong Vô Vũ liếc hắn một cái, “Chưa học đi đã muốn học chạy? Chờ lúc nào ngươi có thể chế tạo ra được một khối Thần Cơ Kim Chúc, hơn nữa học được 10 loại Nhị Loại Dung Đoán trở lên, thông thạo Linh Đoán. Sau khi đạt được ba loại điều kiện này, lại nói tới chuyện học Tam Loại Dung Đoán.”

“Ặc, vậy con còn kém xa lắm.” Đường Vũ Lân thở dài một tiếng, cúi đầu liền đi ra ngoài, vừa đi vừa lầm bầm tự nhủ: “Ba điều kiện đến hiện tại mới hoàn thành một cái, phỏng chừng ít nhất phải mất một năm nữa mới có thể hoàn thành được hai cái còn lại. Haiz...”

“Ngươi chờ một chút!” Phong Vô Vũ thính cỡ nào, làm sao lại không nghe được lời của hắn.

“Lão sư, còn có chuyện gì sao?” Đường Vũ Lân bày ra vẻ mặt ngây thơ vô (số) tội.

“Ngươi nói ba điều kiện ngươi đã hoàn thành một cái? Ngươi hoàn thành cái nào?” Không thể nào! Phong Vô Vũ trong lòng thầm nghĩ, ba điều kiện này tuyệt đối là hà khắc, coi như là chính mình, cũng chỉ có thể đợi đạt đến Đoán Tạo Sư cấp 6 mới có thể hoàn thành.

Đưa ra ba điều kiện này, vốn là vì muốn cố ý làm khó Đường Vũ Lân. Bên trong ba điều kiện này, dù sao, hoàn thành 10 loại Nhị Loại Dung Đoán cùng thông thạo Linh Đoán cũng còn dễ dàng một chút, chỉ cần thời gian tích lũy liền có thể hoàn thành. Dù sao, hiện tại Đường Vũ Lân đã có thể Linh Đoán cùng Dung Đoán. Nhưng mà hắn vừa mới học Dung Đoán có mấy ngày mà thôi! Linh Đoán vẫn chưa hề thử qua thêm, dựa vào cái gì nói mình đã hoàn thành một thử thách trong số đó?

Về Thần Cơ Kim Chúc, Phong Vô Vũ căn bản cũng không hề cân nhắc qua. Coi như là Đoán Tạo Sư cấp 6, cũng phải có vận may tuyệt hảo, mới có một khả năng cực-kỳ-nhỏ-nhoi rèn đúc ra được. Đoán Tạo Sư cấp bậc Thánh Tượng, đoán tạo Nhị Loại Thần Cơ Kim Chúc còn phải nhờ vận may, chớ nói chi là hắn một tên Đoán Tạo Sư cấp 5, lại còn vừa tiến vào cấp 5 không lâu.

Đường Vũ Lân cười hì hì, không hề hé răng.

Phong Vô Vũ giơ tay liền gõ hắn một cái một lỗ đầu, “Cười cái gì mà cười, dám khoác lác với lão phu, ta liền đánh ngươi. Nói đi, ta ngược lại muốn nghe một chút, ngươi hoàn thành cái nào? Chẳng lẽ nói, ngươi lén lén lút lút cùng tên tiểu tử Mộ Thần kia đi học 10 loại Nhị Loại Dung Đoán? Hay là nói ngươi lại lén lút tự mình luyện tập Linh Đoán? Trong thời gian ngắn như vậy, đây căn bản là không thể.”

“Tại sao không thể là Thần Cơ Kim Chúc được?” Đường Vũ Lân bất đắc dĩ nói.

Phong Vô Vũ bĩu môi, khinh thường nói: “Ngươi nằm mơ à, đừng nói nhảm nữa, tỉnh lại cho lão phu đi. Vừa nãy gõ ngươi có đau hay không?”

Đường Vũ Lân oan ức nói: “Đương nhiên đau. Lão sư, nếu không hai ta đánh cược đi, nếu như con đoán tạo ra được Thần Cơ Kim Chúc...”

Phong Vô Vũ trừng mắt lên, “Chế tạo ra Thần Cơ Kim Chúc thì thế nào? Chẳng lẽ nói, ngươi còn muốn gõ lại lão phu một cái hay sao?”

“Lão sư, ngài không nên ỷ lớn hiếp bé như vậy! Gõ ngài đương nhiên con không dám. Nếu như con thắng, ngài chuyển cho con 20.000 điểm cống hiến là được rồi? Vụ đánh nhau lần trước, con bị giáo đạo xử phạt, điểm cống hiến vẫn còn chưa trả nổi đây. Mỗi ngày hiện tại con đều vội vàng tu luyện và cùng ngài học tập đoán tạo, nào có tinh lực đi kiếm điểm cống hiến được. Vạn nhất nếu như học viện, bởi vì con không nộp đủ tiền phạt, mà đem khai trừ mất thì làm sao bây giờ?”

Nhìn cái vẻ mặt ủy ủy khuất khuất của hắn, lại còn bẻm bẻm giả giả đến mức không thể giả hơn được nữa, Phong Vô Vũ muốn phì cười, nhưng vẫn cố làm nghiêm mặt, “Ngươi dẹp bài này đi! Ngươi cứ Dung Đoán thành công liên tục, lại đem bán đi, 20.000 điểm cống hiến cũng sẽ không quá lao lực! Hơn nữa, ngươi là đồ đệ của ta, học viện ai dám khai trừ ngươi?”

“Lão sư, ngài nếu như không dám đánh cược, vậy thôi con đi tìm sư tổ đánh cược vậy.” Đường Vũ Lân nói xong liền muốn đi ra ngoài.

“Ngươi đợi đó, ai nói ta không dám? Ngươi tiểu tử thúi này, lẽ nào ngươi cho rằng Trọc Thế lão già kia so với ta lớn gan hơn sao? Cá thì cá, còn Thần Cơ Kim Chúc, ngươi đoán tạo một cái cho ta xem. Bất quá, nếu như ngươi đoán tạo không ra thì làm sao bây giờ?”Dám cùng lão phu dùng phép khích tướng, hừ hừ!!! À mà thôi, vẫn đúng là hữu hiệu...

Đường Vũ Lân cười hì hì, đâm lao theo lao, nói: “ “Lão sư, thua ngài cái gì cũng được hết á, ngài nói đi.”

Phong Vô Vũ suy nghĩ một chút, nói: “Nếu như ngươi thua rồi, trong tương lai ba tháng tới, Dung Đoán thành phẩm hết thảy đều quy cho lão phu.” Đây tuyệt đối là giở công phu sư tử ngoạm. Dựa theo tỷ lệ Dung Đoán thành công của Đường Vũ Lân hiện tại, ba tháng thành phẩm tuyệt đối không chỉ là 20.000 điểm cống hiến.

“Thành giao.” Đường Vũ Lân lại không chút do dự, đã sảng khoái đáp ứng rồi. Hí hí hí!!! Sự tình tất thắng, tiền đặt cược của đối phương là cái gì cũng mặc kệ.

Coi như Phong Vô Vũ ngu ngốc đến mấy, vào lúc này cũng nghe ra có mùi thum thủm gì đó rồi, “Tiểu tử nhà ngươi thật sự đoán tạo ra Thần Cơ Kim Chúc?”

“Ngài đi theo con.” Đường Vũ Lân đắc ý nở nụ cười, xoay người đi ra phía ngoài.

Phong Vô Vũ một mặt không tin theo Đường Vũ Lân đi tới Đoán Tạo Thất của hắn.

Cổ Nguyệt, Từ Lạp Trí, Diệp Tinh Lan, Hứa Tiểu Ngôn đều ở đây, vẫn đang thương thảo Đấu Khải thiết kế của bọn họ. Nhìn thấy Đường Vũ Lân dẫn theo Phong Vô Vũ đi vào, cả bọn vội vàng đứng dậy hành lễ.

“Làm sao?” Phong Vô Vũ con mắt đảo một vòng, hướng về Đường Vũ Lân hỏi.

Đường Vũ Lân hướng về Diệp Tinh Lan nói: “Làm phiền ngươi lấy khối Ngọc Ngân này cho Phong lão nhìn, xin mời lão nhân gia người giúp đỡ giám định một chút.”

Diệp Tinh Lan nhìn hắn, lại nhìn một chút Phong Vô Vũ, rồi mới từ bên trong nhẫn trữ vật lấy ra một khối Ngọc Ngân.

Khi Phong Vô Vũ đầu tiên nhìn thấy khối Ngọc Ngân này, con ngươi lại co rụt lại một hồi, khoát tay, đem khối Ngọc Ngân chộp vào trong lòng bàn tay, đưa đến trước mặt nhìn kỹ.

Chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn bạch quang lượn lờ, vầng sáng như ẩn như hiện, Ngọc Ngân tỏa ra ánh sáng dìu dịu.

Mãi một lát sau, Phong Vô Vũ đem Ngọc Ngân một lần nữa đưa cho Diệp Tinh Lan, hướng về Đường Vũ Lân nói: “Là hơi thở của ngươi, là Thần Cơ Kim Chúc.” Nói xong, hắn xoay người liền đi ra ngoài. Từ đầu tới cuối, mặt vẫn luôn không hề có cảm xúc.

“Lão sư, ngài xem...” Đường Vũ Lân vội vàng đuổi theo.

Phong Vô Vũ liếc hắn một cái, “Trở về sẽ chuyển khoản cho ngươi.” Nói xong, hắn liền đẩy cánh cửa lớn Đoán Tạo Thất của Đường Vũ Lân, đi ra ngoài.

Đường Vũ Lân dùng sức vung  hai cánh tay lên, làm ra một động tác thắng lợi.

“Ngươi làm gì thế?” Cổ Nguyệt nghi ngờ hỏi.

Đường Vũ Lân cười hì hì, “Không có gì, chỉ là cùng lão sư đánh cược mà thôi. Tiểu cược di tình, yên tâm, yên tâm.”

Phong Vô Vũ rời khỏi Đoán Tạo Thất của Đường Vũ Lân, biểu hiện trên mặt nhất thời trở nên phong phú hơn, một mặt ảo não tự nhủ: “Tên tiểu tử thúi này càng lúc càng thúi!!!” Một vệt ý cười lại theo đó nổi lên, “Bất quá, loại thúi này nên làm càng nhiều càng tốt. Tiểu tử, ngươi lại mang đến cho lão phu thêm một phần kinh hỉ!”……….

Ba ngày sau.

Sử Lai Khắc học viện Ngoại viện, lớp năm nhất.

“Để giúp phô bày ra thực lực chân thực của các ngươi, ta cùng Vũ lão sư đã hướng về học viện xin, lần này trong cuộc thi đấu nội bộ của lớp, sẽ dùng phương thức thực chiến tại Luận Bàn Lôi mà tiến hành. Xuất phát!” Thẩm Dập nhìn một lượt các học sinh trong phòng học, bình tĩnh tuyên bố.

Nghe nàng vừa nói như thế, học viên cả lớp đều hơi sửng sốt một chút, không phải hẳn là nên ở trong không gian giả lập tiến hành đấu nội bộ sao? Phòng ngừa tình trạng xuất hiện thương tích hoặc thậm chí là khả năng bị trọng thương.

Vậy tại sao lại còn thực chiến?

Thực chiến, là chiến đấu chân chính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.