Long Uyên

Chương 1: Chương 1: Nhất]




Edit: Gà Múp _ Beta: Gà Tây Hồ

Long Minh: nhất

Phía đông chính là Thanh Long, vạn vật tốt đẹp rực rỡ.

Trên trời có tứ linh (Long, Ly, Quy,Phụng), lấy bốn phương làm hướng chính.

── Thanh long truyền

Dân gian truyền rằng long có tính phóng túng, tất nhiên tất cả đều không phải như thế. Trời sinh có tứ thần, đều lấy phù chính (thời xưa từ thiếp lên làm vợ) làm tiêu chuẩn. Quan trọng là chính thất lớn nhất, Long tộc cũng như vậy, dựa vào sự khác nhau mà gọi là Long, một sừng gọi là Giao Long; không có sừng gọi là Vi Ly ( rồng không sừng trong truyền thuyết để trang trí các công trình kiến trúc hoặc công nghệ phẩm). Long cùng với tộc khác kết thành vợ chồng, nếu cùng ngưu thì sinh ra kỳ lân, cùng heo thì sinh ra voi. Trong long tộc lại chia làm hai tộc là Thanh long tộc cùng Bạch long tộc, Bạch long tộc trở thành bề tôi phụ tá cho minh quân, kiểm soát ngũ hành. Trong long tộc, bất kể là công hay mẫu, thì phía sau cổ đều có long ấn, nếu long ấn biến mất thì có nghĩa là long đã mập hợp chi thực (động phòng hoa chúc). Từ lúc hai long trở thành bạn đời, cũng là lúc đón dâu, trao đổi long huyết, công mẫu cùng nhau sinh hạ long nhi, cả đời làm bạn, đến chết không rời.

“Bạch Hiểu” , Vẻ mặt quân vương vui vẻ, tao nhã cho gọi Bạch long.

“Có thần, thưa điện hạ” Bạch Hiểu quỳ gối trước Thanh long vương Lâu Uyên.

“Nói không từ thủ đoạn cũng tốt, nói không hợp tình hợp lý cũng được nhưng với tỷ tỷ Bạch Mạc của ngươi thì ta quyết định rồi. Nàng nhất định phải gả cho ta làm Long hậu. Ngươi trở về nói cho nàng, nếu nàng đồng ý thì ta định lập tức phóng thích Ly Vị.” Thanh long Vương Lâu Uyên âm trầm lên tiếng.

“Vâng” Nam nhân quỳ gối phía trước đáp.

Nam nhân kia chính là người thuộc Bạch long tộc, tên là Bạch Hiểu, Thanh long vương coi trọng tỷ tỷ nhà mình chuyện này đối với Bạch long tộc rất may mắn nhưng mà Bạch Mạc tỷ tỷ sớm cùng Long Tương Ly Vị ước thề bất ly bất khí, Thanh long vương biết được, giận dữ hạ lệnh giam giữ Ly Vị, nếu Bạch Mạc không ưng thuận thì sẽ giết Ly Vị. Đã nhiều ngày qua, bởi vì việc này mà trong nhà đã sớm gà bay chó sủa. Ai có thể chống lại quân vương chi lệnh? Cho dù Bạch Mạc trời sanh tính tình kiên cường cũng không nguyện ý để người yêu phải chết như vậy.

Lâu Uyên là người của Thanh Long tộc đời thứ mười bảy lên ngôi vương cai trị, trời sinh tính cách thông minh giảo hoạt hay thay đổi, dấu diếm vui giận dễ dàng lấy tính mạng người ta. Hắn lại có dung mạo giống mẫu thân, ngày thường vô cùng anh tuấn, Thanh long có màu mắt lam thường chiếm đa số nhưng Lâu Uyên lại là màu lam đen, giống như biểu thị cho vực sâu hun hút dụ dỗ người khác tiếp cận, từ lúc sinh ra cho tới nay, pháp lực vô biên, từ chuyện mưa gió đến chuyện nguyền rủa đều hạ bút thành văn.

Bạch Hiểu đem lời Thanh long Vương nói với người nhà, mẫu thân khóc lớn không ngừng còn Bạch Mạc lại cúi đầu không nói, vẻ mặt đầy tuyệt vọng. Trở lại phòng mình, vẻ mặt y như bị xé rách. Giống như Bạch Mạc yêu Ly Vị, Lâu Uyên yêu Bạch Mạc, từ lần đầu tiên gặp mặt. Bạch Hiểu liền giống như ngã vào vực sâu ấy. Ngay từ đầu nhìn thấy người kia, trái tim đã không còn chứa đựng những thứ khác được nữa. Năm mười lăm tuổi, may mắn mới có thể gia nhập vào Thanh Long Cung, kết bạn với mọi người xung quanh, làm một Bạch Long thị vệ nhưng lại không nghĩ đến. Lâu Uyên nhìn thấy Bạch Mạc vào cung thăm mình thì cũng là lúc đối với tỷ tỷ nhất kiến chung tình, một sự việc sai lầm đến mức không thể vãn hồi. Lâu Uyên một lần lại một lần ở bên tai y nói ra điều đó, mỗi một lần nghe những lời ấy, tâm liền vỡ nát đến hiện tại thì chỉ còn lại thể xác mà thôi. Bạch Hiểu đưa tay sờ ngực, tâm đã muốn chết lặng , thậm chí đã nghĩ tới chỉ cần một lần là đủ rồi, người kia giống như vực sâu hun hút làm cho người ta hít thở không thông, ánh mắt kia có thể dừng lại ở trên người y không. Dù chỉ một lần cũng tốt rồi.

Gió đêm lướt nhẹ qua đem trái tim của những người đau khổ ấy hướng đến những giấc mộng đẹp trong mơ? Tiếng gió bi thương vô cùng thảm thiết.Giống như nữ quỷ khóc lóc nghiền nát lòng người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.