Long Thần Quyết

Chương 15: Chương 15: Xuyên Không Mệnh và Trở Về




Ngay khi đi khuất sau góc phố, lão nhân và tiểu hài nữ lập tức ẩn thân, ngoảnh đầu lại quan sát chỗ Thái thấy hắn vui vẻ đi xa, mới mỉm cười ước lượng túi bạc.

"Ha-ha, thế là có 100 lượng bạc vào tay" Lão nhân đột nhiên thay đổi thái độ, thò tay vào túi lấy tiền ra cẩn thận ngắm nhìn, miệng không ngớt mỉm cười. Tiểu hài nữ nét trấn tĩnh, mắt nhìn lão nhân hỏi "Gia gia, người làm sao kiếm tiền được vậy?"

Lão nhân vẫn mỉm cười, cất tiền đi, ngoảnh nhìn tiểu hài nữ "Tiểu Hoàn, ta đúng là không phải sống vô vọng khi có đứa cháu thế này, chưa đến 10 tuổi, không ngờ có thể đọc được quá khứ của người, chịu khó học hỏi, nhất định sẽ thành một nhân tài kiệt xuất trong giới tướng học của ta".

Tiểu hài nữ được gọi là tiểu hoàn chán nản đáp lời "Những quyển sách thô thiển đó có gì mà khó hiểu, rõ ràng là ông hàng ngày chẳng chịu khó nghiên cứu, không ngờ vẫn giảng giải ý nghĩa được"

Lão nhân hiển nhiên rất sủng ái tôn nữ, bị cháu gái châm chọc cũng không hề phật ý, cười nói "Cháu không nên khinh thường mấy quyển sách tướng số gia gia đưa cho cháu, "Mệnh Lý Cửu Toán" và "Ngọc Trụ Tướng Học" là từ lão tổ sư Thanh Vân Tử của chúng ta truyền lại, cũng là cháu vốn thông minh, đối với tướng học lại có tài năng thiên phú, nếu là người thường, ha ha chẳng hạn như gia gia, dù có nghiên cứu cả đời cũng không hiểu được!"

Tiểu hoàn dẩu môi, ngoảnh đầu thì không còn thấy bóng Thái đâu, quay lại hỏi "Vừa rồi ông nói tiền đồ hắn rất khó khăn và nguy hiểm, thế nghĩa là thế nào?"

Lão nhân lại cười đáp "Hiển nhiên là ta lừa gạt hắn rồi, thế cháu nhìn tướng mạo hắn thế nào, có thật sự sẽ gặp tai hoạ không?"

Tiểu hoàn lắc đầu nói "Cháu chỉ có thể xem tiền vận của người ta, còn về hậu vận chỉ biết sơ sơ một chút thôi, không thể xem rõ được"

Lão nhân gật đầu: "Tốt, xem được tiền vận của người ta là nói được những cái đã xẩy ra rồi, không thể nói bừa được, hậu vận là những thứ chưa đến chưa biết chưa định rõ, là cảnh giới tối cao của môn tướng học chúng ta, đâu có dễ đàng xem được như vậy"

Tiểu Hoàn nhún vai, vừa bước đi cùng với gia gia vừa nói: "Tuy nhiên theo con thấy, hắn ta sắc mặt mệnh lí dường như thập phần quỉ dị, đó là kiểu mệnh số vô cùng khó đoán "Xuyên Không Mệnh" mà trong sách tướng có nói đến, tướng này rất hiếm khi gặp"

"Kệ gã đó đi, tiền đã vào tay rồi, lại đây, gia gia đưa ngươi đi ăn"

"Khoan đã, gia gia, người vừa nói về tổ sư Thanh Vân Tử của mình, thường thì gia gia không nói chúng ta với thanh vân môn là đồng tông, tại sao chúng ta không nhận thanh vân môn, với địa vị hiện tại của họ, thêm vào thứ bậc của gia gia, chẳng nổi tiếng, oai phong hơn sao, gia gia định liệu thế nào?

"Hừ...", Lão nhân khẽ hoảng sợ, nhìn quanh, thấy không ai chú ý tới mình, hạ giọng nói nhỏ "Tiểu nha đầu ngươi biết gì, thanh vân môn giờ là một đại phái tu chân vang danh thiên hạ, cái chúng ta có chỉ là một chút ít ỏi kiến thức tướng học ban đầu của tổ sư từ xa xưa, nay tới nhận đồng tông, chỉ sợ sẽ bị họ coi là mạo nhận lừa đảo để dựa dẫm vào thanh vân môn, để 200 năm nữa thì may ra"

Lão lại mỉm cười, vẻ mặt trở lại đạo mạo giống như lúc nãy nói chuyện với Tiểu phàm, rất tiên phong đạo cốt: "Ta, Chu nhất tiên há lại là kẻ sống nhờ vào thế lực của người sao"

Tiểu hoàn cười nói "Gia gia, không ngờ người cũng có phong thái này, thật sự rất khó..."

"A!"

Lời chưa kịp nói hết, thốt nhiên thấy Chu Nhất Tiên mắt sáng lên, bước vội đuổi theo một một phu nhân khuôn mặt đẫy đà, người đeo đầy trang sức vàng bạc, nghiêm mặt nói: "Phu nhân, lão thấy sắc diện phu nhân mây đen bao phủ, ấn đường đầy hắc khí, mặt có tử khí, đại sự thật không tốt! Để lão xem qua bản mệnh cho, phu nhân thấy thế nào?"

Tiểu hoàn không nhịn được bật cười, nhưng nhìn thấy gia gia liên tục kín đáo nháy mắt, buộc lòng bước tới, trưng ra dáng vẻ ngây thơ đáng yêu, cẩn thận nhìn vào sắc diện phu nhân giầu có ấy.

.o0o.

Sâu trong Thập Vạn Đại Sơn.

Mùi lá cây mục mang theo hơi ẩm xộc ngay vào mũi, mặt đất được phủ một tầng lá rụng rất dày, một số còn giữ màu xanh, số còn lại thì đã héo quắt bắt đầu mục rữa, khu rừng rậm rạp, cây lá um tùm tựa hồ che kín cả bầu trời phía trên, chỉ có vài tia sáng ít ỏi xuyên qua kẽ lá chiếu xuống mặt đất. Sương mù như khói lãng đãng khắp rừng khiến nơi này trông càng u ám thần bí. Xung quanh nó còn có nhiều dễ cây cổ thụ trồi lên khỏi mặt đất như rồng như rắn, mấy sợi dây leo to lớn quấn quanh những gốc cây tảng đá, cỏ bụi tốt tươi, rêu xanh mướt mắt. Vài tiếng chim hót từ trên đỉnh ngọn cây thi thoảng lại vọng xuống nghe như tiếng người lầm bầm khẽ gọi, đó cũng là những âm thanh duy nhất của khu rừng này, xanh ngắt và im ắng, tất cả mọi thứ tựa hồ đều phô ra nét hoang dã và nguyên thủy .

Sương mờ như khói như lụa, vấn vít cành cây ngọn cỏ , không thể nhìn rõ đươc những chỗ xa, trong không khí len lỏi những luồng hơi ẩm ướt mát mẻ, quần áo của Thái ướt sũng, rách tung tóe, khuôn mặt phong trần đầy những giọt nước nhỏ không rõ là mồ hôi hay là sương sớm.

Thái chầm chậm di động quan sát hoàn cảnh xung quanh, nhưng sự căng thẳng trong lòng càng lúc càng nặng nề."Rạo". Âm thanh trầm và nhẹ phát ra từ dưới chân, hắn cúi đầu nhìn xuống, trên mặt đất là một lớp lá khô rất dày, cũng không biết tích ở nơi không bóng người này đã bao nhiêu năm tháng. Hai ba con bọ nhỏ màu đen từ dưới lớp lá bò ra rồi bỏ chạy thục mạng, nhanh chóng chui tọt xuống lớp lá ở gần đấy.

Tiếng bước chân rạo rạo bắt đầu vang lên chậm rãi, Thái mở to mắt nhìn, toàn thân như căng ra, vừa đi vừa cẩn thận ngó trước ngó sau, hai bàn tay bất giác nắm chặt lại sau lưng đeo một thanh kiếm vỏ kiếm làm bằng tre xanh biếc, chuôi kiếm quấn vải đen đầu chôi đính một viên ngọc đen cỡ bằng quả trứng chim cút nhỏ dường như đang hút hết ánh sáng xung quanh nó.Có điều đi được chừng hơn hai dặm, cả khu rừng vẫn im ắng như cũ, những cây cổ thụ xung quanh to lớn như những người khổng lồ, lãnh đạm nhìn xuống thân ảnh đột ngột xuất hiện giữa rừng.

Làn sương tựa hồ nhạt đi một chút, xem ra sắp tan rồi.

Làn sương trắng phía trước nhè nhẹ tản ra, Thái chợt nhìn thấy hình như có một thứ không hợp với cảnh vật xung quanh. Không phái là cổ thụ, cũng không phải đá tảng, càng không phải yêu thú mà nó hằng kinh sợ, mà là một pho tượng khổng lồ tàn khuyết nằm chỏng chơ giữa khu rừng rậm, bị tầng tầng lớp lớp rêu cỏ cây cối bao phủ.

Máu mạo hiểm bốc lên hắn bỏ qua con yêu thú mà hắn đang truy đuổi mà dần dần tiến tới cạnh bức tượng.Vạch bụi gai rồi vượt qua mấy khối đá núi khá lớn, tới gần hắn rốt cục cũng nhìn thấy bức tượng đá bị phá hỏng năm trên mặt đất, bất giác liền hít vào một hơi lạnh.

Bức tượng đá này được khắc thành một vật hoàn toàn không giống chim thú thông thường, có lẽ là tượng thần người ta hay thờ cúng, một pho tượng ác thần hình dung cổ quái trông vô cùng hung dữ. Mới nhìn thì thấy bức tượng trên đầu có sừng quỷ, trợn mắt nhe nanh, cái miệng đỏ lòm mở lớn như muốt nuốt chửng người ta. Hơn nữa hình dáng cũng đáng sợ dị thường, có tới bốn đầu, thân mọc ra tám tay, tuy nằm trên đất nhưng vẫn tỏa ra một luồng khí hung sát hừng hực như ập thẳng vào mắt .

''Chết tiệt tượng đá.''

Ngẩng đầu nhìn lại cẩn thận, thì phát hiện pho tượng trông như hung thần ác sát này quả thực đá bị phá hỏng, bốn đầu tám tay không toàn vẹn, phần thân bức tượng có rất nhiều vết nứt, cũng không biết bị ai chuyển tới bỏ giữa rừng sâu từ bao giở bao giờ rồi.

Một tia nguy hiểm xuất hiện lên trong lòng hắn. Chẳng đợi Thái kịp phản ứng, chỉ nghe thấy : '' Gràooo..'' một tiếng, một bóng đen mạnh mẽ đã từ phía bên kia bức tượng nhảy vọt lên kèm theo tiếng rít the thé, cái miệng đỏ lòm há ra phô răng lởm chởm, từ phía trên cao chăm chăm nhìn xuống thân ảnh nhỏ bé bên dưới.

Đó là một con chó sói trắng toát, hai tai vút nhọn, thân hình to như một con trâu, hiện tại đang nhỏ dãi ròng ròng qua kẽ răng, bộ dạng hung ác tham lam ngó thân ảnh đang thủ thế đang ở phần dưới bức tượng.

''Một con Bạch Bối Yêu Lang cấp thấp mà thôi làm ta giật mình.''Thái bình tĩnh điều động chân nguyên dự định chuẩn bị tấn công con yêu thú trong khi con súc sinh đang giằng co suy nghĩ đánh giá đối thủ mà nó ngửi thấy mùi nguy hiểm.Thái vung tay một lưỡi kiếm khí đỏ rực bỗng từ tay của hắn bắn ra.

Biểu hiện hung dữ của con yêu thú tựa hồ vẫn còn đọng nguyên trên mặt, nhưng chỉ giây lát sau cả thân hình to lớn đáng sợ của nó chợt bị một luồng sức mạnh khổng lồ quấn lấy xé rách. Máu tươi trào ra, hào quang lửa hạ xuống, yêu thú từ đầu tới đuôi bị xẻ thành hai nửa rõ ràng như cành củi mục văng ra hai bên. Máu tươi lẫn tạp đủ thứ nội tạng mang mùi tanh nồng nặc thình lình ập xuống, máu chảy lênh láng như suối mãi không ngừng. Mùi thịt nướng cháy khét tỏa ra lẫn vào mùi máu tươi tạo ra thứ mùi vị khó có thể miêu tả.

Thái nhanh chóng rời đi khu vực đó tránh để cho mấy con yêu thú khác ngửi thấy mùi máu tươi tìm tới. Chiến đấu cấp độ thấp này đối với gần một năm chiến đấu sinh tử hắn đã trải qua trong Thập Vạn Đại Sơn thì chưa tính là gì.

Tìm kiếm một nơi nghỉ ngơi an toàn ngồi nghỉ ngơi thất thần suy nghĩ.

Chiếc nhẫn trữ vật hắn chế tạo từ hắc kim và nội đan của yêu thú hóa hình hệ không gian lúc mới xâm nhập Thập Vạn Đại Sơn đã chứa đầy nội đan yêu thú chủ yếu là hỏa hệ cùng với da lông máu huyết đủ để chế tạo đan dược và phù lục cho hắn sử dụng trong thời gian dài.

Khoảng thời gian một năm lang bạt, ăn gió nằm sương, chém giết với đủ loại yêu thú kì quái cả hóa hình lẫn chưa hóa hình trải qua bao phen nguy hiểm kinh tâm động phách đã tôi luyện cho hắn một thân kinh nghiệm chiến đấu sinh tử phong phú mới là thu hoạch lớn nhất không thể không nói tới.

Nhờ số lượng lớn yêu đan hỏa hệ qua nhiều lần thất bại hắn cũng đã luyện chế ra được ''Hỏa Linh Đan'' với số lượng lớn dùng cho tu luyện. Đầy đủ đan dược cùng với quá trình hơn một năm chém giết kinh tâm động phách, khai thác tiềm năng cơ thể hết mức không tiến bộ mới gọi là lạ. Tốc độ tu luyện cực nhanh khiến Thái đã đạt tới Long Đan Cảnh trung kì, tương đương với Thượng Thanh cảnh trung kì của Thái Cực Huyền Thanh Đạo so sánh trong Thanh Vân Môn có lẽ cũng chỉ thua kém lớp tiền bối Chủ Phong đã đạt Thượng Thanh cảnh đỉnh phong chưa tiến vào Thái Thanh mờ mịt mà thôi, có lẽ đã bỏ qua lớp trẻ Thanh Vân rất xa rồi.

Thanh kiếm đeo trên lưng hắn là do mới chế tạo nửa năm trước, trong khi chém giết với yêu thú cùng tìm kiếm trong Thập Vạn Đại Sơn hắn đã tìm thấy một khối hắc kim quý hiếm đủ để chế tạo một thanh phi kiếm, cùng lúc đó hắn đột phá tới Long Đan Cảnh mầm măng nhỏ đã trưởng thành thành cây tre lớn đủ hết điều kiện cần để chế tạo Pháp khí.

Qua hai tháng cần mẫn hắn đã chế tạp ra ''Hắc Long Kiếm'' trên vai. Dùng Đan hỏa nung chảy khối hắc kim cho hết tạp chất trong thời gian dài dùng thần thức đắp nặn hình thức cho khối nguyên liệu nóng chảy tạo nên một thanh kiếm màu đen , lưỡi kiếm dài mỏng cực kì sắc bén tỏa lên ánh hắc kim âm trầm, chuôi kiếm hắn đã đính lên viên Long Châu đã mang qua từ quê hương, sau khi trích máu nhận chủ thanh kiếm như là một phần cơ thể của hắn vậy sử dụng rất vừa tay và dễ dàng. Về phần vỏ kiếm hắn quyết định lấy một phần nhỏ thân tre trong đan điền làm thành vỏ kiếm chứ không dùng hắc kim. Tuân theo ngũ hành tương sinh tương khắc. Thân kiếm hành kim vỏ kiếm hành mộc, thân thể hành hỏa ,Mộc sinh Hỏa; Hỏa sinh Kim, uy lực thanh ''Hắc Long '' tăng lên đâu chỉ một lần. Nếu không tìm thấy khối hắc kim có lẽ hắn đành phải sử dụng thân tre làm pháp bảo học tập Thánh Gióng xưa kia ác chiến với tu sĩ nước Ân, sau khi ác chiến lấy một địch ngàn đến nỗi pháp bảo vỡ tan, ông đã lấy thân tre cảnh giới Long Anh trong đan điền mà đánh tan mấy chục vạn tu sĩ Ân quốc cạnh Việt Quốc mà vang danh trường tồn trong lòng dân Việt.

Về phần ''Huyền Hỏa Giám'' hắn đã tinh luyện thay đổi hình dạng của nó thành một chiếc nhẫn đeo trên ngón tay cái, có lẽ nó bây giờ không còn được gọi là 'Huyền Hỏa Giám'' nữa rồi.Nếu nhìn thấy hình dạng ''Huyền Hỏa Giám'' bây giờ - chiếc nhẫn trên ngón tay trái hắn thì cho dù đánh chết cả Vân Dịch Lam lẫn toàn bộ tu sĩ Phần Hương Cốc cũng không ngờ rằng đó là pháp bảo trấn cốc của Phần Hương Cốc khi xưa.

Thực lực của hắn đã tăng mạnh, tuy cảnh giới chưa đạt tới mức cao nhất như mấy vị chủ phong trên Thanh Vân Môn nhưng với thần binh ''Hắc Long Kiếm'', chiếc nhẫn chế từ ''Huyền Hỏa Giám'' cùng với đại lượng phù lục chế tạo ra trong hơn hai năm qua dựa vào tất cả những thứ ấy hắn cũng có sức liều mạng một trận với bất kì ai trong số họ. Chỉ cần không bị vây công hắn nắm chắc có thể bảo vệ được tính mạng mà chạy thoát.

Nhẫn trữ vật đã đầy đan dược, nôi đan yêu thú về phần tu vi cũng đã tiến tới cảnh giới mong muốn, pháp bảo đã hoàn thành, phù lục cũng đã chế đủ loại sau bao lần thử và thất bại. Tất cả mục đích khi hạ sơn đã hoàn thành.Thất Mạch Hội võ cũng chỉ còn hơn một năm nữa là diễn ra, có lẽ nên đến lúc trở về rồi.

Nửa tháng sau một đạo độn quang đỏ rực bay ra từ Thập Vạn Đại Sơn hướng về phía Hoang Sơn Thành.

Hành trình trở về nhà đã bắt đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

A PHP Error was encountered

Severity: Core Warning

Message: PHP Startup: Unable to load dynamic library 'memcached.so' (tried: /usr/local/php74/lib/php/extensions/no-debug-non-zts-20190902/memcached.so (libmemcached.so.11: cannot open shared object file: No such file or directory), /usr/local/php74/lib/php/extensions/no-debug-non-zts-20190902/memcached.so.so (/usr/local/php74/lib/php/extensions/no-debug-non-zts-20190902/memcached.so.so: cannot open shared object file: No such file or directory))

Filename: Unknown

Line Number: 0

Backtrace: