Long Thần Quyết

Chương 2: Chương 2: Tru Tiên Thế Giới




Tại một tinh cầu , lớn hơn địa cầu hàng chục lần.

Ở nơi này có tồn tại sự sống, trải qua hàng vạn năm, tu sĩ xuất hiện vô số.

Ở đất gọi Đông lục địa, tồn tại Ma đạo Tứ đại thế lực gọi là Thánh giáo Quỷ Tông , Hợp Hoan Tông, Vạn Độc Tông ,Trường Sinh Đường cùng Chính đạo tam đại thế lực gọi là Thanh Vân môn , Thiên Âm Tự , Phần Hương Cốc cùng Nam cương 63 Dị tộc đứng thế chân vạc.

Thanh Vân Dãy núi Thanh Vân nguy nga sừng sững, hùng cứ Trung Nguyên, phía bắc núi có một dòng sông lớn tên gọi Hồng Xuyên, phía nam là trấn quan trọng "Hà Dương Thành", chẹn lấy chỗ hiểm yếu của thiên hạ, vị trí địa lý hết sức trọng yếu. Núi Thanh Vân kéo dài liên tục trăm dặm, nhấp nhô trùng điệp, có bảy ngọn cao nhất, vươn ngập trong mây, ngày thường chỉ thấy mây trắng vờn quanh sườn núi, không nhìn được đỉnh ngọn. Núi Thanh Vân có rừng rậm rạp, có thác đổ, vách núi dị kỳ, chim quý thú lạ rất nhiều, cảnh quan âm u hiểm trở, nổi tiếng trong thiên hạ. Nhưng còn nổi tiếng hơn, lại là một môn phái tu chân trên núi này -- Thanh Vân Môn. Thanh Vân Môn có lịch sử rất lâu đời, từ khi sáng lập đến giờ đã hai ngàn năm có lẻ, đứng đầu trong hai phái chính tà hiện nay. Dưới chân núi Thanh Vân, ở phía Tây Bắc cách Hà Dương Thành chừng 50 dặm, có một khu rừng nhỏ.Giữa trưa, trời quang mây tạnh, ánh mặt chời chiếu sáng phủ lên toàn bộ khu rừng trong tiếng chim kêu vượn hú, khung cảnh hết sức thanh bình như vậy ở dưới chân núi Thanh Vân nơi có nhất đại chính phái đâu đâu cũng thấy.

Bỗng nhiên một tiếng sấm động, gió cuốn mây tàn, trên bầu trời bốc lên ngùn ngụt cuồng phong, linh khí bốn phương tám hướng như bị hút một cách điên cuồng vào ngôi miếu nhỏ lấp ló giữa cánh rừng, cảnh tượng hoành tráng cách xa hàng trăm dặm đều có thể nhìn thấy. Ngôi miếu mà chẳng mấy khi các tiều phu hay thợ săn để ý tới nó đã nằm đây từ rất lâu, từ trước khi người dân quanh Hà Dương thành đến đây lấy củi săn bắn trở thành trung tâm của cơn loạn vũ, lung lay như sắp sập.

Một lằn chớp rạch ngang tinh không, một cột sáng từ trên trời cao giáng xuống ngay miếu nhỏ giữa rừng mang theo một thân ảnh hình như đã ngất xỉu.Cuồng phong loạn vũ ngừng lại, mây tan để lộ ánh sáng mặt trời tất cả cánh rừng dường như đã trở lại khung cảnh ban đầu. Ngoại trừ tiếng kêu sợ hãi của các con thú nhỏ trong rừng bị dọa cho sợ hãi, khu vực cạnh ngôi miếu hoang dường như đã trải qua một trường tai nạn cành cây gãy, lá rụng bay lả tả, gốc cây bật rễ bay tứ tung, ngôi miếu đã đổ sập đè lên cả thân ảnh trong cột sáng - nguyên nhân của trường tai nạn này.

Khắp các thôn trấn bình yên dưới sự bảo vệ của Thanh Vân môn đã bao lâu nay không thấy khung cảnh hùng vỹ, hoàng tráng như vậy. Gió cuốn mây tan sấm vang chớp giật, lại có một vột sáng lớn giữa trời xanh, linh khí xung quanh mấy chục dặm bị hút về đây làm cho con người ta từng đợt thoải mái dễ chịu. Tất cả những điều ấy dường như báo lại điềm lành làm nhà nhà đều vui mừng, càng cảm kích Thanh Vân môn người bảo vệ họ bao năm nay. Tất cả đều âm thầm quay đầu bái lạy dãy núi Thanh Vân sừng sững xuyên thẳng lên trời, ngọn cao vách cheo leo, âm thầm mây mù trắng xóa như tiên cảnh. Câu chuyện này cũng trở thành việc bàn tán của họ hàng tháng trời cũng như thành tư liệu mà các ông bà già dạy lại cho con cháu. Sự việc lần này chẳng những không gây hỗn loạn mà còn làm cho hình tượng của Thanh Vân môn ở khu vực xung quanh càng trở lên cao siêu khó lường.

Nhưng sự việc này trong mắt các tu sĩ cao tầng của Thanh Vân môn thì lại khác. Linh khí bốn phương cuồn cuộn tụ tập, trời giáng thiên tượng cạnh Thanh Vân sơn không biết là phúc hay là họa.

Ngay khi dị tượng xảy ra hai luồng hào quang các đỏ nhanh chóng xẹt qua bầu trời từ Đại Trúc Phong Thanh Vân sơn bay tới khu vực miếu nhỏ trong rừng.

Nguyễn Thái từ trong hôn mê tỉnh lại, khó khăn chuyển động thân thể, thân thể hắn đau nhức mà vô cùng thoát lực.

Ngay lập tức quét ánh mắt khắp gian phòng.

Cửa gỗ, ánh sáng, bóng cây...

Chiếc giường Thái nằm rất cứng, đón chừng cũng làm bằng gỗ, thân thể truyền đến cảm giác đau nhức khi cử động làm hắn suy đoán lung tung.

Đúng lúc Thái tập trung đầu óc đánh giá xem mình đang ở nơi nào, một cơn choáng váng xông đến. Trên đầu từng đợt đau nhức làm Thái bất đắc dĩ đành bỏ qua nhiều suy nghĩ hỗn loạn.

'' Chẳng lẽ ta không chết''

Nhẫn nại chịu đựng cơn đau cố gắng điều hòa hơi thở. Vén chăn lên gian nan bước xuống giường. Có thể là thời gian dài hôn mê, cơ thể và ý thức chưa thể hoàn toàn phối hợp làm cho bước đi của Thái hơi tập tễnh như trẻ con tập đi vậy.Cúi đầu nhìn xem quần áo, Thái không khỏi nhíu mày. . . Kỳ dị , chất liệu làm quần áo cực kỳ thô ráp.

Mà đến khi Thái đứng thẳng lên đánh giá trong phòng, mới có thể phát hiện càng nhiều tình huống kỳ lạ.

Cửa gỗ, sàn gỗ, còn có không ngoài dự đoán một chiếc giường gỗ.

Chỉ là cửa gỗ cũng không phải làm trọn vẹn từ một tấm gỗ, ngược lại giống như do hơn 10 thân cây buộc chặt cùng một chỗ, do đó có vẻ cực kỳ thô ráp xấu xí.

Cánh cửa này có bao nhiêu công năng bảo vệ chưa nói tới, riêng những khe hở xung quanh tường gỗ cũng cực kì nhiều.

Nguyên lai ánh sáng xung quanh chiếu vào làm Thái tưởng là cửa sổ thủy tinh nhưng từng đợt gió lạnh thổi vào làm cho hắn rùng mình.

Căn phòng này là sao không có bất kỳ vật gì có thể giúp Thái phỏng đoán xem mình đang ở đâu, xung quanh cũng không có nửa điểm hơi hướng phòng ốc hiện đại mà dường như là một túp lều vậy.

'' Chết tiệt truyền tống trận đưa ta tới nơi quỷ quái nào vậy, chỉ tại cái tính tò mò ...''

Thái hoang mang nhìn quanh, từng đợt choáng váng làm hắn mất thăng bằng ngã sấp xuống.

Bịch!

Tiếng động làm cho người bên ngoài chú ý xông vào ngay lập tức.

''QWERTY QWERTY...''

Đó là một giọng nói thô to nghe có vẻ hào sảng, ngay khi thanh âm vang lên một bóng người cũng hiện ra trong tầm mắt của Thái, một thiếu niên mang trên mình một bộ quần áo gần giống hắn, vải thô màu đen, nói chuyện với vẻ mặt hết sức vui mừng.

'' Đây là đâu, tiếng nói có vẻ lạ thường, chết tiệt truyền tống trận.'' Ngôn ngữ và quần áo thiếu niên kia mặc không thể khiến Thái liên tưởng tới bất kì địa phương nào trên trái đất.

'' Chết tiệt đây là chỗ quỷ quái nào?'' Thái mở miệng hỏi thanh niên kia.

Hắn ngẩn người, lập tức lúng ta lúng túng đưa Thái nâng dậy.

''XOOX ....''

Thái ngỡ ngàng, nén đau đớn, gạt tay thiếu niên kia ra, cố gắng bước ra ngoài cửa.

Thiếu niên ngẩn người ngay sau đó chạy ra ngoài phòng hô to:

'' XYZ ......''

Ngay lập tức mấy người nam nữ chạy đến, trong đó người đi đầu tiên là một trung niên lùn mập dáng vẻ phúc hậu mặc trường bào gần giống áo the, bên cạnh là một người phụ nữ xinh đẹp tuổi khoảng ba mươi mặc cung trang gần giống mấy bộ y phục trong phim cung đình Trung Quốc. Tám thanh thiếu niên nam nữ cùng một con chó to lớn lông vàng.

Người đàn ông lớn tuổi giọng ồm ồm ngữ khí như đang hỏi nhìn Thái với ánh mắt nghi ngờ.

'' TTV BĐV C ĐMTQ''

Thái mệt mỏi ra hiệu tỏ vẻ mình không hiểu gì hết khoa chân múa tay kết hợp với khuôn mặt trắng bệch mệt mỏi có vẻ cực kỳ đáng thương.

'' Ta không hiểu ông đang nói gì hết?''

Người phụ nữ ngẩn ra và có vẻ như đang suy nghĩ ngay sau đó đưa ngón tay có lấp lánh ánh sáng điểm vào mi tâm Thái.

Một cơn đau đớn lập tức tràn vào đầu Thái vô số thông tin ngôn ngữ xuất hiện trong đầu làm mắt hắn hoa lên.

'' Ngươi là ai, từ đâu tới?''

Nghe hiểu nam trung niên lời nói làm Thái ngay lập tức nghĩ ra rằng có lẽ là một loại truyền thừa ngôn ngữ.Mắt Thái hoa lên, ngất xỉu.

10 ngày sau, Đại Trúc Phong Thanh Vân MônThái lặng lẽ ngồi pha trà, ánh mắt lơ đãng liếc nhìn về cửa sổ.Đôi mắt hắn được mặt trời chiết xạ trở lên đặc biệt thâm thúy. Chỉ là ai biết trong lòng hắn đặc biệt mê man rối lung tung như tơ vò.

Thông qua mười ngày giao tiếp, Thái đã thăm dò được rõ ràng và chấp nhận sự thật.

Thái đã bị truyền tống tới một nơi có vẻ gần giống tiểu thuyết Tru Tiên mà hắn đã đọc mấy năm trước.

Thân phận của Thái bây giờ là một người tha hương, do vô tình khởi động một cổ truyền tống trận mà ngẫu nhiên truyền tống đến cạnh đây một cách tình cờ mà hắn cũng không biết Việt Nam có xuất hiện trong thế giới này không nữa, có lẽ không có cơ hội trở về.'' Mà trở về để làm cái gì cơ chứ.''

Đây là Thanh Vân Sơn Đại Trúc Phong

Đây là một thế giới rộng lớn hơn Tru tiên rất nhiều lần nơi này ở vào phía đông gọi là đông lục địa tồn tại Ma đạo Tứ đại thế lực gọi là Thánh giáo Quỷ Tông , Hợp Hoan Tông, Vạn Độc Tông,Trường Sinh Đường cùng Chính đạo tam đại thế lực gọi là Thanh Vân môn , Thiên Âm Tự , Phần Hương Cốc cùng Nam cương 63 Dị tộc đứng thế chân vạc. Ngoài ra còn rất nhiều lục địa khác trên thế giới nghe nói còn có nhiều nơi khác mà chưa ai có thể khám phá ra chỉ có thể di chuyển tới bằng truyền tống trận cực lớn mà nghe nói đã hư hỏng. Các lục đại chỉ có thể nghe thấy trên truyền thuyết và điển tịch cổ trên nhân thế chỉ có thể có ghi chép về một đông lục địa tồn tại mà thôi.Bởi vì Đông lục địa nơi này cực kì rộng lớn Trung Nguyên Đông Nam bắc Mạc, Thập vạn đại sơn , Tây hải rộng lớn chưa một ai có thể khám phá hết đông lục địa chứ đừng nói tới truyền tống xuyên lục địa khác.Dân cư ở đây cũng không nói tiếng Trung mà nói một ngôn ngữ hoàn toàn khác ngôn ngữ thông dụng toàn lục địa.

Đang trong suy nghĩ thất thần hắn chợt bị một âm thanh non nớt gọi tỉnh.

'' Thái, huynh đang nghĩ gì vậy.''

Thái nở một nụ cười, đúng vậy đây là Trương Tiểu Phàm , mười ngày nay cũng do Trương Tiểu Phàm chiếu cố hắn một cách tận tình, cũng như giải thích dùm hắn một số nghi vấn mặc dù Trương Tiểu Phàm có vẻ hơi ngốc. Mười ngày nay mọi người trên Đại Trúc Phong đối xử với Thái rất tốt đặc biệt là Trương Tiểu Phàm, tiểu tử này có vẻ rất được.

Trời đã có vẻ tối rồi.

'' Không có việc gì đâu, đệ gọi ta có chuyện gì không''

'' Đệ muốn gọi huynh ăn cơm chung với mọi người, cơ thể huynh đã tốt hơn nhiều phải không?''

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.