Long Thần Quyết

Chương 17: Chương 17: Đại Chiến Chính Tà




Chiều tà.Thành Tây Kinh.

Trong một tửu lâu cực kỳ rộng rãi, bên trong cư trú một ít quan to quý nhân, và một vài tu giả.

Thái ngồi ở một bàn dựa vào cửa sổ.Xung quanh dùng bình phong ngăn cách các bàn.

Thái nhấp một ngụm trà, nhìn toàn thành Tây Kinh bên ngoài song cửa sổ.

Tây Kinh một nam một bắc có một đám cung điện, tất cả đều vô cùng nguy nga, địa thế của Tây Kinh cực kỳ đặc biệt, bởi vì nó là nơi phồn hoa nhất trên con đường tới Thập Vạn Đại Sơn nên rất nhiều tu sĩ sẽ dừng chân tại đây.

Giống như Long Môn khách sạn chúng ta đang nói tới, là chuyên môn xây dựng cho tu sĩ làm nơi tạm trú, bởi vì tu sĩ thường xuyên ngừng chân tại nơi đây nên Tây Kinh xem như phồn hoa. Phía bắc là hoang cung Tung quốc, phía nam tên gọi ''Tiên Cung'', nơi cho một số tu sĩ đạo sĩ du hành tạm nghỉ, là hoàng đế Tung quốc vì nịnh nọt tu sĩ chuyên môn xây dựng, mức độ nguy nga không thua hoàng cung, bên cạnh Tung quốc này có Việt quốc to lớn cực kì mạnh mẽ, hoàng đế Tung quốc lo sợ bị mất ngai vàng nên ra sức một mặt xưng thần với Việt quốc mạnh mẽ một mặt nịnh nọt tu sĩ mong giữ ngai vàng mà hưởng lạc.

Đó là tất cả thông tin mà Thái dò xét được qua hỏi thăm và nghe trộm xung quanh bàn tán.

Bỗng một cuộc nói chuyện của mấy tu sĩ bên cạnh làm hắn chú ý lắng nghe.

''Phải rồi, sư thúc, chắc ngươi chưa biết, Phong Yêu sơn mạch xảy ra chuyện lớn, hiện tại Tây Kinh tụ tập đông đảo đệ tử tông môn định tiến vào Phong Yêu sơn mạch cả tam đại chính phái và ma giáo tụ tập nơi này đó.

''A? Tại sao?''

Một người có vẻ còn trẻ nói:

''Dạo gần đây trong Phong Yêu Sơn Mạch bỗng xuất hiện một đám mây lớn màu vàng, không phải là chướng khí, suốt ngày suốt đêm, vào lúc đêm khuya còn khiến cho bầu trời Phong Yêu Sơn Mạch nơi đó được chiếu sáng như giữa ban ngày. Ba ngày sau, đám mây mầu vàng đó mới dần dần biến mất, nhưng từ sau đó, bên trong Phong Yêu Sơn Mạch, hình như luôn có những tiếng hú to lớn kỳ dị, văng vẳng truyền lại, khiến cho những người dân sinh sống bên cạnh Phong Yêu Sơn Mạch, hoảng sợ mãi không thôi, nhiệt độ xung quanh mấy ngàn dặm quanh đây bỗng nhiên tăng cao, Thành Tây Kinh mấy ngày nay nắng nóng khó chịu vô cùng. Nghe nói là bảo vật xuất thế.''

''Thì ra là thế thảo nào nhiều tu sĩ tụ tập như vậy, môn phái chúng ta nhỏ bé không thể tranh giành với họ được đâu.

Cuộc nói chuyện làm Thái đã hiểu tại sao Quỷ Vương Tông tông chủ Vạn Nhân Vãn xuất hiện ở nơi này rồi thì ra là tranh bảo vật xuất thế. Cóa lẽ Thanh Vân môn cũng đã phái người tới đây rồi. Không biết họ ở nơi nào.

.o0o.

Quỷ Vương Tông tông chủ Vạn Nhân Vãn đạp ở đỉnh Tử Cấm Thành Tung quốc, lạnh lùng nhìn chăm chú hướng nam tiên cung.

Yêu Thiên Thương cười khẽ gọi:

''U Cơ!''

Người phụ nữ thần bí che mình trong tà áo đen và khăn che mặt ngồi khoanh chân một bên nhẹ nhàng gật đầu, khẽ nói:

''Vâng Tông chủ.''

Khi nói chuyện hai tay người phụ nữ xinh đẹp ấy đặt hờ trên cổ cầm, như sắp đàn.

Long Môn Khách Sạn.

Đám tán tu rời đi rời đi, Thái vẫn đang ngẩn người nhìn ra bên hướng Tử Cấm Thành Tung quốc.

''Vạn Nhân Vãn và U Cơ?''

Thái kinh ngạc nhìn người phụ nữ phía xa ngồi cạnh cây đàn.

Thái lặng người : ''U Cơ biết đánh đàn, sao ta không thấy trong Nguyên tác Tru Tiên có nói nhỉ.''

U Cơ tay vuốt cổ cầm, hai tay búng ra ngoài. Tiếng cầm dồn dập vang lên.

Tíc tịch tìng tang!

Thanh âm như kim đâm trong khoảnh khắc vang vọng khắp Tây Kinh.

Ngay lúc đó hàng loạt tiếng kêu la vang lên.

A!

Lỗ tai của ta!

A, ta nghe không được!

Vô số dân chúng thống khổ lăn lộn trên mặt đất.

Chỗ tiên cung phía nam, đỉnh một nóc phòng bỗng bạo tạc.

Ầm!

Thái ngạc nhiên

''Đây là... âm công?''Âm thanh xung quanh dường như không hề ảnh hưởng tới Thái.

Trên đỉnh cung điện tiên cung nguy nga nhất có một người phụ nữ dáng vẻ yêu mị chậm rãi bước lên, nàng mặc áo hồng, đầu đội một kim quan vàng hình hạc, đôi mắt lạnh băng như nhìn xuống thương sinh, yêu mị bí ẩn và độc ác.

Nàng trầm giọng nói:''Quỷ Vương Tông các ngươi còn dám tới sao?''

Trên đỉnh Tử Cấm Thành Tung Quốc, Vạn Nhân Vãn mặt lóe qua kiêu ngạo, nói:

''Tại sao ta không dám tới? Tam Diệu Tiên Tử, lần này ta tới đáp lễ cho Hợp Hoan Tông các ngươi đây!

Tam Diệu Tiên Tử cười lạnh nói:''Đáp lễ sao?''

Vạn Nhân Vãn trầm giọng nói:

''Đương nhiên, U Cơ, bắt đầu đi!

Tíc tịch tìng tang!

Hai tay U Cơ mau chóng chạm cổ cầm, bỗng nhiên cầm âm khuếch tán bốn phương.

Từng đợt cầm âm như sóng to màu trắng chồng chất lên nhau ở giữa không trung như ẩn như hiện quét hướng tiên cung.

Ầm ầm!

Không trung bị tầng tầng sóng to gột rửa, sóng to lướt qua, Tây Kinh như gặp bão tố chưa từng có. Dưới cầm âm, vô số kiến trúc nhanh chóng sụp đổ.

A!

Đầu đau quá!

Nhức đầu quá!

Dưới cầm âm, mọi người chịu không nổi, dân chúng lăn lồn.

Tam Diệu Tiên Tử bỗng lấy ra một cây cổ cầm trông rất cũ kĩ xa xưa chậm rãi ngồi xuống.

Tíc tịch tìng tang!

Tíc tịch tìng tang!Tam Diệu Tiên Tử bắt đầu đánh đàn, phút chốc tiếng đàn của nàng cũng có thể hình thành từng đợt sóng âm hữu hình, chồng chất xông hướng cầm lãng của U Cơ.

Ầm!

Cầm lãng hai bên va nhau, ầm vang phát ra tiếng va chạm hữu hình.

Nơi cầm lãng giao nhau hình thành lốc xoáy to lớn.

Trùng kích cường đại quét toàn thành Tây Kinh, lan ra bốn phương tám hướng.

Ầm ầm!

Phòng ốc trong Tây Kinh sụp đổ, thậm chí Long Môn khác sạn mà Thái đang ngồi cũng lắc lư kịch liệt, bên trong bình phong đổ rào rào, nhiều tửu khách kinh hoàng chạy ra khỏi tửu lâu.

Vạn Nhân Vãn cười tà nói:

''Hợp Hoan Tông Âm Ma Công chẳng qua như vậy, hãy để Quỷ Tà Cầm Quỷ Vương Tông chúng ta dạy cho các ngươi cái gì gọi là cầm!'' Tiếng nói văng vẳng trong không gian hòa vào tiếng đàn tranh đấu

Cầm âm thay đổi, sóng âm thanh bên Quỷ Vương Tông tăng vọt hơn mười lần. Từng sóng âm lao ra mạnh áp chế cầm âm của Hợp Hoan Tông phía đối diện.

Cùng lúc đó, trong cầm lãng của U Cơ bắn ra từng luồng âm ba bén nhọn.

Vù vù!

Vù vù!

Vù vù!

Trong sóng âm đột nhiên xuất hiện từng mũi tên nhon hắt lao vun vút về đối diện . Mũi tên hiện ra, hơn trăm mũi tên, bắn vọt hướng tiên cung.

Vạn Nhân Vãn cười to nói:

''Xem đi, Lễ vật của Quỷ Vương Tông ta đó.''

Ầm ầm!

Trăm vạn mũi tên ngưng tụ bỗng hóa thành mưa tên bão tố bay nhanh về phía đối diện.

Nơi mưa tên đi qua thì thanh âm lần thứ hai biến cực kỳ chói tai.

Đinh!!!! Crítttttttttttttt............!!!!!!!!!

Vô số người lỗ tai màng nhĩ bị âm thanh làm thủng biến thành câm điếc, các phàm nhân ôm đầu lăn lộn, đám tu sĩ bay lên trời xem náo nhiệt trong sóng âm cùng rơi xuống đất, hộc máu.

Đinh đinh đinh đinh!

Cầm âm gột rửa tứ phương, toàn Tây Kinh đều bị nó phủ lên.

Thái nhanh chóng điều động chân nguyên bảo vệ trong cơ thể.

Trong Tây Kinh rất nhiều dân chúng, tu giả cùng thống khổ bịt tai.

Tam Diệu Tiên Tử lộ vẻ kinh sợ, tay càng nhanh chóng đánh đàn.

Vù vù!

Cầm âm của nàng như hình thành một vòng bảo hộ nửa hình tròn to lớn chắn phái trước tiên cung.

Ầm ầm!

Mưa tên va chạm vào vòng bảo hộ nửa hình tròn, phát ra tiếng va chạm chấn trời, thanh âm xông lên chín tầng mây, thay thế to lớn.

Bão tố sóng âm mạnh mẽ va nhau, dân chúng hấp hối, lăn lộn đầy đất.Tu sĩ tu vi thấp cũng thống khổ ôm đầu muốn trốn, nhưng bây giờ làm gì có chỗ nào để trốn? Trời long đất lở, nếu lên trời thì càng bị nhiều âm ba trùng kích, đầy trời đều là tu sĩ hộc máu rơi xuống đất như sung rụng.

Phụt.

Phụt.

Tam Diệu Tiên Tử đón đỡ đợt tấn công một cách nhẹ nhàng cười nhẹ nói:

''Ha ha ha ha! Ta còn tưởng như thế nào, mới được chút xíu đó đã tự xưng là Quỷ Tà Cầm ư có tiếng mà không có miếng.''

Nói thì lâu nhưng thật ra rất nhanh một tiếng niệm chú vang lên.

"Nam mô a di đà phật...''

Phạn âm đầy trời như trấn an lòng người khỏi nỗi thống khổ của âm thanh.

Ngay lập tức có tiếng nói cuồn cuộn vang lên.

"Yêu nhân ma giáo to gan, làm hại thế gian hôm nay chính đạo ba phái chúng ta quyết vì dâm trừ hại, trừ ma vệ đạo.'' Một bóng người trung niên bao phủ trong ánh lửa đỏ rực.

Quỷ Vương Vạn Nhân Vãn cùng Tam Diệu Tiên Tử hai bên tạm ngưng chiến nhìn qua.

''Thượng Quan Sách lão bất tử Phần Hương Cốc các người la liếm ở đây làm gì còn mấy lão lừa trọc của Thiên Âm Tự không ở nhà tụm kinh qwerty tự kỉ cũng tham gia náo nhiệt, vậy Thanh Vân Môn mấy đạo sĩ mũi trâu cũng tới hả định vây công Thánh Giáo chúng ta sao.''

Thương Tùng đạo nhân bao phủ trong hào quang xanh thái cực tức giận la lên.

''Độc Thần lão quái vật kia ngươi nói ai là đạo sĩ mũi trâu.''

Độc Thần cười lớn:"Chính là lão bất tử ta đây, ta đâu có nhắm vào ai là ngươi tự nhận,một trăm năm trước ở Thanh Vân Sơn đã bại dưới kiếm của ngươi, nay gặp lại phong thái của ngươi vẫn như xưa, thật không khỏi vui mừng".

Phổ Hoằng thượng nhân đang tụng kinh phật chậm rãi tiếp lời:

''Ma giáo yêu nhân vì ân oán cá nhân mà liên lụy tới hàng vạn dân thường thành Tây Kinh, tội lỗi tội lỗi. Buông hạ đồ đao lập địa thành phật.''

Một góc hẻo lánh phía đông của Tây Kinh bay lên một bóng người ngọc thụ lâm phong đẹp trai vô cùng.

''Haizzz mấy lão quái các người già rồi không ở nhà hưởng phúc chạy tới xem náo nhiệt mà không rủ Trường Sinh Đường chúng ta tới là sao, thật là không có nghĩa khí mà. À, Tam Diệu à. Ngọc Dương Tử đại huynh ta không có ý nói muội là lão quái vật đâu, mấy năm không gặp phong thái của muội vẫn làm ta xao xuyến, muội vẫn xinh đẹp như xưa.''

Ngọc Dương Tử và Độc Thần đứng giữa, U Cơ, Thanh Long phân biệt đằng sau Vạn Nhân Vãn. Quỷ Vương cùng Tam Diệu Tiên Tử bỏ qua ân oán sắc mặt khó coi đứng hai bên Ngọc Dương Tử và Độc Thần. Sáu người cùng nhìn về phía Phổ Hoằng đại sư, Phổ Không đại sư, Thượng Quan Sách và Thương Tùng Đạo Nhân, Thương Chính Lương, Tăng Thúc Thường sáu người.

Tam đại chính phái và Tứ đại ma giáo va chạm trực tiếp. Có lẽ sẽ là một trường đại chiến.

Thái thu liễm khí tức tìm một góc hẻo lánh nhìn mấy người đang giằng co, đại chiến kiểu này hắn không muốn bị kéo vào, hỗn chiến cấp độ cao hắn khó có thể thoát thân, không chết cũng tàn tạ.

"Đám người này sao lại tụ tập ở đây được, trong nguyên tác đâu có nói tới. ĐM không thể cứ theo Tru Tiên mà hành động được có quá nhiều biến số rồi?".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.