Long Huyết Chiến Thần

Chương 1162: Chương 1162: Trấn Hồn Thạch




Nhìn ra được là hắn có chút không cam lòng, nhưng không có cách nào, người ta mạnh mẽ hơn mình là thật, cho nên mấy người bọn họ từ trước tới giờ luôn là đối tượng bị trách mắng trước mặt đại sư tỷ.

Đối với những đệ tử khác của Tà Long điện, Long Thần cũng có để ý. Từ ngôn ngữ của bọn họ Long Thần có thể suy đoán đại khái, mặc dù hắn mới vừa vào Tà Long điện là nhân vật thuộc hàng tay mơ, nhưng thực lực có thể xếp hạng trước năm trong đám đệ tử. Nếu so sánh với ba ngàn đại điện khác, chắc hẳn cũng không kém quá nhiều, ít nhất trình độ của Long Thần so với mặt bằng chung cả ba ngàn đại điện thì được coi là rất mạnh mẽ.

Lại trải qua một đoạn thời gian tu luyện, tu vi của hắn sẽ bộc phát ra một lần tăng mạnh từ sau khi Linh Hi rời đi.

Đi theo bước chân bọn họ, rất đã đến chân núi Kiếm Tháp phong kia, tất cả mọi người đều là võ giả Thần Vũ cảnh, bay lên trên cao là chuyện rất đơn giản. Sáu người bay lên trời, sau khi đi tới tháp Thí Luyện thì đệ tử chung quanh hiển nhiên tăng lên nhiều. Có nhiều người kính sợ bọn họ hơn, đồng thời cũng đang bàn luận về thân phận của Long Thần.

Kiếm Tháp phong là một đỉnh núi vô cùng to lớn, trải rộng mười mấy dặm, phóng lên cao, từ chân núi đi tới đỉnh núi cũng cần một thời gian khá dài, không ít đệ tử không có tư cách tiến vào tháp Thí Luyện thì trực tiếp tu luyện ở giữa Kiếm Tháp phong, hiệu quả cũng vô cùng tốt. Dọc theo đường đi, Long Thần thấy không ít đệ tử so tài ở giữa núi rừng tươi đẹp, bọn họ đánh vô cùng thỏa mãn, điều kiện tiên quyết là không phá hư hoàn cảnh.

Ước chừng qua một khắc, Long Thần vòng qua một đỉnh núi cuối cùng nhìn thấy tháp Thí Luyện. Đây là một tòa tháp cao bằng sắt đen tuyền, từ khối đất bằng phẳng giữa Kiếm Tháp phong nhô lên, xông thẳng lên trời, cắm vào mây mù lượn lờ trên bầu trời, chóp đỉnh đã không còn nhìn thấy rõ nữa.

Tháp Thí Luyện chiếm diện tích rất lớn, tòa tháp cao màu đen trước mặt giống như là một bức tường màu đen cản trước mặt vậy, trong lòng Long Thần chấn động. Trong tháp Thí Luyện màu đen giản dị không có gì lạ này, có một loại sức mạnh chấn nhiếp thần hồn, khiến người ta ôm một lòng kính sợ mơ hồ. Đây là khí tức to lớn của võ đạo, cũng là khí tức thiên đạo.

”Lão thất, ngươi nhất định cảm thấy chứ.” Sau khi đi tới tháp Thí Luyện, Khương Linh Văn cười nói.

”Cái gì?” Long Thần hỏi.

Tần Phong tiếp lời Khương Linh Văn, giải thích cho Long Thần: “Cấu tạo bên trong tháp Thí Luyện rất phức tạp, giống như một mê cung. Đám đệ tử chúng ta có thể đi tới phòng thí luyện nào, thật ra là dựa vào vận khí nhiều hơn. Phòng thí luyện của tháp Thí Luyện không ngừng vận động, có thể ngươi sẽ tình cờ tiến vào một phòng có lĩnh ngộ võ đạo mà tiền bối khắc lại, thậm chí còn có thể tìm được một vài chiến kỹ cường đại, đây là chỗ thần kỳ của tháp Thí Luyện, đến bây giờ ta còn chưa hiểu rõ đâu. Ba ngàn đại điện đều có tháp Thí Luyện của riêng mình, mỗi một tháp chắc cũng chỉ có người cấp bậc như phó điện chủ, mới có thể chân chính hiểu được kết cấu của tháp Thí Luyện thôi. Nhưng ngươi nhất định muốn hỏi, sao không dùng thần thức, dùng thần thức không phải rất dễ dàng phát hiện ra kết cấu của tháp Thí Luyện, từ đó tìm được một vài phòng hấp dẫn.”

Long Thần gật đầu một cái. Qua sự giới thiệu của bọn họ, hắn đã cảm thấy rất hứng thú với tháp Thí Luyện rồi, nhất là khôi lỗi võ đạo là thứ Long Thần cảm thấy hứng thú nhất.

”Đó là bởi vì trong tháp Thí Luyện có Trấn Hồn thạch, hơn nữa còn là một viên Trấn Hồn thạch cấp bảy. Dưới sự trấn áp của Trấn Hồn thạch này, võ giả từ Thần Vũ cảnh tầng bảy trở xuống, đều không thể sử dụng thần thức trong tháp.” Nói tới những chuyện này, Tần Phong có chút tự hào. Làm một người của Chân Vũ Đế Cung, kiêu ngạo và tự hào cơ bản nhất vẫn phải có.

”Trấn Hồn thạch.” Long Thần rốt cuộc hiểu rõ, vì sao trong lăng mộ Sát Thần của Diệp Vô Thương lúc trước, bọn họ lại không thể dùng thần thức, nhất định là vì Diệp Vô Thương cũng có Trấn Hồn thạch, nên mới làm được như vậy.

”Trấn Hồn thạch là một vật vô cùng trân quý, có tác dụng quan trọng đối với nơi tông phái cư ngụ, nếu không đối phương mạnh hơn tới, thì chúng ta chả giữ lại được bí mật nào cả. Trấn Hồn thạch càng cao cấp, thì càng hiếm thấy, Trấn Hồn thạch trong này đã là cấp bảy cũng rất hiếm thấy rồi, nhưng trong ba ngàn đại điện mỗi một đại điện đều có một viên Trấn Hồn thạch này. Bây giờ ngươi đã hiểu, thế lực siêu cấp tồn tại mấy triệu năm như Chân Vũ Đế Cung, rốt cuộc có nội tình như thế nào rồi chứ.”

Khiến cho Tần Phong có chút buồn bực là Long Thần lại không có phản ứng quá lớn, cũng chỉ bởi vì thứ mới lạ hắn gặp phải quá nhiều, cho nên thời điểm gặp được sự vật mới, rất dễ dàng tiếp nhận.

Những người khác nhìn nhau cười ha ha.

Phản ứng của Long Thần, hoàn toàn nằm trong dự đoán của mọi người.

Ở bên ngoài tháp Thí Luyện này, người đến người đi, bọn họ đứng ở chỗ này, có chút cản trở đường đi của người khác. Nhưng bọn họ cũng coi như là một đám người có thân phận trân quý nhất trong đám đệ tử Tà Long điện, những người khác đụng phải bọn họ cũng thức thời tránh ra, đám người Long Thần cũng đi tới dưới tháp Thí Luyện.

”Tháp Thí Luyện, chỉ có tu luyện chân chính mới có thể vào, bây giờ ta cũng chỉ có thể dẫn ngươi đi một vòng bên ngoài, không thể để cho ngươi vào trong mấy phòng thí luyện kia được.” Tần Phong và Long Thần đi tuốt đằng trước, nói chuyện.

Long Thần gật đầu, lời cảm ơn cũng không cần nói nữa, mấy ngày này hắn đã lăn lộn với mấy vị này tới mức quen thuộc.

Thời điểm đang muốn đi vào tháp Thí Luyện thì chợt có một thiếu nữ mặc áo đỏ đi ra từ tháp Thí Luyện. Tuổi của thiếu nữ này ngang ngửa với đám người Long Thần, mặc dù dáng người nhỏ lại có một loại mị lực kinh người, toàn thân tản mát ra một loại khí tràng lãnh ngạo, khiến người khác không dám tới gần. Bàn về tướng mạo, thiếu nữ này có thể trở thành tiêu điểm trong đám người.

Nơi này người đến người đi, Long Thần vốn không thể để ý tới nàng, nhưng cô gái này sau khi nhìn thấy bọn họ thì lại đi thẳng tới phía này.

Nhìn thấy là nàng, trên mặt Tần Phong toát lên ý cười, còn chưa lên tiếng thì Khương Linh Văn sau lưng Long Thần đã mặt mũi tươi cười đi lên nghênh đón, nói: “Lý Anh, không nghe nói hôm nay ngươi muốn tới tháp Thí Luyện, sao giờ lại tới rồi.” Ở trên mặt hắn toát ra vẻ ôn nhu hiếm thấy.

Long Thần cũng phát hiện ra sự biến hóa của Khương Linh Văn, nụ cười như thế chỉ khi Long Thần đối diện với Linh Hi mới có, chẳng lẽ Lý Anh này là người Khương Linh Văn thích, hoặc có thể nói bọn họ đã ở cùng một chỗ, quan hệ giống như Long Thần và Linh Hi.

Hôm nay, Lý Anh kia tâm tình hiển nhiên không tốt, nàng có chút tức giận nhìn Khương Linh Văn một cái, nói: “Cả ngày rêu rao khắp phố, không chú tâm tu luyện, ta thất vọng về ngươi. Ngươi đi theo ta, hôm nay có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi.”

Sau khi nói xong, Lý Anh im lặng dùng ánh mắt nhìn đám người Long Thần một vòng, cũng không có dừng ánh mắt trên người Long Thần một giây nào coi Long Thần là người xa lạ, lập tức lắc eo rời đi. Khương Linh Văn có chút lúng túng nhìn về phía mọi người, cuối cùng nói với Long Thần: “Lão thất, hôm nay ta có chút việc đi trước, chờ ngươi đi thăm tháp Thí Luyện xong, thì bọn họ sẽ dẫn ngươi trở về.”

Nói xong, hắn theo sát bước chân của Lý Anh kia rời đi. Hai người một trước một sau, Khương Linh Văn vẫn luôn dùng vẻ mặt vui vẻ nói chuyện với Lý Anh, nhưng Lý Anh lại cứ vùi đầu đi về phía trước, thật giống như có tâm sự gì đó.

”Đây là...” Trong lòng Long Thần cảm thấy có chút gì đó không đúng.

”Không sao đâu, bọn họ đã ở chung một chỗ ba bốn năm, bình thường cũng luôn cãi nhau ầm ĩ, không cần lo lắng.” Tần Phong mặt đầy hâm mộ nói.

Nghe ý của Tần Phong, bọn họ đã ở cùng một chỗ, nên Long Thần không để ý nhiều nữa. Chắc là Khương Linh Văn làm chuyện gì khiến cho Lý Anh tức giận thôi, giữa tình nhân cãi nhau rồi làm hòa là bình thường.

Trên mặt Khương Linh Văn tràn đầy ánh sáng hạnh phúc đó.

”Lão lục, ngươi nhìn ca của ngươi cũng có người thích, ngươi lúc nào mò về một người cho ca ca tỷ tỷ xem đây.” Lúc này, Khương Trà trêu đùa Khương Linh Vũ.

”Cút, ta không có hứng thú với nữ nhân, phiền phức muốn chết.” Khương Linh Vũ bị giật mình, vội vàng lui về phía sau hai bước.

”Ngươi dám nói nữ nhân chúng ta phiền toái, đáng đời không ai thích ngươi.” Khương Trà giận dỗi nói.

Một đám người cười cười đùa đùa đi vào trong tháp Thí Luyện, khiến cho mọi người phải đưa mắt nhìn qua. Sau lưng bọn họ, Khương Linh Văn đuổi theo Lý Anh áo đỏ, càng đi càng xa.

Sau khi đi vào tháp Thí Luyện, là một mảnh không gian màu đen rộng lớn, đi vào trong nơi này, giày đạp trên mặt đất phát ra tiếng vang trống trải. Quả nhiên sau khi đi vào, Long Thần phát hiện hắn chỉ có thần thức trong phạm vi mười thước, còn lại đều bị Trấn Hồn thạch trấn áp. Nhưng hắn còn có Phệ Linh Yêu Đồng, đáng tiếc Phệ Linh Yêu Đồng chỉ có thể thấy hồn phách, đối với việc tìm hiểu kết cấu của tháp Thí Luyện này thì vô dụng, nếu không thì có thể thăm dò tháp Thí Luyện này một phen.

”Cứ tiếp tục đi về phía trước, thì chúng ta sẽ đi vào một mê cung, sờ không ra phương hướng, các loại các dạng phòng thí luyện sẽ ngẫu nhiên xuất hiện trước mắt chúng ta. Sau khi đi vào phòng thí luyện, ít nhất phải một ngày mới có thể ra ngoài, hơn nữa mỗi một phòng thí luyện chỉ cho một người đi vào, nên a không thể mang ngươi đi vào xem thử. Nhưng ta có thể giải thích cho ngươi một chút, bên trong phòng thí luyện rốt cuộc có cái gì.

Vừa tiến về phía trước, Tần Phong vừa giới thiệu cho Long Thần mọi chuyện trong tháp Thí Luyện, hắn nói rất rõ ràng.

”Mỗi một phòng thực tập đều không giống nhau, nhưng cơ bản nhất đều có nút ấn goi khôi lỗi võ đạo, đồng thời Chân Vũ Đế Cung chúng ta cũng nuôi dưỡng không ít thú dữ, ngươi có thể tìm thú dữ đối chiến, cũng có thể tu luyện võ đạo trong phòng thí luyện này, không ai quấy rầy ngươi cả. Chờ ngươi tự mình đi vào, tìm hiểu một chút thì biết ngay thôi.”

Dọc đường hôm nay, đám người Tần Phong gần như đã nói hết những chuyện cần nói cho Long Thần biết, cuộc sống tương lai của Long Thần ở Chân Vũ Đế Cung đã không có vấn đề gì, Long Thần cũng rất hài lòng. Ít nhất tháp Thí Luyện quan trọng nhất hắn đã tìm hiểu rõ ràng.

Bọn họ đi vào một hành lang dài từ trong hư vô xuất hiện trước mặt, phía sau đó chính là mê cung vô tận, cho tới khi một cánh cửa màu đen xuất hiện trước mắt Long Thần.

”Đây chính là cửa phòng thí luyện của tháp Thí Luyện, nếu như bên trong có người thì ngươi không thể nào mở cánh cửa này ra. Nhưng nếu ngươi đã mở nó ra thì nhất định phải đi vào, hiểu chưa.”

”Hiểu.” Long Thần gật đầu.

”Vậy thì tốt, nhiệm vụ hôm nay rốt cuộc hoàn thành.” Mọi người hoan hô, sau đó Tần Phong nói: “Sau khi ra khỏi phòng thí luyện, chỉ cần đi về phía nam, thì nhất định có thể ra khỏi tháp Thí Luyện.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.