Lang Vương Tổng Giám Đốc: Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 318: Chương 318: Chương 309: Không thấy ông ngoại




Editor: Nguyễn Yên Thương

“Ba. . . . . . Ba. . . . . .”

Bạch Tuyết tìm khắp mỗi một gian gian phòng trong nhà một lần, không có một người.

Kỳ quái!

Thời gian này làm sao sẽ không có ai ở trong nhà, thời gian này ba đều là ở nhà.

Có tiếng điện thoại gọi đến, cô cầm điện thoại lên nghe.

Thời gian chờ đợi một vài giây, cuối cùng cũng kết nối, đối phương không nói gì.

“Ba? Là ba sao?” Bạch Tuyết cảnh giác hỏi.

“Rốt cuộc các người cũng trở lại. Ba cô ở chỗ của chúng ta, nếu như không muốn ông già này chết, thì phải ngoan ngoãn nghe lời.” Trong điện thoại truyền tới âm thanh của một người đàn ông xa lạ.

“Anh muốn làm gì?” Bạch Tuyết cảnh giác hỏi.

“Nghe kỹ cho tôi. . . . . .” Điện thoại liên tục truyền tới lời nói, tay Bạch Tuyết nắm điện thoại càng ngày càng gấp, sắc mặt càng ngày càng trắng.

Mặt Lang Vương toát lên vẻ lạnh lùng, khá lắm Ma Vương, tay đã đưa tới đây, hèn hạ vô sỉ.

Thân là Yêu Giới Ma Vương, lại có thể xuống tay với bách tính dân thường, quá ghê tởm.

Đối phương nói xong cũng cắt đứt điện thoại luôn, sắc mặt Bạch Tuyết thật không tốt, mất hồn cúp điện thoại, ngồi ở trên sô pha, cô muốn suy nghĩ thật kỹ một chút việc làm thế nào để cứu ba.

“Tuyết Nhi, đừng lo lắng, ba sẽ không có việc gì. Có anh đây.” Lời nói Lang Vương không làm cho Bạch Tuyết có cảm giác vui mừng, ngược lại, đối phương mới vừa rồi rất rõ ràng nói tuyệt không cho phép người đàn ông bên cạnh cô biết ước định giữa bọn họ, nếu không ba cô sẽ phải chết!

“Ba sẽ không có chuyện gì. . . . . .” Bạch Tuyết yếu ớt, nói một câu thật nhỏ.

“Mẹ. . . . . . Ông ngoại đi nơi nào?” Niệm Niệm lo lắng hỏi.

“Mẹ. . . . . . Trong điện thoại đã nói cái gì?” Ức Ức lớn tiếng hỏi.

Cậu biết nhất định đã xảy ra chuyện lớn, mới vừa rồi thời điểm mẹ nghe điện thoại rất khác thường, ông ngoại nhất định đã xảy ra chuyện. Nếu như ông ngoại gặp chuyện không may, cú điện thoại vừa mới nhận kia nhất định là việc không tốt.

Tại sao cái gì mẹ cũng không nói?

“Ông ngoại con. . . . . . Không có việc gì, chỉ là thân thể không tốt. . . . . . Nhập viện rồi!” Bạch Tuyết ngẩng đầu lên nhìn ba đứa nhỏ đáng yêu một chút, bọn họ ngoan như vậy, cô làm sao có thể!

Ba đứa con so với mạng của cô còn quan trọng hơn, cô không thể.

Nhưng mà, không thể không cứu ba cô được.

Đứng dậy, đi tới trước mặt Lang Vương.

“Dạ, chúng ta về nhà mình trước thôi. Bọn nhỏ cũng đã đói bụng rồi, dăt con đi ăn no đã, rồi em muốn đi bệnh viện thăm ba một chút. . . . . .” Bạch Tuyết từng câu từng chữ nói, rất cố hết sức.

Lang Vương thu hết nét mặt Bạch Tuyết vào mắt, nếu cô vợ nhỏ gặp khó xử. . . . . . Vậy anh cũng không miễn cưỡng cô!

Nhàn nhạt ừ một tiếng, mang theo bọn nhỏ rời khỏi Bạch gia.

Mặc dù cái gì cô vợ nhỏ cũng không nói, Lang Vương đã đoán được chuyện gì đang xảy ra.

Chỉ là anh không có nghĩ đến sự tình lại xảy ra nhanh như vậy, mạnh như vậy.

Bạch Hàn không có ở nhà trong, như vậy hai người khác ở trong nhà đi nơi nào? Đây là mấu chốt của sự tình.

Mới vừa rồi ở Bạch gia anh rõ ràng phát hiện trong nhà vẫn có người ở, dọn dẹp rất sạch sẽ, trong phòng ăn còn có bát đũa chưa rửa sạch, trong chén còn có thức ăn, không có hư hỏng, phải là món ăn ngày đó ăn cơm còn sót lại.

Không thấy Bạch Hàn, tại sao vợ của ông là Bạch Lan còn có tâm tình ăn cơm tốt như vậy?

Ở trong phòng ăn Lang Vương thấy rất nhiều trái cây nhập khẩu, còn có món ăn còn sót lại trong bữa ăn cũng rất hoàn mỹ, có thể thấy người nấu cơm rất biết hưởng thụ, một bữa ăn sáng cũng đã toàn mấy thứ tốt.

Không thấy chủ nhà, họ còn có tâm tình ăn tử tế thế này, rất khả nghi.

Lòng tham lam của con người có đôi khi rất đáng sợ.

Trở lại biệt thự.

Bạch Tuyết trực tiếp đặt đồ ăn vừa mua xong ở trên đường bỏ vào trong phòng bếp, biết thật lâu không có ở trong nhà, cho nên trở lại không có trực tiếp làm một chút thức ăn, làm cho bọn nhỏ ăn món ăn thật ngon.

Thật tốt vì đúng giờ sẽ có người tới quét dọn nơi này, trong nhà rất sạch sẽ.

Bọn nhỏ đều rất im lặng, bản thân Lang Vương cũng rất ít nói, Bạch Tuyết ở trong phòng bếp yên lặng cắt món ăn. Trong đầu không nhịn được hồi tưởng lời người kia nói trong điện thoại. . . . . .

Cô phải làm sao cho tốt đây?

Cô nên làm cái gì mới tốt?

Không thể thấy ba gặp nguy hiểm mà bỏ qua.

Hơn nữa ba gặp chuyện không may còn là vì dính líu đến cô!

Mặc dù cái gì cô vợ nhỏ cũng không nói, nhưng mà Lang Vương đã biết chuyện gì xảy ra.

Cô ta. . . . . . Lại còn sống!

Là vì Yêu Giới còn có phản đồ, vẫn là cô ta giở trò lừa gạt mọi người.

Cô ta. . . . . . Làm như thế nào có thể lừa gạt được nhiều đôi mắt như vậy để trốn ra?

Lang Vương hung hăng cau mày.

Là nên gặp lại cô ta.

Sau khi ăn xong, Lang Vương nói muốn đi gặp Đoan Mộc, sau đó liền đi ra ngoài.

Tất nhiên bọn nhỏ cảm thấy kỳ lạ, ba kỳ lạ, mẹ cũng kỳ lạ. Ông ngoại đã xảy ra chuyện, mẹ lại nói thân thể ông ngoại không tốt nên đã nhập viện rồi, mẹ không có nói thật, nhất định là đối phương uy hiếp mẹ không cho phép mẹ nói cho chúng biết, ba người bọn chúng cùng với ba cũng không phải là người dễ bị lừa.

Nói như vậy, người nghe điện thoại nhất định là người hiểu rất rõ nhà bọn họ như lòng bàn tay, rất có thể là những thứ gọi là yêu ở Yêu Giới.

Ba đi ra ngoài, nhất định là đi ra ngoài tìm hiểu tình hình.

Ba đứa con trải qua nghiên cứu nghiêm túc, quyết định cử ra một người đi theo dõi ba, ông ngoại thương bọn họ như vậy, bọn họ không thể không làm gì.

Ba người giơ tay biểu quyết, cuối cùng là Thiên Tầm đi ra ngoài theo dõi, Ức Ức túc trí đa mưu, nên ở lại cùng với mẹ, nhìn bộ dạng mẹ bình tĩnh như thế, nhất định là đang tính toán một mình đi gặp người bắt cóc ông ngoại. Cho nên Ức Ức và Niệm Niệm ở cùng với mẹ. Thiên Tầm theo dõi Lang Vương.

Lang Vương sau khi rời khỏi đây, cũng không có đi tìm Đoan Mộc, mà là lấy ra một điện thoại kỳ quái không biết gọi điện thoại cho ai ở nơi này.

Thiên Tầm núp trong bóng tối, lẳng lặng chờ đợi. . . . . .

Lang Vương bên này.

“Cô đã hiện thân nơi này, nên đi ra gặp mặt thôi.” Lang Vương lạnh lùng nói.

“Lang Vương. . . . . . Là do tiện nhân kia nói cho ngài biết.” Đối phương âm ngoan nói.

“Cô cho là tôi muốn biết chuyện gì còn cần có người khác nói cho Bổn Vương sao?”

“Ha ha. . . . . . Đúng là không gạt được ngài, chỉ là mạng ông già đó ở trên tay tôi, chỉ cần tôi có nguy hiểm gì, ông ta lập tức sẽ chết lềnh bà lềnh bềnh.”

“Nói đi, gặp mặt ở chỗ nào.” Lang Vương không nhịn được hỏi, nếu như không phải là bởi vì ông ngoại đứa bé, anh mới lười phải nói nhảm với tên phản đồ này.

“Nếu nơi này là thế giới loài người, tôi cũng đã nghĩ nên hưởng thụ nơi hẹn hò ở thế giới loài người một chút, phải đi quán bar thôi.”

Lang Vương chán ghét chau mày, vì ông ngoại đứa bé, anh sẽ tạm thời chịu đựng. Chờ cứu ra ba vợ anh ra, anh sẽ tự tay giết tên phản đồ này.

Lang Vương cúp điện thoại, lái xe rời đi.

Thiên Tầm đã sớm mướn trước một chiếc xe theo sát phía sau, mặc dù cô vẫn là trẻ con, nhưng mà để tâm rất nhiều.

“Chú ơi, đây là tiền thỉnh thoảng mẹ cho cháu, làm phiền chú đi theo chiếc xe trước mặt kia, trong xe là ba của con. Mẹ nghi ngờ ba đi hẹn hò, cho nên đã ra lệnh cho con đi theo. Cám ơn chú.” Thiên Tầm lễ phép, bập bẹ nói.

Taxi tài xế nhìn đứa bé nhỏ như vậy, bắt đầu hoài nghi mẹ đứa bé này sao lại có thể nghĩ như vậy, sao có thể kêu đứa bé nhỏ như vậy theo dõi người đàn ông của mình có đi hẹn hò hay không?

Nếu như người đàn ông lái xe phía trước thật sự là đi hẹn hò, để đứa bé nhỏ như vậy đi, ngộ nhỡ thấy một mặt không lành mạnh, thế nào cũng không thích hợp!

Nam Cung dừng lại ở trước quán bar, xe Thiên Tầm cũng dừng lại ở gần đó.

Rốt cuộc tên tài xế kia cũng hiểu rõ, thì ra là mẹ đứa bé này đã đoán chính xác, người đàn ông kia thật đúng là đi hẹn hò. Tới nơi này phần lớn đều là quan hệ người yêu.

Thiên Tầm nhận lấy tiền lẻ, cẩn thận bỏ vào trong túi áo, sau đó bước từng bước nhỏ chuẩn bị đi vào.

“Bé con, chờ một chút, nơi này không cho phép trẻ con đi vào, chú sẽ đi dẫn vào, nếu không con sẽ không tìm thấy được ba con.” Tên tài xế kia ôm Thiên Tầm đi lên, sau đó thoải mái đi vào, mặc dù nhân viên phục vụ đều rất tò mò tại sao có người có thể ôm đứa bé đi vào uống rượu, không khí nơi này hoàn toàn không thích hợp để bọn nhỏ đến nha! Chỉ là nghĩ, cũng không hề nói cái gì. Tới đây đều là khách, khách chính là Thượng Đế.

Xa xa Thiên Tầm liền nhìn thấy ba ngồi một bên ở cạnh bàn, sau đó rất lễ phép mà cười cười với chú ôm cô nói: “Chú, cám ơn chú, chú thật là người tốt, cháu nhất định sẽ mang ba về nhà nha. Bái bai.” Vị tài xế kia thả Thiên Tầm xuống, cười rời đi.

Đứa nhỏ này thật là thông minh.

Thiên Tầm thu hồi nụ cười vừa rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt căng thẳng ——

*****

Phần mới: Chồng không ngoan.

Giới thiệu vắn tắt: một sợi dây chuyền dẫn tới vụ án giết người.

Ba mẹ cô bởi vì một sợi dây chuyền đá quý ngọc lục bảo mà bị giết. Cô vì báo thù cho ba mẹ, truy tìm dây chuyền, cũng mai phục ở bên cạnh anh. Không ngờ, sau lưng sợi dây chuyền còn có một bí mật động n trời, vốn tưởng rằng chân tướng sẽ rõ ràng, cũng là bí ẩn thật nặng nề.

Mà anh, đối với cô gái thần bí sinh ra lòng hiếu kỳ nồng đậm, đồng thời giận nói: nhất định sẽ cưới cô.

* Trong lúc đó, C thị cũng biết vương lão ngũ Nam Cung muốn sống độc thân.

Tất cả thiên kim Hào Môn xếp thành hàng dài trước cửa nhà anh, lại chỉ mình anh không muốn cưới vợ!

Anh muốn cưới, chưa chắc người ta sẽ đồng ý gả cho anh.

Anh đối với cô không đơn giản là vì lòng hiếu kỳ như vậy, tim của anh đã hoàn toàn là tù binh của cô.

Lãnh Ngạo anh sao có thể bỏ qua cho người đã trộm đi lòng người phụ nữ của anh.

Vì vậy, điên cuồng theo đuổi vợ với nhiều hình thức. . . . . .

Mọi người hãy ủng hộ nhiều hơn. Nhớ cất giấu trong bát nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.