Kim Cương Cấp Phá Sản Nữ

Chương 4: Chương 4






Đoàn Uý Kì cẩn thận đem Hạ Duyệt Vũ để lên sôfa, chính mình ngồi bên người nàng, ôn nhu xem kỹ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, “Có bị thương không ? Có đau không ?”

Hạ Duyệt Vũ nhớ tới chuyện mình vừa mới đối mặt với con chuột bự, đôi mắt nhịn không được lại đỏ lên, nàng cắn miệng, làm nũng chỉ vào đầu gối của chính mình, “Chỗ này đau quá nha, người ta đợi đã lâu …”

“Phong trợ lý, anh giúp tôi đi mua một chút thuốc mỡ trừ sưng đỏ” Phân phó xong, hắn lại trở về ghế sôfa, kéo đầu gối nàng lên đùi chính mình, nhẹ nhàng xoa giúp nàng.

“Đáng đời lắm, tại sao không gọi điện ngay cho tôi ?”

“Ai kêu buổi sáng anh hung hăng như vậy, còn nói không có sự cho phép của anh không cho tôi bước vào thư phòng nửa bước, tôi sợ lại bị anh mắng …”

Tiếng đập cửa đánh gãy lời của nàng, đi vào là quản lí của phòng đầu tư tập đoàn Cẩm Phong, khi hắn nhìn thấy Hà Duyệt Vũ, vẻ mặt có chút đố kị

Đoàn Úy Kì hướng hắn gật đầu, “Có chuyện gì cứ việc nói.”

“Ách…… Là như vậy.” Đối phương vẻ mặt cung kính đi đến trước mặt Đoàn Uý Kì, giao cho hắn một phần văn kiện, “Đây là tư liệu của Giai Bảo thực nghiệp và Trần thị xí nghiệp, chờ ngài chi cổ phiếu.”

Đoàn Úy Kì tiếp nhận văn kiện, không chút để ý nhìn thoáng qua. “Vậy anh cảm thấy mua bên nào thì tốt ?”

Quản lí phòng đầu tư thực nhanh chóng đáp. “Trần thị xí nghiệp đi, bởi vì……”

Đột nhiên, thanh âm Hà Duyệt Vũ chen vào, “Trên thực tế, tôi cảm thấy Giai Bảo thực nghiệp có vẻ khá hơn.”

Lời của nàng khiến cho Đoàn Úy Kì chú ý, “Nha, Giai Bảo thực nghiệp?” Hắn nâng tay có ý bảo quản lí ra ngoài, “Nếu tôi nhớ không lầm, lần trước có người đã trách cứ đồ trang điểm của Giai Bảo thực nghiệp, sinh ra tác dụng phụ, trong khoảng thời gian này báo chí mỗi ngày cũng nói công ty này đã muốn phá sản, cổ phiếu cũng sụt giá , cô nghĩ như thế nào lại chọn công ty này ?”

Hà Duyệt Vũ oai đầu liếc hắn, “Làm ơn, Gia Bảo quả thật là một công ty sản xuất đồ trang điểm không sai, tuy rằng truyền thông gần đây có đăng nhiều tin phản đối bọn họ, nhưng đây là tin tức giả của bọn họ!”

Đoàn Úy Kì nhíu mày, “Cô làm sao mà biết đó là tin tức giả?”

Hắn đột nhiên sinh ra tò mò với nàng, trên thực tế, hắn cũng là tra nhiều lắm mới moi được tin này.

Hà Duyệt Vũ gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng. “Là tôi tự mình phán đoán, bởi vì giai bảo thực nghiệp vẫn đang bí mật nghiên cứu một sản phẩm bảo dưỡng mới, nếu đưa ra thị trường, công ty bọn họ đảm bảo sẽ tăng mạnh số lượng tiêu thụ, đến lúc đó cổ phiếu cũng sẽ tăng lên.”

“Sao?” Hắn lại nhíu mày, “Tại sao cô biết bọn họ đang bí mật nghiên cứu sản phẩm mới ?”

“Không ngừng nghiên cứu sản phẩm mới là điều mà mỗi một xí nghiệp đều phải làm a, hơn nữa Giai Bảo thực nghiệp làm việc tích cực hơn bình thường, cho tới nay mỗi sản phẩm đều có chuyên môn đánh giá cao, nhằm vào sản phẩm tiến hành kể lại thị trường điều tra, nhưng là sản phẩm mới lại chậm chạp đều không có đưa ra thị trường. Hơn nữa, mấy tháng nay bọn họ đột nhiên ngừng điều tra, sửa vì chủ đánh hoàng kim khi đoạn tivi quảng cáo, này không phải có đại động tác lại là cái gì?” Nàng cũng là thích nhất dùng đồ trang điểm của Giai Bảo thực nghiệp, nhưng mấy tháng nay cũng không có nhận được điện thoại của nhân viên tiếp thị.

Hà Duyệt Vũ nói được đạo lý rõ ràng, giống như bộ dáng của một chuyên gia phân tích.

Đoàn Úy Kì thú vị nhìn nàng. “Nếu như vậy, bọn họ vì sao muốn thả ra tin tức giả để làm cho cổ phiếu sụt xuống ? Như vậy không phải là tự sát sao ?”

“Đây là chiến thuật anh hiểu hay không a!” Hà Duyệt Vũ liếc mắt, kỳ quái nhìn hắn.

“Đưa ra tin tức đè thấp cổ phiếu, chính mình lại thu mua số lượng lớn, đợi cho chân tướng rõ ràng sau lại tuyên bố sản phẩm mới của bọn họ, thừa dịp cổ đông giới thị trường kéo cao hết sức mức giá bán tháo cổ phiếu lúc trước, tạ này đại kiếm nhất bút, đây là đạo lý rất đơn giản thôi!”

Chính mình hưng trí bừng bừng nói, nàng đột nhiên phát hiện trên mặt Đoàn Úy Kì tươi cười, nhìn ánh mắt của nàng cũng nhiều hơn một chút, không rõ cảm xúc gì, nàng vội vàng ngậm miệng, nghi hoặc nhìn hắn.“Anh làm sao lại nhìn tôi như vậy ?”

Lấy tay vén vài sợi tóc của nàng, hắn hỏi: “Có hứng thú đến làm trợ lý của công ty tôi không ?”

“Làm trợ lý của anh?” Hà Duyệt Vũ phát ra một tiếng thét kinh hãi, “Vì sao?” Sao lại thế này? Bọn họ rõ ràng đang nói chuyện cổ phiếu sao lại chuyển sang cái chuyện trợ lý này ?

“Bởi vì……” Đoàn Úy Kì lộ ra nụ cười làm điên đảo chúng sinh, “Đột nhiên tôi cảm thấy phương diện này cô là một thiên tài.”

Hắn thật sự là không thể không bội phục nàng, nàng bất quá chỉ trải qua những chuyện nhỏ thường ngày, liền có thể phân tích ra động tác của Giai Bảo thực nghiệp, công ty này có cái gọi là đầu tư chuyên gia còn phải hao tâm lực điều tra, mà hắn thì là một người quý trọng nhân tài.

Hà Duyệt Vũ kinh ngạc há to miệng, một câu cũng nói không nên lời. Nàng không có nghe sai chứ ? Hắn cư nhiên mời nàng làm việc sao?

Đoàn Úy Kì bày ra một bộ dáng thành khẩn, bắt đầu dụ dỗ, hướng nàng vươn tay phải, “Thử việc ba tháng, tiền lương một tháng mười vạn, thử việc xong sẽ điều chỉnh lại lương, cô cảm thấy như thế nào?”

“Mười vạn ?”Ánh mắt của nàng long lanh như thuỷ tinh, trong lòng phút chốc trào ra một cỗ nhiệt nóng, không thể tin nhìn người đàn ông đang mỉm cười trước mắt, “Anh thật sự muốn mời tôi làm trợ lý?”

Tuy rằng mười vạn tiền lương đối với nàng không là cái gì, nhưng đây chính là lần đầu tiên nàng kiếm ra tiền.

“Đương nhiên, nếu cô biểu hiện tốt, tiền thù lao của cô sẽ cao hơn.”

Đoàn Úy Kì nhìn khuôn mặt nàng nhỏ nhắn đang thay đổi luôn linh động sáng rọi, nhất là cái miệng nhỏ nhắn mê người của nàng kia, chính hướng hắn phóng ra tin tức dụ hoặc, hắn có chút hoảng hốt, kìm lòng không được đem hai tay để lên bả vai của nàng, cũng đem mặt chậm rãi thấu hướng nàng, đang trong lúc hưng phấn, Hà Duyệt Vũ không khỏi trừng lớn hai con mắt.

Hắn…… Hắn rốt cuộc muốn làm gì?

Nhìn phía hắn đôi mắt say lòng người, đôi môi khêu gợi. Nàng cảm giác được tim chính mình bỗng dưng đập loạn nhịp, chẳng lẽ…… Chẳng lẽ hắn muốn hôn nàng sao?

Ngay tại lúc hai người lâm vào một hoàn cảnh ái muội, ngoài cửa truyền đến một tiếng đập cửa.

Thanh âm này làm cho hai người nhanh chóng tách ra, chỉ thấy Phong Dục không đầu không đuôi từ bên ngoài đi đến, “Tổng giám đốc, thuốc mỡ tôi đã mua!”

“Ta đã biết.”

Đoàn Úy Kì rất nhanh khôi phục lại tinh thần, cũng là lần đầu tiên hắn thấy xấu hổ trong đời.

Mà Hà Duyệt Vũ lại đỏ mặt lên, có chút chột dạ.

Vừa mới tức thì rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Không đúng, phải nói, nàng phải nói là vừa rồi nàng bỏ lỡ cái gì ? Chương 4.2

Bởi vì máy photocopy trên tầng cao nhất bị hỏng, cho nên Hà Duyệt Vũ ôm một đống tài liệu đi vào phòng kế hoạch ở tầng 24 để photo.

Từ nàng sau khi nàng đảm nhiệm làm trợ lý của Đoàn Uý Kì, không lâu sau, hắn liền cùng trợ lý đặc biệt Phong Dục bay đi nước Mỹ đi công tác, trước khi đi, hắn đem nàng giao cho thư ký phụ trách Kim Mạt Lị, làm cho nàng quen thuộc với công việc cũng như rèn luyện những kỹ năng.

Có điều Kim Mạt Lị người đàn bà kia hình như là muốn làm khó nàng, nàng rõ ràng là trợ lý của tổng giám đốc, Kim Mạt Lị lại đem công việc tạp nham cho nàng làm.

Một bên máy móc cầm tư liệu sao chép trong tay, Hà Duyệt Vũ một bên tỏ vẻ bất mãn, không phải nàng đối với Kim Mạt Lị có thành kiến, trực giác của con gái nói cho nàng biết, nàng ta làm vậy là muốn nhắm vào nàng.

Từ buổi sáng đến bây giờ, bụng của nàng vẫn cứ sôi sục khó chịu không thôi.

Bởi vì hôm nay nàng đã đến chu kì sinh lí, vốn định ngồi ở bàn làm việc nghỉ ngơi một hồi, nhưng là hai mươi phút sau, Kim Mạt Lị lại đem văn kiện thật dày quăng đến trước mặt nàng, mệnh lệnh nàng phải làm xong trước 11 giờ.

“Duyệt Vũ.”

Phía sau truyền đến thanh âm của Lí Mĩ Ngọc, từ sau khi bản thân đến Cẩm Phong ngân hàng làm việc, tính cách hoạt bát hào phóng cùng vẻ nhiệt tình sáng sủa rất nhanh liền được nhân viên yêu mến.

Bởi vì máy photocopy trên tầng cao nhất bị hỏng, mà Kim Mạt Lị giống như không chịu tìm người đến sửa, cho nên nàng chỉ có thể mỗi ngày ôm văn kiện chạy từ trên chạy xuống, mấy ngày nay nàng thường xuyên đến phòng kế hoạch dùng máy photo, lâu, liền cùng Lí Mĩ Ngọc tiểu nha đầu này thành tỷ muội tốt.

Chỉ thấy đối phương cũng đồng dạng ôm chồng văn kiện, cười meo meo hướng nàng đi tới.

“Trên lầu máy photocopy vẫn chưa có sửa phải không ?”

“Đúng vậy!” Nàng uể oải gật gật đầu, thời gian lâu như vậy làm hại hai chân nàng bủn rủn, choáng váng, thanh âm nghe cũng không rõ.

Lí Mĩ Ngọc không khỏi lo lắng nhìn nàng, “Duyệt Vũ, cô làm sao vậy? Sắc mặt giống như rất khó xem , có phải bị bệnh hay không ?”

“Không có!” Hà Duyệt Vũ cười gượng, “Hôm nay là ngày đầu sinh lí của tôi, cho nên cả người đều vô lực, một lát nữa uống nước ấm thì tốt rồi.”

Đang nói, một phần văn kiện rốt cục sao chép xong, nàng sửa sang lại đống tư liệu.

Lại chợt thấy trước mắt một mảnh mơ hồ, hoàn hảo đúng lúc đỡ cái bàn, mới không té ngã trên đất.

“Nếu là kì sinh lý, sẽ không được chạy lên chạy xuống đâu, đúng rồi, trong túi của tôi có thuốc giảm đau, nếu cô không ngại, đợi lát nữa tôi làm xong công việc trong tay, sẽ đem thuốc đưa cho cô, đối với việc giảm bớt đau sinh lý rất hiệu quả nha.”

“Được!” Hà Duyệt Vũ cảm kích gật gật đầu, “Tôi đây lên trước, tí nữa cô xong việc thì đưa cho tôi nha .”

Nàng đi lại chỗ bàn việc, còn chưa đợi mông nàng đáp xuống ghế thì đã nghe được thanh âm của giày cao gót.

“Cha!” Một xấp văn kiện dày đáp xuống mặt bàn của nàng, chỉ thấy vẻ mặt cao ngạo của Kim Mạt Lị từ trên cao nhìn nàng, “Hà tiểu thư, phiền toái cô đem văn kiện này mỗi bản sao chép thành 15 bản, 11 giờ rưỡi đưa cho Lâm quản lí.”

Hà Duyệt Vũ nhìn xấp văn kiện có chút run lên, lại đưa mắt nhìn nhìn Kim Mạt Lị. Thân thể không khoẻ làm cho nàng không thể lại duy trì vẻ mặt khách sáo. “Kim thư ký, những chuyện này hẳn không phải là thuộc phạm vi của tôi chứ.”

Kim Mạt Lị lạnh lùng cười, “Như vậy xin hỏi Hà tiểu thư, cô cảm thấy thân là một trợ lý nho nhỏ, phạm vi công việc rốt cuộc hẳn là chỗ nào?”

Cô ta thực chán ghét nàng, Hà Duyệt Vũ rõ ràng chỉ là một nữ giúp việc, đơn giản là nàng đối với phương diện cổ phiếu có chút tài năng, đã được Đoàn Úy Kì mang vào công ty, lại trực tiếp được lên làm trợ lý của hắn.

Làm ba năm thư kí của Đoàn Uý Kì, nàng hiểu biết hắn không phải là một đàn ông tuỳ tiện, giữ mình trong sạch đến chưa từng có “scandal” gì, cũng đang là vì điểm này, nàng mới thầm mến hắn đến nay, vốn tưởng rằng lòng chân thành luôn vững vàng, kiên định, lại không nghĩ rằng trên đường chinh phục lại lòi ra một cái Trình Giảo Kim.

Nàng vĩnh viễn đều quên không được, Đoàn Úy Kì cư nhiên vì này tiểu nữ giúp việc trước mặt mọi người trách cứ nàng, cũng chính lúc nàng cảm thấy có nguy cơ mất hắn, cho nên nàng không từ thủ đoạn nào để loại bỏ chướng ngại vật này.

“Mong cô làm cho rõ ràng, tôi là trợ lý tổng giám đốc, không phải là tiểu muội của thư kí !”

“Phải không?” Nàng lạnh lùng, môi khẽ động một chút, “Tổng giám đốc đem cô giao tôi, tôi chỉ là muốn cho Hà tiểu thư quen thuộc với công việc một chút, hay là Hà tiểu thư cảm thấy chính mình căn bản không có năng lực đảm nhiệm công việc này?”

Hà Duyệt Vũ bị bộ dáng nàng ta làm cho trợn tròn mắt, “Nói như vậy là cô cố ý làm khó dễ tôi ? Tôi đoán ngay cả máy photocopy ở tầng chúng ta bị hỏng, cũng là cô cố ý ra tay ?”

“Hà tiểu thư, cô nói chuyện cũng phải có chứng cứ.”

“Hừ! Tư Mã chiêu chi tâm người qua đường đều biết.” Hà Duyệt Vũ cũng lạnh lùng cười, “Tôi nghĩ cô là ghen tị với tôi đi .”

Theo trực giác của nàng, người con gái này nhất định thích Đoàn Úy Kì, cái ánh mắt tràn đầy tình cảm hôm ấy nàng vĩnh viễn cũng không thể quên.

Kim Mạt Lị sắc mặt lạnh lùng, “Tôi không biết cô đang nói cái gì, có điều tôi không ngại cảnh cáo cô một tiếng, chỉ cần cô còn làm việc một ngày ở đây, tôi còn có quyền mệnh lệnh cho cô làm bất cứ chuyện gì, nếu cảm thấy không thể làm nổi, có thể nghỉ việc!”

Hà Duyệt Vũ tức giận đến đem một đống văn kiện trước mắt mình hất ra đầy đất, “Bổn tiểu thư chính là không làm, có bản lĩnh cô thử đuổi tôi xem!”

“Cô……”

“Đã xảy ra chuyện gì?” Đoàn Úy Kì vừa mới ở thang máy đi ra, liền nhìn đến trước mắt một mảnh bừa bãi, trang giấy đều bay đầy xung quanh, có vài trang còn bay đến trước mặt hắn.

“Tổng giám đốc, anh đã trở lại?” Nhìn đến hắn, Kim Mạt Lị vội vàng tiến ra đón,“Hà tiểu thư hình như đối với tôi có bất mãn rất nhiều, tôi chẳng qua……”

“Đủ rồi!” Hà Duyệt Vũ cực tức giận hét lớn một tiếng, cùng lúc là vì nàng thật sự là đau đến muốn bất tỉnh, về phương diện khác là nhìn thấy Đoàn Úy Kì, nàng đột nhiên phát hiện chính mình rất muốn khóc.

Đại khái là mấy ngày nay tới giờ tưởng niệm, nàng lại thực chán ghét nhìn thấy Kim Mạt Lị như con chim nhỏ nép vào người cùng hắn đang đứng chung một chỗ, trường hợp như vậy làm nàng cảm thấy tương đương khó chịu.

Từ nhỏ đến lớn, nàng là tiểu công chúa trong bàn tay của ba và ca ca, nhưng là từ sau khi quen biết Đoàn Uý Kì, nàng từ công chúa biến thành nữ phó, tâm lý trước sau chênh lệch làm cho nàng vô cớ muốn cùng hắn phát hỏa, nàng tùy tay nắm lên mấy tập văn kiện còn lại trên bàn, thở phì phì tiêu sái đến trước mặt bọn họ.

“Tôi chính là không thể đảm nhiệm cái công việc quỷ quái này nữa, trên thực tế, cũng chán ghét cực kì cai chỗ này, không cần các người bảo tôi ra sao, bổn tiểu thư quyết định từ giờ trở đi quyết định nghỉ việc !” Nói xong, nàng cầm văn kiện trong tay ném mạnh vào người Đoàn Uý Kì, “Bổn tiểu thư mặc kệ, như vậy các người vừa lòng chưa ?”

Một hơi nói xong, nàng xoay người vừa muốn rời đi, không ngờ đột nhiên một cơn choáng váng đến trước mặt nàng, cả trời đất tối sầm biến thành màu đen, giây tiếp theo, cả người nàng mềm nhũn té xuống sàn nhà.

“Tiểu Vũ!”

Khi nàng sắp ngã sấp xuống trong nháy mắt, vẻ mặt phong trần mệt mỏi, hơn nữa bị bộ dáng bốc đồng của nàng khiến cho Đoàn Uý Kì không hiểu ra sao, hắn vội vàng đem nàng ôm vào lòng.

“Tiểu Vũ, cô làm sao vậy?” Nhìn thấy nàng ngất xỉu đi, hắn chỉ cảm thấy ngực mình nhất thời căng thẳng. Trời ạ! Hắn mới xuất ngoại vài ngày, sắc mặt của nàng sao lại khó coi như vậy? Mấy ngày nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Đúng lúc này, cửa thang máy lại mở ra, Lí Mĩ Ngọc lấy mấy hộp thuốc theo thang máy đi ra, nhìn thấy Đoàn Úy Kì, đầu tiên là hoảng sợ, “A! Tổng giám đốc……” Mà nhìn thấy Hạ Duyệt Vũ ở trong lòng hắn, không khỏi lo lắng kêu lên, “Ai nha, Duyệt Vũ như thế nào té xỉu ?”

Đoàn Úy Kì xoay người trừng mắt với Kim Mạt Lị, “Còn đứng đó làm gì, nhanh đi kêu xe cứu thương!”

“Ách…… Tổng giám đốc,” Lí Mĩ Ngọc nhanh chen vào nói, “Không cần kêu xe cứu thương khoa trương như vậy, nàng chính là bị trúng sinh lý chu kì mà thôi……”

“Cái gì? Chu kì sinh lí?” Nghe ba chữ này, Đoàn Úy Kì nhướng mày.

“Đúng vậy!” Nàng mãnh lực gật đầu, “Tổng giám đốc nhất định không biết con gái chúng ta mỗi thời điểm sinh lý kì đều rất thống khổ, có người còn đau đến nỗi chảy cả nước mắt, mấy ngày nay Duyệt Vũ đại khái là mệt nhọc quá độ cho nên mới té xỉu, cho nàng nghỉ ngơi sẽ không sao .”

“Mệt nhọc quá độ?” Đoàn Úy Kì lại nhíu mi,hai mắt sắc bén nhìn hai nữ nhân trước mắt, “Công ty chúng ta có việc gì nặng cần nàng làm sao ?”

“Việc nặng thì không có, có điều……” Lí Mĩ Ngọc có chút sợ hãi nhìn nhìn Kim Mạt Lị, “Tổng giám đốc không ở công ty mấy ngày nay, lượng công việc mỗi ngày của Duyệt Vũ thật sự rất lớn, hơn nữa cũng không thuộc phạm vi công việc của nàng, có đôi khi nàng ngay cả thời gian ăn cũng không có, cho nên ta đoán, nàng có thể là…… Ách……”

Mắt thấy Kim Mạt Lị sắc mặt càng lúc càng khó coi, Lí Mĩ Ngọc không dám nói tiếp. Chương 4.3

Đoàn Úy Kì đem Hà Duyệt Vũ ôm càng nhanh, ánh mắt liếc Kim Mạt Lị một cái, không lưu lại gì một câu, hướng vào phòng nghỉ của chính mình.

Làm khi Hà Duyệt Vũ mơ mơ màng màng mở hai mắt, ánh vào mi mắt là hé ra khuôn mặt trẻ trung anh tuấn, tay nhỏ bé của nàng lạnh như băng bị nắm bởi một đôi bàn tay to lớn thực ấm áp, độ ấm như vậy, làm cho nàng cảm thấy rất an tâm.

“Cô tỉnh rồi?” Đoàn Úy Kì thấp giọng hỏi, trên mặt tràn ngập lo lắng.

Tuy rằng xuất ngoại mới năm ngày, nhưng ở nước ngoài, chỉ cần có thời gian rảnh rỗi, đầu óc của hắn lại hiện lên khuôn mặt đáng yêu của nàng.

Mấy ngày này ở chung , hắn thật sâu cảm thấy nàng là một người yêu thương, làm cho người ta quan tâm, mà hắn một lòng, cũng không chịu nổi sự câu dẫn của nàng.

Hắn mấy ngày nay không rõ ràng lắm về cảm tình của mình đối với nàng, tóm lại, hắn mỗi ngày đều muốn nhìn thấy nàng, cảm nhận được sự tồn tại của nàng, nghe được thanh âm nói chuyện của nàng, nhìn thấy nàng cười ……

Hắn nghĩ, hắn chính là thích nàng, phi thường thích nàng

Nhìn ánh mắt hắn đau lòng như vậy, Hà Duyệt Vũ cảm động thật sự muốn khóc. Nhưng lại nghĩ tới tình hình nặng nhọc mấy ngày nay của chính mình, tức giận cùng ủy khuất liền cùng với nước mắt chực trào ra .

Tức giận như thế, nàng không khách khí đem tay hắn đẩy ra, “Tôi tỉnh hay không tỉnh cần anh quan tâm sao ?”

Không biết vì sao, nàng muốn ở trước mặt hắn tùy hứng, muốn đem biểu hiện trước mặt của hắn không phân rõ phải trái biểu hiện ra ngoài.

Đoàn Úy Kì chỉ dung túng lắc đầu cười cười, “Nha đầu ngốc, bị làm khó dễ sao không gọi nói cho tôi biết ?”

“Tôi vì sao phải điện thoại cho anh?” Bộ dáng nàng hung hăng, “Nói sau…… Tôi không muốn là một người mách tội sau lưng người khác.” Nàng nhìn như vậy mà giống với loại người thọc gậy bánh xe sao ?

“Cho nên mới nói cô thật sự là đồ ngốc!” Hắn sủng nịch nhéo nhéo nàng, “Có điều đáp ứng tôi, từ nay về sau có chuyện gì không thoải mái phải gọi cho tôi , được không ?”

Nàng mở mắt to, nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn, tim đập thình thịch.

Có lẽ lần đầu tiên gạp mặt, nàng đã thích hắn. Nhưng còn hắn thì sao ? Hắn thích nàng sao?

Nhiều điều thắc mắt làm đầu của nàng đau lên, có điều nghĩ đến Kim Mạt Lị, nàng lại thấy tức giận.

“Kim thư ký ở đây rất lớn sao ? Vì sao người nào trong công ty cũng sợ cô ta?” Cuối cùng, nàng vẫn muốn giải đáp nghi vấn trong lòng mình.

Đoàn Úy Kì phân trần một điều, “Có sao? Vì sao tôi không phát hiện?”

Hắn lấy gối đầu đặt ở sau lưng nàng, làm cho nàng thoải mái tựa vào đầu giường, hai tay săn sóc cho nàng.

“Xem ra anh nhất định là ít tra xét dân tình, công ty mỗi người đều rất sợ Kim thư ký, nói chuyện với cô ta đều khúm núm, vẫn là ở tổng giám đốc văn phòng làm việc mọi người thực tôn kính a?”

Hắn nặng nề cười, “Nhân viên văn phòng tổng giám đốc cũng là nhân viên của công ty a, tôi nghĩ có khả năng này là do việc cha của Kim Mạt Lị là đại cổ đông ngân hàng có liên quan.”

“Nha? Đại cổ đông?”

“Đúng vậy, bộ trưởng phòng tài vụ Kim Đại Sơn chính là cha của Kim thư ký, chẳng lẽ phía trước cô cũng không biết sao?”

“Trách không được……”

Hà Duyệt Vũ chợt bừng tỉnh. Khó trách Kim Mạt Lị kiêu ngạo như vậy, nguyên lai lão ba của cô ta chính là đại cổ đông của ngân hàng!

Thế nhưng, nếu cô ta cũng giống như nàng là thiên kim tiểu thư, vì sao Kim Mạt Lị có thể đi làm, mà ba lão ác ma kia lại nhốt nàng trong nhà? Thế giới thật sự là không công bằng, hại nàng nghĩ ra đầu người một chút cũng khó như lên trời.

Ngay tại lúc đáy lòng nàng đang căm giận bất bình vô cùng, Đoàn Úy Kì vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, “Suy nghĩ cái gì? Bụng còn đau không? Muốn tôi gọi bác sĩ đến không ?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng nhất thời đỏ lên, “Anh…… Anh đều biết hết ?” Ông trời! Chỉ là chu kì sinh lí của con gái nha, bị hắn biết chính mình dì cả mẹ quang lâm *(ngày đèn đỏ các nàng ạ), kia chẳng phải là thực làm cho người ta thẹn thùng?

“Đúng vậy, nếu không cô làm sao có thể mệt đến té xỉu?” Hắn vẻ mặt đau lòng, “Lần sau có tình trạng nay liền phạt cô ở nhà không được ra ngoài”

“Này, tôi cũng không phải người già yếu, bị nhốt nhiều quá sẽ sinh ra nhàm chán đó !”

Nói tới, bụng của nàng truyền đến thanh âm cô lỗ, nàng thế này mới nhớ tới buổi sáng bởi vì dì cả mẹ đến, không muốn ăn cơm, đến giữa trưa lại đi qua, toàn bộ trong trạng thái rỗng tuếch.

“Đói bụng sao?” Hắn nở nụ cười

Nàng đáng thương gật gật đầu.

“Muốn ăn cái gì?”

“Có phải tôi muốn ăn cái gì cũng được ?” Tự nhiên nàng lại muốn trêu cợt hắn một chút, ai kêu người đàn ông này đem tình trạng của nàng đều xem trống trơn, không chỉ như thế, nàng còn bởi vì hắn mà chịu bị Kim Mạt Lị làm khó dễ, có thù không báo không phải là thục nữ, phải trừng phạt hắn một phen thôi.

Đoàn Úy Kì nhận mệnh bày ra bộ dáng chăm chú lắng nghe, “Sơn trân hải vị, chỉ cần là cô muốn ăn, đều có thể.” Hắn chính là muốn sủng nàng, thậm chí còn muốn đem nàng làm cho hư hỏng.

“Ân……” Nàng chuyển linh hoạt mắt to, khóe môi giơ lên một chút cười xấu xa, “Tôi muốn ăn mỹ vị trai phù dung hoa quế cao, phúc mãn lâu canh đậu đỏ viên, uy hoàng đại quán rượu ma lạt thành tô gà, còn có Lewis ngươi nhà ăn đại sư phụ làm Ai-xơ-len tuyết ngư……”

Hắc hắc! Xem nàng lần này không làm khó dễ tử hắn!

“Còn gì không ?”

“A?” Nàng ninh khởi mày, “Còn sao? Anh không muốn nói gì sao?” Nếu đổi thành ba vị ca ca ác ma kia, chắc chắn là gõ đầu nàng một cái thật mạnh, nói nàng lại bắt đầu tính tình của đại tiểu thư

“Cô hy vọng tôi nói cái gì ?” Hắn sủng nịch xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, sau đó ấn hạ nội tuyến. “Kim thư ký, phiền toái cô tiến vào một chút.”

Di? Kêu Kim thư ký làm chi?

Hà Duyệt Vũ đang ở nghi hoặc, Kim Mạt Lị vui sướng từ bên ngoài đi đến, trực tiếp đi vào phòng nghỉ của Đoàn Úy Kì, mà khi cô ta nhìn thấy hắn thân mật nắm tay Hạ Duyệt Vũ, sắc mặt lại trầm xuống

“Tổng giám đốc, xin hỏi có cái gì phân phó?” Cô ta tận lực dùng bình tĩnh hỏi.

“Duyệt Vũ đói bụng, nàng muốn ăn mỹ vị trai phù dung hoa quế cao, phúc mãn lâu canh đậu đỏ viên, uy hoàng đại quán rượu ma lạt mặn tô gà, còn có Lewis ngươi nhà ăn đại sư phụ làm Ai-xơ-len tuyết ngư.” Bình thản sau khi nói xong, hắn chưa kịp để cô ta phản bác, còn nói: “Hy vọng Kim thư ký dùng thời gian nhanh nhất đưa mấy món này đến đây”

“Cái gì?” Kim Mạt Lị ngẩn ra, “Tổng giám đốc nói muốn tôi giúp nàng đi mua cơm trưa?”

“Như thế nào?” Đoàn Úy Kì ngoài cười nhưng trong không cười hướng cô ta nhíu mày, “Có vấn đề sao?”

“Tôi là thư ký ngân hàng, không phải bào chân, lại càng không phải là người hầu của cô ta!” Bộ dáng cô ta có chút khí cực bại hoại

“Duyệt Vũ cũng không phải chạy chân tiểu muội, cô không phải giống nhau làm cho nàng làm tiểu muội công tác?” Hắn thái độ như trước bình tĩnh, nhìn không ra có gì tức giận, nhưng là miệng cũng rất lãnh.“Hiện tại Duyệt Vũ bởi vì cô mà làm lụng quá độ đến té xỉu, cô không phải cũng nên vì nàng mua một chút thức ăn lót dạ? Tôi nghĩ Kim thư ký sẽ không không có một chút tính toán nào khác chứ?”

Nghe xong này lời nói sau, Hà Duyệt Vũ kinh ngạc trừng lớn ánh mắt, mà Kim Mạt Lị tắc tức giận đến thẳng cắn răng. “Tổng giám đốc, ngươi không ở ngày, tôi chỉ là hợp lý phân phối cấp Hà tiểu thư một ít công tác mà thôi.”

“Ý tứ của cô là nói mệnh lệnh của ta không hợp lí ?”

“Tôi……”

“Tôi cũng không thưởng thức này không phục theo thủ trưởng mệnh lệnh cấp dưới,” Hắn sắc mặt lạnh lùng,“Nếu còn muốn tiếp tục ở lại này nhanh đi làm theo lời nói, tôi tin tưởng cô hẳn là biết chính mình nên làm chút cái gì.”

Đây là Đoàn Úy Kì, vừa không phát giận cũng không rống giận nhưng lại làm người ta xấu hổ vô cùng

Trước cường thế của hắn, Kim Mạt Lị chỉ có thể giận mà không dám nói gì gật gật đầu, “Tôi đi làm.”

“Chờ một chút……”

Ngay tại lúc cô ta xoay người rời đi, Đoàn Úy Kì lại cất tiếng khiến cô ta dừng bước, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn cô ta, “Từ nay về sau, tôi không hy vọng lại xảy ra những chuyện này, tin tưởng Kim thư ký hẳn là hiểu điều tôi muốn nói.”

Cô ta thở sâu, gật gật đầu, “Tôi đã biết, tổng giám đốc.”

Làm sau khi cô ta rời đi, Hà Duyệt Vũ có điểm kinh ngạc nhìn về phía hắn, “Anh…”

“Anh vì sao muốn làm khó dễ Kim thư ký?”

Hắn vươn tay ra nge nguẩy mái tóc dài của nàng, “Bởi vì cô ta dùng một loại phương thức tôi chán ghét đối đãi với cô, cho nên tôi chỉ một thân chi đạo, sẵn tiện còn trị một thân mà thôi.”

Hà Duyệt Vũ đưa mắt nhìn tuấn nhan của hắn, trong lòng nổi lên vô số màu hồng.

Hắn để ý nàng……

Hắn…… để ý nàng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.