Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 1149: Chương 1149: Thần Giới [Đại kết cục]




Chu Hằng cùng cực thăng hoa, dưới 5 đạo thiên kiếp áp bức, hắn nắm giữ pháp tắc nhanh chóng tăng lên, cộng thêm vừa dung hợp mảnh vỡ Thần Hạch, thực lực của hắn đang vững bước tăng lên.

Dù là lần lượt bị đánh hộc máu, thậm chí đứt tay chân, nhưng hắn vẫn không chết được, ngang ngạnh chống đỡ qua, khí tức ngày càng ổn định, mạnh mẽ lên!

Hắn chân chính làm quen, hơn nữa thích ứng được lực lượng của mình.

Ầm!

Một kiếm chém qua, sói điện xuất hiện sớm nhất, cũng đã tiêu hao lực lượng thiên kiếp nhiều nhất, bị hắn chém ngã đầu tiên. Nhưng vì thế mà Chu Hằng cũng phải trả giá bị đâm thủng ba cái lỗ trên ngực, vết thương nghiêm trọng nhất thậm chí nằm ngay cạnh trái tim của hắn, có thể thấy được trái tim đang đập!

Chu Hằng vận chuyển lực lượng pháp tắc, tăng tốc khép lại vết thương, lao về phía hổ điện.

Thiên kiếp xuất hiện càng sớm, cũng tiêu hao lực lượng càng nhiều, so sánh lại thì càng dễ đối phó hơn.

Hắn lại trả giá bị xuyên thủng bụng, chém giết hổ điện!

Thần lôi thiên địa cực kỳ cuồng bạo, tuy rằng Chu Hằng vận chuyển pháp tắc khôi phục thương thế, nhưng gặp phải pháp tắc hệ lôi thì không thể lập tức thấy được hiệu quả, tốc độ vết thương khép lại vô cùng chậm chạp. Cho nên, tuy rằng chỉ còn ba đạo thiên kiếp, nhưng tình thế của Chu Hằng cũng không tốt hơn bao nhiêu!

Dũng cảm không bỏ cuộc sẽ chiến thắng!

Chiến!

Chu Hằng vung kiếm pháp tắc đón đỡ, hố đen duy nhất mở ra, cắn nuốt lực lượng hệ lôi cuồng bạo trong không gian, nó phá hủy không gian, làm cho hắn khó mà vận chuyển thuấn di. Cộng thêm không gian Thần Giới vững chắc vượt xa nội thế giới của Thần Vương, tốc độ của hắn giảm xuống không biết bao nhiêu lần.

Nhưng thứ này đều cần thích ứng.

Bùm! Bùm! Bụp!

Trên người Chu Hằng bắn ra hoa máu, nửa người trên suýt nữa bị con gấu điện tát một cái xé làm hai, nhưng hắn cũng thành công chém được báo điện.

Chỉ còn hai đạo!

Trong lòng hắn thầm tính, tuy rằng lúc này thương thế nghiêm trọng đến mức làm hắn chỉ muốn nhắm mắt hôn mê, nhưng chiến ý mãnh liệt lại kéo hắn lên.

Vừa mới chiến thắng Hắc Ám Ma Chủ, đánh vỡ tiểu thế giới đi tới Thần Giới, làm sao lại chết ở đây được?

Chiến! Chiến! Chiến!

Hắn như cuồng ma, trong đầu chỉ còn một ý niệm chiến đấu.

Phập!

Gấu điện bị hắn đánh chết, mà đùi phải, tay trái của Chu Hằng cũng gãy lìa, chỉ còn lại một chân một tay. Nhưng tinh khí thần của hắn lại sôi trào đến cực hạn.

Vượt qua bản thân, thăng hoa cực hạn!

- Ui da! Có tiếng hét thảm, trên bầu trời bỗng nhiên rơi xuống một bóng người nho nhỏ, vừa vặn rớt xuống ngay bên cạnh Chu Hằng. Lập tức, mây kiếp còn chưa tan đi liền tụ tập, tạo thành một đợt thiên kiếp mới.

Thiên kiếp, chỉ có một người độ, kẻ nào nhúng tay vào thiên kiếp của người khác, sẽ hình thành thiên kiếp mới có uy lực chồng chiến lực của hai người!

Ầm!

Chỉ trong khoảng khắc, lại một tia sét giáng xuống, hóa thành Chiến thần giáp vàng!

Chu Hằng hít một hơi lạnh, Chiến thần giáp vàng này lại tỏa ra khí tức sánh với Thần Vương!

Thần Vương là khái niệm gì?

Cao hơn Hư Thần tận bốn cấp lớn!

Như vậy cũng như Tinh Thần Cảnh gặp phải Hỗn Độn Cảnh, chênh lệch lớn đến không thể hình dung bằng từ ngữ nào nữa.

Sao mà xui xẻo như vậy!

Tuy rằng Chu Hằng không rõ tiêu chuẩn của thiên kiếp, nhưng đoán được bỗng nhiên giáng xuống đạo thiên kiếp thứ 10 là có liên quan đến bóng người vừa xuất hiện... Thiên kiếp chỉ là một loại rèn luyện, tuyệt đối sẽ không cố ý giết người!

Khi hắn chuyển ánh mắt về phía bóng người kia, không khỏi toát ra vẻ kinh ngạc.

Bởi vì đó lại chỉ là một tiểu nha đầu!

Tối đa mới 5-6 tuổi, mặt nhỏ vô cùng xinh xắn, vừa nhìn là tiêu chuẩn mầm mỹ nhân, thậm chí có thể sánh được với Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt, không biết tương lai sẽ rung động lòng người đến cỡ nào!

Tiểu nha đầu này ngã chổng vó lên trời thật là khó coi, nàng nghiến năng bò dậy, vừa xoa mông, mặt nhỏ toát ra vẻ ủy khuất như sắp khóc.

Tiểu nha đầu như vậy làm cho Chu Hằng căn bản không thể nổi nóng được, chỉ có chán nản thở dài, đây là vận mệnh ư!

- Oa, lão trời già, ngươi dám đánh bổn tiểu thư, xem bổn tiểu thư chỉnh ngươi thế nào! Tiểu mỹ nữ lấy ra một hạt châu tím, liếc Chu Hằng một cái, như là mới phát hiện ra hắn, liền mỉm cười, lộ ra hàm răng đáng yêu, sau đó toát ra vẻ hưng phấn như điên, vung tay ném hạt châu ra ngoài.

ẦM!

Ngọn lửa bùng lên, Chiến thần giáp vàng kia bị ngọn lửa thiêu rụi!

Mây kiếp tan đi, thiên địa trở về bình tĩnh, mọi chuyện như bình thường.

Chu Hằng trợn mắt há mồm, vừa rồi uy lực thiên kiếp tuyệt đối đạt đến trình tự Thần Vương, nhưng tiểu nha đầu nhỏ bé chỉ ném ra một cái hạt châu liền nổ cho thiên kiếp mất tiêu, Thần Giới này toàn là quái vật hay sao?

Thần Vương chính là mạnh nhất trên đời này, thiên kiếp cấp bậc Thần Vương làm sao mà dễ đối phó như vậy!

- Đại thúc, ngươi trừng mắt méo miệng làm gì, có phải đói bụng rồi không, ta mời ngươi ăn bánh táo được chứ! Tiểu nha đầu còn nhỏ quỷ lớn, lấy ra một miếng điểm tâm như hiến vật quý, còn dùng khăn tay bọc lại.

Tiểu cô nương kỳ quái!

Chu Hằng cảm giác thế giới quan sắp sụp đổ, thậm chí còn làm hắn khiếp sợ hơn cả Hắc Ám Ma Chủ nói bọn họ ở trong nội không gian của một vị Thần Vương. Hắn sững sờ nhận lấy miếng bánh táo, hỏi: - Tiểu cô nương, bé tên gì, sao lại một mình chạy đến đây?

- Bé tên Lâm Tiếu Tiếu, bởi vì bé thích cười nhất, đại thúc, nhìn bé cười có xinh đẹp không? Tiểu nha đầu nhoẻn miệng cười, nàng vốn là mỹ nhân vô cùng xinh xắn, mặc kệ thế nào cũng vô cùng xinh đẹp, chỉ là vừa nói vừa ăn bánh táo, miệng lại dính mấy cái vụn đen, nhìn thật là buồn cười.

- Rất đẹp! Chu Hằng gật đầu, cái này là ăn ngay nói thật. - Ta là Chu Hằng, Tiếu Tiếu, bé có biết đây là chỗ nào không?

- Không biết nữa, bé vừa bỏ nhà trốn ra, ai biết mới đến đây liền bị sét đánh xuống dưới, đáng ghét mà! Lâm Tiếu Tiếu giương nanh múa vuốt, oành, cả người liền biến thành người lửa, phát tán ra khí tức pháp tắc vô cùng hùng mạnh.

Chu Hằng kinh hãi không thôi, uy lực pháp tắc này thậm chí vượt qua cả Thần Vương!

Thực lực tiểu nha đầu này yếu đến đáng thương, tối đa là cấp bậc Hư Thần, xấp xỉ như hắn, nhưng uy lực pháp tắc lại khủng bố không cách nào hình dung! Chu Hằng tin tưởng nếu vị Thần Vương kia sống lại, một chưởng vỗ lên người tiểu nha đầu này cũng sẽ chỉ làm bản thân biến thành tro tàn!

Không phải Thần Vương mạnh nhất Thần Giới hay sao?

Nó tuyệt đối là một loại thể chất, truyền thừa từ cha mẹ, sinh ra đã hùng mạnh!

- Tiếu Tiếu, cha mẹ bé là ai? Chu Hằng không nhịn được tò mò hỏi.

Lâm Tiếu Tiếu lập tức trở nên cảnh giác, nhìn Chu Hằng nói: - Có phải ngươi muốn đi báo tin cho cha hay mẹ ta biết đúng không?

- Tuyệt đối là không!

Chu Hằng giơ hai tay lên: - Ta thề!

- Cha ta là Lâm Lạc, mẹ ruột của ta là Hỏa Dạ Dung, bọn họ đều là người xấu, cứ bắt nhốt người ta trong nhà, lại còn nói phải lâu đến 1 kỷ nguyên! Lâm Tiếu Tiếu lập tức lại mỉm cười rạng rỡ, không hề có phòng bị.

Nếu mình sinh ra con gái như vậy, khẳng định cũng sẽ nhốt trong nhà, thả ra ngoài quá nguy hiểm! Dễ dàng tin tưởng người khác như vậy, dung mạo lại xinh xắn đáng yêu như thế!

Nhưng mà, ngẫm lại Lâm Tiếu Tiếu hóa thân ngọn lửa hùng mạnh, trên đời này thật có người nào uy hiếp được nàng hay sao?

Lâm Lạc cùng Hỏa Dạ Dung kia lại là người như thế nào, làm sao hùng mạnh như thế, sinh đứa con gái cũng làm cho Thần Vương phải đứng sang một bên!

- Chu Hằng... Đoàn người Hoặc Thiên đều ra khỏi cung điện, bọn họ thấy được mây kiếp ngập trời tiêu tán, biết là đã an toàn.

- Oa, tỷ tỷ thật là xinh đẹp! Lâm Tiếu Tiếu nhìn thấy Hoặc Thiên cùng Hồng Nguyệt, lập tức nhảy dựng lên, vù một cái nhào vào trong lòng Hoặc Thiên, đầu nhỏ không ngừng cọ ngực Hoặc Thiên. - Tỷ tỷ, tỷ tỷ, tỷ thật là xinh đẹp, sắp sánh được với mẫu thân, Sư di nương rồi!

Tuy rằng trước kia Hoặc Thiên là đệ nhất Thánh, nhưng đặt ở Thần Giới thì chẳng qua là Ngụy Thần mà thôi. Hơn nữa Lâm Tiếu Tiếu lại hết sức cổ quái, nàng làm sao cản được! Đầu tiên là hoảng sợ, lại thấy đối phương chẳng qua là đứa bé gái, lúc này mới thở phào.

Lâm Tiếu Tiếu cọ Hoặc Thiên một hồi, lại nhào vào lòng Hồng Nguyệt, nếu không phải nàng cũng là tiểu mỹ nhân, Chu Hằng sẽ ghen phát điên mất.

- Đây là Thần Giới! Mọi người nhìn mảnh thiên địa xa lạ này, cảm ứng được linh khí tràn trề cùng pháp tắc hoàn chỉnh, mỗi người đều toát ra vẻ hưng phấn.

Đây là một thế giới xa lạ, nhưng đồng thời cũng là thế giới tràn ngập hy vọng!

Ở trong này, ai cũng có thể thành Thánh, có được sinh mệnh chân chính vĩnh hằng bất diệt!

- Ta đi đây! Vạn Cổ Đại Đế bỏ lại lời này, liền phủi mông tiêu sái trực tiếp bỏ đi. Sau đó, đám người Chung Cổ Phong cũng lần lượt cáo biệt Chu Hằng. Hiện tại trước mặt bọn họ là con đường mênh mông, bọn họ đều là người không chịu thua, đều muốn dùng hai tay của mình đánh ra một mảnh trời.

Bốn đại thần thú, các thế lực khác đều rời đi, đều phải đi con đường của riêng mình.

- Lại chỉ còn mấy người chúng ta! Con lừa đen mặt mày ủ ê, đi ra tiểu thế giới đối với nó thì thật ra là tin xấu!

Ở bên trong nó là Thánh lừa, quả thật là vô địch! Nhưng còn bây giờ, Ngụy Thần bò đầy đất, Hư Thần nhiều như chó, bảo nó làm sao đi trộm gà bắt chó được?

- Con lừa, ngươi cần phải nghĩ, tuy rằng chỗ này nhiều cao thủ hơn, nhưng bảo vật cũng cao cấp hơn! Chu Hằng an ủi.

- Không sai! Đúng là có lý! Con lừa đen lập tức khôi phục tinh thần, lập tức trở nên thần thái sáng láng, hai chữ bảo vật đâm trúng ngay mệnh môn của nó.

- Phu quân, bây giờ chúng ta đi đâu? Chúng nữ Ứng Mộng Phạm đều hỏi.

- Đương nhiên là du lịch thế giới này một phen! Chu Hằng tràn đầy hướng tới, vốn hắn tưởng thành Thánh chính là cuối võ đạo, nhưng thực tế đó chỉ là đẩy ra cánh cửa đi lên điện phủ tối cao!

Hư Thần mới có thể được coi như Thần Linh chân chính, mà Thần Vương ở tít trên cao, thậm chí còn có tồn tại hùng mạnh hơn cả Thần Vương!

Nghĩ tới đây, Chu Hằng không khỏi nhìn sang Lâm Tiếu Tiếu, khẳng định cha mẹ của tiểu nha đầu này là tồn tại vượt xa Thần Vương.

Lâm Tiếu Tiếu đang dúi đầu làm nũng trong lòng Hồng Nguyệt, thấy ánh mắt Chu Hằng nhìn qua, không khỏi nổi lòng cảnh giác, nói: - Làm gì? Tỷ tỷ xinh đẹp này là của bé, ngươi không được giành!

- Bé đang ôm là vợ của ta! Chu Hằng cười nói.

- Hừ! Keo kiệt! Lâm Tiếu Tiếu ngẩng đầu nhìn Hồng Nguyệt. - Tỷ tỷ xinh đẹp, tỷ bỏ cái tên kia đi, đàn ông không có ai là tốt!

Lời này không khỏi làm mọi người bật cười.

Hồng Nguyệt vuốt đầu tiểu nha đầu, nói: - Nhưng ta cứ thích hắn, vậy làm sao đây?

- Ôi! Lâm Tiếu Tiếu còn nhỏ quỷ lớn thở dài một hơi, còn nhún vai.

- Nể tình tỷ tỷ xinh đẹp thích như thế, ta dẫn tên kia đi gặp cha, bảo cha thu hắn làm đồ đệ vậy!

- Cha ta rất lợi hại, là Chí Tôn trong Chí Tôn!

- Nè nè nè, các người đi đâu, người ta nói thật mà!

Thấy mọi người Chu Hằng đều bước đi, Lâm Tiếu Tiếu liền vội vàng đuổi theo.

Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, bóng của mọi người ngày càng vươn dài ra, ánh mắt Chu Hằng ngày càng vững vàng. Hiện tại hắn chỉ là Hư Thần thì sao, sẽ có một ngày, hắn sẽ bước lên đỉnh cao thế giới, lại trở thành một trong cưởng giả mạnh nhất thiên hạ!

=============== HẾT! ===============


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.