Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1746: Chương 1746: Xông qua Ngũ Hành Thiên Quan. (Thượng)




- Lực ngũ hành thật nồng đậm.

Sở Mộ cẩn thận cảm nhận một chút, âm thầm nói.

Ngũ Phương Tinh, lực chấn động tương đối giữa kim mộc thủy hỏa thổ rõ ràng. Có lẽ đó là nguyên nhân khiến nơi đây được gọi là Ngũ Phương Tinh.

- Theo như lời Hạ lão nói, sơn môn Ngũ Hành Kiếm Tông nằm ở trong dãy núi Ngũ Hành, là tông môn cấp bá chủ duy nhất ở Ngũ Phương Tinh. Nếu ta muốn hoàn thành ủy thác của Hạ lão, tất nhiên phải tiến vào Ngũ Hành Kiếm Tông trước mới được.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Trước đó, Hạ lão đã phổ cập tri thức cho hắn. Tông môn Nhân tộc ở Cổ Thần Giới, chia làm năm đẳng cấp, hạ phẩm: trung phẩm, thượng phẩm, sau đó chính là tông môn cấp bá chủ. Đi lên nữa chính là tông môn cấp chúa tể.

Cái gọi là tông môn cấp bá chủ, chính là chỉ tông môn cường đại hùng bá một tinh cầu có sự sống cao đẳng. Tông môn cấp chúa tể lại là tông môn cường đại thống lĩnh một tinh hệ.

Ngũ Hành Kiếm Tông là tông môn cấp bá chủ ở Ngũ Phương Tinh, cũng chính là thế lực cường đại nhất trên Ngũ Phương Tinh.

Sở Mộ ngồi trên một chiếc phi hạm đón khách, nhanh chóng rời khỏi Kiếm Thần Điện của Ngũ Phương Tinh, đi về phương hướng dãy núi Ngũ Hành, nhanh chóng bay đi.

Chiều dài của chiếc khách hạm này đạt đến ba mươi thước. Ngoại trừ Sở Mộ ra, còn có hơn mười người khác.

Những người này tuổi tác thoạt nhìn hình như cũng không lớn. Bộ dạng tối đa không vượt quá bốn mươi tuổi. Tu vi của mỗi người cũng không yếu. Chí ít đạt tới Tạo Hóa nhất trọng thiên. Cao nhất đạt tới Tạo hóa tam trọng thiên. Sở Mộ không nói gì, chỉ lắng nghe những người khác nói chuyện với nhau.

Hóa ra những người này đi tới dãy núi Ngũ Hành, mục đích chính là để trở thành đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông. Làm tông môn cấp bá chủ trên Ngũ Phương Tinh, lực ảnh hưởng của Ngũ Hành Kiếm Tông đặc biệt lớn. Trở thành đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông, điều này là mộng tưởng của bao nhiêu người trên Ngũ Phương Tinh.

Đáng tiếc, trong số nhiều người như vậy, người có thể trở thành đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông, chung quy chỉ là số ít.

Nghe những người khác nói chuyện phiếm một hồi, Sở Mộ lại một lần nữa nghĩ đến một vấn đề rất quan trọng. Đó chính là hắn phải làm thế nào để gặp được tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông.

Phải biết rằng, Hạ lão ủy thác cho mình là tự tay giao khối ngọc có năm loại màu sắc khác nhau kia cho tận tay tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông. Ý của tự tay là thế nào, Sở Mộ hiểu rất rõ ràng. Đó chính là không muốn hắn tùy tiện tìm một người của Ngũ Hành Kiếm Tông, sau đó giao ngọc cho kẻ đó, lại để cho kẻ đó giao ngọc lại cho tông chủ. Trong quá trình đó nếu có chút sơ sót nào, Sở Mộ chẳng khác nào chưa hoàn thành ủy thác của Hạ lão.

Cho nên, Sở Mộ muốn tự mình đi gặp tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông, tự tay giao khối ngọc có năm loại màu sắc khác nhau kia cho hắn mới được.

Vấn đề chính là, hắn phải làm như thế nào mới có thể gặp được tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông?

Chạy đến Ngũ Hành Kiếm Tông, trực tiếp nói cho đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông, mình có chuyện quan trọng muốn tìm hắn, phải tự mình ra gặp mặt sao?

Tưởng tượng một chút, Sở Mộ cũng biết đó là chuyện không thể nào làm được. Hoặc mình bị cho rằng là một kẻ mắc bệnh tâm thần, hoặc bị cho rằng khiêu khích. Nói tóm lại, làm như vậy không chỉ có không được gặp mặt tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông, trái lại có khả năng trêu chọc cho mình một ít phiền toái không cần thiết.

Ttông môn cấp bá chủ, nhà lớn nghiệp lớn, làm sao có thể đi coi trọng một Kiếm Vương cấp thấp nho nhỏ như hắn được.

Vấn đề này, lúc trước hắn đã nhiều lần cân nhắc qua. Trong lúc nhất thời cũng không có biện pháp gì tốt. Hắn chỉ có thể đi bước nào tính bước ấy. Mà hiện tại, hắn nghe được người khác bàn luận, trong đầu không khỏi xuất hiện một ý niệm.

- Không bằng, ta cũng trở thành đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông. Như vậy liền có cơ hội lớn hơn có thể gặp được mặt tông chủ. Đến lúc đó, chắc hẳn là có thể hoàn thành ủy thác của Hạ lão.

Ánh mắt Sở Mộ hiện lên một tia sáng, âm thầm suy nghĩ.

Tông môn cấp bá chủ, thế lực khổng lồ nội tình thâm hậu. Còn nữa Sở Mộ là người mới tiến vào Cổ Thần Giới, rất nhiều điều không hiểu. Cho dù là muốn rèn luyện, đã từng trải qua một vài chuyện, hắn biết, dựa vào thực lực của hắn bây giờ, vẫn quá sớm.

Đã như vậy, không bằng tạm thời bái nhập Ngũ Hành Kiếm Tông làm môn hạ, tu luyện một thời gian, tăng cường thực lực bản thân.

Xuất thân từ địa cầu, Sở Mộ đối với quan niệm môn hộ, cũng không phải quá mức coi trọng. Hắn thấy, thu thập rộng rãi phát triển của trăm nhà, loại bỏ dư thừa, giữ lại tinh hoa mới là chính đạo.

Đương nhiên, muốn Sở Mộ bái sư lại không có khả năng. Hắn cũng có sự cố chấp của hắn. Sư phụ chỉ có một.

Các loại ý nghĩ chợt lóe lên ở trong đầu. Sở Mộ vừa suy nghĩ, vừa nghe những người khác bàn luận. Chiếc khách hạm này vững vàng nhanh chóng tới gần dãy núi Ngũ Hành.

Dãy núi Ngũ Hành kéo dài hơn mười vạn dặm, là dãy núi lớn nhất dài nhất trên Ngũ Phương Tinh. Nguyên khí thiên địa ở đây nồng đậm hơn so với những nơi khác trên Ngũ Phương Tinh. Lực ngũ hành chấn động cũng càng thêm rõ ràng.

Khách hạm đáp xuống nơi nào đó trong dãy núi Ngũ Hành, đám người Sở Mộ lần lượt đi xuống. Đứng ở trên dãy núi Ngũ Hành, ngẩng đầu nhìn lên, vô số ngọn núi liên tiếp, trải dài vô tận, dường như cắm thẳng vào trong mây, nguy nga đứng vững.

Triển khai thân pháp ngự không phi hành, Sở Mộ cùng các Kiếm Vương khác đều bay nhanh về phía trước, tắng tốc tiến về chỗ sơn môn của Ngũ Hành Kiếm Tông.

Sơn môn nguy nga, mãi mãi đứng vững. uy áp của lực ngũ hành vô cùng mãnh liệt. Trên đỉnh sơn môn, bốn chữ lớn Ngũ Hành Kiếm Tông trông rất sống động, thoăn thoắt, dường như muốn sống lại, ẩn chứa kiếm ý kinh người đến cực điểm, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Dưới sơn môn, có bốn Kiếm Vương cấp thấp mặc trường bào được chế tạo đặc biệt. Đó là đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông.

Nếu như có người muốn thăm hỏi, tất nhiên là lấy bái thiếp ra trước, giao cho đệ tử trông coi sơn môn, để đệ tử sơn môn nộp bái thiếp lên trên, chờ đợi an bài.

Loại tông môn cấp bá chủ như Ngũ Hành Kiếm Tông này, người bái phỏng ít nhất phải là cường giả Thánh cấp, hoặc chính là người có lai lịch lớn. Sở Mộ một thân một mình lại chỉ là Kiếm Vương cấp thấp, cũng không có danh tiếng gì. Cho dù hắn trình bái thiếp lên, cũng sẽ bị ném đi.

Cũng may Sở Mộ đã quyết định, bái nhập Ngũ Hành Kiếm Tông, trở thành đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông. Bái thiếp cái gì đó, đều không cần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.