I Know You Don't Know

Chương 34: Chương 34: Giáo sư môn Phòng chống nghệ thuật Hắc ám




Draco Malfoy ngồi rảnh rỗi trong toa tàu tốc hành Hogwarts, cửa sổ thủy tinh bị nước mưa đánh vào đùng đùng vang vọng.

Đây là “ngày khai giảng” thứ mười một của anh, mưa to hiếm thấy khiến anh nhớ tới “giáo sư Moody” xuất hiện tại đại sảnh đường trong tiếng sấm vang chớp giật, hoặc có thể nói giáo sư Crouch?

Đợt nghỉ hè hai cha con đã nói rõ ràng, Lucius quyết định tìm mấy người gây náo nhiệt một hồi ngày kết thúc chung kết Quidditch World Cup đó, sau này cũng tốt biểu thị trước mặt Chúa tể Hắc ám mình không quên thân phận Tử thần thực tử. Nhưng ai có thể ngờ tới Dấu hiệu Hắc ám đột nhiên xuất hiện? Sắc mặt ông gần như trắng bệch trốn về nhà.

Đúng, trốn.

Những Tử thần thực tử năm đó tránh được một kiếp một lần nữa hốt hoảng mà chạy.

Mãi đến mấy ngày sau, Dobby mang về tin tức lần thứ hai.

Chúa tể Hắc ám tìm được một người hầu trung thành của hắn, Barty Crouch con nghe theo Chúa tể Hắc ám dặn dò, tập kích Moody năm nay đảm nhiệm giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám ở Hogwarts.

Lucius quyết định yên lặng quan sát động tĩnh: “Draco, cuộc thi Tam pháp thuật sẽ có học viện Durmstrang tham gia, hiệu trưởng của họ là một Tử thần thực tử bán đứng người khác để chạy trốn. Lão ta, và tên Moody giả kia, nhớ duy trì khoảng cách.”

Draco dùng ngón trỏ gõ theo tiết tấu lên mặt bàn, bóng tối bắt đầu khuếch tán.

“Mưa to quá!” Blaise vừa đi vào vừa lầu bầu, thần chú tránh mưa cũng chẳng thể ngăn hết tất cả nước mưa.

Sau đó Pansy và Daphne cùng tiến vào đều kéo áo chùng, góc áo đã thấm ướt từ lâu.

“Các vị thân sĩ, xem ra bọn tôi cần đổi bộ quần áo.” Pansy ra hiệu Goyle và Crabbe hỗ trợ kéo cửa khoang và rèm cửa.

Draco và mấy nam sinh đứng dậy rời đi. Lúc đi ra cửa, đụng phải Astoria tới trễ không biết nguyên nhân.

Blaise nhíu mày rất kinh ngạc: “Merlin ạ, giờ tôi mới biết hóa ra ăn rau cũng có thể cao như vậy?”

Một kì nghỉ hè rõng rã, Astoria cao lên ít nhất 3 tấc Anh (3 inch = 7.62cm), tuyệt đối không giống dáng vẻ đậu đinh năm nhất.

Draco và Astoria thân thiết áp mặt — cả người cô bây giờ đầy nước, hiển nhiên không thích hợp ôm ấp.

“Tôi nói này, kiến thức nông cạn đừng để người khác biết.” Draco kéo dài giọng cười nhạo Blaise: “Cậu nên học Nia sớm hơn, ăn ít thịt cũng sẽ không lớn chậm.”

Ưu thế chiều cao của Blaise bắt đầu bị thu nhỏ, tuy rằng vóc người cậu vẫn dài cao, nhưng không mãnh liệt như những người khác.

“Lớn nhanh quá sẽ mất cân bằng dinh dưỡng mà. Bây giờ mỗi một tấc tôi cao lên đều hấp thu tinh hoa đầy đủ, đảm bảo sau này phát triển…” Blaise không cam lòng biện giải cho mình.

“Được rồi.” Draco lôi cậu ta rời đi: “Cậu nói trên tàu này có bao nhiêu người không biết cuộc thi Tam pháp thuật?”

Tiếng đám con trai đi xa dần, các cô gái kéo rèm chuẩn bị tranh thủ đổi đồng phục Hogwarts.

Astoria lấy một bộ đồng phục mới may từ rương hành lý nhỏ bên người, mặt không kìm được đỏ lên.

Trước khi sang Pháp, Astoria đã đặt làm một bộ đồng phục mới ở chỗ bà Malkin, nhưng chỉ chớp mắt cô lại cao lên. Phải mặc một năm bộ quần áo không vừa người là không thể chấp nhận được, cô không thể không đi hẻm Xéo một lần nữa sau chung kết Quidditch World Cup.

Cô vừa vào hẻm Xéo vài bước đã bị chặn đường.

“Tiểu thư xinh đẹp, tôi có vinh hạnh trở thành hộ hoa sứ giả của nàng? (chẳng biết dịch thế nào nữa :v)” Người mà một mặt thành khẩn nói lời như đùa bỡn là Draco, làn da dưới ánh mặt trời còn trắng nõn hơn cô gái.

Astoria biểu hiện như cô bé bất ngờ gặp lại người yêu, mặt mày hớn hở, khẽ cười duyên đưa tay ra. Cô rất sáng suốt không hỏi tại sao anh lại đi ra từ hẻm Séo, cũng làm như buổi tối hôm đó chưa từng xảy ra gì cả.

Dù cho cô rất muốn hỏi, hỏi anh suy nghĩ sao khi Lucius Malfoy tham gia tụ hội của Tử thần thực tử, hỏi anh có phải có ước mơ khôn kể với Voldemort, thế nhưng cô biết có vài thứ không thể hỏi. Chí ít, hiện tại không thể hỏi.

Draco cùng cô đi tới tiệm áo chùng của bà Malkin.

Đứng trên ghế nhỏ không bao lâu, cô liền hối hận rồi. Cái thước mềm nghịch ngợm cọ tới cọ lui trên người cô không tính, nó còn có vẻ cố ý qua lại ở ngực cô hai lần — tuy rằng chỉ đơn thuần vì đảm bảo con số chuẩn xác.

Cô xấu hổ lén lút nhìn Draco, phát hiện anh đang chăm chú thưởng thức một bộ áo chùng nữ.

Nhưng không biết tại sao, cô chính là biết Draco đã nhìn thấy động tác của thước mềm.

Cái áo bình thường như vậy làm sao lọt được vào mắt xanh của anh?

Trong mắt anh rõ ràng mang theo cười!

Astoria tức giận thẹn đỏ mặt, cup A thì làm sao? Cô bây giờ mới mười ba tuổi thôi!

Hồi ức lúng túng kết thúc, Astoria vừa kéo rèm, trùng hợp nhìn thấy Pansy phía đối diện “sóng lớn mãnh liệt.”

14 tuổi! Quả nhiên nên ăn thêm thịt sao? Astoria bắt đầu buồn bực.

Lúc này, Draco ý xấu đùa người bạn nhỏ Đấng Cứu Thế đã hài lòng trở về.

“Cha tôi nói rồi, cuộc thi lần này có hạn chế tuổi.” Draco đả kích Blaise đang rục rà rục rịch. Không có một cậu bé trai nào có thể cự tuyệt cơ hội trở thành anh hùng, anh năm đó cũng từng mơ như vậy: “Hơn nữa, bằng trình độ của chúng ta cũng chỉ làm mất mặt xấu hổ.”

“Nhưng là Slytherin khóa trên có vẻ không có ai đặc biệt xuất sắc.” Blaise tìm trong đầu nửa ngày cũng không tìm ra một nhân vật phát triển phi thường: “Tôi có hoài nghi lớn. Nếu thi đấu tay đôi, ngay cả huynh trưởng cũng không phải đối thủ của cậu.”

Draco khoát tay áo: “Chúng ta vẫn ngồi chờ xem trò vui đi.”

Khi bọn họ như thường ngồi xe Vong mã kéo đến lâu đài, khí trời đã trở nên càng ngày càng tệ.

Cuồng phong gào thét, sấm chớp đan xen. Daphne cảm thấy vui mừng vì mình không phải năm nhất bị bắt ngồi thuyền qua sông dưới thời tiết thế này. Đồng phục các cô vừa đổi lúc xuống xe vào cửa lớn lại bị thấm ướt.

Gió thổi ẩm ướt khiến học sinh đều rụt cổ lại, tất cả mọi người không thể chờ được đi vào đại sảnh đường.

Astoria sơ ý liền rơi lại phía sau, chờ cô ngồi vào bên cạnh Draco, còn đang dùng tay không ngừng lau nước trên mặt.

“Làm sao ướt thành như vậy?” Draco săn sóc dâng lên khăn tay của mình, lại giúp cô hất tóc ướt dính trên mặt.

Astoria có chút mất hứng: “Peeves vừa ném bóng nước, Harper bị đập trúng, nước còn bắn tung tóe lên mặt em nữa.”

Dù là ai bị làm cho ướt đẫm cũng sẽ không vui, huống chi còn phải nhịn thêm hai, ba tiếng chờ bữa tối kết thúc.

Draco an ủi vỗ mu bàn tay cô: “Không sao, dùng thần chú làm khô là tốt rồi.”

“Không, dùng thần chú khiến da khô lắm, không thoải mái.” Astoria lắc đầu một cái, như con động vật nhỏ vô cùng đáng thương. Không phải cô bị chiều hư, máy sấy tóc có thể làm khô tóc, nhưng để thổi lên mặt, ai chịu nổi? Cô hiện tại chỉ cần một cái khăn lông khô thôi.

Draco suy nghĩ một chút, làm một hành động rất khoa trương.

Anh triệu hồi rương hành lý của mình – gia tinh Hogwarts đã sớm đem hành lý trên tàu vào lâu đài.

Rất nhiều người đều trợn mắt há mồm nhìn cái vali da trâu thuần thủ công xem có vẻ rất mắc lảo đào bay đến bàn dài Slytherin.

Draco lại quơ đũa phép, vali lạch cạch mở ra, một cái khăn mặt sạch sẽ mới tinh ngoan ngoãn bay đến trước mặt Astoria.

Astoria thẹn thùng cầm lấy cái khăn có thêu gia huy chữ M của nhà Malfoy lau chùi vệt nước trên quần áo.

“Lau cả tóc nữa.” Draco dặn dò.

Một lát, Astoria chỉ có hai tay còn chưa thể lau đến mái tóc.

Cậu ấm nhà Malfoy rốt cuộc không nhịn được tự mình động thủ, dùng một cái khăn khác cầm mái tóc ướt của cô.

Anh đời này, còn cả đời trước, lần đầu tiên giúp người khác lau tóc!

Phân loại vừa bắt đầu, Astoria cũng xem như khô mát thoải mái ngồi đó nghe Mũ phân loại ca hát.

Mỗi khi có học sinh mới được phân đến Slytherin, nhà Gryffindor sẽ có mấy người huýt lên chế giễu. Tiếng không lọt tai, rất nhiều học sinh Slytherin đang ngồi phải nhíu mày lại.

“Tha thứ cho những người vô tri mù quáng. Suy nghĩ của họ đều được người khác đút cho.” Draco nói lạnh tanh. Anh vẫn căm hận những người gây chuyện đó, nhưng anh sẽ không kích động phản kháng vô vị.

“Nói hay thật!” Blaise đang vỗ tay vì học sinh mới đi tới bàn Slytherin.

Cuối cùng cũng coi như xong, các loại đồ ăn ngon miệng nháy mắt xuất hiện trước đĩa vàng của mọi người.

Tất cả mọi người bụng đói cồn cào không thể chờ đợi được “tiến công” vồ lấy đồ ăn, liền ngay cả Slytherin tốc độ cũng nhanh không thiếu.

Astoria do dự một chút, chọn một khối bít tết. Sau đó, cô kinh ngạc nhìn thấy Blaise lấy non nửa đĩa cần tây. Cô cúi đầu che giấu ý cười. Ai cũng hy vọng mình có thể càng hoàn hảo, này không có gì phải thẹn thùng.

Có điều xem ra, sau này cô nhất định phải tự đi nhà bếp chuẩn bị đồ ăn dinh dưỡng thúc đẩy phát triển.

Cuộc thi Tam phép thuật khiến tất cả mọi người sôi trào. Trên bàn dài Slytherin xem ra yên tĩnh một ít, rất nhiều người trong số họ đã sớm biết tin tức.

Dumbledore tuyên bố sẽ hạn chế về tuổi khiến không ít người thất vọng rồi.

“Nếu như tuổi hợp lệ, anh có tham gia không?” Astoria nhỏ giọng hỏi Draco.

Anh trầm ngâm chốc lát, nói: “Nếu có thể làm rạng danh họ Malfoy này, tại sao không chứ?”

“Đồ Malfoy tự kỷ, anh có chắc chắn sẽ không bị nhện tám chân dọa chạy?” Astoria kỳ thực rất muốn bóp mũi của anh làm anh xấu hổ. Tuy rằng kết quả học tập của Draco xác thực rất tốt, thế nhưng anh luôn tự tin vô cùng, làm cho cô luôn có kích động muốn đàn áp. Cô chợt nhớ tới tên nhóc nhìn thấy Voldemort hút máu Kỳ lân bị dọa sắc mặt trắng bệch bỏ chạy.

“Loại thi đấu cấp bậc học sinh này còn chưa đến mức điều động sinh vật nguy hiểm cấp 4X.” Draco nhún vai, bóp cái mũi bạn gái: “Có điều, em còn quá xem thường anh?”

Trần nhà mù mịt bỗng nhiên xẹt qua một tia chớp, sáng đến mức chói mắt.

Astoria bưng kín lỗ tai theo bản năng.

Mấy giây sau, một tiếng sấm nổ vang đinh tai nhức óc, chấn động đến mức cửa sổ thủy tinh vang lên kèn kẹt.

Cửa đại sảnh đường bị phá tan, Astoria vừa thả tay xuống quay đầu nhìn tới, lập tức bị người xa lạ kia dọa sợ. Đặc biệt khi một tia chớp xẹt qua bầu trời rọi sáng khuôn mặt lồi lõm biến hình của gã.

Astoria sợ hãi vội vã quay đầu lại: “Merlin ạ…”

Nhan sắc của Moody này còn đáng sợ hơn trong phim nhiều, quả thực chính là dị nhân đi ra từ phim khoa học viễn tưởng!

“Xem ra, đối phó với tiểu thư Greengrass chỉ cần một giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mới là đủ rồi!” Draco trêu chọc lần thứ hai bóp mũi nhỏ của Astoria.

Cô tức giận trừng anh.

“Trước khi đi ngủ nhớ uống chén sữa nóng nha!” Draco “tốt bụng” nhắc nhở: “Cẩn thận gặp ác mộng.”

Cô tức giận nghiêng đầu qua chỗ khác, nhìn thấy Moody đang khập khiễng đi hướng Dumbledore lại vội vã nghiêng đầu qua.

Hu hu… Nhìn nhiều thực sự sẽ gặp ác mộng….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.