Huyền Giới Chi Môn

Chương 600: Q.3 - Chương 600: Thân ngoại hóa thân




Dịch giả: asuconm

Biên: nila32

Một đạo độn quang hùng vĩ từ đằng xa bay vụt đến, sau mấy hơi thở liền xuất hiện phía bên trên động phủ của Thạch Mục, hiện ra bóng người của hắn. Thạch Mục cũng không tận lực áp chế khí tức làm cho một cỗ linh áp to lớn khuếch tán ra.

Vài bóng người từ bên trong linh bộc bay ra, dừng lại phía trước người Thạch Mục, đúng là Tề Phong cùng vài tên người hầu khác.

“Chúc mừng phủ chủ tu vi tiến nhanh, tiến cấp Thiên vị!” Tề Phong nhìn ngắm Thạch Mục, ánh mắt lộ vẻ vui mừng khôn xiết, quỳ xuống đất bái lạy.

Mấy người hầu khác cũng lộ ra vẻ đại hỉ, quỳ gối xuống bái chào Thạch Mục, miệng nói chúc mừng.

Bọn họ tự nhiên mừng đến phát điên. Trước kia Thạch Mục chỉ với tu vi Địa giai đã có thể liên tiếp đánh bại mấy tên đệ tử nghìn năm. Lúc này, hắn đã tiến cấp Thiên Vị, thực lực tự nhiên tiến nhanh, ngày sau diện tích của Linh Bộc tất nhiên sẽ được mở rộng, bọn họ có thể thu được lợi ích không nhỏ.

“Được rồi, không cần đa lễ, tất cả đứng lên đi.” Thạch Mục vung tay lên, những người kia liền được một cỗ tiềm lực vô hình nâng lên.

“Đa tạ phủ chủ.”

“Ta vừa mới tiến cấp Thiên Vị, nên cần một khoảng thời gian để củng cố tu vi, tất cả Linh Địa này đều giao cho các ngươi quản lý như thường lệ là được. Những chuyện khác, chờ ta xuất quan rồi nói.” Hắn nói một câu rồi quay người bay vào trong động phủ.

Đám người Tề Phong gật đầu đáp ứng, chờ sau khi thân ảnh của Thạch Mục biến mất rồi mới bắt đầu rời đi.

Thạch Mục sau khi vào trong động phủ liền đi tới mật thất. Hắn khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển Minh Thủy quyết. Một đoàn ánh sáng màu lam vô cùng to lớn hiện ra, xoay quanh thân mình của hắn, trông giống như một dòng sông lớn màu lam đang di chuyển. Thạch Mục mừng thầm, uy lực của Minh thủy quyết quả nhiên thật lớn, tuyệt đối vượt xa Xích Viên Hỏa Kinh.

Bất quả giữa lúc chân khí đang vận chuyển, Hắc bạch Kim Đan còn có chút dấu hiệu trì trệ, chứng tỏ cảnh giới vẫn chưa được củng cố hoàn toàn.

Mặc dù lúc này độ nồng đậm của thiên địa linh khí bên trong động phủ không bằng Thiên Tinh điện, nhưng nơi này chính là ở bên trong Linh bộc, do đó linh khí thuộc tính thủy cũng cực kỳ tràn đầy. Thạch Mục hít một hơi sâu, xung quanh người hắn hiện lên từng sợi ánh sáng màu lam nhè nhẹ, hội tụ vào bên trong cơ thể của hắn. Lam quang quanh quẩn bên người Thạch Mục, dần dần tạo thành một quang cầu màu lam, bao phủ thân thể của hắn bên trong.

Thời gian chậm rãi trôi đi, đảo mắt nửa năm đã trôi qua.

Vào một ngày, lam quang bao quanh người Thạch Mục sau một hồi lập lòe, giống như cá kình hút nước, tất cả đều thu liễm dung nhập vào trong thân thể của hắn.

Thạch Mục chậm rãi đứng lên, trên mặt hiện ra nét tươi cười.

Sau nửa năm khổ tu, hắn đạt được thu hoạch lớn, không những chân khí bên trong cơ thể đã vận chuyển trơn tru, mà cảnh giới cũng đã được củng cố vững chắc một cách triệt để. Thân thể Thạch Mục hoạt động, bắt đầu vận khởi chân khí toàn thân. Hắn cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại chưa từng có trước đó. Lúc này đây hắn hồi tưởng lại, nếu như gặp lại một số cường địch mà trước kia không thể địch nổi, ví dụ như Cửu Anh hung thú kia, hắn tuyệt đối có thể đánh bại, thậm chí là giết chết nó.

Hắn đi ra phía ngoài đại sảnh, cất giọng gọi Tề Phong tới, hỏi thăm một chút tình hình của Linh Địa và môn phái, đồng thời đem những cực phẩm linh thạch được sản xuất trong những năm này thu lấy, rồi mới để cho Tề Phong rời đi.

Sau một lát tĩnh tọa bên trong động phủ, đuôi lông mày Thạch Mục chợt nhảy lên, hắn vung tay ra, một hạt màu xanh hiện ra trong lòng bàn tay, chính là cái hạt kỳ lạ của Anh Linh quả mà hắn thu được. Hạt này tản mát ra không ít ánh sáng màu xanh, rồi ngưng tụ lại thành một gương mặt của trẻ con trông rất giống thật.

Ánh mắt Thạch Mục lộ ra vẻ kinh ngạc, hạt của trái cây kia dường như có sinh mệnh lực tồn tại, và dường như cũng đang từ từ tu luyện.

Thạch Mục nhìn hạt này trên bàn tay một lát rồi thu lại, đứng lên rồi hướng về phía bên ngoài đi đến. Vật đặt biệt như thế, hắn nhất định phải điều tra kỹ càng một chút. Một lát sau, một đoàn độn quang màu lam từ bên trong Linh Địa bay ra, hướng về phía Huyền Linh tháp mà đi.

Một canh giờ sau, Thạch Mục đi vào Thánh Điển các bên trong Huyền Linh tháp.

Hắn đã tới nơi đây rất nhiều lần, nên đối với vị trí cất giữ các loại điển tịch cũng rất là quen thuộc, theo thói quen hắn đi tới một giá sách trên bệ đá, nơi đây là nơi chứa các điển tịch nói về các loại thiên tài địa bảo. Hắn tìm kiếm ở chỗ này, rất nhanh đã tìm được một ít sách vở nói về Anh Linh quả, liền cẩn thận đọc.

Sau một hồi đọc qua mấy loại điển tịch, hắn vẫn không thấy được nội dung mà mình muốn tìm kiếm. Những gì ghi chép lại trong điển tịch đều nói về tác dụng của Anh Linh quả, còn nói về việc đem luyện chế quả này thành đan dược để phục dụng, nhưng không hề có nội dung ghi chép về tác dụng của hạt.

Thạch Mục nhíu mày, tiếp tục rút ra từ trên giá sách một điển tịch dày như cục gạch. Bản điển tịch này phần lớn nội dung đều giảng giải về Anh Linh quả, giống như nội dung trong những quyển sách khác mà hắn đã đọc, bất quá khi hắn lật đến gần cuối quyển sách, sắc mặt liền trở nên đại hỉ.

Phía sau quyển sách này ghi lại một ít tin tức về hạt của Anh Linh quả, sau khi hắn cẩn thận đọc qua một lần, trong nội tâm giật mình. Theo như sách này ghi chép lại, hạt của Anh Linh quả dưới một số điều kiện liền sinh ra không khiếu, không khiếu càng nhiều thì tác dụng của Anh Linh quả càng mạnh.

“Thì ra là thế, khó trách tác dụng của Anh Linh quả lại mạnh mẽ như thế, hầu như không khó khăn gì đã giúp ta ngưng kết Kim Đan.” Thạch Mục trong miệng thì thào tự nói.

“Ồ!”

Ánh mắt của hắn chợt lóe lên, ở một góc nhỏ trên trang cuối cùng của quyển sách hiện lên một ít chữ cực nhỏ, giống như được ai viết thêm vào sau này, chữ viết hơi ngoáy nhưng nét bút lại lộ ra một cỗ ngạo khí đường hoàng.

“… Hạt của Anh Linh quả nếu như đạt được thất khiếu, hoặc có dị tượng khác, là dấu hiệu cho thấy hạt này đã đạt đến thiên địa linh vật, có thể thử nghiệm luyện chế làm thân ngoại hóa thân. Ta đây nghiên cứu hơn mười năm, một ngày nọ may mắn liền tìm thấy một hạt có thất khiếu, luyện chế thành hóa thân, liền lưu lại bí quyết của việc luyện chế…”

Phía sau có ghi lại chi tiết pháp môn luyện chế, còn có cả danh sách tài liệu cần thiết.

Thạch Mục nhìn đến đậy, sắc mặt lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.

Hắn tại đây trong một ít sách cổ giải thích rõ về thân ngoại hóa thân, chính là một loại thần thông cực kỳ nổi danh. Thân ngoại hóa thân cơ bản có linh tính tương thông với bản thể, khác xa với khôi lỗi vốn là một vật chết. Tu vi của thân ngoại hóa thân có thể theo sự tăng cường của tu vi bản thể mà trở nên cường đại, tương đương với một kiện pháp bảo linh khí.

Ngoài ra, một ít thân ngoại hóa thân lợi hại của có một chút thần thông đặc dị liền trở nên vô cùng lợi hại, thậm chí vượt qua thực lực của bản tôn.

Sở hữu một cái thân ngoại hóa thân, liền tương đương với việc nhiều hơn bản thân một người.

Thạch Mục lật tay lấy ra hạt Anh Linh quả kia, hạt này có linh tính như thế, liền có thể tự mình tu luyện, vượt xa hạt có thất khiếu bình thường. Nếu như có thể đem hạt này luyện chế thành thân ngoại hóa thân, nhất định sẽ vô cùng lợi hại.

Hắn nghĩ đến điều này, tim liền đập thình thịch, cẩn thận xem xét phương pháp tế luyện được ghi chép phía sau. Sau khi xem xét một hồi, trên mặt hắn hiện ra nét cười khổ. Tài liệu cần dùng để luyện chế hạt này thành thân ngoại hóa thân, không có cái nào là không phải là bảo vật hiếm có, thậm chí có tài liệu mức độ quý hiếm còn không kém Anh Linh quả.

Bất quá, Thạch Mục nghĩ đến những thần thông do thân ngoại hóa thân mang lại, ý định luyện chế trong nội tâm hắn liền trở nên kiên định.

Những tài liệu này mặc dù tương đối nhiều, nhưng tài sản hiện tại có trên người hắn cũng tương đối khá, nếu dốc hết tất cả ra cũng có thể mua được toàn bộ.

Ánh mắt Thạch Mục trở nên cương quyết. Sau khi nhớ kỹ phương pháp tế luyện ghi trên trang sách, hắn khom người thi lễ một cái, cảm tạ vị tiền bối kia đã lưu lại phương pháp luyện chế, rồi mới xoay người ra khỏi Thánh Điển các.

Thạch Mục rất nhanh đi tới Bách Trân các. Nơi đây trước sau vẫn náo nhiệt như thế, từng quầy hàng xung quanh đều có rất nhiều Thanh Lan đệ tử ghé xem, tìm kiếm thiên tài địa bảo mà mình cần.

Ánh mắt Thạch Mục xoay chuyển, không có chậm rãi tìm kiếm mà liền dạo bước đi thẳng tới một quầy.

“Vị sư huynh này, xin hỏi ngươi cần tài liệu gì?” Một Thanh Lan đệ tử đứng phía sau quầy, nhìn thấy Thạch Mục đi tới liền mỉm cười hỏi.

“Ta cần mua một ít linh tài.” Thạch Mục nói qua, rồi lấy ra một khối ngọc giản đưa tới, bên trong đúng là danh sách tài liệu cần cho việc luyện chế thân ngoại hóa thân.

….

Sau nửa canh giờ, Thạch Mục từ Bách Trân các đi ra, sắc mặt nửa vui nửa buồn. Linh thạch và Huyền linh điểm trong tay hắn hầu như bị dùng hết nhưng tài liệu luyện chế thân ngoại hóa thân cũng mới chỉ sưu tập được một ít, hiện tại còn tới bốn loại tài liệu không thể tìm được.

Ánh mắt Thạch Mục chớp lên, sau khi rời khỏi Bách Trân các, lập tức phi độn hướng về phía Thông Lưu Lạc Phường mà bay đến.

Trên một lầu cao trong Thiên Bảo các của Thông Lưu Lạc Phường, Thạch Mục đang ngồi đối diện với vị chưởng quầy béo kia, thưởng thức nước trà.

“Sau vài năm ngắn ngủi không gặp, thiên tư của Thạch đạo hữu quả nhiên tuyệt đỉnh, tu vi vậy mà tiến nhanh, đã đột phá tới cảnh giới Thiên vị, thật là đáng mừng!” Vị chưởng quầy béo kia chắp tay cười nói.

“Chưởng quầy quá khen, chỉ là may mắn kết đan thành công mà thôi.” Thạch Mục nhàn nhạt nói ra.

Hai người khách sáo với nhau một phen, Thạch Mục liền nói ra mục đích của chuyến đi này.

“Ta lần này đến đây, là muốn tìm vài món kỳ trân bảo vật.”

“Ha ha, Thiên Bảo các của ta mở ra chính là để làm cái này sinh ý, không biết là Thạch đạo hữu cần tài liệu gì?” Chưởng quầy béo hỏi.

“Mã não mộc, Tiên thiên huyết ngọc, Tử kinh đà la quả, Dao sơn thiên thỏa.” Thạch Mục nói ra.

Chưởng quầy béo biến sắc, nói: “Bốn kiện đồ vật mà Thạch huynh muốn, đều đúng là thiên tài địa bảo, trăm năm khó gặp a.”

“Nếu bốn thứ đồ này không khó tìm, Thạch mỗ há phải tới đây làm phiền tới chưởng quầy làm gì.” Thạch Mục nói ra.

“Thạch đạo hữu chờ ta một lát, ta đi điều tra một lát. Tại hạ nhớ rõ một đoạn thời gian trước, một chi nhánh khác của Thiên Bảo các ngẫu nhiên thu được một đoạn Mã não mộc, không biết lúc này còn ở đó hay không.” Chưởng quầy béo nói ra.

“Thật vậy sao! Làm phiền chưởng quầy nhanh chóng thay ta xác nhận một chút.” Thạch Mục nghe vậy liền trở nên vui mừng, vội hỏi.

Chưởng quầy béo gật đầu nhẹ rồi bước nhanh ra ngoài.

Thạch Mục ngồi tĩnh tọa trên lầu cao, hai đuôi lông mày nhíu lại, lật tay lấy ra một miếng ngọc phù đưa tin màu trắng, ánh mắt khẽ nhúc nhích. Đây chính là vật mà Từ Nguyên tặng cho hắn, người này tại Thông Lưu Lạc Phường có mở cửa hàng, sau lưng hắn có còn một đại gia tộc Từ gia, có lẽ đối với bốn món đồ tốt ngày có chút phương pháp tìm kiếm.

Thạch Mục phất tay ra đánh một cái khác pháp quyết, liên hệ đến Từ Nguyên.

Người này ngay lúc này cũng có ở tại Thông Lưu Lạc Phường, sau khi nhận được yêu cầu của Thạch Mục, Từ Nguyên liền tỏ vẻ sẽ thay Thạch Mục hỏi thăm một phen.

“Hặc hặc, tin tốt, đoạn Mã não mộc kia vẫn còn ở trong tiệm…” Vào lúc này, chưởng quầy béo kia cầm trong tay một hộp gỗ tử sắc tinh xảo đi đến.

Ánh mắc Thạch Mục rơi vào trên hộp gỗ, trong mắt hiện lên vẻ mừng rỡ.

Một phút đồng hồ sau, Thạch Mục đi ra khỏi Thiên Bảo các.

Các hộp gỗ tử sắc kia lúc này nằm yên trong giới chỉ trữ vật của hắn, bất quá Linh thạch trên người hắn cũng vơi đi gần phân nửa.

Đáng tiếc là Thiên Bảo các cũng chỉ tìm được cho hắn món kỳ trân Mã não mộc này, còn lại ba kiện kỳ trân khác thì không có tin tức manh mối gì.

Nhưng vào lúc này, một đạo bạch quang lóe lên trên người hắn.

Thạch Mục vung tay ra, trên bàn tay hắn hiện ra một miếng ngọc phù màu trắng.

“Thạch huynh, có tin tức tốt! » Thanh âm của Từ Nguyên trong ngọc phù truyền ra.”

Sắc mặt Thạch Mục trở nên vui vẻ, quay người hướng về phía bên trong Thông Lưu Lạc Phường đi đến, rất nhanh tiến vào cửa hàng của Từ Nguyên.

Lúc này Từ Nguyên đã đợi hắn ở bên ngoài, nhìn thấy Thạch Mục đi tới, vội vàng chạy ra đón tiếp.

“Thạch huynh quả nhiên đã tiến giai Thiên Vị, lúc trước Từ mỗ nghe tin tức này quả thật có chút không dám tin tưởng, Thạch huynh thực lực tiến bộ cực nhanh, Từ mỗ muôn phần bội phục!” Từ Nguyên cười nói, tựa hồ đã sớm biết việc Thạch Mục tiến giai.

Thạch Mục giật mình, đuôi lông mày khẽ động. Ngày đó lúc hắn tiến giai Thiên Vị, xuất hiện dị tượng kinh người, cũng thu hút sự chú ý của không ít người trong môn phái, xem ra việc tin tức này truyền ra bên ngoài cũng có gì kỳ quái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.